« Home « Kết quả tìm kiếm

Bài viết số 2 lớp 8 đề 2: Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy (cô) giáo buồn 2 Dàn ý & 17 mẫu bài viết số 2 lớp 8 đề 2


Tóm tắt Xem thử

- Chính điều này đã làm cho cô giáo buồn..
- Thằng bạn bên cạnh nhà qua rủ tôi đi chơi điện tử - một trò chơi tôi rất thích – tôi đi ngay, định chơi một lát rồi về nhà học bài..
- Tiết đầu là giờ kiểm tra Lý.
- Mặt lấm lét vừa chép vào bài kiểm tra vừa canh chừng cô giáo..
- Tôi đang cặm cụi chép thì cô giáo xuất hiện..
- Là học sinh chắc hẳn ai cũng đã từng có lỗi lầm khiến thầy cô giáo phải buồn..
- Lần mắc khuyết điểm mà tôi mắc phải đó là lần tôi quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra..
- Trong giờ kiểm tra.
- Cô bước vào lớp với câu nói: “Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra”..
- Mỗi thầy cô giáo đều là một người cha người mẹ thứ hai, là người mà ta phải hết mực tôn trọng.
- Đối với tôi, người giáo viên mà tôi nhớ về nhất chính là cô giáo dạy tôi năm lớp một.
- Chính cô giáo chủ nhiệm đã giúp tôi cảm hoá được những điều.
- Sáng hôm đó, cô đã nhắc là ngày mai sẽ làm bài kiểm tra môn toán.
- Những con người ưu tú nhất cũng từng mắc sai lầm trong cuộc đời, và tôi cũng vậy, trong cuộc đời học sinh tôi đã nhiều lần mắc lỗi với thầy cô giáo.
- Tôi không chỉ là niềm tự hào của gia đình mà còn là niềm tự hào của cô giáo chủ nhiệm.
- Cô giáo ngồi trên bục giảng, đọc đề để tôi chép đề lên bảng.
- Cô giáo tuy mệt, nhưng vẫn cẩn thận, kĩ lương quan sát chúng tôi, để tránh tình trạng gian lận.
- Mười lăm phút cuối giờ tôi hoảng thật sự… Thì đúng lúc ấy, cô giáo quá mệt đã gục mặt xuống bàn.
- Nếu không chót lọt sẽ bị bạn bà và cô giáo tẩy chay.
- Cô giáo nở nụ cười tươi, tin tưởng.
- Hết giờ học, tôi can đảm đi lên thú tội với cô giáo..
- Cô biết con không trung thực ngay từ khi làm bài kiểm tra.
- Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi thiếu trung thực, làm cô giáo buồn..
- Bây giờ, cứ mỗi lần nhớ đến cô giáo dạy văn năm lớp bảy, tôi lại thấy trong lòng mình ray rứt vì đã vô lễ với cô..
- Tôi vốn là một đứa trẻ bất hạnh nhất trên đời – tôi luôn nghĩ về bản thân mình như vậy.
- Cô giáo giảng đề “Lá lành đùm lá rách”.
- Tại sao em lại chứng minh điều dối trá như thế là đúng cơ chứ?” Tôi nói mà không biết mình đang nói gì.
- Còn cô giáo thì mặt tái xanh, tôi thấy cô giận đến run người.
- Lớp trưởng đến bên tôi nhẹ nhàng: “Tại sao cậu vô lễ như thế? Đi theo xin lỗi cô đi!” Tôi giận dữ: “Tớ không nói sai.
- Đó là lần em đã quay cóp tài liệu khi đang làm bài kiểm tra.
- Thẫn thờ một lúc lâu thì cô giáo bắt đầu đọc đề.
- Nghe xong, cô giáo không nói gì chỉ im lặng sửa điểm trong sổ.
- Cuối giờ học, cô gọi em lên và nói : “Cô mong rằng sẽ không có lần thứ hai em quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra nữa.
- Ba mẹ đã đăng ký cho tôi học vẽ tại nhà của một cô giáo vừa về hưu.
- Ngay cả tôi cũng vậy, chỉ vì một lần không học bài môn Lý, tôi đã bị điểm kém khiến cho cô giáo phải buồn lòng rất nhiều về tôi..
- Ít phút sau, cô giáo từ ngoài cửa bước vào lớp.
- Tôi đứng dậy và mạnh dạn nói: “Dạ thưa cô, tám ạ!”.Cô không nghi ngờ gì mà cứ ghi vào sổ.
- Giờ kiểm tra Toán hôm đó, em sẽ nhớ suốt đời..
- Bài kiểm tra nào tôi cũng đạt điểm chín, điểm mười.
- Cô giáo yêu cầu chúng tôi lấy giấy ra làm bài kiểm tra.
- Tôi nghĩ đến lúc phát bài ra, bài tôi bị điểm kém tôi sẽ ra sao đây? Tôi sẽ mất mặt trước lớp, lại bị cô giáo khiển trách, chưa nói đến việc thế nào bố mẹ cũng la rầy..
- Cô giáo bắt đầu gọi điểm vào sổ.
- Cô giáo dường như không phát hiện.
- Ngày qua ngày, cứ nghĩ đến lúc cô giáo đòi xem lại bài, tôi lạnh cả người.
- Cô giáo tôi từng nói như thế.
- Và có lẽ lần mắc lỗi với cô giáo lớp 7 dạy văn của tôi khiến tôi nhớ mãi không quên..
- Cô giáo chủ nhiệm của tôi tên Lan.
- Bài kiểm tra này quan trọng nên cô đã dặn các em học bài rồi.
- Trên mặt bàn là tập bài kiểm tra.
- Bài kiểm tra của lớp đây.
- Bài kiểm tra cuối tháng, cô cho tôi 9 điểm và lời phê ".
- Bài kiểm tra ấy tôi vẫn giữ.
- lớp 7B hạ đo ván “3/ 0”, tôi viết bài thơ “Trắng bụng”, làm cho bạn Thế đội trưởng cay cú vô cùng khi đọc đến hai câu sau đày:.
- Bài Toán kiểm tra chỉ được điểm 7.
- Thầy khen 3 số báo tháng 9, tháng 10, tháng 11 của lớp 8C đều đẹp, nội dung phong phú, có một số bài hay, được nhiều thầy cô giáo đánh giá tốt.
- Ngậm ngùi hai tiếng "Giá như...", tôi thật sự cảm thấy hối hận khi nghĩ về một lần không học bài cũ khiến cô giáo buồn.
- Là một học sinh giỏi văn, là ban cán sự lớp, tôi được cô giáo tin tưởng và quý mến, vậy mà....
- Cô giáo bước vào lớp với màu áo trắng giản dị.
- Bỗng "Trần Văn Nam lên bảng"- giọng cô giáo cất lên phá vơ không khí yên lặng của lớp học.
- Tôi chưa kịp sung sướng thì cô giáo lại hạ tay bút rà.
- Tôi lo sợ, tự trách bản thân.Tiếc nuối, xót xa, và càng hổ thẹn khi cô giáo nhận xét tôi học bài chưa kĩ - một cách nói giảm, nói tránh của cô - khi cô không muốn nói thẳng ra là tôi không học bài.
- Thế nhưng vì một phút nông nổi, em đã làm cô giáo dạy văn phải buồn, phải thất vọng về em..
- Em nhớ rất rõ, hôm ấy là tiết học Ngữ văn, cô giáo cho làm văn viết tại lớp.
- Cô giáo yêu cầu chúng em đọc điểm để cô ghi vào sổ.
- Cô giáo bước xuống xem lại bài làm.
- Cả lớp bàn tán xôn xao, cô giáo yêu cầu lớp yên lặng và gọi tên bạn khác đọc bài.
- Em tự nghĩ: "Sao mình nơ lừa cô giáo đến thế?".
- Hiểu được tâm trạng của em cô giáo đã cho em ngồi xuống.
- Vì một suy nghĩ non dại, em đã làm cô giáo rất buồn.
- Cuối tiết học, em đã gặp cô giáo.
- Em xin cô giáo tha lỗi cho em..
- Thế nhưng, em vẫn rút rè, e ngại, cô giáo khẽ bảo: "Ai cũng có lần phạm lỗi lầm, nhưng biết lỗi và sửa lỗi là tốt.
- Ôi? Tấm lòng của cô giáo thật độ lượng, bao dung.
- Từ bài kiểm tra hôm ấy, em đã rút ra cho mình bài học sâu sắc.
- Đó là bài học về sự "Tôn sư trọng đạo Biết ơn thầy cô giáo".
- Trung thực trong làm bài, trung thực trong thi cử, trung thực với thầy cô giáo.
- Vào một buổi sáng thứ hai, trời đẹp, cảnh đẹp, người cũng đẹp nhưng chỉ có tôi là không đẹp bởi vì tôi đang buồn rầu, lo lắng và hồi hộp - bài viết khảo sát ra về nhà tôi chưa hoàn thành để nộp cho cô giáo.
- Đang lo buồn, thì kia rồi, bóng dáng quen thuộc của cô giáo đang xuất hiện ngoài cổng trường.
- Cô giáo vội vã vào phòng học quen thuộc dành riêng cho đội chúng tôi.
- Mặt cô tôi đanh lại, ánh mắt như có một đám mây mờ thoáng qua đầy vẻ thất vọng và lạnh lẽo làm sao! "Lấy sách ra, hôm nay ta học thơ các em!"- mãi đến năm phút sau cô giáo mới cất tiếng.
- Cô giáo muôn vàn kính yêu của em.
- Hi vọng bài viết nhỏ của tôi sẽ bật lên được lời xin tha lỗi đến với cô -cô giáo yêu quí của em.
- Tôi cũng đã từng mắc những khuyết điểm khiến cho thầy cô giáo phải buồn..
- Tiết học bắt đầu như mọi ngày, cho đến khi cô Thủy - cô giáo dạy Văn, cũng là cô chủ nhiệm của tôi đến bình nước để lấy một cốc nước thì mọi thứ đã không bình thường nữa.
- Trong ấn tượng của chúng tôi, cô Thủy là một cô giáo rất hiền lành, gần gũi, thân thiện, chưa bao giờ cô biết nổi cáu với ai cả..
- Cô ơi, em...em xin lỗi.
- Em...em.
- Sáng thứ sáu, cô giáo dạy Hóa học dặn dò các học sinh ôn bài để thứ hai làm kiểm tra.
- Sáng thứ hai, buổi kiểm tra đến.
- Chờ cô giáo đi về cuối lớp, em mở vở ra, chép vội vàng.
- Cô giáo lại đi xuống cuối lớp, Nam hỏi em, em thầm đọc cho Nam chép, hai đứa thì thào.
- Giờ phát bài, cô giáo đọc điểm cả lớp.
- Cô giáo im lặng một lát rồi bảo:.
- Chúng em sẽ học thuộc, không chỉ là bài hóa học này, mà là những bài học của các môn học khác nữa, để xứng đáng là một học sinh ngoan, đền đáp tấm lòng và công lao của cô giáo em..
- Và lần mắc khuyết điểm với cô giáo tuần trước có lẽ sẽ làm em nhớ mãi..
- Em cũng mở sách ra đọc lướt nhưng chưa kịp đọc xong thì cô giáo bước vào.
- Thấy cô giáo không để ý các bạn làm bài, trong đầu em lóe lên ý nghĩ sẽ mở vở ghi ra chép, dù sao cũng chỉ một lần nên chắc cũng không sao.
- Em day dứt và dằn vặt trong lòng, tự thấy mình đã lừa dối cô giáo và các bạn.
- Em lấy hết can đảm thú nhận mọi việc với cô giáo.
- Đó là lần em mắc khuyết điểm với thầy cô giáo làm em nhớ mãi