« Home « Kết quả tìm kiếm

Bài văn mẫu Lớp 8: Bài viết số 1 (Đề 1 đến Đề 3) Tuyển tập 46 bài văn mẫu lớp 8 hay nhất


Tóm tắt Xem thử

- Vậy là tôi đã bước vào một thế giới khác: Rộng lớn và đầy màu sắc hơn.
- Con đường này tôi đã thường xuyên qua nó.
- Bỗng tiếng trống trường vang lên.Tôi phải tạm biệt mẹ,.
- Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng.
- Nhưng tôi đã cố gắng kìm nén được ảm xúc của mình và hứa rằng sẽ không được khóc, nhưng chẳng biết sao nước mắt cứ rơi liên tục.
- Tuổi thơ của tôi đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn, có những kỉ niệm cùng bạn bè, cùng gia đình hay chỉ là kỉ niệm của riêng tôi.
- Và chính tôi đã cảm nhận được sự thay đổi đó trong ngày đầu tiên đi học..
- Lần đầu tiên trong đời tôi biết tự nhắc nhở bản thân, tự động viên và cổ vũ mình rằng “mình sẽ làm được, mình sẽ không khóc”, tôi lấy hết can đảm để bước vào cánh cổng trường..
- Ngày đầu tiên đi học của tôi đã trôi qua như vậy, trong số chúng ta ai cũng có ngày đầu tiên đi học của mình, dù đó là niềm vui hay nỗi buồn thì tôi tin nó là kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên được..
- Giờ đây tuy tôi đã là học sinh lớp tám rồi nhưng mỗi khi nghe thấy tiếng trống.
- Tôi đã làm rách bìa giấy bao tập.
- Có lẽ tôi đã tìm được người bạn đầu tiên rồi.
- Đó là câu chuyện về ngày đầu tiên đi học của tôi, đánh dấu tôi đã trưởng thành thực sự.
- Thì ra là mẹ đang khóc, có lẽ là mẹ không biết tôi đã tỉnh dậy rồi.
- Nhờ vào lời dạy dỗ mà đôi khi tôi đã làm được những việc có ích.
- Nhìn vào bố, tôi đã chợt nhận thấy cả một đời vì gia đình..
- Thế rồi bằng sự can đảm nhờ nguồn cổ vũ động viên của cha mà tôi đã bước những bước đi đầu tiên đầu tiên chập chững.
- Tưởng chừng như khi ấy, tôi đã phải khóc cạn cả nước mắt, xung quanh như không còn một ai bên cạnh.
- Cũng giống như chú bé A-li-ô-sa, tuổi thơ của tôi đã được sưởi ấm bằng thứ câu chuyện cổ tích ấy.
- Có thể nói tôi đã từng là một cô học trò “cá biệt” của lớp 6A4 và là người luôn làm cô buồn lòng.
- Sau đó tôi đã suy nghĩ về hành động của mình nhưng vẫn cho là mình đúng.
- Rồi mẹ tôi thắc mắc là vì sao hai đứa chúng tôi không cùng đi chơi nữa và tôi đã kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe.
- Sáng hôm sau tôi đã xin lỗi bạn ấy nhưng nghĩ rằng bạn ấy sẽ không tha cho tôi đâu vì tôi đã làm sai.
- Mình đã làm hư con búp bê của bạn.” Tôi chỉ cười và nghĩ thầm những gì mẹ đã nói đúng.
- Nói xong thì bạn nhắm mắt lại và tôi đã nghĩ rằng bạn ấy chỉ ngủ quên mà thôi.
- Tôi đã luôn nghĩ không tốt về nó nếu như không có chuyện xảy ra....
- Từ hồi nhỏ tôi đã có một người bạn.
- Từ đó Tâm cư xử khác hẳn đi nên chúng tôi đã thân với nhau hơn..
- Và khi tôi đã khỏi bệnh thì không thấy Tâm nữa.
- Khi đó tôi đã khóc rất nhiều..
- Cho đến bây giờ không gặp nhau nữa nhưng tôi đã thật sự biết và trân trọng quãng thời gian bên cạnh Tâm.
- Chính vì lẽ đó tôi đã chủ động làm quen với Mi.
- Ở nhà Mi thường hay phụ giúp bà ngoại trồng rau, cho gà ăn… Tôi thấy Mi là một cô bé bình thường, bạn ấy không chỉ ngoan ngoãn, chăm chỉ mà còn rất vui tính nữa, chẳng có lí do gì để xa lánh và miệt thị cả.
- Không chỉ những việc nhỏ nhặt như thế, trong học tập tôi đã thay đổi tích cực hơn rất nhiều.
- “Tôi đã lớn khôn”..
- Tôi đã có suy nghĩ và ý kiến riêng, tôi có thể tự lo cho mình.
- Trước kia, ước muốn của tôi có nhiều vô số mà bây giờ’ tôi cũng không còn nhớ hết nữa.
- Khi tôi đã là một học sinh khoác trên người bộ đồng phục của trường Ngô Sĩ Liên thì đi đâu tôi cũng là đại diện cho ngôi trường của mình.
- Tôi đã cố gắng làm được nhiều việc nhà để bác và bà được nghỉ ngơi.
- Tôi sung sướng đi vào giấc ngủ không chỉ vì lời khen của mẹ hay của bác mà vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình - có nghĩa là tôi đã lớn khôn.
- Đúng là như vậy, tôi đã lớn khôn..
- Cứ thế, tôi đã lớn dần..
- Đúng vậy, tôi đã từng nghĩ như vậy đấy.
- Tôi thoáng nghĩ đến điều này, mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới, bởi vì một điều rằng, tôi đã khôn lớn rồi..
- Tôi đã khôn lớn vì lời răn dạy của ba mẹ.
- Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết suy nghĩ vì những lỗi lầm của chính bản thân mình gây ra, thay vì đổ lỗi đó cho người khác.
- Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết yêu thương mọi người, chia sẻ cho mọi người, giúp đỡ mọi người thay vì chỉ đón nhận tình yêu thương, sự chia sẻ và giúp đỡ của người khác.
- Tôi đã lớn trong cả tâm hồn của mình.
- Tôi đã khác xưa và thấy mình đang khôn lớn..
- Tôi đã cao lớn hơn, chững chạc hơn với những suy nghĩ cũng đã đứng đắn hơn..
- Dần dần, tôi đã định hình được những ước mơ, con đường tương lai của mình mà không còn đắn đo, mơ hồ.
- Chỉ như vậy thôi tôi cũng đã thấy tôi đã khôn lớn hơn nhiều so với trước đây..
- Từ đây, bao nỗi niềm tôi đã biết chia sẻ, hòa đồng hơn với mọi người.
- cho sự khôn lớn của tôi đã khởi nguồn từ đây.
- Nhưng điều quan trọng với cuộc đời tôi hơn bao giờ hết là tôi đã nhận ra rằng tôi đã khôn lớn..
- Tôi đã lớn lên từ sự nghiêm khắc có phần độc đoán của ba, tình yêu thương dịu dàng của mẹ.
- Có lẽ, tôi đã lớn thật rồi..
- Chính tôi đã và đang cảm thấy mình khôn lớn..
- Tôi tên Ngân, năm nay tôi đã mười bốn tuổi rồi.
- Tôi đã tự mở nút chai được, và đã tự.
- Từ bước ngoặt này mà tôi đã biết làm nhiều thứ.
- Tôi đã biết dành dụm để mua tư liệu học tập và tham khảo..
- Tám năm rồi kể từ khi tôi bước vào cấp một, nhưng rồi tôi cũng nhận ra rằng: ‘Tôi đã lớn khôn"..
- Nhưng những điều đó chưa khẳng định rằng tôi đã lớn khôn.
- Đó chỉ là những đặc điểm khẳng định tôi đã lớn.
- Làm sao mà tôi biết là tôi đã khôn? Tôi có nhiều kiến thức hơn, biết cách sửa lỗi, biết được việc nào xấu, việc nào tốt.
- Và tôi đã khẳng định rằng: “tôi đã khôn lớn”..
- Tôi đã rất vui vì đã trưởng thành.
- Và giờ tôi có thể tự hào nói với mọi người: “Tôi đã lớn khôn”..
- Năm nay tôi đã lên được lớp tám là một học sinh của trường cấp hai trong TP HCM.
- Tôi tin mình đã là một người khôn lớn về những việc mà tôi đã làm, càng ngày tôi thấy mình càng vững vàng hơn trong cuộc sống..
- Tôi cảm nhận rõ rệt những trách nhiệm và những lỗi lầm mà tôi đã gây ra.
- Tôi đã biết đặt ra mục tiêu cho mình để phấn đấu và đạt được..
- Giờ đây tôi đã khôn lớn không được nghe những lời này từ mẹ, tôi cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
- Năm nay tôi đã mười ba tuổi.
- Lúc trước còn nhỏ, tôi thường hay suy nghĩ cho riêng mình, nhưng năm nay tôi đã biết suy nghĩ chín chắn hơn, biết suy nghĩ cho mọi người vì tôi thấy mình đã khôn lớn..
- Tôi đã suy nghĩ chín chắn hơn, nghĩ đến cả hậu quả để không còn hành động sai trái làm người khác phải buồn vì mình nữa.
- tôi đã biết kiềm chế bản thân cái cảm giác muốn nổ tung để thể hiện mình với người khác..
- Tôi không còn là con bé hậu đậu hay bị chê cười nữa mà bây giờ tôi đã là một học sinh lớp tám rồi đấy!.
- Cũng chính sau khi nghe nói những lời ấy, tôi đã tự lập ra cho mình những mục tiêu cần phải hoàn thành trong tương lai.
- Tôi đã thực sự ý thức được việc mình làm có thể gây tổn thương cho những người yêu thương tôi nhiều như thế nào.
- Phải chăng, tôi đã lớn?.
- Có lẽ tôi đã lớn thật rồi..
- Và bây giờ, cho đến năm nay, mười ba tuổi tôi đã có thể làm được nhiều việc.
- Thế nhưng năm nay tôi đã tự đạp xe đến trường.
- Hơn nữa là, ba mẹ buồn, thầy cô trách mắng, tôi đã chiến thắng bản thân.
- Nhưng khi thấy tôi đang hì hụi lau dọn, mọi thứ vẫn toàn vẹn, ba mẹ tôi đã mừng lắm.
- Ý thức được điều đó, bản thân tôi đã cố gắng thay đổi rất nhiều và tôi thấy mình đã lớn khôn..
- Trước đây quần áo và đồ dùng của tôi đều do một tay mẹ mua sắm nhưng nay tôi đã có thể tự lựa chọn những bộ trang phục, những món đồ phù hợp với bản thân mình và cảm thấy tự tin khi diện chúng.
- Hôm đó, sau khi thừa nhận lỗi lầm với bố mẹ, bố tôi có nói một câu mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được: “Là một người đàn ông, điều tối thiểu là không được làm những người yêu thương mình phải khóc, phải lo lắng.” tôi hiểu và nhận ra lỗi lầm của mình và xin lỗi bố mẹ.
- Đặc biệt là khi tôi đã có thể chăm sóc lại cho mẹ..
- Từ khi cất tiếng khóc chào đời, tôi đã được chở che và chăm sóc trong vòng tay yêu thương của bố mẹ.
- Chính lúc ấy tôi đã cảm nhận được, bản thân đã khôn lớn.
- Không còn phụ thuộc vào mẹ mãi, tôi đã biết chăm sóc cho mẹ khi mẹ ngã bệnh, bố vắng nhà.
- Có lẽ tôi đã khôn lớn thật rồi..
- Giờ đây tôi đã là một cô bé học lớp 8, cũng đã 14 tuổi rồi.
- Tôi đã lớn khôn phải chăng là như thế..
- Tôi thấy mình đã lớn khôn còn bởi tôi đã hiểu hơn về chính bản thân mình.
- Khi tôi đã hiểu tôi thì như một điều tất yếu, tôi sẽ sống cuộc đời của chính mình.
- Tôi thấy mình đã lớn khôn bởi giờ đây tôi đã biết khơi lên trong mình ngọn lửa của yêu thương, của đam mê và của niềm tin