« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 6: Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành một con vật Dàn ý & 10 bài mẫu kể chuyện tưởng tượng lớp 6


Tóm tắt Xem thử

- Dàn ý tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành một con vật.
- Nguyên nhân mắc lỗi bị biến thành con vật nào? (con chuột) 2.
- Nguyên nhân làm cho em muốn trở lại thành một con người bình thường..
- Khi tỉnh dậy vẫn là một con người..
- Cảm nghĩ của mình khi bị biến thành chuột..
- Nguyên nhân em bị biến thành con mèo.
- Chắc có lẽ vì hồi tôi học lớp một, bị một con mèo hoang cắn chảy máu cả chân nên từ đó tôi rất sợ và ghét bỏ loài vật hay kêu meo meo và thích nhõng nhẽo này.
- Hôm đó, chú tôi đem một con mèo lông đen tuyền đến gửi nhà tôi, cái con vật đáng ghét ấy đã ăn mất cả túi xúc xích của tôi, tôi đi học về và lấy chân hất mèo ta rất xa, khiến chú ấy va phải tường nhà và kêu đau đớn.
- Tôi có xót một chút nhưng mặc kệ, không ngờ tối hôm ấy tôi bị biến thành mèo trong suốt ba ngày..
- Tâm trạng sau khi thức dậy và thấy mình đang trong thân xác của một con mèo mun đen.
- Những điều thú vị khi biến thành mèo.
- Sau một hồi quay cuồng trong lo sợ, tôi chấn tỉnh và tìm ra điều thú vị trong thân xác một con mèo.
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con chuột.
- Sau ba ngày biến thành mèo, tôi thấm thía những khó khăn mà lũ mèo phải đối mặt và thấy thương chúng hơn.
- Suýt nữa thì tôi đã bị ông ấy xơi đi rồi.
- Có lẽ tính nghịch ngợm của tôi đã lọt vào tai ông Bụt nên tôi đã bị trừng phạt là biến thành chú chuột với thời gian là ba ngày..
- Từ một cô bé xinh đẹp tôi biến thành một con chuột xấu xí và bẩn thỉu.
- Như vậy, tôi đã kết bạn với chúng, rủ nhau cùng đi kiếm ăn..
- Đi được một đoạn dài bỗng dưng có một con mèo từ đâu lao tới làm chúng tôi hốt hoảng chạy tứ tung, các bạn ấy chạy về hướng nào tôi cũng không biết vì tôi đã lọt vào một cái cống to.
- Dưới đó nước thì đen kịt, bọt nổi cũng chuyển thành màu đen với một mùi hôi khó chịu, tôi bám vào một thanh sắt nhỏ, nhưng biết làm sao bây giờ vì tôi đã thành một con chuột rồi.
- Tôi đã nhớ ra ngày hôm nay là ngày cuối cùng mà tôi phải làm chuột.
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con vạc.
- “Giá như mình trở thành một con vạc thì thích nhỉ, chả phải quét nhà, cắm cơm và cả không phải học bài nữa chứ.
- Anh Cò mớm cho tôi một con cá diếc nhỏ rồi trút hơi thở cuối cùng.
- Giá như tôi siêng năng hơn một chút, giá như tôi đừng bắt anh đi kiếm mồi thì anh Cò yêu dấu của tôi đã không chết như thế này.
- Bụt biết tôi đã nhận ra mọi lỗi lầm của mình, bèn cho phép tôi được trở về thế giới loài người..
- Sau này, mỗi khi nhớ đến câu chuyện của tôi và anh Cò ở thế giới loài vật tôi lại.
- khóc, tôi lại càng ân hận và điều này đã là động lực rất lớn để giúp tôi trở thành một con người trưởng thành..
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con cóc.
- Cách đây vài tuần, đi học về, trên đường có gặp một con cóc, tôi liền bắt lấy, bỏ vào túi ni lông, chiều hôm ấy ở nhà tôi lấy dây cước buộc nó lại treo lên một cành cây và lấy cái súng đạn nhựa vừa mua xong để bắn nó.
- Mẹ đi làm về thấy thế bên trách tôi: “Con chơi ác quá, cóc là loài có ích đấy”.
- Vậy mà đến tối đi ngủ một giấc mơ khủng khiếp đến với tôi, tôi mơ thấy mình biến thành một con cóc.
- Sáng hôm ấy thức dậy vừa mở mắt ra tôi kinh hoàng khi thấy mình đang ở trong một cái xó, điều kinh hoàng hơn đó là tôi đã biến thành một con cóc xấu xí..
- Tôi kể lại chuyện biến thành cóc cho cả nhà nghe nhưng chẳng ai tin..
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con lợn.
- Tưởng tượng biến thành con lợn - Mẫu 1.
- Có lần nào, bạn lại suy nghĩ rằng, con người lại có thể biến thành con vật chưa, thật là nực cười phải không.
- Vì hồi nhỏ, vốn sinh ra tôi đã nghịch, khi lớn lên cũng thế.
- Tôi có rất nhiều khuyết điểm: ở trên lớp tôi toàn ngủ gật, thầy giáo tôi đã ghi những khuyết điểm của tôi.
- Mẹ gọi tôi lại và mắng:.
- Về nhà, cơm nước xong, tôi lại phải vào bàn học.
- Không hiểu sao, ngồi ngoài nhà ăn cơm rõ tỉnh táo, nhưng vừa vào đến bàn học tôi đã ngáp ngắn, ngáp dài rồi.
- Ôi, tôi không thể biến thành lợn được.
- Tôi đã trở thành con lợn thật.
- Nhìn không thấy tôi đâu, chỉ thấy một con lợn, mẹ tôi kêu lên, sao con lợn ngoài chuồng lại chui vào đây được.
- Nghĩ lại chuyện đó, tôi lại rơm rớm nước mắt…..
- Một lần nữa tôi lại cố gắng lẻn về nhà, khi mở cửa ra, tôi giật mình khi thấy một con chó to đứng trước cửa.
- Tưởng tượng biến thành con lợn - Mẫu 2.
- "Vì em ảo tưởng sức mạnh, có một vị thần đã đến gặp em và bắt em phải biến thành một con vật trong ba ngày.
- Em không biết chọn con gì nhưng em nghĩ mình béo thế này mà biến thành một con hay hoạt động thì mệt phết..
- Em liền nghĩ đến một con vật rất lười biếng.
- Bây giờ em mới nhận ra em đã biến thành...lợn.
- Tưởng tượng biến thành con lợn - Mẫu 3.
- Có lần nào, bạn suy nghĩ rằng, con người có thể biến thành con vật chưa, thật là nực cười phải không.
- Hồi nhỏ, sinh ra tôi đã nghịch, khi lớn lên cũng thế.
- Mẹ gọi to, tên tôi lại và mắng:.
- về nhà, cơm nước xong, tôi lại phải vào bàn học.
- Không hiểu sao, ngồi ngoài nhà ăn cơm rõ tỉnh táo, lúc vào đến bàn học tôi đã ngáp ngắn, ngáp dài rồi.
- Bởi ngươi ham ngủ, nên ta sẽ biến ngươi thành con lợn..
- Ôi, tôi có thể biến thành lợn được ư? Nhưng lạ chưa, cái mũi tôi dần bè ra, trên lưng bắt đầu có lông và cái đuôi thì dài và cong lên.
- Nhìn không thấy tôi đâu, chỉ thấy một con lợn,.
- Tôi la lên và nói: “Mẹ ơi! mẹ ơi là con đây mà.".
- Nghĩ lại chuyện đó, tôi lại rơm rớm nước mắt.....
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con chó.
- Tôi đã lười biếng nên lĩnh trứng ngỗng, đã vậy còn cãi mẹ.
- Đêm ấy, tôi chợt tỉnh giấc thì thấy mình biến thành một chú chó con.
- Tôi kêu lên: “Mẹ ơi!” nhưng chỉ thành những tiếng “gâu, gâu” vô nghĩa.
- Ngoài những tiếng “gâu gâu, ăng ẳng”, tôi không thể nói gì thêm.
- Chỉ còn mình tôi, tôi cố vùng chạy mãi, chạy mãi… Tôi dừng lại trước một bức tường.
- Tôi muốn kêu lên: “Mẹ! Mẹ! Mẹ yêu quý!” nhưng vẫn chỉ là những tiếng “gâu gâu”.
- Tôi lại biến thành một cô bé xinh xắn.
- Tưởng tượng một lần em mắc lỗi và biến thành con mèo.
- Tưởng tượng biến thành con mèo - Mẫu 1.
- thành một con mèo trong ba ngày liền do mắc phải lỗi lầm.
- Đó là một kỉ vật rất quan trọng trọng đối với bố mẹ tôi, tôi sợ vì chính tôi đã làm vỡ chiếc bình pha lê quý giá đó.
- Nay ta phạt cháu phải mang hình dạng của một con mèo, cho đến khi cháu nhận ra lỗi lầm của cháu!.
- Tôi chạy ra trước gương và hét toáng lên: “Mẹ ơi.
- Tôi thấy mẹ mở cửa, tôi liền chạy lại gọi “Mẹ ơi.
- Tôi lại gần lấy chân cào cào.
- Tôi chợt nhận ra rằng tôi đã là một con mèo xấu xí.
- Đến tối thứ ba, vừa lạnh vừa đói lại vừa đau, tôi bật khóc lên: “Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con hiểu ra rồi, con hiểu ra lỗi lầm của con rồi mẹ ơi, con nhớ ba mẹ quá! Hu … hu… hu!”..
- Và rồi rùng mình một cái, tôi lại được biến thành người như cũ.
- Qua ba ngày đêm sông lang thang ngoài đường, thấm thía sự khổ cực khi không được bố mẹ chăm sóc, không được bạn bè yêu mến, tôi đã hiểu ra rằng phải biết nhận lỗi khi làm sai việc gì đó.
- Tưởng tượng biến thành con mèo - Mẫu 2.
- “Meo… Meo…” Tôi đã thành mèo ư?.
- Tôi đã cố thử lại, nhưng mình vẫn chỉ thoát ra những tiếng “meo” như nhau.
- “Cũng thú vị đấy chứ”- Tôi suy nghĩ tích cực lên chút..
- Rồi tôi lại trở về giường của Mi Mi.
- Bỗng tôi thấy một con chuột đang ăn vụng..
- Và trước mắt tôi là một con chó, con chó hung dữ nhà hàng xóm.
- “Meoooo” Tôi lại hét toáng lên.
- “Thì ra chỉ là mơ, sợ chết mất” Tôi chạy ngay trước gương để kiểm chứng, tôi vẫn là tôi.
- Tưởng tượng biến thành con mèo - Mẫu 3.
- Ngày hôm nay, tôi đã trót sai lầm khi nói dối mẹ, mẹ tôi đã hỏi tôi rằng: “Con có nói dối mẹ không?” nhưng tôi đã vội chối cãi: Không không, con không nói dối mẹ, nếu con mà nói dối mẹ con sẽ biến thành con mèo.
- Và tôi thật không ngờ, giữa đêm khuya, tôi tỉnh dậy, chợt thấy người mình nhẹ bẫng, tôi thấy tầm nhìn của mình thấp hơn mọi ngày, vì quá hoảng sợ, tôi chạy đến bên chiếc gương và ngỡ ngàng nhận ra rằng mình đã biến thành mèo từ bao giờ..
- Tôi giật mình nhận ra đây là một con chuột cống, thân hình nó còn to hơn tôi với hai chiếc răng dài và nhọn..
- Sau cùng, vì quá sợ hãi và vội trốn chạy mà tôi đã trượt chân rơi xuống con sông cạnh đường cống, tôi không biết bơi như thế nào, đặc biệt là trạng thái một con mèo tôi càng luống cuống, sợ hãi.
- Làn nước lạnh lẽo bủa vây khiến tôi rét run lên, trong tâm thức cứ vang vọng mãi lời nói: “Mẹ ơi con xin lỗi, con biết lỗi rồi mẹ ơi, mẹ ơi cứu con, mẹ ơi…”.
- Không biết đã qua bao lâu, khi tôi tỉnh lại thì chỉ thấy một vùng bùn đất lấm lem, nhưng quan trọng hơn là tôi đã biến lại thành cô con gái nhỏ của mẹ.
- Qua sự việc bất ngờ biến thành con vật, tôi nhận ra rằng mỗi chúng ta khi mắc phải lỗi lầm đều sẽ phải trả giá.
- Vì một lần mắc lỗi mà tôi đã hối hận cả đời rồi.