- Bạc Hà đột nhiên lại nhớ ra. - Bạc Hà cười thờ ơ. - Bạc Hà lại hếch mũi nhạo báng:. - Bạc Hà trừng mắt lườm. - “Tên tôi là Bạc Hà.”. - “Là Bạc Hà này phải không?”. - Mà vào năm Bạc Hà hai mươi tư này, cô một lần nữa gặp lại Tịch Duệ Nam. - Bạc Hà gật gật đầu. - Bạc Hà vỗ đầu một cái. - Bạc Hà thì cười, gật đầu. - Bạc Hà vỗ trán. - Bạc Hà nghe thấy liền nở nụ cười. - Bạc Hà nhún vai. - Bạc Hà hơi kinh ngạc. - Bạc Hà nửa cười nửa không đi đến. - Bạc Hà thật sự không ngờ, Tịch Duệ Nam hóa ra đang lẩn trong trường học của Quý Vân. - Bạc Hà lạnh lùng càu nhàu. - Cuối cùng Bạc Hà không bắt bẻ được An Nhiên. - Bước chân của Bạc Hà dừng lại.. - Bạc Hà nói thẳng: “Tịch Duệ Nam, tôi không muốn anh ở lại trường này nữa. - Bạc Hà nghiến răng nghiến lợi. - Buổi trưa hôm sau, An Nhiên mới biết Bạc Hà gây phiền phức cho Tịch Duệ Nam như thế nào. - Tịch Duệ Nam đi nhanh như vậy, Bạc Hà cũng thấy hơi bất ngờ.. - Bạc Hà ngẫm nghĩ. - Lúc Bạc Hà xuống xe, Tịch Duệ Nam vẫn ngủ say. - Bạc Hà nở nụ cười tươi. - Cái gì? Bạc Hà sững sờ. - Bạc Hà trợn mắt nhìn, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Tịch Duệ Nam: “Đúng, là tôi. - Bạc Hà nhất thời nghẹn lại. - Tịch Duệ Nam sững lại. - Mới ăn được mấy miếng, Bạc Hà đột nhiên nhìn thấy Tịch Duệ Nam ra khỏi tòa chung cư phía đối diện. - Bạc Hà cũng xuống taxi rồi bám theo. - Bạc Hà có chút sững sờ. - Bạc Hà miễn cưỡng cười. - Thì ra An Nhiên gặp Tịch Duệ Nam trên xe buýt. - Tịch Duệ Nam chần chừ một lát. - Lúc này Tịch Duệ Nam mới đi vào. - Hôm An Nhiên gặp Tịch Duệ Nam trên xe buýt, Bạc Hà cũng nhìn. - Bạc Hà ngẩn ra. - Bạc Hà nghĩ Tịch Duệ Nam không phải bị cô dọa cho sợ mà là bị Phó Chính dọa cho sợ. - Bạc Hà lại sững sờ lần nữa, An Nhiên không biết Tịch Duệ Nam sống ở đâu? Anh ta chưa từng nói cho cô ấy biết sao?. - Bạc Hà tức giận mà bất lực. - Cả đêm Bạc Hà không ngủ ngon.. - Hương bạc hà thanh mát.. - Bạc Hà đồng ý với mẹ. - Bạc Hà cũng nghe đến mức bàng hoàng. - “Chị Bạc Hà biết là ai không?”. - Quả thật là Tịch Duệ Nam, suy đoán của Bạc Hà đã được chứng thực.. - Tịch Duệ Nam không sống ở đây nữa - tin tức ngoài ý muốn này khiến Bạc Hà có chút sững sờ. - Bạc Hà ngơ ngác. - Bạc Hà đi vào công trường. - Bạc Hà sững sờ. - Tịch Duệ Nam sững sờ. - Bạc Hà lạnh lùng nhìn anh. - Bạc Hà định thần. - Bạc Hà nghĩ đi nghĩ lại. - Cái gì? Bạc Hà cảm thấy khó tin. - Bạc Hà. - Cả đêm Bạc Hà không ngủ ngon. - Bạc Hà ngập ngừng. - Lúc Bạc Hà chạy đến bệnh viện, Tịch Duệ Nam vẫn đang trong trạng thái hôn mê sâu. - Tịch Duệ Nam cảm thấy Bạc Hà - cái tên này nghe khá quen tai.. - Là hương bạc hà…. - Bạc Hà hơi sững lại. - Bạc Hà cậu cũng cảm thấy như thế sao?”. - “Bạc Hà, mình muốn hôn Tịch Duệ Nam.. - “Tên tôi là Bạc Hà. - Bạc Hà đỏ mặt tía tai. - Bạc Hà đột ngột quay đầu, giận dữ trừng mắt với Tịch Duệ Nam.. - Ly hôn - Tịch Duệ Nam hoàn toàn sửng sốt. - Có một lần, Bạc Hà cũng bị An Nhiên kéo đến gần xem Tịch Duệ Nam nhảy sào. - Cả người Tịch Duệ Nam chợt cứng lại.. - Người đàn ông đó, Bạc Hà nhận ra ngay là bố của Tịch Duệ Nam.. - Bạc Hà chẳng thèm để ý đến cậu. - Bạc Hà cảm thấy Tịch Duệ Nam trút giận sang người khác như thế này là rất vô lý. - Tịch Duệ Nam lại cao giọng. - Bạc Hà cảm thấy Tịch Duệ Nam quá tùy tiện, không chịu đối mặt với hiện thực. - Bạc Hà vẫn không tiết lộ. - quyên góp tiền cho Tịch Duệ Nam.”. - Bạc Hà tỏ vẻ hiểu được. - Bạc Hà cười nhạo cô là “nhân viên quan sát khí tượng cảm xúc của Tịch Duệ Nam”. - Bạc Hà có chút do dự. - Cùng lúc đó, Bạc Hà mẫn cảm phát hiện ánh mắt của Tịch Duệ Nam.. - Bạc Hà dở khóc dở cười. - màu xanh cốm của Bạc Hà. - Tịch Duệ Nam ngập ngừng. - Tịch Duệ Nam lại chần chừ rất lâu. - Tịch Duệ Nam cũng đã nói như thế, nhưng Bạc Hà không tin. - Bạc Hà không nói gì nữa, cô làm sao có thể đi hỏi bài Tịch Duệ Nam. - Bạc Hà hoảng loạn cụp mắt xuống, không dám nhìn Tịch Duệ Nam thêm nữa. - Bạc Hà ngày càng cảm thấy rõ Tịch Duệ Nam đang lặng lẽ đối tốt với mình. - Cho dù chưa từng nói gì nhưng Bạc Hà và Tịch Duệ Nam đều hiểu rõ trong lòng. - Bạc Hà thấy rất kỳ lạ. - Bạc Hà ngước mắt lên nhìn. - Tịch Duệ Nam muốn đưa Bạc Hà đi ăn cơm nhưng cô nằng nặc đòi về nhà. - Hai mắt Tịch Duệ Nam sáng lên. - Tịch Duệ Nam nằm bò lên bàn, nhìn Bạc Hà cười tủm tỉm, nói:. - Tịch Duệ Nam nói cho Bạc Hà biết, bệnh tim cấp tính của cậu là do chính cậu tạo ra. - Ra khỏi cửa hàng KFC đã hơn chín giờ tối, Tịch Duệ Nam đưa Bạc Hà về nhà. - Trong hành lang không một bóng người, Tịch Duệ Nam lại kích động hôn Bạc Hà