« Home « Kết quả tìm kiếm

Tải sách Quyền Lực Thứ Tư Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- “Không, thưa ngài”, anh ta đáp ngay.
- “Có đấy”, anh trả lời.
- “Cô là người Pháp?” Anh hỏi tiếp..
- “Ba ngày tới cô có bận gì không?” Anh chuyển sang hỏi bằng tiếng Pháp..
- “Vậy thì tôi sẽ đợi”, anh nói và đi tới ngồi xuống chiếc ghế băng bằng gỗ gần đó..
- “Nhưng phải sau khi tôi được huân chương chiến công”, anh nói với nàng..
- “Chắc chắn không phải là đi bán báo”, anh đáp..
- “Cám ơn ngài”, anh nói và nghĩ cuộc gặp đến đó là kết thúc.
- “Thư nói gì?” Anh liếc qua rồi hỏi..
- “Nhưng có lẽ tôi có thể cố gắng sửa trong một vài ngày… Vấn đề là ưu tiên”, anh ta nhắc lại.
- “Tuyệt vời”, anh bảo..
- “Chúng tôi phải thay thế toàn bộ mui xe, và sửa lại bộ chế hoà khí”, anh ta giải thích.
- Hai mươi bảng”, anh ta nhắc lại..
- “Thật đúng là giá cắt cổ”, anh gầm lên.
- “Có thể ngài thắng trong cuộc chiến tranh”, anh ta nói ráo hoảnh, “nhưng điều đó không có nghĩa là ngài không phải trả tiền sửa xe”..
- “Với chiếc xe thể thao cũ, mà tay lái nghịch thì ở Berlin cũng không có mấy ai mua”, anh ta bảo.
- “Thưa người anh em chủ tịch”, anh ta bắt đầu.
- “Tôi với ông có cái giống nhau”, anh bảo..
- “Mời được em tới Berlin thật tuyệt vời”, anh nói.
- lại bán hết cổ phần?” Anh hỏi, mắt vẫn nhìn qua cửa sổ..
- “Có, thưa ngài”, anh ta trả lời.
- Tôi nghĩ ngài biết ông ấy làm việc tại văn phòng pháp lý”, anh ta nói thêm cho Armstrong điều mà anh đã biết..
- “nhưng đại uý Armstrong này”, anh ta nói thêm trong khi nhấp rượu, “anh rõ ràng là một người đầy những chuyện ngạc nhiên”..
- “Anh có thể giúp tôi trong một trường hợp khá thú vị mới đưa tới văn phòng của tôi”, anh ướm thử..
- “Đúng vậy”, anh ta vừa uống vừa trả lời.
- “Nhưng đại uý không có tiêu chuẩn dùng xe có tài xế riêng”, anh nói khi Sally trao cho anh giấy tờ đi lại..
- “Tôi cần đến Bridgend ngay”, anh nói trước khi người lái xe kịp mở miệng..
- Mãi tới khi người lái xe gọi: “Chỉ còn vài dặm nữa là chúng ta đến nơi”, anh mới tỉnh dậy..
- “Không ai nói rõ xem tôi có thể giúp anh bằng cách nào”, anh ta nói khi dẫn Armstrong tới chiếc ghế mềm cạnh lò sưởi..
- “Tôi sẽ gặp một hạ sĩ quan, một trung uý và một thiếu tá”, anh nói, đánh dấu vào ba cái tên rồi đưa lại danh sách cho viên đại uý..
- Khi anh quay người chuẩn bị đi, Frank nói thêm: “Anh biết đấy! Cha anh và tôi có quan hệ làm việc rất tốt.
- Tôi muốn ngày mai nó sẽ có trên bàn làm việc của tôi, trước khi tôi đến.” Anh đứng dậy khỏi ghế của Harris..
- Frank Bailey ngạc nhiên thấy “anh chàng Keith” trở lại văn phòng sớm thế, và lại càng ngạc nhiên khi anh đến đúng chỗ ngồi lần trước bên cửa sổ dự giao ban.
- Tổng biên tập cố nén một lát, rồi bình tĩnh nói: “Anh hy vọng là tôi sẽ xin thôi việc?”..
- “Lại sai rồi”, anh ta nói, không lùi bước..
- Và tuy họ đón nhận anh vào quân đội”, anh ta tợp một ngụm vodka, “nhưng tôi tin anh đã hiểu ra rằng điều đó không có nghĩa họ đã chấp nhận anh là người như họ.
- “Như tôi đã giải thích”, tay thiếu tá nói tiếp, “anh không cần phải quyết định ngay”.
- “Tôi muốn gặp bà Lauber trước khi đi đến quyết định cuối cùng”, anh nói..
- Anh cứ nghĩ sẽ được giải thích Arbuthnot là ai và khi nào anh ta tới Berlin, nhưng Forsdyke chỉ nói: “Anh ta đang thử thách anh đấy.
- “Cái gì vậy?” Anh hỏi..
- “Tôi tới thăm chồng bà ở xứ Gan trước khi ông mất”, anh vào chuyện..
- “Cái đó cũng không sao”, anh nói, lại cầm tay bà.
- “Tôi phải trở lại Berlin bây giờ”, anh nói và đứng dậy.
- “Vâng”, anh trả lời, mặc dù không muốn uống thêm nữa.
- Cám ơn cô”, anh nói.
- “Nhất định rồi”, anh hứa.
- “Không gì đáng giá hơn”, anh đáp.
- “Hacker có thói trả giá cao”, anh ta trả lời.
- “Tôi cũng thế”, anh ta trả lời.
- “Hầu tước Somerset vẫn còn lo lắng”, anh ta báo..
- “Thằng cha chết tiệt”, anh chửi thề..
- “Không, thưa ngài”, anh ta trả lời.
- “Tôi không được rõ, thưa ngài”, anh ta đáp rồi rót cà phê cho hành khách bên cạnh..
- “Không”, anh lúng túng trả lời..
- Khi anh ta quay lại, nhìn thấy Townsend liền nói: “Anh khoẻ không?”.
- “Ed Scott”, anh ta nói, làm anh đỡ phải vắt óc.
- “Cô ta ở quầy đồ chơi trẻ em”, anh ta nói.
- “Không, cám ơn”, anh nói giọng hơi run.
- “Cô đi ăn tối với tôi được không?” Anh hỏi lại.
- “Tám giờ tối nay ở nhà hàng Pilligrini, được không?” Anh thì thầm đúng khi bà nọ đang tới gần..
- “Không”, anh cười.
- “Vậy thì chúng ta làm lại nữa”, anh nói..
- “Về thôi, Sam”, anh bảo tài xế.
- Vậy là hoà”, anh bảo.
- “Có chuyện ư?” Anh hỏi sau khi khép cửa lại..
- “Tôi đâu có quên”, anh nói rồi ngồi vào bàn.
- “Nhưng các tiêu chuẩn của cô ta thế nào?” Anh hỏi, đã sẵn sàng gạt phăng là không thích hợp..
- “Bà biết tôi rất bận”, anh nói, mắt nhìn tờ nhật trình hãy còn trống.
- “Từ nửa đêm nay, nó sẽ thuộc về anh”, anh nói với giọng nồng nàn nàng chưa bao giờ nghe..
- “Khi nào?” Anh ta hỏi..
- “Xin lỗi anh, Keith”, anh ta nói.
- “Tôi nhớ, Nick ạ”, anh nói, mặt hơi đỏ.
- “Chưa khi nào tốt hơn”, anh trả lời.
- “Vậy thì tôi phải tới chỗ ông vậy”, anh mỉm cười nói..
- “Đừng có đùa với tôi”, anh chàng người Mỹ vừa nói vừa vơ tiền..
- “Chú mày không đùa đấy chứ?” Anh ta hỏi.
- “Nào, xem lần này thế nào”, anh ta nói với giọng lo lắng..
- Bốc cứt chưa em!” Anh ta tu một hơi thẳng từ chai..
- “Tôi không hiểu ai là người dễ đánh bóng hơn, cậu hay Hahn”, anh ta bảo, giọng đã bắt đầu líu lại..
- “Cậu có dám đút tiền vào mõm không?” Anh ta hỏi..
- “Đó sẽ là ngày tôi nhận một ngàn đô của mình”, anh ta lẩm bẩm..
- “Đi mẹ nó đâu thì đi, mặc xác cô?” Anh vừa quát vừa chui vào xe..
- “Hôm nay còn gì nữa không?” Anh vừa đi vừa nói như quát..
- “Không cần nhạy cảm như thế, anh bạn”, anh ta bảo.
- “Khu người Nga”, anh vừa quát vừa trèo vào xe..
- “Đừng chạy đâu cho tới khi tôi quay lại”, anh nói, bước ra khỏi xe, đi về phía quảng trường Lênin..
- “Ngài có cần cái này không ạ?” Anh ta hỏi, giơ ra chiếc hộp giấy màu vàng..
- “Xin lỗi ngài”, anh lắp bắp, vội vàng quay lui, suýt đâm sầm vào cô thư ký lúc đó đang chạy tới..
- “Vừa khít”, anh ta vừa nói vừa nhìn mũi giầy bóng lộn.
- “Thế thì tôi lấy làm mừng”, anh ta nói.
- “Der Telegraf”, anh nói nhỏ..
- Bài bình luận ngày mai chủ đề là gì?” Anh hỏi mà không cần tự giới thiệu..
- “Cái gì thế này?” Anh hỏi, chỉ vào một hộp to gói giấy rất đẹp trên ghế sau..
- “Chúa phù hộ cô ta”, anh nói..
- Townsend kịp ngừng câu nói “Anh cũng chịu”, chỉ nói: “Anh không nói trước, nhưng anh tin em sẽ hài lòng với lựa chọn của anh”.
- “Bố nghe đài nào?” Anh hỏi bố Susan..
- Một tiếng nữa gặp em nhé?” Anh hôn lên má nàng rồi đi.
- “A này”, anh bảo khi xe vào đoạn vòng.
- Tôi vừa mặc quần áo xong”, anh chàng luật sư trả lời.
- “Tôi cứ nghĩ hôm nay là thứ Sáu”, anh bảo.