- Mỗi người trong số họ chính là một phước lành đối với chúng tôi.. - Cậu trai nhỏ đang tuổi mẫu giáo của chúng tôi khúc khích cười.. - Nhưng bằng cái cách quỉ quái nào mà thằng bé biết được chúng tôi ở đâu trong lúc ấy?. - Tài khoản ngân hàng của chúng tôi nhanh chóng cạn kiệt. - Nếu bác sĩ đề nghị phẫu thuật, đó chính là con đường chúng tôi phải đi. - Gia đình chúng tôi sẽ vượt qua điều này.. - Giờ đây, chúng tôi đang ở Vườn Bướm. - Chúng tôi nghi ngờ đó là do các món bọn trẻ ăn lúc nãy. - chúng tôi.. - Chúng tôi ở lại với nhà Harris ở Greeley qua buổi tối ngày Chúa nhật. - Chúng tôi đến Imperial sau chưa đến ba tiếng đồng hồ. - Chúng tôi đang làm một điều gì đó. - Trong một tiếng đồng hồ, chúng tôi quay lại phòng xét nghiệm với bác sĩ.. - Dù vậy, chúng tôi lo lắng về hình chụp X-quang của cháu.”. - Ngay giây phút đó, chúng tôi đã nghĩ đó là một loại virus thật nguy hiểm. - Chúng tôi không hề chuẩn bị tinh thần cho điều gì. - Con trai chúng tôi đang trôi xa dần, và giống như tôi, cô ấy cũng muốn biết:. - Chúng tôi không phải là bác sĩ.. - Chúng tôi không có bất kỳ kinh nghiệm y khoa nào. - Chúng tôi muốn tin, muốn cậy. - Và đã đến lúc chúng tôi phải đưa ra giới hạn.. - Ít ra chúng tôi đang làm một điều gì đó. - Chúng tôi đang hành động.. - Ghế ngồi của Colton được buộc vào ghế sau của xe chúng tôi. - Chúng tôi không đổ lỗi cho nhau, không chỉ trỏ. - Chúng tôi đã cố gắng làm đúng, từng bước một. - Bác sĩ bảo chụp X-quang, chúng tôi cho chụp. - Bác sĩ bảo làm xét nghiệm IV, chúng tôi làm. - chúng tôi cho thử máu. - “Chúng tôi là gia đình Burpos,” tôi nói. - “Chúng tôi đã gọi báo trước từ Imperial về tình hình con trai tôi.”. - “Nhưng chúng tôi đã gọi trước,” tôi nói. - “Ông ấy biết chúng tôi sẽ đến.”. - Chúng tôi thử mọi cách. - Chúng tôi chơi trò người tốt, người xấu, Sonja vỗ về thằng bé trong khi tôi thì dọa nạt. - Chúng tôi tuyệt vọng rồi. - Không chẩn đoán được, họ không thể chữa cho con của chúng tôi. - Chúng tôi sẽ làm những gì tốt nhất có thể.”. - Người kỹ thuật viên đã tách biệt chúng tôi.. - Năm năm trước, Sonja mang thai đứa con thứ hai của chúng tôi.. - Khi chỉ có hai người, chúng tôi là một cặp.. - Khi Cassie ra đời, chúng tôi trở thành một gia đình. - Trong hành lang, bác sĩ Timothy O’Holleran đang đợi chúng tôi. - Chúng tôi sẽ mổ và chữa cho bé.”. - “Chúng tôi đã đề cập về khả năng vỡ ruột thừa ở Imperial,” Sonja nói. - “Chúng tôi phải mổ và làm sạch cho bé. - Khi mổ ra chúng tôi sẽ biết rõ hơn.”. - không hứa hẹn với chúng tôi điều gì.. - Chúng tôi đã chờ quá lâu. - “Ông Burpo, ông có thể quay lại được không? Colton đã mổ xong, nhưng chúng tôi không thể trấn an bé. - sau khi chúng tôi được tin ruột thừa của thằng bé đã rỉ chất độc trong người trong suốt năm ngày. - Nhưng chúng tôi đã rất cẩn thận tránh nói bất cứ điều gì trước mặt Colton khiến thằng bé sợ.. - Chúng tôi chưa vượt qua hết mọi khó khăn, và tôi không muốn thằng bé nghĩ rằng cái chết là một lựa chọn.. - Chúng tôi rất cảm kích về điều đó. - Trước đây chúng tôi tin tưởng, còn bây giờ chúng tôi chiến đấu.. - Sáng hôm sau, Bác sĩ O’Holleran chỉ chúng tôi cách bóp “trái lựu đạn”. - Cuối cùng, bảy ngày sau khi nhập viện ở North Platte, các bác sĩ thông báo chúng tôi có thể cho Colton về nhà.. - “Chúng tôi có thể sẽ phải mổ lần nữa.”. - “Colton sẽ ổn trong tối nay,” ông bảo chúng tôi. - Chúng tôi nói chuyện. - Chúng tôi khóc. - Chúng tôi động viên lẫn nhau. - “Tôi biết anh chị đã phải chịu đựng nhiều, nhưng ở đây, chúng tôi đã làm tất cả có thể cho Colton. - Chúng tôi cho rằng có thể tốt hơn hết nên chuyển bé đến một bệnh viện nhi. - Chúng tôi có thể cùng nhau thức trắng hết mười đêm trong 15 ngày.. - Giờ đây, con trai chúng tôi lại chìm trong cơn đau quằn quại không dứt. - Chúng tôi còn không thấy được lối ra.. - “Chúng tôi có thể cầu nguyện cụ thể điều gì?” anh hỏi.. - AU KHI XUẤT VIỆN VỀ NHÀ, chúng tôi đã ngủ cả một tuần.. - Đúng vậy, chúng tôi có nói quá, nhưng chỉ một chút thôi. - hoặc “Chúa thôi thúc chúng tôi gửi cho anh chị. - Chúng tôi không biết thằng bé sẽ nói gì và làm gì.. - Bạn nhớ là tôi đã giỡn với Colton một chút khi chúng tôi lái xe qua thị trấn.. - Suốt đời chúng tôi đã luôn dạy thằng bé về niềm tin. - Cuối cùng, chúng tôi buộc phải tạm ngưng. - Thằng bé đã xác minh điều đó bằng cách kể cho chúng tôi nghe những điều đúng ra bé chẳng thể nào biết được. - Chúng tôi thật ngạc nhiên vì bà đến thăm ngay lập tức như thế.. - Nhưng chúng tôi chưa hề kể cho Colton nghe về việc này.. - Chúng tôi muốn tin là đứa con chưa được sinh ra của mình đã lên thiên đường. - chúng tôi ở chốn vĩnh hằng. - Chúng tôi có thể cảm thấy mệt mỏi vì thông điệp không ngừng nghỉ. - Thằng bé từ trong phòng chạy ra với chúng tôi trước hiên nhà.. - Sonja và tôi nghĩ, có lẽ chúng tôi phải học rất nhiều từ con trai mình.. - Chúng tôi đã rất chu đáo với Cassie. - Chúng tôi rất sợ các tài xế khác sẽ không nhìn thấy nó và có thể lùi xe cán phải thằng bé. - Sonja không biết nói gì, một tình huống chúng tôi đã quá quen. - Trong mùa Giáng sinh, chúng tôi đưa bọn trẻ đi xem phim ở rạp. - ÔI NHỚ LẦN ĐẦU TIÊN chúng tôi công khai nói về những trải nghiệm của Colton. - rồi chúng tôi trả lời các câu trong khoảng 45 phút sau đó.. - chúng tôi rằng “Gia đình anh chị thật đầy ơn phúc!”. - Đầy ơn phúc ư? Chúng tôi đã chứng kiến con mình suýt chết.. - Nhưng không vui chút nào khi kể về chặng đường chúng tôi đã trải qua. - Chúng tôi vẫn chưa có tất cả đáp án – còn lâu lắm. - “Chúng tôi ư? Viết sách sao? Ừ nhỉ.”. - Là cha mẹ, chúng tôi lo lắng cho Colton. - Chúng tôi cũng thích điều đó. - Chúng tôi giờ đây vẫn lo lắng. - Chúng tôi xuất thân ở thị trấn nhỏ, với trường học nhỏ, nhà thờ nhỏ. - Mọi người cũng hỏi chúng tôi nhiều câu hỏi khác. - Rất nhiều bạn bè tín hữu Công giáo của chúng tôi đã hỏi Colton có nhìn thấy Mẹ Maria, mẹ Chúa Giêsu không