Tạp Chí
Đọc và Viết
Số 2
Dịch. Tác. Luận. Thơ. Truyện. Kịch. Tùy. Và …
2021
0
Bạn đọc có thể vào đường link dưới đây để tìm đọc
110 bài viết và 12 cuốn sách lưu trữ của tác giả
Ngu Yên, đọc và tải xuống miễn phí.
https://independent.academia.edu/TienNguyen228/
Papers
Xin bấm vào nút: Follow. Academia sẽ chuyển bài
đến tận emai khi có bài mới lên mạng.
1
Tháng 7, 2021
MỤC LỤC
1- Vợ Các Thi Sĩ. Susan De Sola. Thơ dịch.
2- Thơ Mô Hình: Đập.
3- Câu Chuyện Về Già Mới Dám Kể. Thơ
4- Khó Ai Ngờ Đoạn Giữa Tình Yêu. Phiếm luận.
5- The Bet. Truyện Ngắn, Anton Chekhov.
6- Lương Châu Từ. Vương Hàn. Thơ Phổ Nhạc.
7- Giới thiệu sách:
Brief Answers To The Big Questions,
Stephen Hawking.
2
Vợ Các Thi Sĩ
Susan De Sola
Ngu Yên dịch
(Trích: The Best American Potery 2018, tr. 26.)
Tất cả vợ thi sĩ đều có cuộc đời mục nát,
Người chồng nhìn họ như con dao.
Delmore Schwart.
Vợ các thi sĩ
không bao giờ than phiền.
Họ biết đã kết hôn
để diễn tuồng và đau khổ.
Họ biết họ đám cưới
với nhiều người hơn chỉ một chồng.
Họ biết sẽ có kẻ khác –
những tình nhân trẻ trung
thi sĩ đối với chuyện lấy vợ
giúp anh sống phiêu bồng
có chỗ vịn hay không có.
sẽ không tự chìm xuồng.
Vợ sẽ không đọc thơ
3
những bài anh viết cho nàng,
thơ tình cho cô khác,
không đọc làm sao ghen,
Anh biết vợ không đọc thơ
nàng lo đương đầu cuộc sống
(không quan tâm chữ nghĩa)
dù vậy, cả hai đều cháy lòng
những bén nhọn họ phóng nhau
nhìn với nhãn quan thấu suốt,
sẽ thấy thối rữa tình đời
giữa thi sĩ và vợ.
Susan de Sola, thi
sĩ người Hoa Kỳ, cư
trú ở Hà Lan. PhD
tại đại học The
Johns
Hopkins.
Sáng tác nhiều thể
loại: Thơ, văn, tiểu
luận…
Thơ của Sola xuất
hiện
trên
The
Hudson Review, PN
review, The Best
Americans Poetry.
Đã đạt những giải
thưởng như: Frost Farm Prize, David Reid Poetry
Translation Prize.
4
The Wives of The Poets
Susan De Sola
All poets' wives have rotten lives,
Their husbands look at them like knives.
- Delmore Schwart.
The wives of the poets,
they never complain.
They know they are married
to drama and pain.
They know they are married
to more than their man.
They know there are others young lovers he can
fend off from the marriage
that keeps him afloat,
for rail as they may,
he won't rock that boat.
She won't read the poems
he's written for her;
the poems for lovers
will cause no great stir.
5
He knows she won't read them,
because her concern
is life (and not words)
bot both feel the burn
of the daggers they throw,
the sharp looks that show
the rot in the lives
of poets, and wives
(From The Dark Horse
Trích The American Poetry 2018, tr. 26.)
6
7
Câu Chuyện
Về Già Mới Dám Kể
Ngu Yên
(Tôi biết có nhiều người cũng xem phim tương tựa
nhưng chưa dám tiết lộ.)
Lúc còn nhỏ
tôi không biết trong người có cỏ.
Một hôm
thằng bạn lối xóm rủ qua nhà
xem chị nó tắm.
Cảm giác nhìn trộm
không giống xem xi-nê.
Nín thở, không vì hồi hộp
vì sợ gây tiếng động.
Bực mình,
không phải phim không hay,
vì không được xem liên tục.
Một cái lỗ bằng đầu ngón tay,
hai đứa giành nhau, một mắt. (*)
Không hài lòng
bạn tôi đục thêm một lỗ
lớn hơn cho riêng hắn.
8
Trên nền lụa ngà
hai nụ hoa vừa hườm trăng khuyết.
Bên dưới cỏ non mưa ướt mượt mà.
Tuyết nổi bọt trắng,
tan chảy xuống vùng nhiệt đới.
Nơi lũng giữa hai đồi,
khe suối dẫn vào hang sâu. (**)
Đến tuổi trung niên
tôi mới lãnh hội.
Mọi người đều mang cỏ trong mình
và cỏ sẽ mọc lên trên mộ.
Một thứ lưu niệm lâu dài nhất
sau khi thân xác đã tiêu tan,
sau khi nghĩa địa đã xây lên thành phố.
Cọp chết để lông.
Người chết để cỏ.
Cỏ không bao giờ chết.
Ghi chú:
(*) Đứng trong phòng tắm
nhìn ra ngoài trời sáng
làm sao không thấy hai lỗ?
Càng ngày chị tắm càng nhiều,
rất đúng giờ
9
Càng ngày chúng tôi đến càng nhiều,
rất đúng giờ.
(**) Mãi về sau gặp lại,
tôi nói: Cảm ơn.
Chị hỏi: Việc gì?
Tôi im lặng
lấy tay bịt một mắt.
10
Khó Ai Ngờ
Đoạn Giữa Tình Yêu
Ngu Yên
Truyền khẩu có câu: Bảy mươi còn học bảy mốt.
Bất kỳ ở tuổi nào, già dặn cách mấy, cũng cần học
hỏi thêm.
Tôi có một cô bạn rất duyên dáng, vui vẻ. Hai yếu
tố này ở người nữ, thường hay bị hiểu lầm. Duyên
dáng như miếng ăn ngon. Vui vẻ như cái muỗng
múc thức ăn đưa ra trước mặt. Hành động này
không có ngụ ý mời người khác hả miệng. Vui vẻ
thường bị hiểu lầm với lả lơi. Vui vẻ nằm ở môi và
lưỡi. Lả lơi nằm ở mắt. Đa số người nữ mang kính
đen, tự nhiên sẽ thấy họ nghiêm nghị. Đàn ông
mang kính đen thường được xếp vào hạng: chuẩn
bị lả lơi.
Bạn tôi duyên dáng và vui vẻ. Gia đình êm ấm.
Thường đi với chồng đến những nơi họp bạn, hẹn
hò vui chơi. Có nhiều anh bạn khác lả lơi với cô
bằng cử chỉ, lời nói. Ngụ ý, trước ở ngoài sân, sau
lần vào bếp. Bạn tôi tri liệu bằng cách lớn tiếng,
giữa chốn đông người, trước mặt thủ phạm lả lơi,
kể lại cho chồng nghe những lời ong bướm đó.
Không có bút mực nào có thể diễn tả nét mật của
thủ phạm và ánh mắt của người chung quanh. Bạn
tôi yêu chồng và được chồng yêu hơn 50 năm. Có
lẽ, phương pháp khai báo đó giữ được tình chung
thủy.
11
“Chung thủy” là chuyện dễ hứa nhưng khó giữ. Ý
nghĩa của từ ngữ này đã chia lìa biết bao nhiêu cặp
vợ chồng có thể sống với nhau suốt đời. Bao nhiêu
là nước mắt, bao nhiêu là khổ đau, bao nhiêu là
vấn nạn cho con cái, cũng chỉ vì sự sai lầm của
chữ nghĩa.
“Chung thủy”, từ điển định nghĩa thiếu sót, Người
ta dùng nó như cái cớ để sỉ nhục. Tình yêu dùng
nó như chứng minh thư cho phép ly dị. Luật sư
dùng nó như một bản án để lấy tiền của người này,
đưa cho người khác, sau khi bỏ túi một phần. Đời
nay, “chung thủy” giống cái kéo để cắt hơn là cây
kim để may những vết thương tình.
“Chung thủy” như vậy là sai. Hiểu trật. Áp dụng
không đúng giá trị. Cứ thử nghĩ: nếu nhân loại
không biết chữ “chung thủy,” phải chăng tình yêu
bớt tan vỡ, vợ chồng bớt quạnh hiu, con cháu bớt
lạc lõng?
“Chung thủy” căn bản là kết cuộc và mở đầu (1).
“Chung” là đuôi. “Thủy” là đầu.” Tình yêu chung
thủy là tình yêu có đầu có đuôi. Từ thuở ban đầu
hẹn hò cho đến hôn phối: có nhau, yêu nhau. Thời
gian sau cùng, từ bệnh hoạn, già nua, cho đến
chết: có nhau, yêu nhau.
Có đầu, có đuôi, còn đoạn giữa không quan trọng.
Làm người, ai chẳng có lỗi lầm. Yêu nhau lâu năm,
thế nào cũng để ý người khác. Tình yêu như sơn
màu. Dù sơn tốt cách mấy cũng sẽ phai lạt theo
thời gian, nhất là những cuộc tình quá nhiều mưa
nắng và bão lụt. Muốn giữ tình yêu, phải thường
xuyên sơn lại. Muốn sáng tạo tình yêu, phải sơn lại
nhiều màu. Sơn mỗi lần sẽ dày thêm, sẽ bảo vệ thịt
gân trái tim những khi nó đập điệu chán chường
thất vọng. Nếu vợ chồng không chịu tự sơn, sẽ có
người khác sơn giùm.
12
Đoạn giữa của tình yêu luôn luôn gay cấn, bí mật,
ít nhất là nói dối, nếu không, là gian dối. Thử hỏi
Thượng Đế: Nếu muốn vợ chồng được chung thủy,
tại sao lại sinh ra quá nhiều mỹ nhân với nhiều chi
tiết hấp dẫn? Tại sao sinh ra nhiều nam tử đa tài ăn
nói rủ rê? Tại sao sinh ra cây táo mọc trong vườn
Địa đàng? Không có cây táo, bà E-Và làm sao hái?
Ông A-dong làm sao cắn? Ý của ngài là ra làm
sao?
Đoạn giữa của tình yêu thông thường là nơi tình ái
gián đoạn. Chuyện này đã xảy ra từ khi nhân loại
biết yêu đương. Nhất là giới đàn ông. Phụ nữ khi
có con, không bao giờ muốn con họ mất cha. Còn
đàn ông thường muốn con họ có nhiều mẹ. Ông
Khổng Tử biết rõ điều này nên dạy rằng; Quân tử
khi đi chỉ nhìn trước. Nghĩa là không ngó dọc nhìn
xuôi, láo liên thấy phái nữ, dễ động lòng mơ ước.
Khổng tử còn nói, quân tử không đi sau lưng phụ
nữ. Điều này hết sức đúng cả hai mặt, vật lý và tâm
lý. Theo dõi hai bờ uyển chuyển, nhún nhẩy, phúng
phính, làm sao khỏi âm thầm tơ tưởng một chuyến
thực hành?
Đoạn giữa của tình yêu, đừng nói là thử thách,
người nào chưa yêu người khác là do may mắn,
chưa gặp được người khiến tình mình ngẩn ngơ:
người đâu gặp gỡ làm chi. Trăm năm biết có duyên
gì hay không?
Tôi không quan tâm lắm về “may mắn.” Cũng
không muốn đổ lỗi cho “xui xẻo.” Tôi nghĩ, trong
đoạn giữa tình yêu, bất kỳ chuyện gì phải xảy ra,
sẽ xảy ra. Chủ yếu là tìm cách chữa trị.
Ngày xưa, thầy thuốc Hoa Đà nói rằng, khi bị ngoại
thương, việc đầu tiên là phải cầm máu. Khi bị nội
thương, việc cần thiết là phải giảm sốt. Sau hai
việc đó rồi mới tìm cách cứu chữa.
13
Mắc phải bệnh có đầu mà hư đuôi, có thủy mà hư
chung, muốn cầm máu và giảm sốt, việc đầu tiên là
nên uống thuốc “tha thứ.”
Từ ngữ “tha thứ” được định nghĩa rất rõ ràng:
“Hành động bỏ qua lỗi lầm của một người.” “Hành
động” không phải chỉ suy nghĩ. “Bỏ” không phải
giữ, không phải cất chỗ khác. Bỏ là không cầm
nữa, phủi tay, lau tay.
“Tha thứ” không phải là thuốc tẩy, nước rửa, hoặc
xà phòng. “Tha thứ” là chất keo để dán lại những gì
đã rách, đã vỡ. Cần thiết là phải có can đảm dán
luôn một phần quá khứ. Đôi khi cần dán luôn cả
miệng.
“Tha thứ” không phải là thuốc an thần, mà là thuốc
hồi sinh. Công dụng của “tha thứ” không ai có thể
kể cho hết. “Tha thứ” lớn hơn “chung thủy.” Vì vậy,
đối với người khôn ngoan, tại sao không chọn cái
lớn, mà lấy cái nhỏ? Trong tình yêu vợ chồng,
“chung thủy” không thể tồn tại nếu không có “tha
thứ.” “Tha thứ là chặng đầu tiên cũng như chặng
cuối cùng để giữ lấy một người đã làm ta ngơ ngẩn
ngay từ phút ban đầu.
Sự lớn lao của “tha thứ”không chỉ tha lỗi cho ai
khác, mà đồng thời tự tha lỗi cho mình. Khi xảy ra
chuyện rách vỡ thủy chung, không bao giờ chì là
lỗi của một người. Luôn luôn phải có hai mới có thể
ra sàn nhảy bolero.
Có kẻ sẽ hỏi: Nếu tha thứ rồi, vẫn không xong, thì
sao?. Trước khi trả lời câu này vì tôi tin, bạn đã biết
câu trả lời. Hãy tự hỏi lòng: Bạn có thật sự tha thứ
chưa? Hoặc chỉ tha mà không thứ?
Những ai có kinh nghiệm về tha thứ để giữ người
mình yêu, tôi nghĩ, họ nên tự hào và họ sẽ là
những kẻ chứng mình lời tôi đang viết.
14
“Chung thủy,” Chùng ta nên nói đến quá trình răng
long tóc bạc của vơ chồng là “Chung tha thứ thủy.”
Trở lại câu chuyện bảy mươi học bảy mốt. Sau một
thời gian nghiền ngẫm phương pháp khai báo của
bạn tôi để giữ gìn chung thủy, tôi nghĩ ra một
phương pháp khác, phù hợp tính tình trăng hoa
của phái nam.
Không lẽ đàn ông mà khai báo phụ nữ chọc ghẹo
mình? Có bao nhiêu phụ nữ tự động trêu ghẹo đàn
ông? Một ngàn chưa chắc đã có một. Nhưng một
ngàn đàn ông, đã có 999 người thích vào bếp đàn
bà. Vì vậy, không nên khai báo mà nên tự thú.
Tự thú thì không phải lỗi của người khác, là lỗi của
bản thân. Tự thú dễ dàng được tha tội hoặc được
giảm kinh. Tự thú là mẹ của tự hào.
Khi vào đám đông hoặc ở một nơi có nhiều phụ nữ
duyên dáng mời ăn, tôi chỉ cần tự thú với vợ, cho
vợ biết những phụ nữ nào mà tôi bị bắt mắt, bị hơi
ngẩn ngơ, thì từ đó trở về sau, không bao giờ tôi
có thể đến gần đối tượng trong vòng mười bước.
Đôi khi chưa kịp tự thú, ánh mắt Kim Trọng đã kiến
linh cảm của vợ biết ngay ai là Thúy Kiều. Lời tự
thú chẳng qua là những bằng cớ đê chứng minh
lòng tuân thủ luật pháp của kẻ có án treo. (2)
Ông Khổng Tử chưa dạy điều này. Cứ cho đàn ông
nhìn phụ nữ phía trước phiá sau, thả cửa, nhưng
không cho đến gần. Lửa xa rơm làm sao cháy?
GHI CHÚ:
(1) Từ điển Hán Nôm:
https://hvdic.thivien.net/hv/chung%20thu%E1%BB
%B7
15
(2) Nghiền ngẫm sự đời: Dễ thông cảm thôi. Đàn
ông có thể hiểu ý nghĩa “chung thủy” theo lịch sử
và truyền thống. Lịch sử luôn luôn là bằng cớ kết
quả của hành động và tinh thần dân tộc. Truyền
thống là cá tính chung đúc kết giá trị sống qua
nhiều thế hệ được lưu truyền. Cho dù về sau, luật
pháp thay đổi, đời sống chuyển hướng, những gạn
lọc của lịch sử và truyền thống theo thời gian vẫn
tìm ẩn trong máu và vô thức.
Ông cố tôi có mươi bà cố vợ. Ông nội tôi có một số
lượng vợ, hình như khá hơn. Chỉ đến đời bố tôi thì
sa sút, nghèo hẳn. Tuy việc một vợ một chồng, nếu
suy nghĩ kỹ thì rất đúng, nhưng nếu không quan
tâm, lịch sử và truyền thống sẽ giúp thói quen phớt
lờ chuyện đúng sai. Quan điểm này không dùng để
bênh vực, mà dùng để giảm khinh một phần nào tội
bị lịch sử và truyền thống xúi giục, tội phạm không
hoàn toàn cố ý.
Đàn ông thường hay lạc lòng ở trong ba hoàn
cảnh:
2.1- Ở đoạn giữa chung thủy, khi họ bị thất bại về
đời sống. Khi danh bay theo gió, tiền trôi theo
nước, chỉ còn lại buồn rầu, xấu hổ. Nếu có bàn tay
ai khác cảm thông, an ủi, xoa bóp, thì bàn tay này
sẽ nắm chặt hẹn hò.
2.2- Những đàn ông đạt được thành công lớn, các
phụ nữ xinh đẹp kia chính là phần thưởng cho tài
năng vượt trội. Thành công càng lớn, các giải
thưởng cao giá càng tự động đến gần. Giải Nobel
cũng chỉ ngang với hoa hậu, người mẫu, vũ nữ
thân gầy. Rơm tự hiên thân cho lửa, làm sao không
cháy.
Vì vậy, khi chồng thất bại hoặc thành công, xin các
chị em cẩn thận, vì chữ “chung” đang lung lay.
16
2.3- Những người vợ lỏng lẻo, tự hào và tin tưởng
đức tính trung thành của chồng. Cho dù là ông
thánh, thả đi đêm hoài, trước sau cũng sẽ gặp ma.
Điểm nhấn: Loài chó được xem là biểu tượng lòng
trung thành, nhưng để nó đói, nó sẽ cắn chủ. Đàn
ông có thể nhịn ăn, nhưng khó nhịn tình. Khi thiếu
thốn, tự động sẽ sinh nhiều ảo vọng.
17
Truyện Ngắn
THE BET
Anton Chekhov.
Cá Độ
Ngu Yên dịch
1.
Một đêm mùa thu âm u. Ông chủ nhà băng lớn tuổi
đi đi lại lại từ góc này sang góc kia trong phòng làm
việc. Nhớ lại bữa tiệc do ông tổ chức vào mùa thu
mười lăm năm trước. Nhiều khách quen thông thái
tham dự nên nhiều cuộc chuyện trò trở thành thú
vị. Họ bàn tán những ý kiến khác nhau về án tử
hình. Trong đám khách, có một số học giả và nhà
báo, đa số không tán thành hình phạt giết người.
Họ cho rằng, việc đó đã lỗi thời, không phù hợp với
một quốc gia theo Thiên Chúa giáo và hành động
đó, vô đạo đức, Một số nghĩ rằng án tử hình nên
thay thế bằng án chung thân.
Người chủ ngân hàng nói: -“Tôi không đồng ý với
các bạn, Bản thân tôi chưa từng trải qua tù tử hình
hoặc tù chung thân, nhưng nếu cần đánh giá trước,
theo quan điểm của tôi, phạt tử hình mang tính đạo
đức và nhân đạo hơn phạt tù chung thân. Hành
18
quyết là giết chết ngay lập tức, Tù chung thân là
giết theo mức độ và thời gian. Kẻ nào nhân đạo
hơn, kẻ giết bạn trong vài giây hay kẻ liên tục rút
mòn đời sống của bạn trong nhiều năm?”
Một người khách lên tiếng: -“Cả hai đều vô đạo
đức. bởi vì mục đích họ giống nhau, lấy đi đời sống
của người khác. Chính quyền không phải là
Thượng Đế, không có quyền lấy đi những gì mà họ
không thể hồi phục khi cần trả lại.”
Trong đám khách, có một luật sư trẻ, khoảng 25
tuổi. Khi được hỏi ý kiến, anh phát biểu: -“Tử hình
và chung thân đều trái với đạo lý, nhưng nếu tôi
phải chọn giữa hai điều đó, chắc chắn tôi sẽ chọn
tù chung thân. Dù sao, sống vẫn tốt hơn chết.”
Cuộc thảo luận trở nên sôi nổi. Lúc đó, chủ ngân
hàng còn trẻ, tính tình nóng nảy, bị lôi cuốn bởi
kích động, bất thình lình, ông đấm xuống bàn và
hét thẳng vào mặt anh luật sư: -“Không đúng. Tôi
cá với anh hai triệu là anh không thể ở biệt giam
trong tù quá năm năm.”
-“Nếu ông nghiêm túc, tôi sẽ cá với ông. Tôi sẽ ở
trong tù không chỉ năm năm mà mười lăm năm.”
2,
-“Mười lăm năm? Đồng ý ngay. Các bạn làm
chứng, tôi cá hai triệu.”
Như vậy, cuộc cá độ điên rồ, ngu dại này đã được
chứng nhận. Người chủ ngân hàng, xấu tính và hời
hợt, thích thú vì cá độ, mặc dù con số vài triệu vượt
qua khả năng thanh toán của ông. Vào buổi tiệc tối,
ông chế giễu anh luật sư, nói rằng:
-“Bạn trẻ, hãy nghĩ kỹ lại đi, vẫn còn đủ thời giờ rút
lui. Hai triệu đối với tôi là chuyện nhỏ, nhưng bạn
sẽ đánh mất ba hoặc bốn năm trong thời gian đẹp
19
nhất của đời mình. Tôi chỉ nói ba hoặc bốn năm vì
bạn sẽ không muốn ở trong tù nữa. Đừng quên,
anh bạn tội nghiệp của tôi, việc tự nguyện ngồi tù
khó chịu đựng hơn là bị bắt giam. Cứ thử nghĩ bạn
có toàn quyền tự do bước ra khỏi tù bất cứ lúc nào,
ý nghĩ này sẽ ung độc toàn bộ sức chịu đựng ở lại
trong tù. Thật đáng tiếc!”
Bây giờ, ông chủ ngân hàng đã lớn tuổi, đang đi
qua đi lại, hồi tưởng tất cả chi tiết trong chuyện
này, tự hỏi: “Mục đích của cuộc cá độ là gì? Có ích
lợi gì khi người thanh niên đó lãng phí 15 năm
sống, còn tôi vứt bỏ hai triệu? Liệu việc này có thể
chứng minh tử hình và chung thân, hình phạt nào
tốt hơn? Không, chắc là không. Hoàn toàn vô lý và
vô nghĩa. Về phần tôi, đó là cái giá phải trả của
người được nuông chiều, hư hỏng. Về phần anh ta,
đơn giản là tham lam tiền bạc…”
Rồi ông tiếp tục nhớ lại những gì đã xảy ra trong
đêm hôm đó. Họ quyết định anh luật sư phải bị
giam cầm dưới sự giám sát nghiêm ngặt. Anh bị
nhốt vào một phòng trong nhà nghỉ giữa khu vườn
của anh chủ ngân hàng. Họ đồng ý trong 15 năm,
anh không được tự ý bước qua ngưỡng cửa phòng
giam để tiếp xúc với người khác, không được nghe
tiếng nói của người, hoặc nhận thư từ báo chí. Anh
chỉ được phép giữ một nhạc khí, sách đọc; viết thư,
uống rượu và hút thuốc.
Theo các điều khoản trong giao kèo, một cửa sổ
nhỏ, duy nhất, được mở ra trong ngôi nhà, để anh
có thể liên hệ với bên ngoài. Anh có thể đòi hỏi
sách, nhạc, rượu, v..v.. bao nhiêu cũng được, miễn
là phải viết xuống đơn yêu cầu và nhận đồ vật qua
cửa sổ. Mọi chi tiết, mọi chuyện lờn nhỏ đều được
quy định chặt chẽ để việc anh ở tù trở thành biệt
giam một cách nghiêm ngặt, v sẽ ràng buộc anh
20
đúng 15 năm. Bắt đầu lúc 12 giờ ngày 14 tháng 11
năm 1870 và chấm dứt lúc 12 giờ ngày 14 tháng
11 năm 1885. Một chút cố gắng nào của anh vi
phạm vào các điều lệ, dù chỉ còn hai phút đến giờ
hết giao kèo, sẽ cho phép người chủ ngân hàng
trút bỏ nghĩa vụ phải trả anh hai triệu.
3.
Trong năm đầu tiên bị giam giữ, từ những ghi chép
ngắn gọn của anh tiết lộ, người ta có thể đánh giá,
người tù đã chịu đựng cô đơn và trầm cảm một
cách nghiêm trọng. Từ nhà giam, tiếng đàn dương
cầm vang ra suốt ngày đêm. Anh từ chối không
uống rượu, không hút thuốc lá. Anh viết, rượu kích
thích những ham muốn và ham muốn là kẻ thù tồi
tệ nhất của người tù. Ngoài ra, không có gì buồn
bã cho bằng uống rượu ngon mà không có bạn.
Còn hút thuốc lá, sẽ làm không khí trong phòng
giam bị ô nhiễm. Suốt năm đầu tiên, những cuốn
sách mà anh yêu cầu gửi vào, chủ yếu có tính giải
trí nhẹ nhàng như tiểu thuyết tình yêu có cốt truyện
lâm ly, chuyện giật gân và kỳ quái…v…v…
Qua năm thứ hai, tiếng đàn dương cầm bỗng im
bặt. Còn tù nhân chỉ yêu cầu những tác phẩm kinh
điển. Đến năm thứ năm, tiếng đàn lại vang lên.
Người tù đòi hỏi rượu. Những người giám sát theo
dõi qua cửa sổ cho biết, suốt mười hai tháng anh
chẳng làm gì ngoài trừ ăn uống và năm trên
giường. Thường xuyên ngáp dài hoặc nói chuyện
một mình giọng giận dữ. Không đọc sách. Đôi khi,
chiều tối anh ngồi viết, có khi viết rất dài giờ, rồi
sáng sớm lại xé nát tất cả. Đôi khi, người ta nghe
anh khóc.
Nửa năm sau của năm thứ sáu, người tù đột nhiên
hăng hái tự học sinh ngữ, triết học, và lịch sử. Anh
ta hăm hở lao mình vào những tìm hiểu này - sự
21
đòi hỏi sách nhiều đến nổi ông chủ ngân hàng
không kịp đặt mua số lượng sách được yêu cầu.
Trong bốn năm, khoảng 600 cuốn sách đã được
đặt hàng theo ý tù nhân. Cũng trong thời gian này,
anh chủ ngân hàng đã nhận được bức thư do
người tù gửi đến:
“Anh cai ngục thân mến,
tôi viết cho anh dòng chữ này bằng sáu thứ tiếng
khác nhau. Hãy đưa cho những ai hiểu biết sinh
ngữ để họ đọc. Nếu họ không tìm thấy một sai lầm
nào, xin yêu cầu anh bắn một phát súng trong
vườn. Nghe tiếng nổ ấy, tôi sẽ biết những nỗ lực
học hỏi của tôi không uổng công tốn sức. Tuy
những thiên tài ở mọi lứa tuổi và ở khắp nơi, nói
những ngôn ngữ khác nhau, nhưng có cùng một
ngọn lửa cháy bừng trong tim. Ôi, giá như anh biết
được cảm giác sung sướng vô bờ bến trong lòng
tôi bây giờ vì tôi có thể hiểu được họ.” Ước nguyện
của người tù được thực hiện. Hai phát súng đã nổ
lên trong vườn.
4.
Sau mười năm, người tù thường ngồi bất động nơi
bàn viết, không đọc gì ngoài trừ sách đạo giáo. Có
vẻ lạ lùng đối với ông chủ ngân hàng, một người
trong bốn năm đã đọc thấu suốt 600 cuốn sách mà
giờ đây lãng phí gần một năm chỉ để nghiền ngẫm
cuốn sách mỏng, dễ hiểu. Thần học và lịch sử tôn
giáo sau Phúc Âm.
Trong hai năm còn lại, người tù đọc một số lượng
sách khá lớn nhưng bừa bãi. Có lúc anh bận rộn
đọc khoa học tự nhiên, rồi lại đòi xem thơ của
Byron hoặc Shakespeare. Trong đơn yêu cầu, anh
muốn sách hóa học, cùng một lúc với sách hướng
dẫn y khoa, một cuốn tiểu thuyết, và một số luận
thuyết triết học, thần học. Anh đọc sách như người
22
đang bơi trên biển giữa đống đổ nát của con tàu.
Anh cố gắng tự cứu mình bằng cách hối hả níu
mảnh nổi này rồi chuyển sang mảnh nổi khác.
Ông chủ ngân hàng ôn lại tất cả chi tiết rôi ý nghĩ
kéo đến: “Ngày mai vào lúc 12 giờ, người tù sẽ
được thả tự do, Theo tờ giao kèo, ông phải trả hắn
hai triệu. Nếu phải trả món nợ này, ông sẽ cạn tiền:
ông sẽ hoàn toàn khánh tận.”
Mười lăm năm trước, ông có nhiều triệu để đếm,
nhưng bây giờ, ông sợ phải tự hỏi mình, thứ nào
nhiều hơn, nợ hay tài sản. Đầu tư theo kiểu đánh
bạc đầy rủi ro trên thị trường chứng khoán với tính
khí liều lĩnh mà ông không thể từ bỏ được, ngay cả
lúc đã lớn tuổi, khiến công việc kinh doanh tài
chánh dần dần suy tàn. Một ông chủ ngân hàng
đầy tự tin, kiêu hãnh, không biết sợ ai, nay đã trở
thành một nhân viên ngân hàng bình thường, run
rẩy trước mọi thăng trầm của thị trường.
Ông ôm đầu tuyệt vọng lầm bầm: “Đồ ngu, cá làm
gì. Tại sao thằng đó không chết đi? Nó mới 40 tuổi.
Nó sẽ cướp mất số vốn cuối cùng của mình. Rồi
cưới vợ, hưởng thụ cuộc đời. Đầu tư chứng khoán.
Còn mình phải chịu đựng như thằng ăn mày ganh
tỵ khi nghe nó nói mỗi ngày: „Để được đầy đủ hạnh
phúc, tôi có bổn phận đối với ông. Cho phép tôi
giúp ông.‟ Không, không thể được, quá khủng
khiếp! Cách duy nhất để thoát khỏi phá sản và
nhục nhã là thằng đó phải chết,”
5.
Ông lắng nghe tiếng đồng hồ điểm ba giờ sáng.
Mọi người đang ngủ. Không thể nghe tiếng gì bên
ngoài, ngoại trừ tiếng cây lá xào xạc trong lạnh lẽo.
Cố gắng không gây tiếng động, ông mở tủ sắt có
khả năng chống lửa, lấy chiếc chìa khóa để mở
23
cánh cửa đã đóng 15 năm qua, Cất vào túi áo
choàng, ông nhẹ nhàng đi ra khỏi nhà.
Trời lạnh căm. Vườn tối đen. Mưa rơi. Một cơn gió
ẩm ướt quất vào khu vườn, hú lên, bắt cây không
thể ngừng nghỉ. Ông ngân hàng banh mắt nhưng
vẫn không thấy rõ bước chân, bức tượng trắng,
căn nhà giam, kể cả cây cối. Đi vê hướng nhà nghỉ,
ông gọi người canh gác hai lần, không nghe trả lời.
Chắc chắn người gác đã tìm nơi ẩn trú tránh gió
mưa và có thể đang ngủ say ở đâu đó trong bếp
hoặc nhà trồng hoa. Ông già nghĩ: “Nếu mình có
can đảm thực hiện ý định này, trước hết, người ta
sẽ nghi ngờ anh canh gác.”
Ông dọ dẫm trong bóng tối tìm các thềm cấp và
cánh cửa mở lối vào nhà nghỉ. Đi ngang hành lang
hẹp, bật một que diêm. Không có ai cả. Một chiếc
giường trống không trải khăn. Một bếp gang đen
nằm trong góc. Các dấu niêm phong trên cửa vào
phòng giam vẫn còn nguyên vẹn.
Khi lửa diêm tắt, nhìn lén qua cửa sổ nhỏ, ông run
lên vì xúc động. Trong căn phòng tù, một cây bạch
lạp leo lét. Người tù ngôi ở bàn. Không thấy gì
ngoài trừ cái lưng, tóc, và hai cánh tay. Những
cuốn sách đang mở bung trên bàn, trên hai ghế
dựa và trên thảm trải gần đó,
Năm phút trôi qua, người tù không động đậy. 15
năm biệt giam dạy cho hắn cách ngồi im lìm. Ông
gõ ngón tay lên cửa gương, người tù vẫn bất động,
không đáp trả. Ông thận trọng tháo những niêm
phong rồi dùng chìa khóa mở cửa. Ổ khóa hoen rĩ
phát ra tiếng kêu thảm thiết và cánh cửa thốt lên
cót két. Ông tưởng rằng khi có tiếng chân bước
vào sẽ nghe tiếng kêu kinh ngạc, nhưng ba phút
trôi qua, căn phòng vẫn im lặng như trước. Ông
quyết định tiến vào.
24
6.
Trước bàn, một người đàn ông bất bình thường
ngồi im như tượng. Gầy gò giống bộ xương cách
trí với những lọn tóc dài như phụ nữ và râu ria
xồm xoàm. Sắc mặt vàng vọt, giống máu đất. Hai
má hóp sâu. Lưng ốm và dài. Cánh tay khẳng khiu
chống lên đầu bù xù, trông tội nghiệp, thấy mà
thương. Tóc bạc. Nếu có ai thoáng nhìn gương
mặt hốc hác già nua này, khó có thể tin anh ta chỉ
mới 40 tuổi.
Trước cái đầu đang cúi xuống, trên mặt bàn, một
mảnh giấy có viết điều gì bằng nét chữ rất đẹp.
Ông thầm nghĩ: “Thằng quỷ sứ, mày đang ngủ và
có thể đang mơ thấy vài triệu. Tao chỉ cần mang
thằng dở sống dở chết này quăng lên giường, đè
chiếc gối lên mặt nó một lát, dù là thám tử chuyên
nghiệp cũng không thấy được dấu vết cái chết bất
ngờ. Nhưng trước tiên, đọc thử nó viết cái gì.”
Ông lượm tờ giấy trên bàn và đọc:
“Ngày mai vào lúc 12 giờ tôi sẽ lấy lại quyền tự do
và quyền chung sống với con người, nhưng trước
khi tôi rời bỏ căn phòng này để ngắm nhìn trời
nắng, tôi nghĩ, cần phải nói đôi lời với ông, Bằng
lương tâm trong sáng, có Chúa làm chứng, tôi
muốn nói, tôi xem thường tự do, đời sống, sức
khỏe, và những gì sách vở cho là tốt đẹp trên trần
gian. Qua 15 năm, tôi đã chăm chú nghiên cứu đời
sống thế tục. Đúng là tôi chưa biết hết trái đất cũng
như con người, nhưng trong sách, tôi đã uống rượu
thơm, đã ca hát, đã săn được nai đực và heo rừng
trên núi, đã yêu phụ nữ … Vẻ đẹp thanh tao như
mấy trời, được tạo ra bởi sự kỳ diệu của thi sĩ và
thiên tài, họ đến thăm tôi trong đêm, thì thầm kể
vào tai những câu chuyện tuyệt hay, làm trí óc tôi
xoay cuồng. Nhờ sách tôi đã leo lên tận đỉnh Elburz
25
và Mont Blanc, từ nơi đó đã ngắm bình minh, theo
dõi nó đi vào đêm tối, tràn ngập không gian, đại
dương và đỉnh núi với màu vàng và đỏ thẳm. Cũng
nơi đó, tôi nhìn ngắm tia chớp lóe sáng qua đầu và
cắt ngang đám mây mang bão. Tôi đã thấy rừng
xanh, đồng cỏ, sông ngòi, ao hồ, thành phố. Tôi đã
nghe tiếng còi báo động, tiếng sáo của người chăn
cừu. Tôi đã chạm đôi cánh của quỷ hài hước bay
xuống chuyện trò với tôi về Chúa… Trong sách, tôi
đã phóng mình xuống hố sâu không đáy, làm phép
lạ, giết người, đốt phố thị, rao giảng tôn giáo mới,
chinh phục toàn bộ các vương quốc …
7.
Sách đã mang lại cho tôi sự thông thái. Tất cả
những gì mà con người đã tạo ra trong nhiều thế kỷ
được dồn nén vào khối não trong đầu tôi. Tôi biết
tôi thông minh hơn tất cả các ông.
Rồi tôi xem thường sách, xem thường thông thái và
lời chúc tụng trên thế gian này. Tất cả đều vô ích,
phù phiếm, ảo tưởng, và giả tạo, chỉ là ảo hình.
Ông có thể tự hào, khôn ngoan, và tốt đẹp, nhưng
chết sẽ tẩy sạch ông ra khỏi mặt đất, chẳng khác
nào con chuột chui rúc dưới sàn nhà. Còn hậu sự,
lịch sử, những tài năng bất tử của ông sẽ đốt ra tro
hoặc đông lạnh dưới lòng đất.
Ông đã đánh mất lý trí và chọn lầm đường đi. Lấy
gian dối làm sự thật, lấy xấu xí làm vẻ đẹp.
Ông sẽ kinh ngạc, trong một số trường hợp kỳ lạ,
đột nhiên, ếch và thằn lằn mọc lên cây táo cây cam
thay vi hoa trái, hoặc bông hồng có mùi mồ hôi
ngựa, Tôi ngạc nhiên vì ông đã đánh đổi trời để lấy
đất, Tôi không muốn thông cảm cho ông.
Để chứng minh bằng hành động, xem thường tất
cả những gì ông đang dùng để sống, tôi sẽ từ bỏ
26
hai triệu mà tôi đã từng mơ là thiên đàng, nay xem
rất tầm thường. Để hủy bỏ quyền nhận tiền, tôi sẽ
vi phạm giao kèo bằng cách ra đi năm tiếng đồng
hồ trước thời giờ ấn định …”
Ông ngân hàng đọc xong, đặt tờ giấy lại trên bàn.
Cúi xuống hôn lên trán anh luật sư rồi bước ra khỏi
phòng giam, ứa nước mắt. Không phải lúc nào
khác, ngay cả khi ông thua lỗ nặng nề trong chứng
khoán, lúc này, ông cảm thấy hết sức khinh bỉ bản
thân. Về đến nhà, nằm lên giường, nhưng xúc
động và thương cảm khiến ông không thể ngủ.
Sáng hôm sau, người canh gác mặt mày tái xanh
chạy vào, báo tin, họ đã thấy người tù leo qua cửa
sổ ra khỏi phòng giam, băng qua khu vườn rồi
thoát ra cổng, biến mất. Ông ngân hàng lập tức đi
với người canh đến nhà nghỉ, để bảo đảm tù nhân
đã trốn thoát, Để tránh gây ra những đồn đãi, bàn
tán không cần thiết, ông lấy tờ thư trên bàn, trong
đó viết hai triệu tiền cá độ đã hủy bỏ. Khi về đến
nhà, ông vội cất tờ thư vào tủ sắt, khóa kỹ.
Anton Pavlovich Chekhov
Ngu Yên dịch
Nguồn: eastoftheweb Short Stories
http://www.eastoftheweb.com/short-stories/ UBooks/
Bet.shtml
và đối chếu với bản dịch trong The Bet and Other
Stories by Anton Pavlovich Chekhov, Freeditorial
27
Thơ Phổ Nhạc
Lương Châu Từ
thi sĩ Vương Hàn (687-726.)
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục Äm tì bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
Red wine in a luminous jade glass
Haven't finished drinking,
Pipa's music urged, climbed on horses
Although drunk,
fell on the battlefield,
nobody laughed
Because so far,
few people have returned
from going to war
28
29
30
Giới Thiệu Sách:
Brief Answers To The Big Questions
Stephen Hawking. 2018. 220 trang.
Câu Trả Lời Tóm Lược Cho Những Câu Hỏi Lớn
Cho dù bạn đọc đồng ý không về những câu trả lời
cụ thể và thực tế một cách khoa học của Stephen
Hawking, cũng phải công nhận sự can đảm và lòng
yêu chân lý của ông. Đây là lần đầu tiên, chúng ta
nghe được những câu trả lời ngay thẳng từ một trì
tuệ hàng đầu thế giới và một tâm tư khoa học gia
vô vị lợi.
31
Lời Giới Thiệu
Nhà Bác Học Kip S. Thorne
Giải Nobel Vật Lý 2017.
Tôi gặp Stephen Hawking lần
đầu tiên vào tháng 7 năm
1968, tại London, Anh quốc,
trong một hội nghị về Thuyết
Tương Đối Tổng Quát và Hấp
Lực. Lúc đó, Stephen còn
đang học tiến sĩ tại đại học
Cambridge, còn tôi vừa hoành
tất khóa học tại đại học
Princeton. Tin đồn lan truyền
trong các hội trường cho biết
Stephen đã tìm ra một lý lẽ
đáng tin cậy, cho rằng vũ trụ
đã được sinh ra trong một thời điểm hữu hạn nào
đó trong quá khứ và không thể tồn tại một cách vô
hạn.
Chúng tôi vào khoảng 100 người chen chúc vào
một căn phòng nhỏ, chỉ đủ chứa 40 mạng để nghe
Stephen trình bày. Anh ta đi chống gậy và nói hơi
lắp bắp, còn chứng bệnh Thoái Hóa Tiểu Não của
anh, đã được chuẩn đoán hai năm trước, có vẻ
không nghiêm trọng. Đầu óc anh sáng suốt không
bị ảnh hưởng. Anh lý luận minh bạch dựa trên các
phương trình thuyết Tương đối Tổng quát của nhà
bác học Einstein, và các quan sát của các nhà
thiên văn học. Cho rằng vũ trụ đang phát triển, dựa
trên một số giả định đơn giản, có vẻ khá đúng.
Được sử dụng với một số kỹ thuật tân toán học do
Roger Penrose mới sáng chế gần đây. Kết hợp tất
32
cả những điều này một cách thông minh, mạnh mẽ
và lôi cuốn, Stephen đã suy ra kết quả: Vũ trụ đã
bắt đầu trong một trạng thái lạ thường, đoán chừng
khoảng 10 tỷ năm trước đây. (Trong thập niên sau,
Stephen và Roger, dùng sức kết hợp của các lực,
hơn bao giờ hết đã chứng minh vô cùng thuyết
phục, sự bắt đầu lạ thường đó là sự khởi đầu của
thời gian. Ngoài ra, còn chứng minh rất đáng tin về
trung tâm, “lõi”, của mỗi lỗ đen, đều là nơi hiện diện
của sự lạ thường, cũng là nơi thời gian chấm dứt.)
Bài thuyết trình của Stephen năm 1968 cho tôi một
ấn tượng sâu sắc. Không chỉ vì lý lẽ và kết luận
của anh. nhưng quan trọng hơn chính lá khả năng
sáng tạo và suy tư thâm thúy. Vì vậy, tôi tìm gặp
Stephen. Chuyện trò trao đổi trong một giờ đồng
hồ. Tình bạn trọn đời của chúng tôi bắt đầu từ hôm
đó. Một tình bạn không chỉ đơn thuần dựa trên
những lợi ích chung của khoa học, mà còn được
xây dựng trên mối cảm thông đáng ngạc nhiên để
hiểu nhau như những con người.
Chẳng bao lâu, chùng tôi dùng nhiều thời gờ để
tâm sự về đời sống, tình cảm, kể cả cái chết, nhiều
hơn là trao đổi về khoa học. Cho dù khoa học vẫn
là chất keo gắn bó chúng tôi.
Vào tháng 9 năm 1873, tôi đưa Stephen và vợ là
Jane đi Moscow bên Nga. Bất chấp cuộc chiến
tranh lạnh đang gay cấn, mỗi năm, tôi đều ở
Moscow một tháng kể từ năm 1968, để hợp tác
nghiên cứu với các thành viên trong một nhóm
khoa học gia dẫn đầu bởi nhà bác học Yakov
Borisovich Zel’dovich. Ông là nhà vật lý thiên văn
lỗi lạc, đồng thời là cha đẻ bom khinh khí của Sôviết. Vì những bí mật trong chương trình nguyên
tử, ông bị cấm không được đến Âu châu và Hoa
kỳ. Ông khao khát muốn thảo luận với Stephen. Vì
33
Zel’dovich không đi được, chúng tôi qua Moscow
gặp ông.
Ở Moscow, Stephen đã khiến cho Zel’dovich và
hàng trăm khoa học gia thán phục về sức hiểu biết
thấu đáo của ông, Ngược lại, ông cũng học được
đôi điều từ Zel’dovich. Đáng nhớ nhất là buổi chiều
mà tôi, Zel’dovich và tiến sĩ Alexei Starobinsky
(môn đệ của Zel’dovich) đến gặp Stephen tại
phòng ngủ trong khách sạn Rossiya. Bằng trực
giác, Zel’dovich đã trình bày một khám phá đáng kể
do họ tìm thấy, rồi Starobinsky chú giải bằng toán
học.
Để lỗ đen có thể tự xoay tròn, cần phải có năng
lượng. Chúng tôi cũng biết điều này. Họ giải thích,
một lỗ đen (Black hole, học thuyết của Stephen
Hawking, 1974) có thể dùng năng lượng xoay tròn
bắn ra những hạt nhân. Những hạt nhân này cũng
mang theo năng lượng xoay (spin energy.) Điều
này mới mẻ, gây kinh ngạc, nhưng không đến đổi
kinh khiếp. Khi một vật thể có năng lượng chuyển
động, thông thường thiên nhiên sẽ tìm cách phân
chiết nó ra, Chúng tôi đã biết những cách khác để
chiết xuất năng lượng xoay của lỗ đen. Cách của
họ chỉ là một cách mới, bất ngờ.
Cho đến nay, giá trị kỳ diệu của những cuộc thảo
luận như vậy, đã kích động ra những chiều hướng
suy nghĩ mới. Đối với Stephen cũng không ngoại
lệ. Anh nghiền ngẫm sự khám phá của Zel’dovich
và Starobinsky suốt vài tháng, trăn trở từ hướng
cạnh này qua hướng cạnh khác, cho đến một hôm,
tự dưng bật mở một hiểu biết thực sự thông suốt
trong tâm trí Stephen. Đó là, sau khi một lỗ đen đã
ngừng xoay, vẫn còn bắn ra những hạt nhân, Tiếp
tục tạo bức xạ (radiate) – như thể lỗ đen nóng
tương tựa mặt trời, cho dù nhiệt độ không cao
34
bằng, có thể chỉ ở độ ấm. Lỗ đen càng nặng, nhiệt
độ càng giảm. Nếu một lỗ đen nặng bằng mặt trời,
sẽ có nhiệt độ 0.00000006 Kelvin, 0,06 phần triệu
trên độ không tuyệt đối. (Absolute Zero:
https://search.yahoo.com/search?fr=mcafee&type=E211
US1250G0&p=absolute+zero.) Công thức tính nhiệt
độ này, hiện nay, được khắc trên bia mộ của
Stephen trong tu viện Westminster, London. Mộ
của ông nằm ở giữa hai ngôi mộ của hai đại bác
học Isaac Newton và Charles Darwin.
“Nhiệt độ Hawking” của lỗ đen và “Bức xạ
Hawking” thật sự là những tiến bộ tiền phong – Có
lẽ, đây là lý thuyết vật lý cấp tiến nhất được khám
phá trong nửa phần sau của thế kỷ 20. Mở mắt cho
chúng ta thấy mối liên hệ sâu thẳm giữa thuyết
Tương đối tổng quát (Lỗ đen}, nhiệt động lực học
(thermodynamics, vật lý về nhiệt), và vật lý Lượng tử
(quantun physics, sự tạo ra các hạt nhân mà trước
đó không có). Ví dụ, nhờ vậy Stephen chứng minh,
một lỗ đen có “entropy” (là một khái niệm khoa học,
cũng như một đặc tính vật lý có thể đo lường, thường
được liên kết với tình trạng rối loạn, ngẫu nhiên và
không chắc chắn.) Nghĩa là có sự ngẫu nhiêu rất lớn
ở một nơi nào đó chung quanh hoặc bên trong lỗ
đen. Ông suy luận, “số lượng entropy” (logarithm
của số lượng ngẫu nhiên nơi lỗ đen. Logarithm: trong
toán học Nga, là một hàm số đi ngược với lũy thừa) tỷ
lệ với diện tích bề mặt của lỗ, Công thức cho
entropy được khắc lên đá trên đài tưởng niệm
Stephen tại trường Cao đẳng Gonville và Caius ở
Cambridge, nơi ông đã từng làm việc.
Trong 45 năm qua, Stephen và hàng trăm nhà vật
lý khác đã đương đầu khó khăn để tìm hiểu bản
chất chính xác của tính ngẫu nhiên nơi lỗ đen. Đây
là một nghi vấn không ngừng tạo ra nhiều hiểu biết
35
mới về sự kết hợp giữa lý thuyết Lượng tử và lý
thuyết Tương đồi Tổng quát.
Mùa thu 1974, Stephen đưa các tiến sĩ môn đệ và
gia đình (Jane và hai con: Robert và Lucy) đến
Pasadena, California trong một năm, để anh cùng
các tiến sĩ tham gia những sinh hoạt trí thức của
trường tôi, đại học Caltech, tạm thời, gia nhập vào
nhóm nghiên cứu riêng của tôi. Thật là một năm
hết sức thú vị, lên tận đỉnh cao gọi là “thời hoàng
kim của nghiên cứu lỗ đen.”
Suốt năm đó, Stephen, tôi và các tiến sĩ của hai
nhóm đều trải qua nhiều khó khăn để lãnh hội sâu
xa hơn về lỗ đen. Nhưng sự hiện diện của Setphen
và sự lãnh đạo của anh cho cả hai nhóm liên kết
nghiên cứu này, cho phép tôi rảnh rang theo đuổi
một phương hướng mới mà tôi đã dự phóng trong
vài năm qua: Sóng Trọng Lực (Gravitation waves.)
Chỉ có hai loại sóng có thể truyền khắp vũ trụ mang
lại cho chúng ta thông tin từ những gì ở xa xôi:
Sóng điện tử (electromagnetic waves) bao gồm
ánh sáng, tia X, sóng vi ba, sóng vô tuyến…) và
sóng hấp lực (Sóng trọng lực, gravitational waves.)
Sóng điện tử bao gồm các lực điện và lực từ dao
động truyền tải với tốc độ ánh sáng. Khi chúng tác
động những hạt có điện, chẳng hạn như các hạt
điện tử (electron) đến các cột truyền thanh hoặc
truyền hình. Sóng xao động các hạt qua lại. Sóng
chuyên chở các hạt mang thông tin. Người ta có
thể khuếch đại và đưa những thông tin này vào loa
phát thanh hoặc vào màn ảnh truyền hình cho
người thưởng ngoạn.
Theo Einstein, sóng hấp lực bao gồm những sợi
dọc co giản dao động trong một không gian. Năm
1972, Rainer Rai Weiss tại Viện Kỹ Thuật
Massachusetts đã phát minh máy dò sóng hấp lực.
36
[… bỏ một đoạn ngắn trình bày kỹ thuật về cấu trúc của
máy dò…] Rai đề nghị dùng chùm tia laser để đo
mẫu hình của sự co giản. Ánh sáng laser có thể
chiết xuất thông tin trong sóng hấp lực và tín hiệu
có thể đưa vào máy vi tính, phóng lớn cho người
nhận biết.
Việc nghiên cứu vũ trụ bằng viễn vọng kinh điện tử
(electromagnetic telescope) do nhà bác học Galileo
khởi xướng, khi ông chế tạo một viễn vọng kinh
quang học nhỏ, hướng về sao Mộc (Jupiter) và
phát hiện bốn mặt trăng lớn nhất bao quanh sao
này. Kể từ đó, trong suốt 400 năm qua, thiên văn
học điện tử (electromagnetic astronomy) đã hoàn
toàn cách mạng sự hiểu biết của chúng ta về vũ
trụ.
Từ năm 1972, các tiến sĩ môn đệ và tôi bắt đầu sử
dụng sóng hấp lực để tìm hiểu những gì có thể
khám phá về vũ trụ: Khởi sự phát triển một tầm
nhìn về thiên văn học sóng hấp lực (gravitationalwave astronomy.) Bởi sóng hấp lực là một dạng
sợi dài cong trong không gian, chúng được tạo ra
rất vững mạnh bởi những vật thể, mà một phần
hoặc toàn thể do khối “Thời gian-không gian cong”
tạo thành. Cùng nghĩa, khối này là lỗ đen. Chúng
tôi kết luận, sóng hấp lực là phương tiện lý tưởng
để khám phá và kiểm chứng những kiến thức của
Stephen về lỗ đen.
Tổng quát, dường như đối với chúng tôi, sóng hấp
lực hoàn toàn khác với sóng điện tử. Sóng hấp lực
có khả năng bảo đảm tạo ra một cuộc cách mạng
mới, đặc thù, trong kho tàng hiểu biết về vũ trụ của
con người. Có thể so sánh với cuộc cách mạng
điện tử lớn lao theo sau Galileo - Nếu như chúng ta
có thể phát hiện và giám sát loại sóng đặc biệt này.
Nhưng đó là chữ “Nếu” rất lớn: Chúng tôi ước tính,
37
sóng hấp lực phủ lên trái đát quá yếu ớt, đển nổi
máy dò của Rai Weiss gần như không hiệu quả
(Tóm lược một đoạn ngắn về kỹ thuật đo của máy dò.)
Trong một năm hoàng kim đó, Stephen và các tiến
sĩ tụ họp tại Caltech, nhân đó tôi dùng nhiều thời
giờ để khám phá triển vọng thành công của sóng
hấp lực. Stephen đã giúp ích rất nhiều. Vài năm
trước đây, ông và tiến sĩ môn đệ Gary Gibbons đã
thiết kế một máy dò sóng hấp lực riêng cho họ,
nhưng chưa bao giờ chế tạo.
Ngay sau khi Stephen trở lại Cambridge, chuyện
khám phá của tôi đã trở thành thực tế sau một
cuộc thảo luận căng thẳng với Rai Weiss tại phòng
ngủ trong khách sạn Washington DC. Nhờ vậy, tôi
nắm được phần chắc khá cao về triển vọng thành
công, để có thể sử dụng phần lớn sự ngghiệp của
mình và các nghiên cứu của các sinh viên tương
lai, trợ giúp Rai và các nhà thí nghiệm khác thấu
đáo về sóng hấp lực. Phần còn lại thuộc về lịch sử,
như người ta thường nói.
Vào ngày 14 tháng 9, năm 2018, máy thăm dò
sóng hấp lực LIGO ra đời, đã đăng ký đầu tiên và
chính thức cho sóng hấp lực, (Máy được xây dựng
bởi dự án một ngàn người mà Rai, tôi, và Ronald
Drever đồng sáng lập với sự tổ chức, hướng dẫn
và lắp ráp của Barry Barish.) Bằng cách so sánh
các dạng sóng với các dự đoán của máy vi tính,
nhóm chúng tôi kết luận: khi hai lỗ đen lớn nặng va
chạm vào nhau, sẽ tạo ra sóng, khoảng 1.3 tỷ năm
ánh sáng từ trái đất. Đây là khởi đầu của thiên văn
học sóng hấp lực. Nhóm chúng tôi đã hoàn thành
vế sóng hấp lực cũng như Galileo đã hoàn thành
về sóng điện tử.
Trong vài thập niên nữa, tôi dám chắc rằng, những
thế hệ tiếp theo của các nhà thiên văn học sóng
38
hấp lực sẽ sử dụng loại sóng này, không chỉ để
kiểm tra định luật vật lý Lỗ đen của Stephen, mà
còn phát hiện và theo dõi sóng hấp lực từ sự ra đời
lạ lùng của vũ trụ. Cũng nhờ đó, sẽ kiểm định ý
tưởng của Stephen và những bác học khác về sự
kiện vũ trụ đã thành hình như thế nào.
Trong năm 1974, một năm đầy vinh dự, trong khi
tôi đang chìm đắm vào lý thuyết sóng hấp lực,
Stephen đang hướng đạo nhóm tiến sĩ liên kết
nghiên cứu về lỗ đen, Stephen đã đạt đến một ý
tưởng hết sức sâu sắc, vượt qua cả sự khám phá
về bức xạ Hawking. Đó là việc anh đưa ra bằng
chứng thuyết phục rằng, sau khi một lỗ đen thành
hình, nó sẽ bốc hơi hoàn toàn bằng cách phát ra
bức xạ. Những thông tin nào đi vào trong lỗ đen, sẽ
không thể trở lại. Những thông tin đó chắc chắn sẽ
bị mất.
Ngược lại, định luật triệt để của vật lý lượng tử
(quantum physics) khẳng định dứt khoát rằng
những thông tin không bao giờ bị hủy diệt hoàn
toàn. Như vậy, nếu Stephen chứng minh đúng, lý
thuyết lỗ đen đã vi phạm định luật căn bản nhất của
vật lý lượng tử.
Làm sao có thể như vậy? Sự bốc hơi của lỗ đen
được điều động bởi các định luật kết hợp giữa cơ
học lượng tử (quantum mechanic) và thuyết tương
đối tổng quát - những định luật hấp lực lượng tử
(quantum gravity) khó hiểu, vì vậy, Stephen lý giải
rằng, cuộc hôn phối nảy lửa giữa thuyết tương đồi
và vật lý lượng tử phải dẫn đến chỗ hủy diệt những
thông tin.
Đa số những lý thuyết gia về vật lý nhận xét kết
luận của Stephen là mâu thuẫn. Họ rát đa nghi. Vì
vậy, trong 40 năm qua họ đương đầu với trở ngại
nghịch lý về vấn đề thông tin bị hủy diệt. Đó là cuộc
39
tương tranh xứng đáng đã nỗ lực và gánh chịu
những phiền hà đã trải qua, vì sự nghịch lý này là
chìa khóa mang theo quyền lực để tìm hiểu những
định luật về hấp lực lượng tử.
Năm 2003, cá nhân của Stephen đã tìm thấy
những thông tin bật thoát ra ngoài trong quá trình
bốc hơi của lỗ đen, nhưng điều đó vẫn không ngăn
chặn được cuộc tranh cãi của các lý thuyết gia.
Stephen chưa thể chứng minh được sự kiện này,
vì thế, những cuộc tranh luận vẫn tiếp tục.
Trong bài điếu văn cho Stephen tại buổi lễ đặt xác
tro của ông ở tu viện Wesminster, tôi đã tưởng nhớ
đến những tranh luận thách đố đó bằng những lời
như sau: “Newton cho ta những câu trả lời.
Hawking cho ta những câu hỏi. Những câu hỏi này
vẫn tiếp tục hỏi, tạo ra những đột phá trong nhiều
thập niên về sau. Cuối cùng, khi chúng ta nắm
vững các định luật về hấp lực lượng tử, hiểu biết
đầy đủ về sự thành hình của vũ trụ, Phần lớn nhờ
vào đôi vai gánh vác của Hawking.”
*
*
*
Năm 1974, năm vinh quang cho chúng tôi, năm
khởi đầu cuộc truy tầm sóng hấp lực, cũng là khởi
đầu cho Stephen sưu tra những hiểu biết chi tiết về
các định luật hấp lực lượng tử. Tìm hiểu những
định luật đó giải thích được gì về bản chất thực sự
của các thông tin nơi lỗ đen và tính ngẫu nhiên.
Hơn nữa, có thể giải đáp nguồn gốc thật sự về vũ
trụ đã ra đời như thế nào và đặc tính thật sự của
các điểm kỳ lạ bên trong lỗ đen – cùng một lúc là
sự sinh thành và sự hủy diệt của thời gian.
Đây là những câu hỏi lớn, RẤT LỚN. (3)
Tôi đã trốn tránh những câu hỏi lớn, vì không đủ
khả năng, trí tuệ và lòng tự tin để giải quyết những
40
nghi vấn. Ngược lại, Stephen luôn luôn bị thu hút
bởi những câu hỏi lớn, cho dù chúng có gốc rễ sâu
xa với khoa học hay không. Anh ấy có đủ kỹ năng
cần thiết, trí óc thông thái và lòng tự tin.
Cuốn sách này là tập hợp những câu trả lời của
anh về các câu hỏi lớn, cho dù những trả lời này
vẫn còn đang lở dở vào lúc anh qua đời.
Sáu câu hỏi lớn được Stephen trả lời có nguồn gốc
từ khoa học của anh.
Có Thượng Đế hay không?
Vạn vật bắt đầu ra sao?
Có thể nào biết trước tương lai?
Bên trong lỗ đen chứa thứ gì?
Trở về quá khứ hoặc du lịch tương lai, có thể điều
khiển thời gian hay không?
Làm sao để định hình tương lai?
Trong cuốn sách này, bạn đọc sẽ tìm thấy Stephen
thảo luận thấu đáo các nghi vấn nêu trên. mà tôi
chỉ mô tả sơ sài trong phần giới thiệu.
Những trả lời của anh về bốn câu hỏi lớn khác
không thể bắt nguồn từ phạm vi khoa học của anh:
Chúng ta có thể sống sót trên trái đất?
Có người hành tinh ngoài vũ trụ hay không?
Nhân loại có nên chiếm cứ không gian?
Trí tuệ nhân tạo điện tử vượt qua con người?
Thế nào đi nữa, những trả lời của anh thể hiện trí
tuệ xán lạn và khả năng sáng tạo sâu thẳm, như
chúng ta đã biết.
Tôi hy vọng, độc giả sẽ tìm thấy những câu trả lời
của Stephen thú vị và thâm sâu như tôi đã nhận ra.
41
Chúc các bạn thưởng thức!
Kip S. Thorne.
Tháng 7, 2018.
Ghi chú:
1- Cá nhân tôi tìm thấy, có một số khác biệt bên
trong nội dung của các bản in. Có lẽ, đã có một sự
sửa chữa sau mỗi lần in. Tuy nhiên, những khác
biệt nhỏ này không ảnh hưởng đến tư tưởng chính
của tác giả. Tôi sử dụng Ấn bản của Bantam Book,
New York. 2018.
2- Từ ngữ “thông tin, information” mà các nhà vật lý
sử dụng, bao hàm ý nghĩa lớn hơn “tin tức”. Trong
nghĩa rộng, thông tin là những gì xác nhận bản sắc
của một vật thể; hoặc xa hơn, là tất cả những gì
hiện hữu trong thực tế. Đa số trong mọi trường
hợp, thông tin được hiểu là số nhiều.
3- Tuy không thể dịch hết toàn bộ cuốn sách vì vấn
đề bản quyền, nhưng tôi sẽ dịch một số chương và
tóm lược một số chương quan trọng. để chúng ta
cùng tìm hiểu thêm vũ trụ-con người một cách
khoa học.
Độc giả nào thông thạo Anh ngữ, nên tìm đọc cuốn
sách này và những sách khác của Stephen
Hawking. Đây là một công trình, chẳng những lớn
nhất trong thế kỷ 20 mà còn lớn lao cho toàn thể
lịch sử của nhân loại.
42
43