Tạp chí Nghiên cứu Dân tộc
VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG VÀ PHÁT TRIỂN
PHÁT HUY GIÁ TRỊ TRUYỀN THỐNG TRONG XÂY DỰNG
GIA ĐÌNH VĂN HÓA Ở TÂY NGUYÊN HIỆN NAY
G
Lưu Thị Mai (1)
ia đình không chỉ là “tế bào” tự nhiên mà còn là một đơn vị kinh tế của xã hội. Gia đình có
vai trò đặc biệt quan trọng trong chiến lược phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao phục vụ
đất nước. Gia đình có vai trò quyết định đối với sự hình thành và phát triển của xã hội. Những chuẩn
mực giá trị tốt đẹp của gia đình được tiếp nhận, phát triển góp phần xây dựng, tô thắm, làm rạng rỡ
thêm bản sắc văn hóa dân tộc. Văn kiện Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XI của Đảng khẳng định: Gia
đình là môi trường quan trọng, trực tiếp giáo dục nếp sống và hình thành nhân cách, góp phần chăm
lo xây dựng con người Việt Nam giàu lòng yêu nước, có ý thức làm chủ, trách nhiệm công dân, có tri
thức, sức khỏe, lao động giỏi, sống có văn hóa, nghĩa tình, có tinh thần quốc tế chân chính. Đặc biệt,
trong bối cảnh đất nước đổi mới và hội nhập quốc tế hiện nay, gia đình luôn có một vị trí và vai trò
quan trọng trong việc bảo vệ và gìn giữ các giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc từ thế hệ
này sang thế hệ khác. Bài viết khái quát về giá trị truyền thống tốt đẹp của các gia đình Tây Nguyên
và việc phát huy giá trị đó trong xây dựng gia đình văn hóa hiện nay, từ đó đề xuất một số giải pháp
chủ yếu để tiếp tục phát huy giá trị gia đình truyền thống trong điều kiện mới.
Từ khóa: Gia đình văn hóa; Giá trị truyền thống; Khu vực Tây Nguyên; Luật tục; Đời sống văn hóa
Tây Nguyên là vùng đất đa dân tộc, đa văn hóa,
là nơi cư trú của 54 dân tộc anh em với nhiều đặc
trưng, sắc thái tộc người khác nhau; là nơi hội tụ
nhiều giá trị văn hóa đặc sắc, độc đáo của các dân
tộc với những trang sử hào hùng, những truyền
thuyết trường ca mang tinh thần thượng võ, yêu
thiên nhiên, yêu hòa bình, trọng tính dân chủ, bình
đẳng. Trên mảnh đất ấy, các gia đình Tây Nguyên
được hình thành và sáng tạo nên những giá trị văn
hóa truyền thống hết sức độc đáo. Hiện nay, dưới
tác động của nhiều nhân tố khách quan và chủ quan,
các giá trị truyền thống ấy tuy có những biến đổi
nhất định, song vẫn tiếp tục được gìn giữ, phát huy
trong điều kiện mới.
Trong những năm qua, các tỉnh Tây Nguyên
đã thực hiện tốt chủ trương, chính sách của Đảng,
pháp luật của Nhà nước về xây dựng nền văn hóa
Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, áp dụng
nhiều hình thức phong phú trong đó đặc biệt chú
trọng lấy văn hóa truyền thống đồng bào các dân
tộc làm nền tảng cơ bản; triển khai thực hiện các
phong trào phù hợp với đặc điểm dân cư và phong
tục tập quán từng vùng tạo được sự đồng thuận của
nhân dân, kết hợp hài hòa những quy định của luật
tục với luật pháp trong xây dựng gia đình văn hóa
nên được đồng bào đồng tình ủng hộ, góp phần xây
dựng môi trường văn hóa lành mạnh tại các cộng
đồng dân cư, đấu tranh với các tệ nạn xã hội, gìn
giữ lối sống văn hóa truyền thống tốt đẹp trong gia
đình. Các địa phương đã vận dụng sáng tạo luật tục
về hôn nhân và gia đình trong xây dựng gia đình
Ngày nhận bài: 26/7/2018; Ngày phản biện: 12/8/2018; Ngày duyệt đăng: 20/8/2018
(1)
Trường Chính trị tỉnh Quảng Nam; e-mail: luumai@gmail.com
văn hóa hiện nay.
Trong luật tục Êđê nói: “Lấy vợ thì phải ở với
vợ cho đến chết/Chớ có ban đêm nói thế này/ban
ngày nói thế khác”. Còn luật tục J’rai thì nhắc
nhở: “Đừng có dẫm lên chiếu/ đừng có bước qua
cửa phòng người ta/ Cốc nước phải cầm, cái bến
phải giữ” (người Tây Nguyên rất coi trọng nguồn
nước, bến nước, nên ví hôn nhân như bến nước phải
gìn giữ). Hoặc “mỗi người đã có một đống củi để
sưởi/một con vẹt để nhìn”... chớ nên để ý, quan
tâm đến vợ (hoặc chồng) của người khác, nhà khác.
Luật tục M’nông quy định sống cùng nhau phải có
sự kiên trì, khó khăn cũng đừng quản ngại: “Khi
lạt muối đừng bỏ nhau/Bị thiếu ăn đừng bỏ nhau/
bị cháy nhà đừng bỏ nhau/Khi có nợ nần đừng bỏ
nhau”.
Trong cuộc sống, nếu xảy ra việc bất hòa giữa
vợ chồng thì hai bên phải tìm hiểu và sửa chữa, chứ
không được bỗng chốc mà bỏ nhau: “Ching không
kêu ta sửa một ngày/ Gong không kêu ta sửa một
ngày/ Voi còn bướng ta tập một ngày”. Khi “voi đã
được xiềng, chiêng đã treo”, trường hợp hạn hữu
lắm mà phải ly hôn, bất cứ là phía nào, người gây
chuyện sẽ phải bồi thường gấp đôi những gì đã đưa
ra trong lễ cưới: “Đền thịt, đền rượu/đồ vật một
nó phải trả hai/Chém con trâu làm lễ ly hôn/ Trả
Rlung (ché quý) mới được bỏ vợ bỏ chồng”... Lúc
đó “cái vòng đồng đúc sẽ được tháo ra, cái vòng
đồng dây sẽ được cởi ra, ngựa voi mỗi con sẽ đi ăn
một ngả”. Do có những quy định đó nên việc ngoại
tình của những kẻ “thèm bông hoa tông mông, thèm
Số 23 - Tháng 9 năm 2018
VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG VÀ PHÁT TRIỂN
Tạp chí Nghiên cứu Dân tộc
con diều có đuôi dài” bị coi là rất xấu xa, là kẻ có
tội rất nghiêm trọng. Vì “dao có rồi còn đi kiếm
sắt/Cơm có rồi còn đi kiếm lúa/Cá có rồi còn đi
bắt nữa”. Khi cưới “cha nó người ta đã cho một
lợn đực. Mẹ nó người ta đã đưa một lợn cái”, vậy
nên ngoài việc “phải trở về làng bồi thường”, còn
nghiêm trọng hơn là “đã gây ra chuyện thì sẽ bị mất
mạng”. Điều này đủ thấy sự khắt khe của luật tục
đối với tội ngoại tình.
Ngoài ra, luật tục các dân tộc thiểu số Tây
Nguyên còn có những quy định cụ thể về việc vợ
chồng không có con cái, nhận con nuôi thì ngoài
việc cả dòng họ phải coi đó như con đẻ, mà khi
qua đời của cải cũng được chia như những người
con cháu khác. Hay đối với những người bị chết
vợ hoặc chồng, nếu không chịu nối dây, sau một
thời gian sẽ được lấy người khác, để có người chăm
sóc. Trong đó cũng có những quy định xử phạt theo
mức độ những kẻ đánh vợ, những phụ nữ lén lút
phá thai...
Trong luật tục Êđê, khi mở đầu chương VI nói
về mối quan hệ cha mẹ - con cái đã khẳng định: “Có
dưa có bắp là có người trồng/Có con cái là do cha
mẹ sinh ra/có người phải được coi trọng”. Luật tục
M’nông ở phần quy định hôn nhân - gia đình cũng
có lời nhắc nhở: “Mẹ cõng mới còn/ Cha cõng mới
còn / Mẹ nuôi từ nhỏ, cha nuôi đến lớn”; suốt đời
chăm lo cho con cái cho đến khi: “Tóc cha mẹ đã
bạc/Hai gò má đã nhăn/Hàm răng đã rụng cả/ Lưng
đã gù”. Do đó mà con cái có nghĩa vụ phải chăm
sóc lại khi cha già mẹ yếu; nếu vi phạm điều này
là người có tội, phải bị xem xét mức độ vi phạm.
Còn luật tục Êđê cũng chê trách loại người: “như
ngọn cỏ muốn vươn cao hơn cây lau/ Như cọng
tranh muốn vươn cao hơn cây sậy/Như thú rừng
muốn vọt cao hơn lùm cây êjung” và luật tục J’rai
cũng không tha thứ cho những đứa con vô ơn, thờ
ơ với cha mẹ:“Khi uống rượu ngon nó quên/ Ăn
trâu, uống heo nó không nhớ tới bố mẹ đẻ”... chỉ
như vậy thôi “chúng đã là người có tội”. Nếu là kẻ
không biết nghe điều phải trái, lười lao động: “Củi
không đi lấy/rẫy không đi làm/cối chày không đụng
đến” để giúp đỡ cha mẹ, thì đến “chị em hắn cũng
chẳng ai còn muốn cưu mang”. Đặc biệt là những
đứa con mắc tội bạo hành với cha mẹ: “khi có bắp
chân to nó dẫm lên cha/Có đùi to nó đạp lên mẹ” thì
dứt khoát “là kẻ có tội, phải đưa ra xét xử” (luật tục
Êđê). Những đứa con bỏ bê cha mẹ lúc ốm đau cũng
sẽ bị luật tục Êđê truất quyền thừa kế. Nếu đã từng
được chia thì phải “trả lại phần của cải của mẹ cha để
lại”. Thậm chí “muối thừa, lúa thừa, cơm thừa, bầu
bí và gia súc nó không được hưởng”. Trong hoàn
cảnh đó, gia đình tất dẫn đến cảnh suy sụp: “làm gì
có đủ của mà đền/Con cháu bị bắt đem đi bán/ hoặc
là ở đợ cho người ta” (luật tục M’nông).
Những quy định và viễn cảnh đó chắc chắn
Số 23 - Tháng 9 năm 2018
không chỉ là sự răn đe, mà còn khẳng định nguyên
tắc ứng xử của cộng đồng, mọi thành viên đều bắt
buộc phải tuân thủ. Luật tục các dân tộc Tây Nguyên
không chỉ quy định hiếu đễ với cha mẹ, mà còn cả
thái độ ứng xử đối với ông bà, với người già trong
buôn làng: “Cha mẹ như cái rẫy mới/ ông bà như
cái rẫy cũ”, con cái phải luôn luôn chăm sóc mới
bảo đảm một đời sống ổn định; nhất là không được
“hỗn láo với ông bà”. Trách nhiệm của các con cháu
là: “Đừng bỏ ông bà/Phải nuôi cho đến già mới
chết”, bởi vì “bỏ người già làm họ tủi thân” (luật
tục M’nông). Theo luật tục J’rai thì “lời nói át lời
người già” cũng giống như “con chim bay qua bẫy/
con sóc nhảy qua bẫy” không thể vượt qua được.
Các bộ luật tục cũng quy định rõ nghĩa vụ của
cha mẹ không chỉ là nuôi nấng mà còn phải dạy dỗ
con cái nên người. Lỗi lầm của con cháu, tùy theo
hành vi và mức độ vi phạm mà cha mẹ cũng phải
là người cùng chịu trách nhiệm. Trước hết là việc
dung túng những hành vi sai trái của con cái cũng
sẽ giống như việc “nuôi heo thả rông ủi hết khoai
non/Nuôi bò thả rông ăn sạch áo quần/Nuôi voi thả
rông ăn sạch chuối mía...”. Nhất là nếu đứa con ấy
phạm tội ăn cắp mà cha mẹ làm ngơ thì “cha mẹ
có tội, anh em có tội” cũng sẽ bị cộng đồng đem
ra xét xử; thậm chí nặng thì còn bị “chịu phạt thu
trâu và ché/ thu sạch cả kho lúa trong nhà” (luật tục
M’nông). Những người làm cha mẹ như vậy bị xã
hội lên án: “khác nào con chim ngói tìm theo nắng/
Con chim két tìm theo gió” và chắc chắn sự đồng
lõa ấy “phải đưa ra xét xử giữa họ với những người
khác” (luật tục Êđê).
Như vậy, dù không có một tòa án chính thức nào
của “chính quyền buôn làng”, cũng không có sự
huấn thị giáo lý thường xuyên của các vị chức sắc
hoặc các già làng, các bộ luật tục cũng không hề có
văn tự, nhưng luật tục Tây Nguyên sử dụng toàn bộ
những lời nói vần vẫn được lưu truyền trong trí nhớ
thông tuệ của các già làng, được toàn thể cộng đồng
tuân theo một cách tự nguyện. Tính đến năm 2017,
trên địa bàn Tây Nguyên đã có gần 78,6% hộ đồng
bào các dân tộc đạt chuẩn gia đình văn hóa; 72,45%
số làng, thôn, buôn, bon, tổ dân phố đạt chuẩn văn
hóa; 74,43% số cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp đạt
chuẩn văn hóa; 38% số phường, thị trấn đạt chuẩn
văn minh đô thị góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế
- xã hội trên địa bàn. Lâm Ðồng là địa phương có số
hộ đạt chuẩn gia đình văn hóa cao nhất, hơn 86%1.
Nhờ đó, phong trào xây dựng gia đình văn hóa đã
tác động làm thay đổi tư duy nhận thức của các gia
đình. Đồng thời, phong trào xây dựng gia đình văn
hóa của các tỉnh Tây Nguyên đã giúp đồng bào các
dân tộc vươn lên xóa đói giảm nghèo, mức sống
và chất lượng cuộc sống của gia đình từng bước
đã được cải thiện; nâng cao nhận thức cho đồng
1.
Báo cáo của Ban Thường trực chỉ đạo Tây Nguyên năm 2017
135
Tạp chí Nghiên cứu Dân tộc
bào trong quá trình thực hiện chính sách dân số kế
hoạch hóa gia đình; đồng thời có trách nhiệm bảo
vệ chăm sóc và giáo dục trẻ em. Huy động được
tiềm năng sức mạnh của các gia đình trong việc xây
dựng cuộc sống tốt đẹp, giảm tệ nạn xã hội từng
bước đẩy lùi các hủ tục lạc hậu mê tín dị đoan và
văn hóa phẩm có nội dung độc hại. Các gia đình đã
có ý thức trong thực hiện quy ước hương ước của
khu dân cư, giữ gìn vệ sinh môi trường nếp sống
văn hóa trong cộng đồng, thực hiện các quy định
về nếp sống văn hóa trong việc cưới việc tang và
lễ hội. Mối quan hệ trong thôn, buôn đã được phát
huy thông qua nhiều nghĩa cử cao đẹp như tinh thần
tương thân, tương ái giúp đỡ nhau trong lao động
sản xuất và trong cuộc sống thường ngày. Phong
trào xây dựng gia đình văn hóa đã góp phần giữ
vững ổn định an ninh, tăng cường khối đại đoàn kết
dân tộc xây dựng môi trường văn hóa lành mạnh
tạo, ra những thay đổi cơ bản và diện mạo đời sống
vật chất, tinh thần của đồng bào các dân tộc. Cũng
chính từ kết quả đó, khu vực Tây Nguyên xuất hiện
ngày càng nhiều gương điển hình tiêu biểu trên các
lĩnh vực sản xuất, kinh doanh, giúp nhau phát triển
kinh tế, xóa đói, giảm nghèo, chăm lo đời sống văn
hóa, giáo dục, y tế… thực hiện nếp sống văn minh
trong việc cưới, việc tang, lễ hội, bài trừ các tệ nạn
mê tín dị đoan, các hủ tục lạc hậu.
Song do địa bàn các tỉnh Tây Nguyên có nhiều
vùng sâu, vùng xa trình độ dân trí của đồng bào
vùng dân tộc thiểu số còn thấp, vì vậy việc phát huy
giá trị truyền thống xây dựng gia đình văn hóa đã
gặp không ít khó khăn, nhận thức về gia đình và
vai trò gia đình văn hóa của đồng bào còn nhiều
hạn chế. Phong trào xây dựng gia đình văn hóa phát
triển chưa đồng đều việc tổ chức triển khai thực
hiện phong trào còn chậm; một số nơi còn dừng lại
ở việc phổ biến quán triệt văn bản, công tác bình
xét công nhận gia đình văn hóa còn mang tính hình
thức chưa chú trọng thực chất, thiếu thuyết phục,
làm cho phong trào chưa phát huy được vị trí là vai
trò nòng cốt của phong trào “Toàn dân đoàn kết xây
dựng đời sống văn hóa” và chưa có tác dụng thiết
thực đối với đời sống của xã hội. Chất lượng phong
trào xây dựng gia đình văn hóa còn hạn chế. Nhiều
hủ tục lạc hậu trong sinh hoạt văn hóa cộng đồng
chưa được loại trừ thậm chí còn ảnh hường nặng nề
ở một số thôn buôn như nạn tảo hôn, tục gả con đòi
của tin vào thầy cúng thầy mo, để người chết lâu
trong nhà...
Để phát huy những kết quả đã đạt được, khắc
phục một số tồn tại trong phát huy những giá trị
truyền thống tốt đẹp để xây dựng gia đình văn hóa
ở Tây Nguyên, cần thực hiện đồng bộ nhiều giải
pháp, trong đó, cần tập trung thực hiện một số giải
pháp cơ bản sau:
Một là, đẩy mạnh tuyên truyền, giáo dục nâng
136
VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG VÀ PHÁT TRIỂN
cao nhận thức về giá trị gia đình truyền thống trong
cuộc sống hiện đại. Chúng ta phải tăng cường tuyên
truyền nâng cao nhận thức cho cộng đồng về vai trò,
vị trí của giá trị văn hóa trong gia đình truyền thống.
Mỗi thành viên trong gia đình cần nhận thức sâu sắc
rằng, giá trị văn hóa truyền thống gia đình là tài sản
tinh thần vô giá, liều thuốc vạn năng giúp cho mỗi
con người có những suy nghĩ, hành động đúng đắn,
hợp lý trong công việc, cũng như trong cuộc sống.
Dù đời sống vật chất và đời sống tinh thần, cấu trúc
gia đình có thay đổi, nhưng hơn bao giờ hết, cần
tiếp tục vun trồng, nuôi dưỡng, phát huy những giá
trị tốt đẹp của gia đình truyền thống. Đó là đức từ
của cha mẹ đối với con cái, đạo hiếu của con cái đối
với cha mẹ, lòng biết ơn ông bà, tổ tiên. Đó là lòng
chung thuỷ giữa vợ và chồng; sự nhường nhịn, chia
sẻ lẫn nhau giữa anh chị em một nhà. Truyền thống
gia đình không chỉ có tác dụng như một động lực
tinh thần thôi thúc mỗi người phấn đấu mà còn có
tác dụng như một cơ chế tự bảo vệ, chống lại sự tha
hoá trong bối cảnh toàn cầu. Cần đa dạng hóa hình
thức, phương pháp tuyên truyền giáo dục để mỗi cá
nhân, mỗi gia đình và toàn xã hội nhận thức đúng
đắn về vai trò của đạo đức gia đình, những nét đẹp
của đạo đức gia đình truyền thống trong sự hình
thành và phát triển nhân cách của mỗi người. Đặc
biệt, cần chú trọng giáo dục cho thế hệ trẻ những
giá trị đạo đức truyền thống, gia phong và văn hoá
ứng xử trong gia đình, giúp họ thấy được sự tiếp nối
giữa truyền thống và hiện đại, cho họ nền tảng để
rèn giũa phẩm chất đạo đức của bản thân.
Hai là, kế thừa, giữ gìn và phát huy những giá
trị văn hóa gia đình truyền thống của các các dân
tộc Tây Nguyên, gắn liền với việc tiếp thu những
giá trị văn hóa gia đình tiên tiến của xã hội hiện
đại. Khi xây dựng gia đình văn hóa cần gìn giữ,
phát huy những giá trị tốt đẹp trong xã hội truyền
thống Tây Nguyên, cần khắc phục, loại bỏ những
giá trị không còn phù hợp của gia đình truyền thống
như: tính gia trưởng, bất bình đẳng về giới, bất bình
đẳng trong quan hệ giữa các thế hệ; những nghi lễ
rườm rà tốn kém trong ma chay, cưới hỏi; tính cục
bộ theo dòng họ, địa phương… Mặt khác, phải tiếp
thu có chọn lọc các giá trị văn hoá của nhân loại,
đồng thời ngăn chặn sự xâm nhập, lây lan của hôn
nhân và gia đình tư sản. Do đó, trong xây dựng gia
đình các dân tộc Tây Nguyên hiện nay cần thực
hiện hôn nhân tiến bộ một vợ một chồng trên cơ
sở tình yêu chân chính giữa nam và nữ, được pháp
luật thừa nhận và bảo vệ; xây dựng bầu không khí
gia đình dân chủ, bình đẳng, hoà thuận, yêu thương;
củng cố gia phong, xây dựng gia giáo, giáo dục gia
huấn cho các thế hệ trên cơ sở những giá trị đạo đức
gia đình truyền thống. Để làm được việc này, cần
tập trung thực hiện Chiến lược phát triển gia đình
Việt Nam đến năm 2020, tầm nhìn 2030 nhằm mục
tiêu: “Xây dựng gia đình Việt Nam no ấm, tiến bộ,
Số 23 - Tháng 9 năm 2018
Tạp chí Nghiên cứu Dân tộc
hạnh phúc, thực sự là tổ ấm của mỗi người”, là tế
bào lành mạnh của xã hội, phải coi đầu tư cho gia
đình là đầu tư cho phát triển bền vững. Nhà nước
một mặt, cần có các chính sách thúc đẩy việc hình
thành những giá trị, văn hóa gia đình hiện đại; mặt
khác, phát huy được các giá trị tốt đẹp của văn hóa
gia đình truyền thống, chống lại sự đứt đoạn về văn
hóa trong quá trình chuyển đổi từ truyền thống sang
hiện đại.
Ba là, cần xây dựng chính sách khôi phục các
mô hình gia đình truyền thống Tây Nguyên. Trước
kia, đại gia đình ở Tây Nguyên gồm nhiều cặp vợ
chồng cùng chung sống trong một ngôi nhà dài
(nhà chung), nay các gia đình “hạt nhân” ra ở riêng
để phát triển kinh tế, tạo sự thay đổi lớn trong cấu
trúc làng truyền thống, nhưng giá trị văn hóa truyền
thống dần mai một. Vì vậy, chúng ta cần phải có
những chính sách phù hợp để khôi phục những giá
trị văn hóa trong gia đình truyền thống, nhằm xây
dựng các gia đình ở khu vực Tây Nguyên gắn với
văn hóa của các tộc người Tây Nguyên.
Bốn là, xây dựng khu tập thể dân cư, làng, bản
văn hóa gắn với phong tục, tập quán của từng tộc
người, với đặc trưng của văn hóa Tây Nguyên. Xây
dựng khu tập thể dân cư, làng bản văn hóa là nhằm
tạo ra một môi trường xã hội trong sạch lành mạnh,
an toàn, thuận lợi nhất để các gia đình đoàn kết,
động viên, giúp đỡ nhau cùng thực hiện các chủ
trương, chính sách của Đảng và Nhà nước. Phát huy
truyền thống tốt đẹp của gia đình, thực hiện tốt quy
chế dân chủ ở làng, xã, thúc đẩy phát triển kinh tế,
văn hóa, xã hội của cả cộng đồng; góp phần giữ
vững ổn định chính trị, an ninh, trật tự xã hội, đẩy
VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG VÀ PHÁT TRIỂN
lùi các tệ nạn xã hội và hoạt động chống phá của các
thế lực thù địch.
Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng con người cả về
mặt thể chất lẫn tinh thần trong suốt cuộc đời, là
nơi trao truyền những giá trị truyền thống tốt đẹp
để điều chỉnh hành vi trong quan hệ giữa các thành
viên trong gia đình. Những giá trị truyền thống đã
và đang là yếu tố nội sinh góp phần xây dựng gia
đình thật sự trở thành tổ ấm, thành cái nôi nuôi
dưỡng cuộc đời của mỗi con người. Trong bối cảnh
đổi mới và hội nhập quốc tế sâu rộng hiện nay, thiết
chế gia đình không tránh khỏi những rung chuyển
trong hệ giá trị của mình. Trước khó khăn, thách
thức mới, cần thực hiện đồng thời nhiều giải pháp
để kế thừa, phát huy giá trị gia đình truyền thống
trong xây dựng gia đình các dân tộc Tây Nguyên
no ấm, bình đẳng, tiến bộ, hạnh phúc, xứng đáng là
tế bào, là hạt nhân lành mạnh của xã hội hiện đại.
Tài liệu tham khảo
[1] Bùi Minh Đạo, (2010), Tổ chức và hoạt
động buôn làng trong phát triển bền vững vùng Tây
Nguyên, NXB. Khoa học Xã hội, Hà Nội;
[2] Nguyễn Tuấn Triết, (2000), Lịch sử phát
triển xã hội các tộc người Mã Lai – Đa Đảo ở Việt
Nam, NXB. Khoa học Xã hội, Hà Nội;
[3] Nguyễn Thị Phương Thủy, (2014), Gia đình
và giáo dục gia đình, NXB. Chính trị Quốc gia,
Hà Nội;
[4] Lê Ngọc Văn, (2012), Gia đình và biến
đổi gia đình ở Việt Nam, NXB. Khoa học Xã hội,
Hà Nội.
PROMOTIING TRADITIONAL VALUE IN THE CONTRUCTION OF CULTURAL FAMILIES
IN THE CENTRAL HIGHLANDS TODAY
Luu Thi Mai
Abstract: The family is not only a natural “cell” but also an economic unit of society. The families
play an especially important role in the strategy of developing high quality human resources for serving
the country. The families play a decisive role in the formation and development of society. The fine value
standards of family are well received and developed, contributing to build, enrich the national cultural
identity. Documents of the 11th National Party Congress of the Party affirmed: The family is an important
environment, directly educating the lifestyle and forming the personality, contributing to the care of
building the Vietnamese people with patriotism, sense of ownership, civic responsibility, good health,
good work, cultural life, true love, genuine international spirit. Particularly, in the context of the country’s
renovation and international integration today, the family has always a position and an important role
in protecting and preserving the fine traditional cultural values of the nation from this generation to the
another generation. This article summarizes about the traditional values of the Central Highlands families
and the promotion of this value in the construction of cultural families today, from which to propose some
major solutions to continue promoting traditional family values in new conditions.
Keywords: Cultural families; Traditional value; The highland area; Customary law; Cultural life
Số 23 - Tháng 9 năm 2018
137