« Home « Kết quả tìm kiếm

TRUYỆN "HÀN MAI KIM KIẾM_HỒI 16: THÁI HƯ VÌ SAO ĐUỔI MÔN ĐỒ"


Tóm tắt Xem thử

- Triệu Tam Ðường với Ngụy Minh Viễn tuy cùng vung binh khí quét ra nhưng không khỏi chần chờ trong thoáng chốc và ngay trong khoảnh khắc ấy, một chiêu Càn Khôn Nhất Khí chưởng thí mạng của Âu Dương Thu ập đến..
- Bởi Âu Dương Thu đã vận hết công lực bình sanh nên chưởng lực tột cùng cương mãnh, uy lực kinh người..
- Nhưng Âu Dương Thu cũng không còn chịu đựng nổi nữa, người ngã chúi xuống, khi sắp chạm đất, lộn người lên rồi nằm yên bất động..
- Thật trời xui đất khiến, ngay khi Âu Dương Thu ngã xuống, bụng đau đến mức khiến chàng lộn người, một bàn tay đã tình cờ chạm vào quả Chu Quả còn lại trong túi áo..
- Chẳng rõ đã qua bao lâu, Âu Dương Thu tưởng như vừa từ trong một cơn ác mộng hồi tỉnh, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Tiểu Thúy đang nằm bên cạnh, quần hào đứng vây quanh và đều đang nhìn mình..
- Thế nên, y vừa dứt lời, hơn hai trăm hào kiệt đứng quanh liền tức đồng thanh phụ họa, sẵn sàng ra sức vì Âu Dương Thu, hào tình thật phấn khích..
- Âu Dương Thu vui mừng khôn xiết nói:.
- Tiểu Thúy bỗng nghẹn lời, đưa mắt nhìn Âu Dương Thu, hai giòng lệ chảy dài xuống má..
- Con người đến lúc vui sướng cực độ luôn tuôn trảo nước mắt, Âu Dương Thu rất hiểu nổi lòng sư muội lúc này, bèn vỗ vai nàng nói:.
- Âu Dương Thu an ủi sư muội xong, lại quay sang quần hào nói:.
- Âu Dương Thu thấy phản ứng của quần hào như vậy, bèn hỏi:.
- Sau đó quần hào phát hiện Âu Dương Thu và Tiểu Thúy một người rơi xuống suối, một người nằm trên bờ, cả hai đều thở thoi thóp..
- Sau cùng, Tề Ðông Dã đã phát hiện một quả cây màu đỏ trên người Âu Dương Thu, lúc ấy cũng chẳng biết đó là vật gì, nhưng trong tình trạng vô kế khả thi, cũng đành chia đôi quả cây ấy cho hai sư huynh muội mỗi người một nửa nuốt vào, đó cũng chỉ là thử thôi, nào ngờ chưa đầy một khắc sau hai người đã hồi tỉnh, mới biết quả cây ấy là vật quý hiếm thế..
- Âu Dương Thu nghe đến đó thầm nhủ:.
- Âu Dương Thu vội hỏi:.
- Âu Dương Thu thấy Vương Ðại Niên tự trách như vậy, đành an ủi y một hồi, thầm nhủ:.
- Thế là, Âu Dương Thu nhờ Tề Ðông Dã chia nửa số quần hào ở lại canh giữ cửa hạp cốc, do Kiềm Tây Tam Kiệt suất lĩnh..
- La Võng Cơ từ lúc bị Cửu Thiên Phi Kích Giang an Ðào giải trừ công lực, tuy được Âu Dương Thu với Tiểu Thúy thay phiên nhau cõng đi, nhưng đến Tinh Tinh hạp nàng hết sức mỏi mệt, yếu đến mức cơ hồ một cơn gió thổi cũng ngã..
- Nàng lúc này ngoan ngoãn như một chú dê con, nép vào bên ngực Âu Dương Thu, để cho chàng vòng tay qua sau lưng từng bước từng bước dìu đi..
- Bởi trên đường từ Ðại Tuyết Sơn về đến Tinh Tinh hạp, Âu Dương Thu đã hết lòng chăm lo cho nàng, nên tuy nàng như không hề quen biết Âu Dương Thu, nhưng chàng bảo gì nàng cũng nghe theo..
- Lúc này Âu Dương Thu tuy dìu La Võng Cơ bước đi, La Võng Cơ đang trong vòng tay chàng, nhưng lòng chàng hết sức khổ sở..
- Âu Dương Thu nhìn một hồi, quay sang Tề Ðông Dã đứng bên nói:.
- Âu Dương Thu gật đầu:.
- Bởi chưa rõ tình hình, quả là cần người gan dạ tiến tới trước thăm dò để khỏi trúng kế kẻ địch, nhưng Âu Dương Thu nhận thấy Vương Ðại Niên không phải là người thích hợp trong việc này..
- Tuy nhiên, Âu Dương Thu chưa kịp lên tiếng ngăn cản, Vương Ðại Niên đã tung mình ra xa năm sáu trượng, chàng đành ngưng thần giới bị, hễ có biến là lập tức cứu viện ngay..
- Âu Dương Thu tiếp lời:.
- Tiểu Thúy nói xong, e lệ nhìn Âu Dương Thu chờ chàng trả lời..
- Vương Ðại Niên đi đến bên Âu Dương Thu, thành khẩn và kiên quyết nói:.
- Âu Dương Thu ngẫm nghĩ một hồi:.
- Âu Dương Thu tuy nhìn thấy hết thần sắc của Tiểu Thúy nhưng lúc này chàng không có thời gian để suy gẫm tâm trạng nàng, bèn cùng Vương Ðại Niên đi vào hạp cốc trước..
- Vương Ðại Niên thấy Âu Dương Thu đăm chiêu suy nghĩ, tuy không biết chàng nghĩ gì nhưng không tiện quấy rầy bèn một mình đi sâu vào động..
- Âu Dương Thu suy nghĩ một hồi, Tiểu Thúy đã dìu La Võng Cơ đi đến gần.
- Thì ra sơn động này chỉ đi thêm vài bước là đến một khúc quanh, khi Âu Dương Thu vừa rẽ qua, liền tức sững sờ, chỉ thấy sơn động đến đây là dứt, trước mặt là một đầu lâu đá khổng lồ..
- Vương Ðại Niên không từng học hành nên không biết ba chữ Khô Lâu cung và cũng chẳng hiểu Âu Dương Thu nói gì.
- Bỗng, Âu Dương Thu đưa tay lấy thanh Hàn Mai Kiếm trên lưng xuống, mở lớp vải bọc ngoài ra, hai làn sáng vàng và bạc tỏa rực trong bóng tối khiến Vương Ðại Niên kinh hãi lùi ra sau mấy bước, lắp bắp nói:.
- Âu Dương Thu đáp gọn:.
- Âu Dương Thu thoáng lộ vẻ khó xử, nhưng rồi kiên định nói:.
- Âu Dương Thu liền đọc cho Vương Ðại Niên nghe, y ha hả cười nói:.
- Vương Ðại Niên bởi chưởng không đánh vỡ được bia đá lại còn khiến cho đường lui bị phong bế, lui đến bên Âu Dương Thu ái ngại nói:.
- Âu Dương Thu vội xua tay ngăn y nói tiếp, an ủi:.
- Âu Dương Thu thấy hiện giờ không phải lúc giải thích, bèn gật đầu nói:.
- Âu Dương Thu nghe hết sức cảm động, tuy không đáp ngay nhưng lòng thầm nhủ:.
- Âu Dương Thu vừa định ẩn thân theo dõi, Vương Ðại Niên đã bước tới quát:.
- Vương Ðại Niên đã xem Âu Dương Thu là ân nhân tái tạo, tuy trong lúc thịnh nộ vẫn vâng lời nói:.
- Âu Dương Thu thấy Vương Ðại Niên vâng lời lui ra, bèn quay sang nữ tỳ áo lục ôm quyền thi lễ nói:.
- Tại hạ Âu Dương Thu, xin hỏi cô nương cao tánh phương danh?.
- Ðồng thời đôi mắt đen láy hết nhìn Âu Dương Thu lại nhìn La Võng Cơ trên lưng chàng rồi lại hướng sang Tiểu Thúy, không trả lời câu hỏi của đối phương..
- Âu Dương Thu thấy vậy, lại mỉm cười hỏi:.
- Âu Dương Thu vừa định hỏi tiếp.
- Âu Dương Thu ngẫm nghĩ một hồi, nói tiếp:.
- Tử Quyên như lòng rất vui sướng khi nghe Âu Dương Thu khen tiểu thư mình võ công lợi hại, chớp mắt mấy lượt nói:.
- Âu Dương Thu biết là không thể hỏi ra lẽ gì ở nữ tỳ này, bèn xuôi theo nói:.
- Tử Quyên nhẹ gật đầu với Âu Dương Thu, quay người cầm cung đăng đi trước..
- Vương Ðại Niên tuy đần độn nhưng ba lần xuất thủ tấn công Tử Quyên đều không trúng đích, lòng cũng tự hiểu, giờ thấy Âu Dương Thu định theo nàng ta đi gặp tiểu thư nào đó, bất giác động tâm, bèn lén kéo Âu Dương Thu một phát, khẽ nói:.
- Âu Dương Thu nhìn y cảm kích cười, thấp giọng nói:.
- Vương Ðại Niên không nói gì nữa, cùng Tiểu Thúy sóng vai đi theo sau Âu Dương Thu tiến vào động..
- Tử Quyên tay cầm cung đăng bước đi, thỉnh thoảng lại quay nhìn ra sau như sợ nhóm người Âu Dương Thu bị lạc vậy..
- Chung quanh chiếc đầu lâu trống hoác, hoàn toàn không có một vật Âu Dương Thu xem xong, thầm nhủ:.
- Ðoạn đưa mắt nhìn Âu Dương Thu nhoẻn miệng cười..
- Tử Quyên cất bước đi về phía miệng đầu lâu đá, vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn Âu Dương Thu nói:.
- Âu Dương Thu chẳng chút do dự, hiên ngang sải bước theo sau..
- Vương Ðại Niên với Tiểu Thúy đưa mắt nhìn nhau rồi cũng liền theo sát lưng Âu Dương Thu..
- Âu Dương Thu lặng thinh gật đầu, sải bước đi vào sảnh, Vương Ðại Niên và Tiểu Thúy theo sát phía sau..
- Âu Dương Thu thoáng do dự, bức màn the đã từ từ cuốn lên.
- Âu Dương Thu ôm kiếm thi lễ nói:.
- Tại hạ Âu Dương Thu, xin hỏi cô nương phải chăng là chủ nhân cung này?.
- Thiếu nữ áo trắng thấy Âu Dương Thu không chịu ngồi, bèn nói:.
- Âu Dương Thu thoáng ngạc nhiên, đoạn hỏi:.
- Thiếu nữ áo trắng gật đầu thừa nhận, Âu Dương Thu lại hỏi:.
- Miệng lưỡi thật sắc bén, Âu Dương Thu cứng họng, cúi đầu trầm tư Thiếu nữ áo trắng bỗng lại nói:.
- Âu Dương Thu bỗng giơ Hàn Mai Kiếm trong tay lên hỏi:.
- Ðến đó, Âu Dương Thu thấy không còn gì để hỏi nữa, đồng thời do bởi Tư Ðồ Thuần trả lời trôi chảy, không hề có điểm nào khả nghi nên chàng chẳng thể không tin hoàn toàn..
- Tuy nhiên, có một điều khiến Âu Dương Thu thắc mắc, Tư Ðồ Thuần không hề quen biết chàng, vì lẽ gì lại đối đãi với chàng như khách, hoàn toàn không có địch ý thế này?.
- Âu Dương Thu tướng công, không lẽ tướng công cần hỏi có vậy thôi ư?.
- Âu Dương Thu vừa định cất tiếng cảm tạ, Tư Ðồ Thuần lại nói:.
- Âu Dương Thu chợt động tâm, thầm nhủ:.
- Ngay khi ấy, Tử Quyên đã bưng một khay trà đỏ hệt như bướm liệng đi đến trước mặt Âu Dương Thu, cười duyên dáng nói:.
- Ðã đến tình huống này, Âu Dương Thu cũng đành phải tỏ ra khẳng khái, ra hiệu cho Tiểu Thúy đứng sau giúp cởi La Võng Cơ xuống, đặt ngồi lên cẩm đôn, sau đó cảm tạ Tư Ðồ Thuần rồi cùng Vương Ðại Niên và Tiểu Thúy ngồi xuống..
- Lúc này Tử Quyên đã đặt khay trà lên bàn đá, và bốn nữ tỳ áo lục khác mỗi người tay cầm một chiếc ly ngọc mang đến trước mặt Âu Dương Thu bốn người..
- Theo phép tắc trên giang hồ, khi chủ nhân đãi khách, trà rượu đều phải tự uống trước để chứng tỏ trong trà rượu không có độc, nhưng Tư Ðồ Thuần lại không làm vậy, nên Âu Dương Thu nghĩ là nàng quả thật chưa từng bước chân vào giang hồ vì vậy mới không biết phép tắc thông thường ấy..
- Nhưng ngay khi Âu Dương Thu đang bưng ly trà do dự, mảnh lụa đen che mặt của Tư Ðồ Thuần thoáng động đậy, nàng cười nhẹ nói:.
- Vương Ðại Niên với Tiểu Thúy thấy Âu Dương Thu đã uống trà, cũng theo sau mỗi người uống một hớp, chỉ có La Võng Cơ tay bưng ly trà ngồi thừ ra..
- Âu Dương Thu cảm thấy trà thơm ngon khôn tả, bèn cười nói:.
- Nào ngờ Tư Ðồ Thuần không hề màng đến những lời xiên xỏ của Âu Dương Thu vẫn với giọng hòa nhã nói:.
- Âu Dương Thu ngẫm nghĩ trong chốc lát, lại hỏi:.
- Âu Dương Thu rúng động cõi lòng, thầm nhủ:.
- Mỹ nhân này chẳng những thu hút ánh mắt của Âu Dương Thu mà ngay cả Vương Ðại Niên trong đời chưa từng gần nữ sắc cũng trố to mắt ra nhìn..
- Nhất là đôi mắt sao khiếp người của Âu Dương Thu hệt như hai thanh kiếm sắc bén xuyên vào cõi lòng nàng, khiến nàng tim đập dữ dội..
- Tư Ðồ Thuần nói ra mấy câu ấy tuy có vẻ e thẹn nhưng đôi mắt như làn thu ba thì lại không rời khỏi gương mặt anh tuấn của Âu Dương Thu..
- Âu Dương Thu chẳng rõ dũng khí từ đâu có, cười nói:.
- Âu Dương Thu cười giả lả:.
- Tư Ðồ Thuần nghe Âu Dương Thu gọi mình tỷ tỷ, lòng nghe ngọt lịm và hết sức khoan khoái, khúc khích cười nói:.
- Thật ra từ lúc gặp Âu Dương Thu, Tư Ðồ Thuần đã phải lòng, sở dĩ nàng cởi bỏ khăn che mặt chính là để tỏ rõ tâm ý, có điều nàng viện lý do thích đáng nên Âu Dương Thu nhất thời chưa hiểu ra thôi..
- Âu Dương Thu vỡ lẽ tiếp lời:.
- Nàng đã muốn giấu thân phận, dùng họ tên giả gì chẳng được, lại cố ý trêu cợt Âu Dương Thu, bảo chàng phải gọi là tỷ tỷ, vậy thì Tiểu Thúy cũng đành phải xưng hô theo sư huynh..
- Nói trắng ra, Tư Ðồ Thuần sớm đã nhận thấy thái độ ghen tức của Tiểu Thúy, nàng làm vậy chẳng những có thể tạo mối quan hệ gần gũi với Âu Dương Thu mà còn khiến cho Tiểu Thúy không thể tranh giành với nàng..
- Tư Ðồ Thuần đã bằng lòng dẫn Âu Dương Thu vào Huyền Ðô cung, liền bảo Tử Quyên sửa soạn hành trang và bảo hai nữ tỳ lúc vào trong cải trang theo cùng..
- Hai nữ tỳ áo lục đều lưng giắt song kiếm, trên gương mặt xinh đẹp thoáng đượm sát khí Âu Dương Thu thắc mắc nhìn ba nữ nhân, vừa định cất tiếng hỏi Tư Ðồ Thuần, người đàn bà trung niên đã lướt đến trước mặt, hai tay trao ngọn tiêu đen cho Tư Ðồ Thuần và nói:.
- Âu Dương Thu lại cỏng La Võng Cơ lên lưng, đoạn hỏi:.
- Âu Dương Thu chú mắt nhìn, chỉ thấy nơi chỉ của Tư Ðồ Thuần là một tảng đá to đen ngòm và nhẵn bóng, bất giác ngẩn người, thắc mắc thầm nhủ:

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt