You are on page 1of 60

Phat giao Phan hóa

Trần Thanh
Viết để tưởng nhớ đến Cố Đại Đức Thích Quảng Tấn,
Cựu Tuyên úy Sư Đoàn 18/BB, trụ trì chùa Long Thọ,
Long Khánh, đã bỏ mình trong trại tù lao cải của cộng
sản sau 1975.
TRẦN THANH
Sự phân hóa hay chia rẽ trong nội bộ Phật Giáo Việt
Nam ở hải ngọai không làm ai ngạc nhiên, bởi lẽ sau
thời gian tập hợp, nhờ chung cùng một thân phận lưu
đầy, đã không tạo được những bước đi xây dựng Đạo
pháp. Mỗi viện chủ, mỗi chùa, đều có sinh hoạt riêng
để kết hợp quần chúng Phật tử, xây dựng đạo tràng...
Từ đó có khi nội dung hành đạo và nghi lễ cũng thay
đổi cho hợp với hoàn cảnh địa phương.
Kể từ 1964, đạo Phật ở miền nam Việt Nam được xem
như một tôn giáo, với danh xưng Giáo Hội Việt Nam
Thống Nhất. Hai năm sau "THỐNG NHẤT" chỉ còn
là biểu tượng, khi xẩy ra biến cố ly khai ở miền
Trung. Từ đó Giáo Hội Việt Nam thống nhất phân ra
hai phái: phái Ấn Quang do các tu sĩ gốc miền Trung
hoặc miền Nam lãnh đạo, còn phái Việt Nam Quốc
Tự, Vĩnh Nghiêm, do tu sĩ gốc Bắc làm Viện chủ.
Sau 30-4-1975 Giáo hội Ấn Quang hay Giáo hội Việt
Nam Thống Nhất bị vùi dập dưới cơn lốc của bạo lực
chuyên chính vô sản. Tu sĩ bị lưu đầy, cơ sở giáo dục,
chùa khắp 45 tỉnh thành miền Nam, kể cả đất đai đều
bị cướp đoạt hoặc bị trưng dụng. Kế đến 1981, Giáo
hội Phật giáo Ấn Quang trở thành giáo hội thầm lặng
cho tập thể Phật tử lưu vong từ bên này đại dương
vọng về cố quốc
Tưởng cũng nên nhắc lại: Ở trong nước 1964-1975 vì
suy nghĩ nhập nhằng giữa Đạo và Đời, một số Thầy có
tham vọng chính trị: Như đòi triệu tập Quốc hội lập
hiến với thành phần đa số là Phật giáo đồ, tham gia
thành phần thứ ba. Việc làm này vô tình hay cố ý đã
làm lợi cho Cộng sản chiếm đoạt miền Nam.
Từ năm 1975 đến nay, thế quyền đã khống chế và
biến các tôn giáo trong đó có Phật giáo thành tổ chức
ngoại vi phục vụ cho đảng. Do đó sinh hoạt thế tục
tràn ngập chốn thiền môn, phần lớn do bàn tay của
bạo quyền cộng sản, song phần khác cũng do sự suy
thoái về mặt đạo hạnh của một số tu sĩ. Sự suy thoái
về mặt đạo hạnh nơi giới tu sĩ thời nào cũng có. Hơn
hai thế kỷ trước đây, Vua Quang Trung vì muốn
thiền môn là nơi thanh tịnh an lạc và từ nơi chốn này
đạo hạnh lan tỏa ra cho đời được thanh cao hơn,
lương hảo hơn, nên Ngài đã ra lệnh dẹp bỏ những
ngôi chùa nhỏ ở làng xã, xây dựng những ngôi chùa
lớn ở phủ hay huyện và chọn những tu sĩ đầy đủ đạo
đức và học thức trông coi; còn những ai không xứng
đáng hai mặt kể trên thì bắt hoàn tục, vì Ngài cho
rằng những người không phải chân tu, thường lợi
dụng cửa chùa để hành nghề mê tín dị đoan để mưu
sinh.
Suốt thế kỷ 19, dưới Triều đại Nhà Nguyễn, Nho học
độc tôn về mặt chính quyền, từ triều đình đến phủ
huyện, tuy nhiên trong quá trình truyền thừa và giao
thoa với hai dòng tư tưởng Nho-Lão, tinh hoa của
Phật học đã liên tục hòa nhập trong dòng chảy văn
học. Suối nguồn trong như pha lê, sáng như tinh tú đó
đã đi vào mạch sống của dân tộc, qua các tác phẩm
văn học như bài văn tế Thập Loại Chúng Sinh, văn tế
Tướng Sĩ Trận Vong, thi phẩm Truyện Kiều, tuồng
hát bội thì có Trương Ngáo hay Kẻ Đi Đòi Nợ Phật
v...v...
Từ sau hòa ước Patenôtre 1884, khi Pháp hoàn thành
nền đô hộ Việt Nam, cùng với vận nước nổi trôi, Phật
giáo cũng bị cuốn theo bước thăng trầm của lịch sử
dân tộc. Chữ nho không còn được trọng dụng như
trước, chữ quốc ngữ chưa truyền bá sâu rộng cho đại
chúng. Có thể nói trong giai đoạn này, thiền môn
cũng lắm kẻ như Lỗ trí Thâm trong Thủy Hử, Từ Hải
trong Ngu sơ Tân chí. Bình thường hơn nhiều kẻ
dùng lời kinh tiếng kệ tán thán nơi đình đám, ma
chay, làm kế sinh nhai.
Rồi từ 1931, một thời kỳ chấn hưng Phật giáo bắt
đầu, do các bậc cao tăng cũng như những cư sĩ uyên
thâm cả hai mặt nho học và tân học khởi xướng: Năm
1931 ở Saigon có Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học,
năm 1932 ở Huế có Hội An Nam Nghiên Cứu Phật
Học, năm 1934 ở Hà Nội có Hội Phật Giáo Bắc kỳ.
Ngày 6-5-1951 Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam ra đời ở
Huế. Mặc dù trải qua hai cuộc chiến tranh, phong
trào chấn hưng Phật giáo vẫn tiến triển như đào tạo
tăng tài, đưa các tăng sĩ trẻ đi du học ở Ấn Độ, Nhật,
Châu Âu. Trong thời kỳ dấn thân này phải kể đến
việc tham gia các công tác xã hội, giáo dục, tổ chức
gia đình Phật tử, Thanh niên Phật tử. Năm 1966 ở
miền Nam tuy có sự phân hóa ở thượng tầng, nhưng
các sinh hoạt Phật sự vẫn phát triển đều đặn về các
mặt.
Sau 30-4-1975, các tôn giáo ở Việt Nam gặp nạn đại
hồng thủy cộng sản, vì chủ nghĩa này vốn khắc tinh
với tín điều của tôn giáo:
• "...Tôn giáo một thế giới quan giả dối (1)...
• ....tôn gíáo, một sự phản ảnh không đúng hiện
thực trong ý thức con người (2)
• ...Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân (3)
• ...Đấu tranh triệt để với tôn giáo là nhiệm vụ của
giai cấp vô sản (4)...."
Cũng theo tài liệu lưu hành nội bộ ngành công an
nhân dân, do Viện Khoa Học Công An Hà Nội, thì
Phật giáo Miền Nam Việt Nam sau 30-4-1975 còn tám
tổ chức và hệ phái đang hoạt động với 10,000 tăng ni,
gần 5000 chùa và khoảng 2,5 triệu tín đồ (đã quy y).
Nhiều Sư được trí thức hóa, có trình độ cao về giáo lý
và một số người có tiếng tăm trong các tổ chức quốc
tế (5).
Từ đó sách lược của Hà nội đối với Phật giáo là xóa
bỏ các tổ chức Phật giáo nói trên, dần dần đưa Phật
giáo Miền Nam thống nhất với Phật giáo Miền Bắc,
thành lập từ 1956 và trở thành thành-viên của Mặt
trận Tổ quốc, một tổ chức ngoại vi của đảng cộng sản.
Nghị quyết số 40-NQ/TW 1-10-1981 của ban Chấp
hành trung ương đảng cộng sản có đoạn ghi: "...
thành lập một tổ chức chung cho cả nước theo hướng
đi với dân tộc và chủ nghĩa xã hội, trên cơ sở đó mà
xóa bỏ tổ chức Phật giáo Ấn quang".
Sau 7-11-1981, Giáo hội Phật giáo Việt Nam còn gọi
là Giáo hội Phật giáo quốc doanh ra đời,
Việt Nam Quốc Tự hoàn cảnh tăng ni trong nước
được kể như sau: Nhiều tăng sĩ bị tù đầy do có liên hệ
với chế độ cũ (tuyên úy Phật giáo) hoặc ra mặt chống
đối cộng sản.. Một số phải hoàn tục với nhiều lý do
khác nhau. Một số vượt biên ra nước ngoài. Số còn lại
tiếp tục bám chùa, gồm có sư ni quốc doanh, nhiệm
vụ của họ là "bảo vệ chính trị", còn tu hành là việc
phụ. Thành phần khác vì có duyên nghiệp với Phật
Pháp phải nhẫn nhục mà vâng lời chính quyền, để
yên tâm tu hành. Một thành phần nữa là ngả theo
thời thế, vì thói thường người ta phù thịnh chứ ai phù
suy bao giờ. Họ trở nên giàu có như Thi sĩ Trần tế
Xương đã mỉa mai:
"Công đức tu hành sư có lọng"
Từ thập niên 1990 trở đi, đời sống xã hội trở nên khá
hơn. Một phần nhờ sự giúp đở từ thân nhân ở hải
ngoại, phần khác việc làm ăn phát đạt hơn nhờ kinh
tế thị trường, dù là kinh tế thị trường định hướng xã
hội chủ nghĩa. Người ta đi chùa nhiều hơn, do đó sự
đóng góp của khách thập phương cũng dồi dào hơn.
Nhiều chùa được trùng tu khang trang và tráng lệ
hơn. Nhiều địa phương đông dân cư có những công
trình kiến trúc chùa mới. Nếu bề ngoài có sự khởi sắc
và hào nhoáng đó, thì bên trong toàn là "những điều
trông thấy mà đau đớn lòng" cho những ai còn quan
tâm đến Phật sự. Trước những chuyện trái khoáy đầy
màu sắc tục lụy xẩy ra hằng ngày nơi chốn thiền môn.
Nhiều người năn nỉ với Mặt trận Tổ quốc địa phương
rằng, nếu chúng tôi ai có ý đa đảng hay đa nguyên thì
có công an xử lý, ngoài ra xin có Thầy trụ trì có đức
hạnh, để chúng tôi nương tựa mà tu hành, những lời
van xin tương tự như thế như tiếng kêu giữa sa mạc.
Không như ngày trước, đạo hữu cung thỉnh được
tăng sĩ có đạo tâm về trụ trì chùa. Còn ngày nay, tăng
sĩ muốn về chùa nào trước hết phải được Mặt trận tổ
quốc "đề xuất" (đảng chấp thuận trước) rồi Tăng sự
Tỉnh bổ nhiệm. Suốt quá trình đó, tăng sĩ phải đóng
tiền. Số tiền nhiều ít tùy theo chùa ở thành phố hay
quận huyện. Thời gian ở chùa tăng sĩ lo chuyện kinh
doanh nơi cửa Phật là chính. Ngoài việc trích phần
trăm tiền cúng dường của bá tánh cho tăng sự các
cấp, tăng sĩ còn làm ăn riêng và cơ hội tới sẽ lập chùa
riêng, hoặc phòng khi cấp trên (Mặt trận Tổ quốc)
buộc phải tự nguyện từ chức... Cho nên người ta
không lạ lùng gì khi sư, ni, có cơ hội làm giàu rồi, có
nhà, có đất đai, kể cả có kẻ "nâng khăn sửa túi" nữa.
Nhân sự (đa phần là tăng ni) như vậy nên Đạo Phật
trong nước hiện giờ như một tôn giáo đa thần, đầy mê
tín. Giờ đây hoạt động các chùa chủ yếu là ma chay,
xin xăm, hái lộc. Sang những năm đầu thế kỷ 21, nhà
nước Xã hội chủ nghĩa đã gần như quốc doanh toàn
bộ chùa cũng như tăng ni từ tỉnh , thành phố đến
quận huyện.
Sinh hoạt của Phật giáo Việt Nam Thống Nhất - còn
gọi là Phật giáo Ấn Quang - bị thu hẹp và bị bao vây
nơi hai cơ sở Tu viện Nguyên Thiều ở Bình Định và
Thanh Minh Thiền viện ở quận Phú Nhuận Saigon.
Hai cơ sở này giống như hai ngọn đèn leo lét trước gió
bão.
Tại sao đảng và nhà nước lại đối xử nghiệt ngã với
Phật Giáo trong khi các tôn giáo khác như Giáo hội
Thiên chúa gíáo Roma có kế hoạch chiến lược truyền
đạo và phát triển Đạo một cách quy mô. Điều này có
thể giải thích. Khi hoàn thành việc cưỡng chiếm miền
Nam đối với giáo hội Thiên Chúa Giáo Roma, họ
cũng có đối sách tương tự như đối với Phật giáo
nhưng họ không thể đặt Giáo hội Thiên Chúa dưới sự
lãnh đạo của Mặt Trận Tổ Quốc (đảng Cộng sản)
được vì:
• Các Tu sĩ Đạo Thiên Chúa có một Giáo hội Hoàn
vũ vừa có thực lực về kinh tế vừa có sức mạnh về
tổ chức.
• Thất bại trong việc thành lập một giáo hội Công
giáo Quốc doanh ly khai với Tòa Thánh, như
Trung Quốc đã làm năm 1949 mặc dù họ có sẵn
những tu sĩ quốc doanh.
• Giáo hội Thiên Chúa giáo ở Việt nam tuân hành
chỉ thị của Tòa Thánh là không làm chính trị như
đòi đa nguyên đa đảng nên Tổ chức doàn kết Bắc
Nam do họ lập ra trở nên hữu danh vô thực.
Do đó, họ (chính quyền Hà Nội) dùng lý lẽ và phương
tiện của kẻ mạnh qua công tác đấu tranh, trấn áp, cô
lập nhân sự, cũng như cơ sở còn lại của Giáo hội Phật
giáo Ấn Quang trong nước, đồng thời mở cuộc tấn
công ra hải ngoại, vì Phật giáo Việt Nam xưa nay vẫn
được sự quan tâm của nhiều nước trên thế giới như
Anh, Mỹ, Pháp, Nhật (6) và của các tổ chức tôn giáo
quốc tế. Họ, (Chính quyền Hà Nội) tố cáo Phật tử ở
nước ngoài đang chống chính sách của đảng Cộng
sản, của nhà nước XHCN như tố cáo CSVN, nên họ
(cũng chính quyền Hà nội) đề nghị Ban Việt Kiều liên
lạc với các cộng đồng Phật giáo ở nước ngòai để tổ
chức, tập hợp lực lượng nhằm phân hóa cô lập bọn
"phản động" (7).
Trước những phong ba bão táp đó, Tăng sĩ cũng như
Phật giáo đồ phản ứng như thế nào? Sau một thời
gian ổn định được cuộc sống nơi quê hương thứ hai,
người Việt tị nạn dành thời gian cho cuộc sống tâm
linh. Các sinh hoạt tôn giáo bắt đầu khởi sắc trong đó
có Phật giáo như một Phật tử quá cố đã nói: "Chúng
ta đi mang theo quê hương" (8). Nơi miền đất hứa và
xã hội đa văn hóa, Văn phòng 2 Viện Hóa Đạo thuộc
Giáo hội Việt Nam Thống Nhất ra đời trong bối cảnh
Nhà Nước XHCN Việt Nam tiếp tục đối đầu với tổ
chức Phật giáo ở Miền Nam Việt Nam trước 1975,
như đối đầu với một thế lực đối kháng rất nguy hiểm.
Còn Phật tử ở hải ngoại vì cùng thân phận lưu đầy,
dựa vào nhau và kết hợp cùng xây dựng Đạo Pháp
nơi quê hương thứ hai thì mầm móng chia rẽ và phân
hóa bắt đầu ló dạng vì những biến cố cũng như hoàn
cảnh sau đây:
• Phong ba bão táp từ trong nước (Nghị quyết 36
nhuộm đỏ cộng đồng) xuất hiện nơi chân trời hải
ngoại.
• Hành đạo trong môi trường xã hội thực dụng,
tăng sĩ phải hành xử như thế tục, trong cách lôi
kéo tín đồ.
Từ đó mỗi Trụ Trì , mỗi Viện Chủ là một vị Tăng
Thống đối với ngôi Chùa hay Tu viện của mình.
Tương quan giữa các chùa trong hệ thống tổ chức
Văn phòng 2 Viện Hóa Đạo (Hải ngoại) là tương quan
tương kính và tự nguyện hơn là sự ràng buộc về giáo
luật. Cho nên sau khi có giáo chỉ số 9, Văn phòng 2
mới được thành lập (Đại Hội bất thường ở Port
Arthur, Texas ngày 10-11-2007), gồm những Tăng sĩ
theo giáo chỉ số 9. Một số Tăng sĩ trước đây có chức
vụ trong Văn Phòng 2 cũ vừa giải tán, chống giáo chỉ
số 9, họp nhau lại thành lập Cộng Đồng Phật Giáo
Việt Nam Hải ngoại. Một thành phần khác gồm Tăng
sĩ và tập thể Phật tử không thuộc hai nhóm vừa nêu...
Thành phần này chiếm đa số 80% (9). Thành phần
này là đại đa số Phật tử xuất gia hay tại gia, chỉ một
lòng theo Phật chứ không theo ai cả (10). Họ đến
chùa, ăn chay niệm Phật, cúng dường lễ bái làm bố
thí, làm việc thiện là để tu học, mong tìm đường cứu
khổ, an lạc và giải thoát cho mình. Đó mới là khối
theo Đạo Phật phi chính trị, khác xa với ý niệm "PHI
CHÍNH TRỊ" mà Cộng sản đang rỉ tai trong cộng
đồng.
Phần 2
Phân Hoá
Trần Thanh
Như chúng tôi đã nói, việc phân hóa này không làm ai
ngạc nhiên, vì sau 25 năm cố gắng tập hợp nhau dưới
danh nghĩa Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo, thì như đến
lúc này, lực bất tòng tâm, do sinh hoạt Phật sự ở hải
ngoại phải thích hợp trong bối cảnh đời sống trọng
thực dụng, nặng cá nhân chủ nghĩa. Cộng Đồng Phật
giáo mới thành lập, trong tương lai xa hoặc gần, cũng
biến đổi hay phân ly, vì ở hải ngoại này, Phật tử hay
bất cứ ai đều có quyền lập chùa, lập tu viện, triệu tập
tín đồ. Chỉ có một thế lực vô minh nào đó biến hàng
giáo phẩm của Cộng đồng thành công chức hay siêu
công chức (Ngành Tôn giáo) như ở trong nước, lúc đó
Cộng đồng của quí Ngài mới trường thọ được...
Nhưng đó là sự trường thọ dưới bạo lưc của "ba dòng
thác cách mạng". Các Ngài có khi nào nghĩ đến
không??!!!.
Trở lại ngày 12-1-2008, trong Đại hội bất thường tại
Chùa Bảo Quang, tình cờ chúng tôi nghe được vài
mẩu đối thoại: - Một Hòa Thượng đả kích một vài vị
Tăng sĩ tuân theo giáo chỉ số 9, như nêu ra vị đó
không có chứng từ hợp pháp về di trú "không có lấy
tấm thẻ xanh". Việc này có liên quan gì đến tiền đồ
của Đạo Pháp đâu. Hèn gì chúng tôi thấy một số vị
trong Cộng Đồng mới (Chùa Phổ Đà thì phải) lo đi
học luyện thi quốc tịch! Tiếp đến một Chùa ở Santa
Ana tổ chức lễ mừng Phật Đản nhằm ngày Rằm
tháng tư âm lịch, đúng vào 19-5, ngày sinh của ông
Hồ. Đó là sự vô tình trùng hợp hay cố ý. Điều đáng
lưu ý ở đây là có bài giảng của một vị Sư vào chiều
hôm đó. Bài giảng nêu lên hai thiên tai, một ở Miến
Điện, một ở Tứ Xuyên Trung Quốc và so sánh biến cố
sau giáo chỉ số 9 với hai tai họa này. Vị Tăng sĩ đó cho
rằng hệ quả của giáo chỉ số 9 là biến động, là phân rã,
là pháp nạn. Chúng tôi thì cho rằng, pháp nạn đang
xẩy ra trong nước, từ 1975 đến nay. Còn sự phân hóa
hay phân ly ở hải ngoại đã xẩy ra và đang xẩy ra cho
Đạo Phật thì không nên coi đó là Pháp Nạn.
Theo thống kê mới đây, ở Hoa Kỳ hiện có 250 tôn
gíáo và giáo phái, nếu nay thêm vài ba giáo phái hay
vài ba tổ chức tôn gíáo nữa cũng không lấy gì trầm
trọng. Kinh Phật có dạy Vô Lượng Pháp Môn Tu.
Một cư sĩ đã nói: -Với người Phật tử nói chung, thì tổ
chức tôn giáo nào cũng tốt, miễn là duy trì được tùy
duyên bất biến vạ xứng hợp với các tiêu chí của Tam
Pháp Ấn cơ bản trong Đạo Phật (1). Đạo Phật có nói
đến Bờ Giác. Bờ Giác là đại dương mênh mông vô
tận, những môn phái, những pháp môn như những
dòng chảy trôi về biển cả, nếu có dòng chảy ô nhiễm
thì biển cả bao la hóa giải được cả .
Tôi nhớ lại cuối năm 2005 có trận sóng thần gây tai
ương cho đất nước In donesia, một tu sĩ ở Canada
bàn với Phật tử bán bớt một ngôi chùa để góp phần
cứu trợ nạn nhân thiên tai. Vị sư được sự hổ trợ của
Phật tử đã làm việc nghĩa nơi đã cưu mang mình buổi
đầu. Vị Sư này không thuộc môn phái hay văn phòng
nào cả. Cũng nói chuyện cứu trợ, khi cầu Cần Thơ
vừa mới sập, một vài vị Thầy lo chuyện cứu trợ trước
cả trong nước. Không biết quyên góp được bao nhiêu
mà qua TV chúng tôi thấy một vị Thầy (Viện Chủ
một ngôi Chùa to lớn tọa lạc ở đường Westminster,
Santa Ana) cùng các bà Phật tử trong nước, ngao du
trên sông rạch miền sông Hậu, như đi khảo sát văn
minh miệt vườn, thay vì đến thăm hỏi gia đình nạn
nhân. Chúng tôi nói ra đây trên quan điểm: Trọng
Phật phải Kính Tăng, nhưng không ảo tưởng nhìn
Phật qua Tăng; luôn luôn khẳng định cái áo không
làm nên thầy tu và với niềm tin "Chùa rách Phật
vàng" đời nào cũng có.
Cho đến hôm nay, các nơi hành lễ thuộc Văn phòng 2
vừa mới thành lập, hay thuộc Cộng Đồng Phật Giáo
Việt Nam (chống giáo chỉ số 9) đều dùng biểu trưng
cờ vàng ba sọc đỏ, nhận dưới sự lãnh đạo tinh thần
của hai Đại Lão Hòa Thượng Huyền Quang và
Quảng Độ. Có thể đó là hành động phát xuất từ trái
tim hướng về quốc nội, nơi các Ngài với tâm Bồ Đề
kiên cố đang thi gan với bạo quyền, hoặc đó là một
bước lùi tạm thời để sau Đại Hội Khoáng Đại của
Cộng Đồng phật Giáo Việt Nam vào cuối tháng 9 năm
2008, sẽ tiến hai bước. Rồi thời gian trôi qua xa dần
ngả rẽ phân ly, lúc chạnh lòng nghĩ đến các tiền bối
hay đồng môn đã bỏ mình nơi chốn lao cải, hoặc bản
thân các Ngài đã từng mất chùa phiêu bạt khắp nẻo
đường đất nước, trôi giạt nơi biển Đông, trên hoang
đảo, tìm cái sống trong cái chết. Đến đây quí Ngài sẽ
trả lời vì chế độ mới chứ gì - biết rồi khổ lắm nói mãi.
Chuyện đã qua rồi vì lòng từ bi mà quên đi. Người
Cộng sản bây giờ tin Phật lắm.
Khi các Ngài tự hỏi vì sao chúng ta có mặt nơi này,
thì phải nói đến trách nhiệm của Chùa Từ Đàm miền
Vạn Hạnh, nhất là Ban Đại diện Phật giáo Thừa
Thiên Huế, trong việc Miền Nam Việt Nam suy thoái
và bại vong trước sự xâm lăng của Cộng sản Bắc Việt.
Miền Nam trước 1975, trong tình trạng chiến tranh
vẫn có tự do, so với tự do có trên văn tự của nước
CHXH Việt Nam bây giờ hơn vạn lần. Có tự do như
thế mới có sự ly khai miền Trung 1966, mới có tình
trạng quốc gia trong một quốc gia... Nhớ lại mùa hè
2004, Tổng Thống G . W . Bush đã nói: những người
miền Nam Việt Nam trước đây (trước 1975) đã có tự
do rồi, để mất đi, bây giờ phải sống lưu vong thì nên
trách mình chứ đừng than thở nữa. Lời này làm tủi
thân những người di dân gốc Việt nhưng đó là sự
thật. Sự thật phũ phàng này là do sự tính toán đầy
tham vọng và sai lầm của một thợi kỳ "Phật giáo dấn
thân". Vì các Ngài cho rằng cơ hội đã đến để các Ngài
nối tiếp sự nghiệp hưng quốc của Thiền Sư Vạn Hạnh
hơn ngàn năm trước. Khi được sự hứa hẹn của Đại sứ
Henry Cabot Lodge và các báo Hoa kỳ ca tụng Người
làm rung chuyển nước Mỹ, các Ngài trở nên kiêu
căng coi thường sự xâm nhập của Cộng sản (12). Thất
bại trong việc lật đổ hai Tướng Thiệu Kỳ, các Ngài lại
đưa bàn thờ Phật xuống đường, rút vào chùa tự cô
lập, hoặc tuyên bố tuyệt thực vô thời hạn bỏ rơi quần
chúng Phật tử, còn quân nhân và công chức mà số
phận bi đát không kém, như rắn không đầu: một đơn
vị thuộc Sư Đoàn 1 ly khai đã để mặc quân cộng sản
Bắc Việt phục kích một Tiểu đoàn Thủy quân Lục
Chiến mà không can thiệp, dù trong khả năng có thể
tiếp cứu (13). Rồi các Ngài tiếp tục làm công việc hòa
giải và 10 ngày cuối cùng, các Ngài cũng không đủ tài
trí để đối phó trước sự trí trá của Cộng sản đang thừa
thắng xông lên. Cái Bi Trí Dũng đã không ngăn được
Sĩ quan Bắc Việt đã hành hạ Tướng Dương văn Minh
như Hạng Võ đã giết Tần Tử Anh (Vua cuối cùng của
Nhà Tần) đang quỳ gối dưới ngựa xin hàng .
Đành rằng "sự quá vãn nhi bất thuyết", chuyện đã
qua không nên nhắc lại, song trong Cộng Đồng Phật
Giáo Việt Nam mới thành lập, có thành phần thân
thuộc và không nhận việc làm có hại cho chế độ miền
Nam của giới Tăng sĩ Miền Trung 1966. Nếu năm đó
các Ngài tự mãn vì báo chí Hoa kỳ cho các Ngài là
người làm rung động nước Mỹ, thì giờ đây các Ngài
là những Tăng sĩ trí thức tân học, được Phật tử ca
tụng là Hoa Ưu Đàm, từ đó có ngài tự mãn tự cho
mình là Phật Sống, hoặc gần thành Phật Sống, để
truyền bá Tôn giáo của thiên niên kỷ. Ngày xưa Pháp
Sư Huyền Trang suýt vong mạng khi yêu hóa thân
thành một ngôi chùa tráng lệ để mời gọi Ngài vào
bẫy. Ngày nay đảng Cộng sản Việt Nam vốn con cháu
của họ Hồ (cáo), bây giờ hóa thành họ Hứa (hứa hẹn
rất nhiều để lừa những ai nhẹ dạ), nên họ có nhiều
chiêu bẫy độc đáo và tinh vi hơn yêu tinh Hồng Hài
Nhi trong Tây Du Ký nhiều lần. Cụ thể họ xây dựng
một ngôi chùa đồ sộ nguy nga trong có thờ ông Hồ
như một Bồ Tát, kinh phí có thể lên đến hàng trăm
triệu Mỹ kim, họ lại còn xin tổ chức Vesak một lần
nữa vào 2009. Công trình trên và đại hội như hứa hẹn
đang mời gọi các Ngài về tham quan và du lịch đó.
Nhiều người đi Việt Nam về kể rằng, đất nước biến
đổi nhiều, người ta nói từ thành thị đến nông thôn,
đâu đâu cũng có chùa hoành tráng và người đi chùa
như trẩy hội, nhưng sao lại thấy có một nhà sư trong
nước thuộc thành hội Phật giáo thành phố mang tên
Hồ đến Hoa Kỳ xin Phật tử đóng góp để xây dựng
một Niệm Phật Đường trong một nhà tù ở Bến Tre.
Rồi hàng ngày có người từ trong nước mang sổ sách
đến chùa trình ra công trình xây chùa đang dang dở
trong nước, để xin đóng góp. Thiệt là tiền chùa! Thì
ra sự đua tranh để chùa đẹp bất cứ đâu đều do sự
đóng góp của bá tánh trong và ngoài nước, mà người
ta xài quá lãng phí, vì người cộng sản xem sự đóng
góp của xã hội như nồi cơm Thạch Sanh, tuy nhỏ
nhưng vô tận! Nói như thế không có nghĩa dụng ý quy
chụp Tu sĩ và Phật tử với cộng sản, vì với người Phật
tử thì môn phái nào trong Đạo Phật đều tốt cho ai có
duyên tu học, miễn sao môn phái đó bằng hoằng pháp
để Đạo Phật Việt Nam tiếp tục truyền thừa trong
dòng chảy chung của Văn hóa Đồng Nguyên Phật Lão
Nho, trong truyền thống tâm linh của dân tộc.
Truyền thống đó khi nhập thế thì các Ngài hành xử
như Kẻ Sĩ xây dựng Đất Nước buổi ban đầu (thế kỷ
thứ 10), cùng lúc với xuất thế giải thoát cho chúng
sinh qua lời giảng Kinh Pháp. Do hoàn cảnh lịch sử
và vị trí địa lý Đạo Pháp giao thoa với nhiều luồng tư
tưởng khác nhau, giao hòa nhưng vẫn giữ màu sắc và
bóng dáng riêng của mình. Màu sắc đó, bóng dáng đó
truyền chảy trong huyết quản của thế hệ này sang thế
hệ khác. Chẳng hạn nhìn theo định nghĩa Tôn Giáo
của Văn Minh Tây phương thì tác giả, tác phẩm
Dương Từ Hà Mậu, cụ Nguyễn Đình Chiểu là tín đồ
gương mẫu của Đạo Nho. Song khi hướng về chiều
sâu tâm linh của tác giả trong một tác phẩm khác:
Lục Vân Tiên thì bóng dáng Văn Hóa Phật Giáo lại
hiện ra. Lời rằng: Chùa rách Phật vàng Ai hay trong
quán ẩn tàng kinh luân....
Giờ đây nhìn lại Đạo Phật trong nước sau 1975 trong
khí thế đua tranh với các Tôn giáo khác, thấy có sự
phục hưng, nhưng đó chỉ là phục hưng hình thức.
Chứ về nội dung dòng chảy Văn Hóa Phật Giáo đã tắt
nghẽn, vì những vị lãnh đạo Phật Giáo trong nước bị
pháp lệnh về Tôn giáo biến các vị thành công chức
hay siêu công chức để phục vụ chế độ. Trong hoàn
cảnh Đạo Pháp ở nước nhà như thế, ở hải ngọai này,
các Ngài có cơ may sống trong một xã hội đa nguyên,
đa văn hóa. Các Ngài với tài năng và đạo hạnh sẽ nối
tiếp sứ mạng của giới Tăng sĩ cũng như cư sĩ trong
nước hồi 1931-1934 với điều kiện lưu ý đến ảnh
hưởng thế tục từ trong nước tràn lan đến, dưới danh
nghĩa "ĐI HOẰNG PHÁP Ở HẢI NGOẠI". Từ thế
tục, thế quyền khống chế chùa mấy hồi. Khi các Ngài
nói "phi chính trị" với môn phái nào đó hoặc với tổ
chức, đoàn thể, kể cả cộng sản, xin các Ngài nhớ lại
lời Mai chí Thọ năm 1981 nói với Đại Lão Hòa
Thượng Thích Trí Thủ: "Theo hay chống chứ không
có con đường thứ ba". Đó là trong nước, chứ ở hải
ngoại này Phật tử có nhiều lựa chọn. Chẳng hạn một
số Phật tử gốc Việt ở Đông Âu, sau khi xây chùa xong
mời một vị sư gốc Đài Loan về trụ trì . Ở Hoa kỳ
nhiều Phật tử cũng tìm đến các thiền viện thuộc các
sắc tộc khác....
Để kết thúc tôi xin nêu ra vài câu sau:
- Hổ ly sơn hổ bại
- Tăng ly chúng Tăng tàn (14)
Câu 1 ngoài nghĩa đen còn có nghĩa khi các Ngài từ
chối gốc gác tị nạn của mình, tức là các Ngài dần dần
sa vào bẫy của yêu quỷ Hồng Hài Nhi đang giăng sẵn.
Hoặc một Thượng Tọa trụ trì một ngôi chùa ở Hoa
Kỳ đã tự thán:
• Tu hành không biết đọa hay siêu
• Đêm ngủ nằm mơ chỉ thấy biêu (Bills)
• Tiền điện tiền ga e nghẹt thở
• Thuế nhà, thuế đất, sợ tiêu diêu...
Trong hoàn cảnh tu học ở hải ngoại như thế, nếu các
Ngài vẫn nghĩ mình hóa giải được ma quỷ, tôi e
không thành công, ngọại trừ gia nhập hàng ngũ Tư
Sản Tư hữu đang trở thành giai cấp quý tộc đỏ ở
trong nước ./.

Quê Mẹ : Hành động cho Dân chủ Việt Nam


& Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam
Que Me : Action for Democracy in Vietnam &
Vietnam Committee on Human Rights
Que Me : Action pour la Démocratie au Vietnam
& Comité Vietnam pour la Défense des Droits de
l'Homme
B.P. 63 - 94472 Boissy Saint Léger cedex
(France) - Tel.: (Paris) (331) 45 98 30 85
Fax : Paris (331) 45 98 32 61 - E-mail :
queme@free.fr - Web : http://www.queme. net
THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY
23.10.2008
Quốc hội Châu Âu ra Quyết Nghị yêu sách Hà Nội
tạo cơ chế cụ thể cho nhân quyền và dân chủ trước
khi Hiệp ước đối tác và hợp tác mới giữa Liên Âu và
Việt Nam được ký kết
PARIS ngày 23.1.2008 (QUÊ MẸ) - Quyết nghị về
vấn đề nhân quyền và dân chủ ấn định trong Hiệp
ước đối tác và hợp tác mới sắp được ký kết giữa Liên
Âu - Việt Nam được Quốc hội Châu Âu thông qua
hôm thứ tư, 22.10.2008, tại khóa họp khoáng đại ở trụ
sở Strasbourg, Pháp, với gần như tuyệt đại đa số 479
phiếu thuận, 21 phiếu chống và 4 phiếu trắng.
Quyết Nghị thông qua vào thời điểm Liên hiệp Châu
Âu và Việt Nam đang trong vòng thương thảo để ký
kết lại Hiệp ước đối tác và hợp tác vào cuối năm nay
hay đầu năm tới. Điểm trọng yếu của Quyết Nghị đòi
hỏi o một cơ cấu thực hữu nhằm theo dõi và áp dụng
điều khoản bó buộc Việt Nam phải tuân thủ các
nguyên tắc dân chủ và nhân quyền trong cuộc hợp tác
song phương. Điều khoản này tuy hiện hữu trong bản
Hiệp ước ký kết giữa Liên Âu - Việt Nam năm 1995,
nhưng còn thiếu một cơ cấu bảo đảm cho việc thực
hiện các nguyên tắc dân chủ và nhân quyền.
Ngoài ra, Quyết nghị còn tố cáo Hà Nội vi phạm
nghiêm trọng tự do tôn giáo, tự do ngôn luận và tự do
hội họp, biểu tình tại Việt Nam, kể cả việc đàn áp
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, bắt giam
các ký giả và những người sử dụng Internet, đàn áp
tín hữu Công giáo khiếu kiện đất đai, phân biệt đối
xử với người sắc tộc Tin lành hay giới Phật giáo đồ
Khmer Krom. Trong vai trò tham vấn để hoàn thành
bản Hiệp ước mới, Quốc hội Châu Âu kêu gọi Liên
hiệp Châu Âu "đề xuất với nhà cầm quyền Việt Nam
chấm dứt hiện trạng vi phạm quy mô dân chủ và
nhân quyền" trước khi ký kết Hiệp ước mới.
Quyết nghị là thành quả vận động suốt nhiều tháng
qua của Cơ sở Quê Mẹ : Hành động cho Dân chủ Việt
Nam và Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam,
được kết thúc qua cuộc điều trần tại Phân ban Nhân
quyền Quốc hội Châu Âu hôm 25.8 vừa qua. Tại cuộc
điều trần này ba nước Việt Nam, Lào và Cam Bốt đã
hiệp đồng nói lên thảm trạng đàn áp tại ba nước. Dư
hưởng gây chấn động lương tri các vị Dân biểu Quốc
hội Châu Âu đưa tới sự đề xuất Quyết Nghị nhằm gây
áp lực cho dân chủ và nhân quyền trong bản dự thảo
Hiệp ước mới sắp ký kết.
Ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Cơ sở Quê Mẹ : Hành động
cho Dân chủ Việt Nam đã chào mừng Quyết Nghị khi
tuyên bố với báo chí rằng : "Quyết nghị này quan
trọng không riêng ở sự tố giác các vi phạm nhân
quyền quy mô và trầm trọng tại Việt Nam, mà trọng
yếu ở đề xuất một cơ cấu thực hữu nhằm ngăn chặn
các vi phạm này. Liên hiệp Châu Âu là đối tác hàng
đầu của Việt Nam. Nếu công cụ bảo đảm cho việc
thực hiện các nguyên tắc dân chủ và nhân quyền
được quy định trong Hiệp ước mới, sẽ là dụng cụ đòn
bẩy cải tiến chính trị vào lúc Việt Nam lâm tình trạng
khủng hoảng kinh tế. Quyết Nghị là lời nhắc nhở
mạnh mẽ cho nhà cầm quyền Việt Nam biết rằng họ
không thể tiếp tục đàn áp các quyền cơ bản của người
dân bất chấp phản ứng quốc tế vào lúc họ đang muốn
hội nhập vào cộng đồng thế giới".
Một số yêu sách trọng yếu mà Quyết Nghị của Quốc
hội Châu Âu đòi hỏi nhà cầm quyền Hà Nội gồm có :
- " hợp tác tích cực với cơ cấu Nhân quyền LHQ, bằng
cách thỉnh mời đến Việt Nam Báo cáo viên Đặc nhiệm
Bất bao dung Tôn giáo, mà chuyến điều tra cuối cùng
tại Việt Nam thực hiện năm 1998, và Tổ Hành động
Chống bắt bớ trái phép, mà chuyến điều tra cuối cùng
tại Việt Nam thực hiện năm 1994; cũng như cho phép
các viên chức LHQ, các Báo cáo viên đặc biệt được tự
do thăm viếng mọi miền, kể cả miền Thượng du phía
Bắc và Cao nguyên Trung phần, để gặp gỡ trao đổi
riêng tư với những tù nhân chính trị và tôn giáo, cũng
như với những người sắc tộc xin tị nạn từ Cam Bốt trở
về Việt Nam;
- "trả tự do tức khắc cho mọi cá nhân bị tù đày hay
giam giữ vì lý do biểu tỏ ôn hòa chính kiến hay tôn
giáo, đặc biệt là nhóm 300 người thượng Thiên chúa
giáo, cũng như các Tăng sĩ Phật giáo khmers kroms,
các nhà đấu tranh cho dân chủ, các Dân oan khiếu
kiện quyền đất đai, các nhà ly khai sử dụng Internet,
các nhà lãnh đạo công đoàn, các thành viên giáo xứ
Công giáo, các tín hữu Phật giáo Hòa Hảo và Cao Đài;
- "chấm dứt tức khắc việc quản chế Đại lão Hòa
thượng Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo tối cao Giáo hội
Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và Tăng sĩ Phật giáo
khmer krom, Tim Sakhorn, được trả tự do tháng
5.2008 nhưng vẫn còn bị quản chế;
- "cho phép các tổ chức tôn giáo độc lập được quyền
sinh hoạt tôn giáo mà không bị chính quyền can dự, và
để cho các tổ chức này được quyền tự do đăng ký trước
các cơ quan công quyền nếu họ yêu sách; hoàn trả các
giáo sản và chùa viện bị chính quyền Việt Nam tịch thu
và phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của Giáo hội Phật
giáo Việt Nam Thống nhất;
- "bãi bỏ các luật pháp Việt Nam nhằm kết tội các nhà
bất đồng chính kiến hay các hoạt động tôn giáo căn cứ
theo khái niệm mơ hồ xâm phạm "an ninh quốc gia",
để các luật pháp này không áp dụng cho những cá
nhân sử dụng các quyền cơ bản của họ về tự do ngôn
luận, tự do hội họp, tự do lập hội và tự do tín ngưỡng;
- "chấm dứt sự kiểm duyệt và kiểm soát của chính
quyền Việt Nam đối với các cơ quan truyền thông quốc
gia, kể cả mạng lưới Internet và điện tử, và cho phép
phát hành nhật báo và tạp san tư nhân, độc lập;
Sau đây là bản Việt dịch toàn văn Quyết Nghị :
Quyết Nghị của Quốc hội Châu Âu về Hiệp ước đối
tác và hợp tác mới giữa Liên Âu - Việt Nam và vấn đề
Nhân quyền
QUỐC HỘI CHÂU ÂU,
- chiếu theo các Nghị Quyết trước đây về vấn đề Việt
Nam,
- chiếu theo Hiệp ước Hợp tác năm 1995 giữa Liên
hiệp Châu Âu và Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt
Nam,
- chiếu theo Công ước Quốc tế về Các quyền Dân sự và
Chính trị mà Việt Nam tham gia ký kết năm 1982,
- chiếu theo điều 108, chương 5, Quy chế Liên hiệp
Châu Âu,
A. Vì rằng, cuộc thảo luận lần thứ hai giữa Liên hiệp
Châu Âu và Việt Nam diễn ra tại Hà Nội trong hai
ngày 20 và 21.10.2008,
B. Vì rằng, cuộc điều trần về Việt Nam, Lào và Cam
Bốt do Phân ban Nhân quyền tổ chức hôm 25.8.2008,
C. Vì rằng, cuộc họp Đối thoại nhân quyền giữa Ba vị
chủ tịch Liên hiệp Châu Âu [tiền nhiệm, đương
nhiệm và sắp tới] với Việt Nam ấn định vào tháng
12.2008,
D. Vì rằng, Điều 1 trong Hiệp ước Hợp tác giữa Liên
hiệp Châu Âu và CHXHCNVN ấn định rằng "tôn
trọng nhân quyền và những nguyên tắc dân chủ là
nền tẳng cho việc hợp tác giữa hai bên là điều kiện
của hiệp ước và cũng là yếu tố chủ yếu của Hiệp
ước",
E. Vì rằng, tự do hội họp bị hạn chế nghiêm trọng :
tháng 9.2008 chính quyền Việt Nam phát động cuộc
đàn áp khắc nghiệt nhất trong nhiều thập niên qua
đối với người Công giáo biểu tình ôn hòa tham gia
cầu nguyện tại Hà Nội để đòi đất đai giáo sản bị chính
quyền tịch thu,
F. Vì rằng, tự do báo chí bị hạn chế nghiêm trọng :
trong năm 2008 nhiều ký giả Việt Nam bị bắt hay bị
trừng phạt vì tường thuật nạn tham nhũng của giới
quan chức, và, ngày 19.9.2008, Trưởng phòng Mỹ liên
xã (AP), ông Ben Stocking bị bắt, bị công an đánh
đập khi ông theo dõi cuộc biểu tình ôn hòa của người
Công giáo Việt Nam tại Hà Nội,
G. Vì rằng, các dân tộc ít người miền thượng du Bắc
Việt và Cao nguyên Trung phần luôn luôn là nạn
nhân bị phân biệt đối xử, bị tịch thu đất đai, và bị vi
phạm quyền tự do tôn giáo và văn hóa; vì rằng các tổ
chức phi chính phủ độc lập cũng như các nhà báo
không được tự do đến các vùng cao nguyên để chứng
kiến thực trạng của những người Thượng, và đặc biệt
thực trạng của những người Thượng hồi hương từ
Cam Bốt; vì rằng hơn 300 người Thượng đã bị kết án
tù từ năm 2001 do tham gia những hoạt động chính
trị và tôn giáo ôn hòa,
H. Vì rằng, mặc Cộng đồng thế giới không ngớt kêu
gọi liên tục, nhà lãnh đạo Giáo hội Phật giáo Việt
Nam Thống nhất, Đại lão Hòa thượng Thích Quảng
Độ (79 tuổi), đoạt Giải Nhân quyền Rafto năm 2006,
từng nhiều lần bị bắt bỏ tù từ năm 1982 và hiện nay
vẫn còn tiếp tục bị quản chế,
I. Vì rằng, chính quyền Việt Nam vẫn chưa chịu công
nhận quyền sinh hoạt pháp lý của Giáo hội Phật giáo
Việt Nam Thống nhất, tổ chức Phật giáo lớn nhất tại
Việt Nam.
J. Vì rằng, Việt Nam thiết lập những điều luật hạn
chế quyền tự do vào mạng internet, thông qua việc
kiểm tra và kiểm soát nội dung văn bản, và đã bắt
giam những "nhà ly khai sử dụng Internet" với lý do
dùng internet để phổ biến các quan điểm nhân quyền
và dân chủ hay thảo luận dân chủ; vì rằng, ngày
10.9.2008, ông Nguyễn Hoàng Hải, nhà báo sử dụng
mạng Blog cũng là người bảo vệ nhân quyền, được
biết qua bút hiệu Điếu Cày, đã bị kết án tù,
K. Vì rằng, những thành viên thuộc dân tộc ít người
Khmer (Khmer Krom) ở miền Nam Việt Nam, bị đàn
áp tôn giáo, bị tịch thu đất đai, chính quyền còn bắt
hoàn tục khoảng 20 Tăng sĩ Phật giáo Khmer krom vì
họ tham gia cuộc biểu tình ôn hòa tháng 2.2007 kêu
gọi cho tự do tôn giáo, trong số này năm người bị kết
án tù, chính quyền Việt Nam quản chế Tăng sĩ Tim
Sakhorn sau khi mãn hạn tù tháng 5.2008, và chính
quyền còn bạo hành đối với nông dân khmers kroms
khiếu kiện việc tranh cãi đất đai,
QUỐC HỘI CHÂU ÂU
1. Nhấn mạnh rằng cuộc đối thoại nhân quyền giữa
Liên hiệp Châu Âu với Việt Nam phải đưa tới những
cải thiện xác thực tại Việt Nam; yêu cầu Hội đồng
Châu Âu và Ủy hội Châu Âu phải định giá lại chính
sách hợp tác với Việt Nam, cần xét đến Điều 1 trong
Hiệp ước Hợp tác ký kết năm 1995, qua đó công cuộc
hợp tác đặt nền tảng trên sự tôn trọng các nguyên tắc
dân chủ và nhân quyền cơ bản;
2. Kêu gọi Ủy hội Châu Âu thiết lập các tiêu chuẩn
minh bạch nhằm lượng định các dự án phát triển
hiện hành tại Việt Nam để bảo đảm sự tương hợp với
điều khoản liên quan đến nhân quyền và dân chủ;
3. Kêu gọi Ủy hội Châu Âu và Hội đồng Châu Âu,
trong khuôn khổ thương thuyết đang diễn ra cho
Hiệp ước đối tác và hợp tác mới, sẽ phải có một điều
khoản rõ ràng, không nhập nhằng về nhân quyền và
dân chủ phối hợp với một công cụ nhằm bảo đảm sự
thực hiện điều khoản này, cũng như đề xuất với nhà
cầm quyền Việt Nam nhu cầu chấm dứt hiện trạng vi
phạm quy mô dân chủ và nhân quyền trước khi hoàn
thành dạng bản Hiệp ước, và
ĐẶC BIỆT YÊU SÁCH CHÍNH QUYỀN VIỆT NAM
:
- là thành viên Hội đồng Bảo an LHQ, hợp tác tích
cực với cơ cấu Nhân quyền LHQ, bằng cách thỉnh
mời đến Việt Nam Báo cáo viên Đặc nhiệm Bất bao
dung Tôn giáo, mà chuyến điều tra cuối cùng tại Việt
Nam thực hiện năm 1998, và Tổ Hành động Chống
bắt bớ trái phép, mà chuyến điều tra cuối cùng tại
Việt Nam thực hiện năm 1994; cũng như cho phép
các viên chức LHQ, các Báo cáo viên đặc biệt được tự
do thăm viếng mọi miền, kể cả miền Thượng du phía
Bắc và Cao nguyên Trung phần, để gặp gỡ trao đổi
riêng tư với những tù nhân chính trị và tôn giáo, cũng
như với những người sắc tộc xin tị nạn từ Cam Bốt
trở về Việt Nam;
- trả tự do tức khắc cho mọi cá nhân bị tù đày hay
giam giữ vì lý do biểu tỏ ôn hòa chính kiến hay tôn
giáo, đặc biệt là nhóm 300 người thượng Thiên chúa
giáo, cũng như các Tăng sĩ Phật giáo khmers kroms,
các nhà đấu tranh cho dân chủ, các Dân oan khiếu
kiện quyền đất đai, các nhà ly khai sử dụng Internet,
các nhà lãnh đạo công đoàn, các thành viên giáo xứ
Công giáo, các tín hữu Phật giáo Hòa Hảo và Cao
Đài;
- chấm dứt tức khắc việc quản chế Đại lão Hòa
thượng Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo tối cao Giáo hội
Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và Tăng sĩ Phật giáo
khmer krom, Tim Sakhorn, được trả tự do tháng
5.2008 nhưng vẫn còn bị quản chế;
- cho phép các tổ chức tôn giáo độc lập được quyền
sinh hoạt tôn giáo mà không bị chính quyền can dự,
và để cho các tổ chức này được quyền tự do đăng ký
trước các cơ quan công quyền nếu họ yêu sách; hoàn
trả các giáo sản và chùa viện bị chính quyền Việt
Nam tịch thu và phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất;
- bãi bỏ các luật pháp Việt Nam nhằm kết tội các nhà
bất đồng chính kiến hay các hoạt động tôn giáo căn
cứ theo khái niệm mơ hồ xâm phạm "an ninh quốc
gia", để các luật pháp này không áp dụng cho những
cá nhân sử dụng các quyền cơ bản của họ về tự do
ngôn luận, tự do hội họp, tự do lập hội và tự do tín
ngưỡng;
- chấm dứt sự kiểm duyệt và kiểm soát của chính
quyền Việt Nam đối với các cơ quan truyền thông
quốc gia, kể cả mạng lưới Internet và điện tử, và cho
phép phát hành nhật báo và tạp san tư nhân, độc lập;
4. Ủy nhiệm Chủ tịch Quốc hội Châu Âu chuyển giao
Quyết Nghị này đến Hội đồng Châu Âu, Ủy hội Châu
Âu, cũng như đến các Chính phủ thành viên Hiệp hội
các Quốc gia Đông Nam Á, Tổng Thư ký LHQ, Cao
ủy Nhân quyền LHQ cũng như Chính phủ và Quốc
hội Việt Nam.
(Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam dịch từ
bản Anh và Pháp ngữ)

Chùa Việt Nam : Thuyết pháp hay buôn thần bán


thánh?
Đọc trang quảng cáo của Trung Tâm Kim Cang Phật Học
Seattle về 5 buổi thuyết pháp tại chùa Việt Nam ở Seattle
:
ĐỨC PHÁP CHỦ (His Holiness) ORGYEN KUSUM
LINGPA
Thuyết Giảng và Truyền Pháp Hành Trình Hòa Bình
Trên Thế Giới.
Một cơ hội hiếm có để Phật tử Seattle chiêm bái Đức
Pháp Chủ Orgyen Kusum Lingpa, Trung Tâm Kim
Cang Phật Học hân hạnh thỉnh Ngài đến Chùa Việt
Nam. Đức Bổn Sư Orgyen Kusum Lingpa là một vị
Đại Bồ Tát. Ngài là vị Khai Mật Tạng Pháp Vương lừng
danh trong Phật Giáo Tây Tạng. Liền sau khi lọt lòng
mẹ, Ngài đã tụng chú "Om Mani Padme Hum" liên tiếp
trong 7 ngày. Lúc 3 tuổi Ngài được nhìn nhận là một vị
Bồ Tát hóa thân hiện thân của đức Đại Thế Chí Bồ Tát.
Ngài là một vị đắc đạo đã tái sanh nhiều lần. Hàng năm
Ngài đi giáo hóa chúng sanh và thuyết pháp cho chúng
sanh khắp mọi nơi trên thế giới: Mỹ Quốc, Gia Nã Đại,
Trung Quốc, Việt Nam , Phi Châu v.v…
Đây là cơ hội may mắn cho chúng ta vì Ngài sẽ đến
Seattle vào những ngày 24, 25, 26 tháng 10, 2008 để
thuyết giảng và làm lễ truyền pháp. Chúng ta đến giao
duyên với Ngài và thọ nhận những pháp tu hành để phát
triển Phật tánh và Bồ Đề Tâm, tạo phước và giải trừ
nghiệp chướng mở đường đến giác ngộ và giải thóat.
Ngài sẽ truyền dạy những buổi lễ như sau: [lịch trình và
đề tài thuyết pháp]
Chỗ ngồi giới hạn, xin quý vị ghi danh trước và giữ
chỗ…!
Đề nghị đóng góp, cúng dường: Chỗ ngồi trên Chánh
Điện $30 một buổi Pháp. Chỗ ngồi tầng dưới và khuôn
viên (có trực tiếp truyền hình) $10 một buổi Pháp. Chỗ
ngồi trên Chánh Điện $120 cho tất cả 5 buổi Pháp.
(Hết quảng cáo, trích từ trang website của TTKCPH
Seattle với các chữ tô màu và đậm nét đúng theo nguyên
bản. Quảng cáo này cũng đăng trong các tuần báo ở
Seattle )
Nhận Xét: Ban Tổ Chức giới thiệu Nhà sư Tây Tạng
Orgyen Kusum Lingpa một lúc có tới ba danh hiệu:
Pháp Chủ, Bồ Tát và Đức Bổn Sư! Thế nào gọi là Pháp
Chủ? Còn gọi nhà sư nầy là Đức Bổn Sư, có phải từ
trong câu nguyện Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Phật ?
Ban Tổ chức còn cho nhà sư là là hiện thân của đức Đại
Thế Chí Bồ Tát? Như vậy nhà sư nầy ở vị trí bên phải
của Đức Phật A Di Đà, bên trái là Quan Âm Bồ Tát
(trong Di Đà Tam Thánh). Một điều kỳ diệu nữa là từ lúc
mới lọt lòng Nhà sư Tây Tạng này đã biết nguyện chú
liên tiếp trong 7 ngày!?
Tóm lại để câu nhữ cho đông Phật tử đến dự shows do
nhà sư Tây Tạng biểu diễn, Ban Tổ Chức không ngần
ngại dùng các danh hiệu cao quý và thiêng liêng trong
Phật Giáo gán cho nhà sư Tây Tạng, cộng với điều kỳ
diệu lạ thường của ông lúc mới lọt lòng!.
Phật tử nhẹ dạ sẽ nghĩ rằng Đức PHẬT TỔ (Đức Bổn
Sư) hay BỒ TÁT (Đức Đại Thế Chí) đã lâm phàm
bằng xương bằng thịt (hóa thân là nhà sư Tây Tạng).
Vì vậy đây là dịp may lần đầu tiên trong suốt lịch sử
hơn 2500 năm của Phật Giáo, chúng sinh Phật tử
Seattle có hồng ân đón tiếp Ngài, bỏ qua rất uổng!
Nhưng Ngài không xuất hiện và thuyết pháp FREE
nên Phật tử nào muốn chiêm bái Ngài và nghe thuyết
pháp thì phải TRẢ TIỀN theo vị trí chỗ ngồi và được
GIẢM GIÁ nếu tham dự luôn 5 buổi! Rõ ràng nhà sư
Tây Tạng nầy không khác gì là một CA SĨ nổi tiếng
từ Hy Mã Lạp Sơn đến Seattle trình diễn!
Đức Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni khai sáng đạo Phật chủ
trương chúng sinh bình đẳng giai cấp, giảng dạy giáo lý
cho chúng sinh miễn phí nhưng đám người nhận là
Trưởng Tử Như Lai lại dùng giáo lý của Phật Tổ làm
phương tiện KIẾM TIẾN bá tánh nhiều ít tính tóan
theo…vị trí chỗ ngồi cao thấp, xa gần trong chùa! Ban
Tổ Chức thuyết pháp kiếm tiền nầy chiêu dụ Phật tử
bằng cách quảng cáo nhà sư Tây Tạng như là một lọai
"hàng ngọai, lọai xịn và linh thiêng", không khác gì
đám thầu ca nhạc Casino quảng cáo tài năng đặc biệt của
ca sĩ!
Về phần ông thích Minh Chiếu, trụ trì Chùa Việt Nam,
có người nói nên thông cảm cho ông còn gánh nặng bầu
đòan thê tử ở California nên ông phải biến ngôi chùa
Việt Nam thành một cửa hàng dịch vụ đủ thứ, có cả đám
cưới, gọi chung là "Phật sự" (!), mới thâu dồi dào huê lợi
vừa nuôi thân vừa phải cung cấp cho "mẹ con nó"!
Ông thích Minh Chiếu có lẽ nên hòan tục tốt hơn là cứ
bám chùa và mang họ Thích: Hôm Lễ Vu Lan vừa qua
ông đã chạy xuống Tacoma , khấu đầu nghe tên sư VC
Nhật Từ thuyết pháp và ban đạo từ. Nay ông biến Chùa
Việt Nam thành.. RẠP HÁT, có chỗ ngồi gần xa, trên
dưới với giá biểu hẳn hoi để khán giả ( Phật tử) đến xem
mặt (chiêm bái) và nghe tiếng hát (thuyết pháp) của một
nhà sư Tây Tạng đóng vai Phật hay Bồ Tát (?)!
Nếu nhà sư Tây Tạng Orgyen Kusum Lingpa quả thật là
bậc chân tu đã đắc đạo. Ngược lại, nếu nhà sư Tây
Tạng vẫn thản nhiên nhận lời Ban Tổ Chức tiến hành
hợp đồng buôn thần bán thánh, chứng tỏ nhà sư Tây
Tạng đích thị là Phật giả, Bồ Tát dỏm đắc đạo.. tặc
hơn là đạo pháp. đúng theo lời quảng cáo, thì Ngài đã
hết vô minh, phiền não, trí huệ linh mẫn chắc chắn biết
rõ âm mưu của Ban Tổ Chức dùng Ngài làm phương tiện
kiếm tiền
Đồng hương Phật tử ở Seattle cần suy nghĩ thấu đáo về
nội dung quảng cáo dao to búa lớn của Ban Tổ Chức để
nhận ra họ đã cố ý tô vẽ nhà sư Tây Tạng thành một vị
Phật sống để dụ dỗ Phật tử kiếm tiền.
Đồng hương Phât tử nào hiểu được sự bịp bợm của các
buổi thuyết pháp của nhà sư Tây Tạng tại Chùa Việt
Nam thì nên tránh, đừng tham gia để không bị mắc vào
cộng nghiệp buôn thần bán thánh với Ban Tổ Chức mang
mỹ danh là Trung Tâm Kim Cang Phật Học Seattle.
Tuấn Phan
(Một thiện nam trong tôn giáo nhà Phật)

Thư gởi bác hồ kính yêu


Thư gởi bác hồ kính yêu
Kính thưa bác,
Mặc dù bác có thể nói rằng: Tao đéo biết mày là ai.
Nhưng thưa bác, con thì biết bác qua một lần được vào
thăm lăng của bác ở Hà Nội. Mong bác nhớ lại, vào mùa
hè cách đây 5 hay 7 năm gì đó, con được bọn đầy tớ cộng
sản khốn nạn của bác phong cho con là thanh niên ưu tú
rồi ban cho con một vé đi thăm thủ đô, viếng lăng bác,
sau khi đã cướp hết đất đai của ông bà cha mẹ của con.
Coi như đây là một ân huệ mà đảng rất sáng suốt dành
cho, một hành động "cả vú lấp miệng em".
Bác ơi, từ quê hương miền Trung Quảng Ngãi xa xôi,
con hãnh diện được viếng lăng bác một lần đã thành kỷ
niệm không thề quên suốt đời con. Hôm đó, chúng nó bắt
con xếp hàng rồng rắn giữa trời trưa hè Hà Nội, trở về
nhà con bị sốt nằm liệt gần một tháng, ba mẹ con phải
chạy vay nợ lãi suất đụng trời để lo chữa bệnh cho con.
Giờ bọn nó có cho con đi lần nữa, ở khách sạn 5 sao, tiêu
chuẩn cao cấp thì con cũng đéo dám đi, hẹn gặp bác ở
suối vàng vui hơn.
Nhưng đó là chuyện quá khứ nhắc để bác nhớ, chứ viết
thư này là con muốn thưa với bác về thành quả của bọn
đầy tớ cộng sản khốn nạn của bác đã đạt được. Con nhớ
hồi nhỏ đi học, bọn đầy tớ của bác thường dạy là: "Đánh
cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào", con khóai lắm. Nhưng
thưa bác, con không hiểu sau năm 1975, bọn đầy tớ cộng
sản khốn nạn của bác đã thực hiện ứơc mơ thành sự thật
là "đánh cho Mỹ cút", Mỹ cút rồi mà bây giờ con nghe
nói có nhiều thằng cán bộ cộng sản đang tìm cách cút
theo Mỹ? Lạ quá bác nhỉ! Con nghe người ta đồn là hiện
nay có hàng chục nghìn du học sinh ở Mỹ là con của cán
bộ nhà nứơc cộng sản đang theo học, rồi cán bộ cộng sản
cũng đang ra sức thi đua giành giật nhau để được sang
Mỹ du lịch du hí, mua nhà cửa đất đai ở Mỹ nữa. Lạ quá
bác ơi, hay là chúng nó phản bội lại những lời bác răng
dạy, họăc là ngày xưa bác dạy cho chúng phải như vậy?
Con khiếp quá.
Còn nữa, bọn họ cũng đã đánh cho "ngụy nhào". Sau
năm 1975, ngụy nhào tan hàng lật rọng rồi bị lùa vô tù để
cải tạo, bị đày ải, tra tấn đủ điều cho biết lễ độ về bài học
đường lối chính trị của đảng ta. Sau đó, Mỹ đã bỏ đô la
ra tay cứu với đồng minh rồi rước họ qua Mỹ sinh sống,
coi như họ đã bị nhào một lần nữa khi phải ly hương
nhưng giờ đây thì bọn đầy tớ khốn nạn của bác lại ùa
chạy theo, bỏ tiền qua Mỹ đầu tư nhà cửa, viễn thông,
dịch vụ gởi tiền để phục vụ cho bọn ngụy, bọn phản quốc
ngày xưa. Công nhận bọn đầy tớ khốn nạn của bác vừa
điểu vừa khôn thật. Con nể.
À, bác ơi, con nghe đồn là bọn ngụy đã nhào hai lần như
vậy chứ thật ra họ cũng kính yêu bác lắm đấy. Nghe đâu
sống ở Mỹ chứ nhà nào của bọn ngụy, bọn phản quốc
vượt biên ngày xưa đều có lăng thờ bác. Họ bảo mỗi
ngày từ sáng đến tối là mỗi người trong gia đình nhà họ
phải vào viếng và cho bác ăn uống đôi ba lần. Khiếp hơn
nữa là họ chơi kiểu sang trọng lắm, khác với lăng bác ở
Hà Nội phải trầm mặc yên tĩnh thì lăng bác trong nhà họ
có gắn tivi, đầu đĩa, màn hình vi tính rồi mở nhạc thình
thình mỗi khi họ vào viếng. Con nghe mà ngưỡng mộ
thật.
Chưa hết bác ơi, bọn đầy tớ của bác những năm gần đây
lại ra sức đi cầu viện, ôm chân Mỹ để được Mỹ tài trợ đô
la bỏ túi riêng, từ thằng Khải, thằng Triết rồi thằng Dũng.
Tội nghiệp họ lắm, ngày xưa ra sức đánh cho Mỹ cút, giờ
đi cầu hòa nên họ trông thảm hại lắm vì phải chạy theo
kẻ địch từng bị ta đánh đuổi. Mấy hôm xem truyền hình
của VTV chiếu cảnh mấy thằng Khải, Ttriết, Dũng cầm
giấy đọc diễn văn khi tiếp kiến tổng thống Mỹ mà run
như chó nấc con thương quá. Nhưng con tởm.
Bác ơi, thấy mấy thằng cộng sản khốn nạn của bác đi Mỹ
như đi chợ con phát ganh tỵ. Con cũng hy vọng một ngày
được đặt chân đến nước Mỹ mà nghe nói là miền đất
hứa, con mê lắm nhưng tìm đựoc một tấm visa chắc đến
hết đời con cũng chẳng được. Hẹn ngày gặp bác ở suối
vàng chắc dễ hơn. Thôi thì đành tiếp tục làm thân trâu
ngựa cho bọn đầy tớ khốn nạn của bác nó hút máu vậy.
Kính bác,
Nghinh Chiến

Từ biên giới đến kinh tế Việt - Trung


Tổng Hợp
Chuyến thăm đến Bắc Kinh của Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng 24/25 tháng 10 sẽ xác tín chiến lược Trung
Quốc của Ban lãnh đạo Việt Nam qua quan hệ hai
đảng và vấn đề biên giới.
Nội dung chuyến thăm của ông Dũng là nhằm cụ thể hóa
nội dung của quan hệ hợp tác chiến lược này được định
ra từ chuyến thăm hồi tháng 5 của Tổng bí thư Nông Đức
Mạnh.
Tin từ Hà Nội nói ông Dũng dự kiến sẽ chứng kiến lễ ký
kết hiệp định biên giới trên bộ với bản đồ 1/5000, có độ
tỷ chi tiết cao nhưng chưa thấy được công bố trên các
phương tiện truyền thông Việt Nam.
Theo phía Trung Quốc, hai thủ tướng Ôn Gia Bảo và
Nguyễn Tấn Dũng sẽ hội đàm ở Bắc Kinh khi ASEM 7
diễn ra 24/25 tháng 10.
Trước đó, từ ngày 23 đến 27 tháng Chín, Đặc phái viên
của Lãnh đạo cấp cao Việt Nam, Thứ trưởng Ngoại giao
Vũ Dũng, đã đến Bắc Kinh để bàn về biên giới.
Còn về phía mình, có vẻ như Trung Quốc coi việc hoạch
định biên giới trên bộ đã chấm dứt và chỉ công nhận còn
phải thảo luận về biên giới trên biển.
Tiến sĩ Từ Mậu Hồng, một nhà quan sát tình hình Đông
Á tại Bắc Kinh nói với BBC Tiếng Việt hôm 17/10 rằng
"Cơ bản mà nói việc phân định biên giới trên bộ coi như
đã xong, chủ đề khó hơn là các hòn đảo ngoài khơi".
Vòng tay Trung Quốc
Với các vụ xử lỵ́ nhanh và mạnh về tôn giáo và báo chí
vừa qua, chắc chắn các nhà lãnh đạo Việt Nam đã làm
phía Trung Quốc yên tâm về định hướng chính trị giống
họ.
Trong bối cảnh bản thân Trung Quốc đang phải tìm
hướng giải quyết các vấn đề hết sức căn bản cho kinh tế
và đối ngoại, Bắc Kinh lại càng lo lắng muốn Việt Nam
không đi chệch quỹ đạo của họ.
Nếu như Olympics Bắc Kinh thể hiện được tinh thần dân
tộc Trung Quốc nhưng cũng cho thấy thái độ e ngại
Trung Quốc lên cao trên thế giới, vụ sữa độc melamine
bộc lộc các yếu kém nghiêm trọng của hệ thống quản lý
nước này.
Vấn đề nông dân và nông nghiệp ảnh hưởng tới hàng
trăm triệu dân cũng phải đợi tới ba mươi năm mới được
bàn đến tại Hội nghị Trung ương vừa kết thúc tại Bắc
Kinh.
Tất cả cho thấy hệ thống chính trị Trung Quốc không tự
tin người ta tưởng.
Trong cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu hiện nay,
Trung Quốc cũng phải tính đến việc hợp tác với Hoa Kỳ
và Phương Tây chứ không thể dùng nguồn dự trữ ngoại
tệ trị giá 2 nghìn tỷ đôla để gây áp lực.
Nhưng trước mắt Trung Quốc vẫn phải làm mọi cách để
tự cứu mình.
Theo Tân Hoa Xã, sau cuộc nói chuyện điện thoại với
Thủ tướng Anh Gordon Brown về khủng hoảng tài chính,
Thủ tướng Ôn Gia Bảo nói "Điều quan trọng nhất vẫn là
Trung Quốc phải giải quyết ngay các vấn đề của mình".
Nhìn xuống Đông Nam Á, có một Việt Nam đi chậm hơn
sẽ khiến Ban lãnh đạo của ông Hồ Cẩm Đào yên tâm và
làm giảm bớt các thách thức chính trị trong khi họ phải lo
nhiều chuyện chiến lược khác.
Trước đó, đã có lúc "dân chủ trong đảng" được Việt Nam
đề cao hơn ở Trung Quốc, đặt ra câu hỏi cho các kỳ họp
của đảng Cộng sản Trung Quốc.
Gần đây, việc gia tăng quan hệ Việt Nam với Hoa Kỳ và
các nước Phương Tây dù chỉ mang tính chiến thuật và
thu hút đầu tư cũng khiến Trung Quốc theo dõi kỹ.
Trong nửa năm qua, Việt Nam chuyển sang áp dụng các
biện pháp chính trị giống Trung Quốc.
Các động thái hướng tới bình thường hóa quan hệ với
Vatican của Hà Nội, có lúc tưởng như sẽ nhanh hơn
Trung Quốc, cũng chấm dứt với việc trấn áp vụ Công
giáo cầu nguyện đòi đất.
Trái với các phát biểu về hội nhập, quán tính của bộ máy
tại Việt Nam trong hàng loạt vấn đề tương tự vẫn giống
như Trung Quốc.
Trong lúc Hoa Kỳ và Phương Tây sa lầy trong khủng
hoảng tài chính, và cuộc bầu cử tổng thống Mỹ sẽ tạo
một gián đoạn đến sang năm trong quan tâm
của Washington về Việt Nam, sức hút từ Bắc
Kinh chắc chắn sẽ còn tăng đối với Hà Nội.

TÔI ''TỰ HÀO''


20.10.2008
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi lạm phát ở tháng Bảy
trên 27% và có "tương lai" phát triển tăng vọt hơn mức
30% trong tháng 11 tới;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi tuy nghèo nổi tiếng thế
giới, dù giá dầu thế giới đang xuống thấp nhưng đến nay
dân nước tôi vẫn "hiên ngang" xài xăng dầu giá cao;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì cả nước tôi ở đâu cũng ô nhiễm
môi trường sống;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi chuyện buôn bán phụ
nữ và trẻ em ngày cảng tăng đã trở thành "lạc hậu thời
đại", cái mới nhất mà nước khác chưa có là ở nước tôi
"phụ nam" đã trở thành "hàng hóa" luôn;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi có 114.000 học
sinh bỏ học, đặc biệt lần đầu tiên trong lịch sử nước
nhà quê tôi (Bạc Liêu) có số học sinh bỏ học vượt
ngưỡng báo động;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì tình trạng "dạy thêm, học
thêm" ở nước tôi được thầy cô giáo tích cực phát
triển nó trở thành "vấn nạn quốc gia" của giáo dục
Việt Nam;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi tuy nhỏ bé chỉ
bằng cái móng tay thiên hạ nhưng lại có số cuộc thi
Hoa Hậu nhiều nhất thế giới, trung bình hơn 1
tháng có 1 cuộc thi Hoa Hậu, lạ nhất là người chịu
đi thi không đẹp, còn người đẹp, tài năng thì không
chịu đi thi;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nước tôi tuy nhỏ bé nhưng
năm 2008 lại được Tổ chức Minh bạch Quốc tế xếp
đứng thứ 121/180, tức tham nhũng nhiều hơn
Trung Quốc trong khi Trung Quốc là nước lớn hơn
nước tôi gấp nhiều lần, và chỉ "chịu thua" 5 nước
áp chót bảng là: Lào, Papua New Guinea,
Campuchia, Afghanistan, Miến Điện;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì Từ điển nước tôi có thêm
cách giải thích từ ngữ mới: Hành chính nghĩa là
"hành là chính";
Tôi cảm thấy "tự hào" vì nền báo chí ở các nước tư
bản đi búa xua, loạn xạ, thích đi thế nào thì đi; còn
báo chí Việt Nam rất có trật tự, kỷ luật, "đi đúng lề
đường bên phải" do bác Lê Doãn Hợp chỉ ra;
Tôi cảm thấy "tự hào" vì người dân nước tôi rất
thông minh, sáng tạo, đã biết "lợi dụng cái không
có", làm cho nó từ "không thể thành có thể" (bắt
chước nhạc sĩ Phó Đức Phương);
Tôi cảm thấy "tự hào" vì ngành Tòa án nước tôi đã
"có công" trong việc giúp cho dân chúng nhận biết
ai là kẻ sĩ đích thực;
….
Tôi cảm thấy rất rất là "tự hào" khi đã mõi lưng, mõi
tay, mõi mắt rồi mà xem ra vẫn chưa liệt kê được
hết ra đây những chuyện tôi cần phải cảm thấy "tự
hào"! (Bạn nào rảnh liệt kê tiếp giúp với!)

Tôi cảm thấy "thất vọng" duy nhất có mỗi một
chuyện là vị tướng Cảnh sát già tóc bạc trắng như
mây mà tôi vẫn kính phục vì ông đã từng tham gia,
từng chỉ huy đánh rất nhiều vụ trọng án nổi tiếng
hơn chục năm nay, ông từng trả lời cả đống cuộc
phỏng vấn của báo chí; mà hóa ra ông lại không
biết cái gì là "bí mật", đến nỗi bị Tòa án xét xử về
tội "bật mí". Thương thay!

Tôi cảm thấy mình rất "hèn" khi không dám viết chữ
"nhục" vì sợ bị "wính hội đồng"! Thảm thiết thay!
Tạ Phong Tần

ĐẢNG MAN CỘNG CỦA NÔNG ĐỨC MẠNH


BIẾN CHẾ ĐỘ VIỆT CỘNG THÀNH MỌI RỢ
LÝ ĐẠI NGUYÊN

Sau hành vi Công An của chế độ Việtcộng canh gác cho


bọn lưu manh côn đồ hành hung các tu sĩ và giáo dân ôn
hòa cầu nguyện đòi công lý và sự thật trong vụ tranh
chấp đất đai giữa giáo xứ Thái Hà và Nhà Chung với giới
đương quyền TP Hànội. Sau khi nắm được lời tuyên bố
của TGM Ngô Quang Kiệt trong cuộc họp với Hội Đồng
Thành Phố, đại ý rằng: Không đòi lại đất đai và nhiều cơ
sở của giáo hội, bị tịch thu, đã đang được dùng vào các
việc công ích. Thế là bọn Việtcộng lập tức hô biến các
khu đất đang tranh chấp, vốn là nơi du hý và chia chác
cho nhau đó, thành 2 công viên của thành phố. Đây rõ
ràng là hành động lưu manh "không ăn, đạp đổ" của bọn
hạ cấp, chứ đâu phải là việc làm quang minh chính đại
của một chính quyền. Điều hèn nữa là chủ trương của
TGM Kiệt cũng như Hội Đồng Giám Mục Việt Nam là
đối thoại thẳng thắn với chính quyền, thì nhà cầm quyền
Hànội không dám, mà lại cho truyền thông công cụ của
đảng công kích thậm tệ TGM Kiệt. Rồi ngày 15-10-08,
phó chủ tịch UBND TP Hànội, Nguyễn Thế Thảo, trong
cuộc họp với 30 đại diện ngoại giao đã đe dọa: "sẽ đề
nghị thuyên chuyển ông Ngô Quang Kiệt ra khỏi giáo
phận Hànội"… "vì ông Ngô Quang Kiệt đã không còn đủ
uy tín và tư cách để thực hiện chức trách như trước
đây".
Nói về uy tín và tư cách thì trong hàng ngũ Giám
Mục Việt Nam, TGM Ngô Quang Kiệt là nhân vật
hiện nay là ngôi sao sáng, không riêng gì trong việc
lãnh đạo giáo dân của Tổng Giáo Phận Hànội, mà
còn là lực cuốn hút đối với toàn thể giáo dân
Việtnam trong và ngoài nước, được dư luận toàn
dân và toàn thế giới coi trọng. Vì chính Ngài đã làm
rạng danh Giáo Hội Công Giáo Việt Nam khi khẳng
định: "Tự Do Tôn Giáo là Quyền, chứ không phải là
cái ân huệ xin cho". Tức là chính thức tỏ thái độ
không nhìn nhận thứ Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn
Giáo "xin cho" của nhà nước Việtcộng. Như vậy uy
tín và tư cách của TGM Ngô Quang Kiệt đối với
quốc dân và quốc tế đang lên cao. Nhưng đối với
nhà nước Việtcông thì chẳng ưa chút nào, nên
đang tìm mọi cách để đẩy Ngài ra khỏi thủ đô. Việc
TGM Kiệt có bị chính thức đẩy khỏi Hànội hay
không? Trách nhiệm đó thuộc về Tòa Thánh
Vatican. Vì nếu đơn phương Việtcộng dùng sức
mạnh đuổi Ngài Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hànội, mà
không được sự chấp thuận của Giáo Hoàng thì về
chức năng Hội Thánh, dù ở đâu, hoặc ở trong tù thì
Ngài Ngô Quang Kiệt vẫn đương nhiên là Tổng
Giám Mục thành Hànội.
Khi dư luận quốc tế lên tiếng về việc nhà nước
Việtcộng bách hại Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam
Thống Nhất và các giáo hội dân lập, thì họ tìm mọi
cách chối quanh, rằng ở Việtnam không có bách
hại tôn giáo. Ở Việtnam các giáo hội đều được tự
do. Nay đối với Công Giáo là một giáo hội đang
được nhà nước Việtcộng công nhận, mà họ cũng
có những hành động vi phạm trắng trợn, và lẩn
tránh đối thoại như vậy, thì trước dư luận quốc tế,
nhà nước Việtcộng đương nhiên tự thú nhận họ đã
đàn áp, ngược đãi tôn giáo thật. Ngoài vấn đề Tự
Do Tôn Giáo, vấn đề Tự Do Ngôn Luận hiện nay
đang được dư luận quốc tế đặc biệt quan tâm. Với
vụ án tham nhũng PMU18 có tầm mức quốc tế.
Liên hệ đến Bộ Giao Thông Vận Tải, khiến một bộ
trưởng phải mất chức, thứ trưởng Nguyễn Việt
Tiến, tay chân của TBT Nông Đức Mạnh bị bắt từ
tháng 04/06 đến ngày 25-03-2008, được nhìn nhận
là vô tội và ra khỏi tù. Lập tức những người có công
phanh phui vụ tham nhũng lớn này bị trả thù. Ngày
12-05-2008, Nhà báo Nguyễn Việt Chiến của tờ
Thanh Niên và nhà báo Nguyễn Văn Hải của tờ
Tuổi Trẻ bị bắt giam. Cựu thiếu tướng Phạm Xuân
Quắc và thượng tá Đinh Văn Huynh cầm đầu điều
tra vụ PMU 18 bị cơ quan an ninh bộ công an khởi
tố về tội lợi dụng chức quyền trong khi thi hành
công vụ.
Sáng 15-10-2008, tòa án Nhân Dân thành phố
Hànội phán quyết, NB Nguyễn Việt Chiến, không
nhận tội, bị án 2 năm tù giam. NB Nguyễn Văn Hải
nhận tội, bị án 2 năm cải tạo không giam giữ. Thiếu
tướng Phạm Xuân Quắc bị cảnh cáo. Thượng tá
Đinh Văn Huynh bị án 1 năm tù giam về tội làm lộ
công tác. Trước đó Ban Tuyên Giáo Trung Ương
cộng đảng với sự có mặt của trưởng ban Tô Huy
Rứa đã họp với nhiều tờ báo để đề ra định hướng
tường thuật vụ xử án. Trung tướng Việtcộng, Vũ
Hải Triều phó tổng cục trưởng Tổng Cục An Ninh
nói: "Lãnh đạo đảng Cộng Sản đã kết luận vụ án
PMU18 chỉ là vụ án đánh bạc, cá độ bóng đá,
nhưng đã bị đẩy lên thành vụ tham nhũng, gây ra
dư luận rất xấu" Tóm lại là Bộ Chính Trị và Ban Bí
Thư Trung Ương Đảng, cầm đầu bởi Nông Đức
Mạnh đã trực tiếp can thiệp vào vụ bao che cho
tham nhũng PMU18 này. Đài truyền hình Mỹ CNN
nói: "Các cơ quan truyền thông đã từng kêu gọi thả
hai nhà báo, và cho rằng, việc bắt họ sẽ chỉ làm
nản chí việc đưa tin chống tham nhũng" Báo The
Guardian của Anh nhắc đến chi tiết các tờ báo ở
Việtnam đã từng đồng loạt lên án việc bắt giữ 2
phóng viên, nhưng "chính quyền nhanh chóng bóp
chẹt truyền thông do nhà nước kiểm soát và từ đó
rất ít thông tin về họ được công bố" Đến đây thấy rõ
được rằng: Cộng Đảng dưới quyền lãnh đạo của
Nông Đức Mạnh đã đẩy chế độ Việtcộng xuống tới
mức "Man Rợ" trước mặt Thế Giới Thời Đại Toàn
Cầu Hóa, để tự nhận lấy cái tên "Man Cộng" cho
đúng nghĩa, đúng bản chất của con người và chế
độ tồi bại đó.
Nếu còn dùng chữ "Việt" thì chỉ xấu hổ thêm cho
Việtnam mà thôi. Vì cho dù đó là nhà cầm quyền
Việtcộng chuyên môn dối trá và khủng bố, cũng
không đến nỗi đốn mạt phải dùng tới bọn côn đồ
lưu manh, hoặc bọn Công An của nhà nước đội lốt
lưu manh côn đồ để thường xuyên hành hung
những người dân oan trước nay, và đánh đập
những giáo dân, tu sĩ chỉ hiền lành cầu nguyện như
vậy. Cũng không công khai trắng trợn tùy tiện trước
dư luận quốc tế bẻ quẹo luật pháp, biến kẻ có tội
thành vô tội, kẻ vô tội thành có tội, nhằm bao che
cho bọn tham nhũng, mà không một nghị quyết nào
của cộng đảng không đặt việc chống tham nhũng
lên hàng đầu. Bọn Cộng không xứng đáng dùng tên
Việt đứng trước, vì chúng không còn là người
Việtnam. Chúng đang theo lệnh quan thầy
Tầucộng, để nhân Thị Trường Tài Chánh Thế Giới
rối loạn, nước Mỹ đến gần ngày bầu cử Tổng
Thống, hết gọi Nông Đức Mạnh, đến Nguyễn Phú
Trọng sang Bắc Kinh để ra lệnh. Nay buộc Nguyễn
Tấn Dũng sang Tầu để ký vào những văn bản dâng
đất, hiến biển, nhường đảo Hoàng Sa, Trường Sa
và những quyền lợi kinh tế trọng yếu của Việtnam
cho chúng. Thử hỏi bọn cộng sản Nông Đức Mạnh
còn có thề gọi là Việtcộng được nữa hay không?
Đề nghị nên gọi bọn họ là Mancộng tay sai
Tầucộng, thay cho Việtcộng.
Little Saigon ngày 21-10-2008.

Viva Viet Nam Vet McCain !!!


Thua quy vi,
Tieu bang Virgina da bat dau bau phieu som.
Chung ta hien chi co khoang 10 volunteers doing
phonebanking. Chung ta can lien lac 30 ngan cu tri nguoi
Viet, Shandon dang co danh sach cu tri nhung khong co
du tinh nguyen vien. Chi con 14 ngay ngan ngui, dieu do
co nghia la chung ta can goi 2,000 nguoi moi ngay.
Chung ta can it nhat 40 tinh nguyen vien, moi nguoi goi
50 so phone moi ngay - nghe qua rat nhieu, nhung gan
30% so phone la wrong numbers, nhieu nguoi khong bat
phone, nen goi 50 nguoi chi can toi da khoang 1 gio dong
ho.
Xin hay giup goi bat cu luc nao co the, va recruit them
tinh nguyen vien. Chung ta chang the nao giu thanh tri
Virginia neu khong co du tinh nguyen vien va co gang
toi da.
Xin lien lac ngay voi Shandon de nhan danh sach cu tri
nguoi Viet. Va neu quy vi biet ban be, nguoi than nao
ung ho McCain va san sang giup goi 10 phut, 30 phut,
hay 1 tieng giup TNS McCain, xin keu goi ho lien lac voi
Shandon.
McCain chien thang hay chien bai - mot phan lon do
chung ta quyet dinh.
Cử Tri Việt gọi Cử Tri Việt cùng Ủng Hộ McCain-
Palin
Thư kêu gọi hành động
Kính thưa qúy đồng hương,
Virginia là thành lũy Đảng Cộng Hòa trong suốt bao thập
niên qua. Trong kỳ bầu cử kỳ nay, Virgina đã trở thành
tiểu bang sinh tử cho TNS McCain. Virginia là thành trì
cuối cùng của liên danh McCain-Palin. Liên minh
McCain-Palin phải giữ vững Virginia bằng mọi giá.
Chúng ta không thể để mất thành trì tối quan trọng này.
Với dân số 60-70 ngàn dân, với số cử tri Việt Nam
khoảng 30 ngàn và tỷ lệ bầu Cộng Hòa khoảng 60-75%,
chúng ta là đạo quân tiên phong bảo vệ thành trì
Virginia, nhất là trong vùng Bắc Virginia đậm đặc màu
xanh Dân Chủ.
Chúng ta cần kêu gọi tất cả đồng hương cùng tham gia
gọi điện thoại, vận động bà con, bè bạn đi bầu. Vì mối
quan hệ đặc biệt với TNS McCain, chúng ta có thể thuyết
phục bạn bè trung lập hay theo đảng Dân Chủ bỏ phiếu
ủng hộ ông.
Điều này dĩ nhiên không dễ dàng nhưng cá nhân tôi đã
làm thử và đã đạt được kết qủa, ngay cả với những người
bạn trẻ "cấp tiến" và đã từng thích Obama.
Sự hiểu biết về lịch sử và các vấn đề hiện tại, cũng như
cách qúy vị hoạt động hết mình sẽ khiến các cử tri đồng
hương khác chú ý và lắng nghe. Qúy vị có sẵn sàng góp
phần vào công việc quan trọng này không?
Cộng đồng Mỹ gốc Việt là tuyến đầu ngọn giáo Cộng
Hòa trong vùng Bắc Virginia màu xanh đậm Dân Chủ, là
mũi xung kích giúp TNS McCain giữ vững tiểu bang
Virginia.
Chúng tôi thiết tha kêu gọi qúy vị gia nhập đạo quân tình
nguyện viên người Mỹ gốc Vịệt cho chiến dịch vận động
tranh cử liên danh TNS McCain-Palin. Qúy vị có thể
giúp TNS McCain ngay tại nhà của qúy vị, dùng điên
thọai kêu gọi các đồng hương Vịêt Nam khác trong tiểu
bang Virginia bỏ phiếu bầu cho McCain-Palin.
Có 2 cách:
Cách 1: là cách tốt nhất. Qúy vị cần biết chút tiếng Anh,
phone, computer và Internet. Xin vào địa chỉ sau để gọi:
www.johnmccain.com/PhoneBank/?guid=58BA81CB-
AD15-46D4-86C9-9C4C125F34C9
Chọn tiểu bang Virginia. Tên cử tri và số phone sẽ hiện
lên, qúy vị gọi và đưa thông tin thu thập được vào trang
web, campaign sẽ thấy những dữ liệu này ngay lập tức để
biết sức ủng hộ của cử tri người Mỹ gốc Việt. [Con số cử
tri mà qúy vị liên lạc cũng như những thông tin
feedbacks mà qúy vị đánh vào máy sẽ được lưu trữ và
campaign sẽ theo dõi sát sao để nắm bắt sức họat động
của liên minh Mỹ-Việt cũng như tỷ lệ ủng hộ của cử tri
Việt Nam).
Cách 2: dành cho người không có computer và Internet,
chỉ cần một cái phone. Xin liên lạc anh Shandon Cường
Phan tại số 202-415-3366 hay email
AsianAmericansforMcCain@gmail.com để nhận hướng
dẫn và một danh sách cử tri Việt Nam và số phone liên
lạc. Mỗi danh sách sẽ có khỏang từ 100-500 cử tri để qúy
vị liên lạc.
Việc gọi điện thọai rất đơn giản và ngắn gọn. Chúng tôi
đã chuẩn bị sẵn cho qúy vị một bản hướng dẫn các câu
hỏi và các điểm chính yếu cần truyền đạt đến cử tri khác.
Qúy vị đóng vai trò quyết định trong trọng trách bảo vệ
thành trì Virginia!
Qúy vị có thể quyết định ai sẽ là Tổng Thống Hoa Kỳ -
người hùng và đồng minh đáng tin cậy của chúng ta John
McCain hay là Barack Obama, người có những mối quan
hệ đáng ngờ với các lãnh đạo Đảng Cộng sản và các
phần tử cực đoan, chống Mỹ và đang tìm cách đưa nước
Mỹ theo khuynh hướng cực tả và đường lối kinh tế xã
hội chủ nghĩa.
Xin hãy bắt tay hành động và nhân tiếng nói của mình
lên gấp mười, gấp trăm, gấp ngàn lần bằng cách kêu gọi
mọi đồng hương cùng đi bầu và cùng bỏ phiếu cho
McCain-Palin.
Trân trọng cảm ơn qúy vị!
Liên Minh Mỹ-Việt Ủng Hộ McCain-Palin
Shandon Phan
Maryland's 7th Congressional District Delegate, 2008
RNC Convention
National Co-Chair, Vietnamese Americans for McCain-
Palin Coalition
Founder, Asian Americans for McCain
http://www.AsianAmericansforMcCain.org
Vietnamese phone banking for McCain - PLEASE
HELP McCAIN - PALIN ! EXTREMELY URGENT
& IMPORTANT.
NO OBAMA - NO U.S. PRESIDENT WHO HAS NO
PROVEN POLITICAL/ EXECUTIVE
PERFORMANCE RECORDS.
VOTE FOR McCAIN - PALIN FOR PEACE OF
MIND & LONG TERM FUTURE OF OUR GREAT
UNITED STATES OF AMERICA & FOR BRIGHT
FUTURE OF OUR CHILDREN & GREAT
CHILDREN.
ABSOLUTE NO SINGLE BALLOT FOR OBAMA -
BIDEN.
PLEASE HELP McCAIN - PALIN & HELP OUR
COUNTRY.
COUNTRY FIRST !!!
http://www.eyeblast.tv/Public/Video.aspx?rsrcID=2036

CHÁY NHÀ RA MẶT CHUỘT


Tục ngữ có câu :
Cháy nhà ra mặt chuột
Trong trường hợp hiện nay, thì có lửa cháy sôi sục lòng
đồng hương Phật tử hải ngoại, vốn một lòng tha thiết với
GHPGVNTN trong ngưỡng vọng xếp hàng sau lưng
Giáo Hội - truyền thừa từ hon 2 ngàn năm trăm năm nay
- đấu tranh quang phục quê hương khỏi ách bạo tàn của
chế độ CS độc tài, tàn bạo. Vì là truyền thưa,
GHPGVNTN chưa bao giờ quay lưng lại với quyền lợi
của quốc gia, của dân tộc, mà cùng đồng an, đồng nguy,
đồng sống, đồng chết với dân tộc mà mãi cho đến ngày
hôm nay, mặc dù chúng ta đã bỏ lại sau lưng những gì là
kỷ niệm từ thời thơ ấu để rồi ra đi, không có nghĩa là chết
trong lòng một ít mà ra đi có nghĩa là chết tất cả rồi mà
nếu những gì còn sót lại ở trong đời sống tất cả chúng ta,
đó chĩ là hai thứ tình… Đó là tình tự dân tộc và tình tự
đạo pháp. Tình tự dân tộc và đạo pháp lúc nào cũng réo
chảy ở trong từng mạch máu, ở trong từng hơi thở, ở
trong từng nhịp tim, ở trong từng sự sống của tất cả
chúng ta. Và chính hai thứ tình này đã đem chúng ta về
với nhau dù bất cứ ở phương trời nào, tuy là hình thức thì
xa cách nhưng mà tinh thần thì mãi mãi quyện vào nhau,
hơi thở quyện hơi thở và mạch sống quyện cùng mạch
sống để tạo cho GHPGVNTN một sức sống bất tử mà
giòng suối sinh mệnh này đã réo chảy và tiếp tục réo
chảy.
Thế mà, vẫn có những con chuột nhắc, vì mê mồi ( tiền )
vẫn tiếp tục cắn phá.
Điển hình như tên ký gian Cổ Ngưu Nguyễn Thanh Huy.
Cổ ngưu là con trâu cổ, danh từ chĩ những con trâu điên,
chĩ cần kích thích cho điên lên, là sẵng sàng chém - bằng
sừng - bất cứ. Những tay nuôi trâu chọi "hạ hỏa" trâu
điên bằng bó rơm. Những tay "chủ báo hạ hỏa Cổ Ngưu
bằng đô la. Những tay đầu trọc ma tăng dụ Cổ Ngưu
bằng xôi oản hoặc chút chất tươi.
Trong chiều chủ nhật 19 tháng 10 vừa qua, Cổ Ngưu sau
khi phình bụng bằng một chầu cơm chay tại hang ổ về
nguồn, kèm theo một ít chất tươi dăn túi, đã đến tham dự
cuộc họp báo chùa Điều Ngự, một ngôi Tự Viện đáp ứng
hoài vọng hàng Phật tử chân chín vùng thủ đô tị nạn. Sau
đó, tên này lẽn ra núp vào một xó kẹt, móc điện thoại
cầm tay gọi bác cáo "chủ" nói CHÚNG NÓ ĐẤU TỐ
DỮ DỘI. Vậy chúng nó là ai? Chủ tọa đoàn buổi họp
báo là những cao tăng hàng Giáo Phẩm VPII/ VHĐ. Hổn
thế là cùng. Tư cách tên Nguyễn Thanh Huy nói lên bản
chất của "chủ", tứ chủ báo và chủ tiêm nhang Bát Nhã...
Quá khứ biện minh cho hiện tại:

"Chào mừng" cái… chưa có


Wednesday, October 22, 2008
Bến Tre (NV) - Chiều 20 Tháng Mười, dân
chúng tỉnh Tiền Giang nô nức kéo nhau đến
công trình cầu Rạch Miễu để qua tỉnh Bến
Tre, xem chương trình ca nhạc tạp kỹ "Chào
mừng sự kiện thông xe cầu Rạch Miễu", do
ba đài truyền hình của ba tỉnh Trà Vinh, Tiền
Giang và Bến Tre phối hợp tổ chức. Vì bảo vệ
công trình cầu Rạch Miễu không cho ai qua
cầu nên tại đầu cầu hướng Tiền Giang đã xảy
ra cự cãi, xô xát và công an phải can thiệp.
Công an địa phương cho biết: Ðến nay, tuy
công trình xây dựng cầu Rạch Miễu chưa
hoàn thành nhưng vì các đài truyền hình của
ba tỉnh kể trên tổ chức "Chào mừng sự kiện
thông xe cầu Rạch Miễu", nên đã gây sự ngộ
nhận trong dân chúng, bởi ngộ nhận nên
nhiều người dân đã cự cãi, xô xát với bảo vệ
công trình khi họ không được qua cầu.
Ông Nguyễn Ðức Ðảm, phó giám đốc đài
truyền hình tỉnh Tiền Giang, giải thích:
"Chương trình 'Chào mừng sự kiện thông xe
cầu Rạch Miễu' được tổ chức dựa trên kế
hoạch mà Bộ Giao Thông Vận Tải từng thông
báo cho công chúng (khánh thành cầu Rạch
Miễu vào giữa Tháng Mười). Bởi đã ký hợp
đồng với ca sĩ, diễn viên, âm thanh, ánh
sáng... nên các đài truyền hình không thể
thay đổi ngày thực hiện chương trình 'Chào
mừng sự kiện thông xe cầu Rạch Miễu' dù
cầu chưa... khánh thành".
Chiều 21 Tháng Mười, ông Nguyễn Thành
Nam, tổng giám đốc ban quản lý dự án giao
thông 7 của Bộ Giao Thông Vận Tải, thú thật:
Ðến nay, công trình xây dựng cầu Rạch Miễu
chỉ mới hoàn tất thêm việc lắp đặt lan can,
hệ thống chiếu sáng, muốn khánh thành phải
chở trải nhựa mặt cầu. Nếu không có gì thay
đổi thì trong Tháng Mười Một mới có thể tiến
hành 'thông xe kỹ thuật' cầu Rạch Miễu".
Công trình cầu Rạch Miễu khởi công vào cuối
Tháng Tư năm 2002, tổng vốn đầu tư cho
công trình nay lên tới vài ngàn tỉ đồng.
Cầu Rạch Miễu đang thi công được bắc ngang
sông Tiền, nối hai tỉnh Tiền Giang và Bến Tre
với nhau.
Bờ Bắc của cầu này là thành phố Mỹ Tho,
tỉnh Tiền Giang, bờ Nam là huyện Châu
Thành, tỉnh Bến Tre, cách tỉnh lỵ Bến Tre
14km. Tổng chiều dài của cầu Rạch Miễu là
8,331m (kể cả hai đường dẫn vào cầu chính),
chiều rộng từ 12m đến 15m, tải trọng cho
phép là 30 tấn. Khi hoàn tất, cầu Rạch Miễu
sẽ giúp tỉnh Bến Tre thoát khỏi thế bị cô lập
về giao thông đường bộ.
Theo dự kiến, lẽ ra công trình xây dựng cầu
Rạch Miễu phải hoàn thành vào cuối năm
2007 nhưng đến nay, sau nhiều lần điều
chỉnh ngày khánh thành, cầu vẫn chưa...
thông xe. Việc xây dựng cầu Rạch Miễu từng
bị đình hoãn vì người ta phát giác một số đơn
vị thi công ăn bớt sắt, thép làm trụ cầu.
Ðến nay, ở khu vực Ðồng Bằng Sông Cửu
Long, chỉ mới có cầu Mỹ Thuận hoàn tất, cầu
Rạch Miễu, cầu Cần Thơ vẫn đang xây dựng
và đều trễ so với kế hoạch.
Hôm 21 Tháng Mười, tờ Quân Ðội Nhân Dân
CSVN cho biết, năm 2010, chính quyền CSVN
sẽ xây dựng cầu Cao Lãnh (tỉnh Ðồng Tháp,
chi phí 250 triệu USD) và cầu Vàm Cống
(tỉnh An Giang, chi phí 279 triệu USD). Hiện
nay, các công ty tư vấn của Úc và Nhật đang
hỗ trợ lập dự án. (G.Ð.)

Bà Hồ Thị Bích Khương tố cáo: bản án áp


đặt trái luật tố tụng
Wednesday, October 22, 2008
HÀ NỘI 22-10 (NV) - Bà Hồ Thị Bích Khương, một
người dân oan khiếu kiện suốt 20 năm, vừa chuyển lén
lút được từ nhà tù ra ngoài lá đơn tố cáo bản án hoàn
toàn áp đặt đối với bà hoàn toàn trái với luật tố tụng hình
sự của chế độ CSVN.
"Tên tôi là: Hồ Thị Bích Khương. Quê quán: Xã Nam
Anh - huyện Nam Ðàn - tỉnh Nghệ An.
Tôi viết đơn này khiếu nại bản kết luận trên đồng thời tố
cáo người trực tiếp điều tra và xử lý vụ án là Nguyễn
Hồng Tuyến và Nguyễn Cảnh Hợi (hoặc Hội) đã vi phạm
luật tố tụng hình sự."
Lá đơn tố cáo của bà Bích Khương cho thấy các chứng
cứ mà công an CSVN sử dụng làm bằng cớ để bỏ tù bà
đều là các chứ cứ được dựng đứng.
"...Bưng bít sự thật không chịu xác minh nhân vật Hải và
nhân vật Anh, xác định được mà không đề cập (đến trong
vụ án).
Áp đặt vu khống:
- Bản kết luận ghi: "Ngày 26 Tháng Tư 2007 công an bắt
quả tang Hồ Thị Bích Khương đang tải tài liệu từ mạng
sang USB..."
- Tại đồn công an Nam Ðàn sau khi bắt và cướp máy vi
tính đã dán tờ giấy có ghi (sẵn): "vật chứng bắt quả tang
Hồ Thị Bích Khương đang thực hiện hành vi phát tán tài
liệu trên mạng" vào CPU và bắt tôi đứng vào bên cạnh
đó để) chụp ảnh.
Tôi khẳng định cả 2 điều này là sai, bởi quán in tơ nét tôi
vào từ trước tới nay không sử dụng được các ổ USB (đề
nghị xác minh qua chủ quán). Hơn nữa trình độ (sử dụng
máy) vi tính của tôi chưa làm được việc này.
+ Trong hồ sơ vụ án có những chứng từ, bút tích và thậm
chí lời khai của nhân dân mà điều tra viên Nguyễn Hồng
Tuyến đã đọc cho tôi nghe có thể lập luận được nhưng họ
không đem ra lập luận chứng minh.
+ Hơn nữa bỏ qua 2 nhân vật Hải và Anh để kết luận và
buộc tội cho riêng tôi là trái pháp luật ( tức là các cơ
quan tố tụng đã để sót người lọt tội)..."
Bà Bích Khương viết lá đơn tố cáo này từ ngày 26 Tháng
Hai 2008 tức trước khi bà bị đưa ra tòa xử kín ngày 24
Tháng Tư 2008 ở Nghệ An với bản án 2 năm tù.
Hồ Thị Bích Khương, 41 tuổi, đã khiếu kiện suốt 20 năm
đòi tài sản đã bị nhà cầm quyền huyện Nam Ðàn tỉnh
Nghệ An cướp đoạt. Bà khiếu kiện ở địa phương không
có kết quả nên chạy tới Hà Nội khiếu kiện ở trung ương
ròng rã từ năm này sang năm khác.
Bà đã phổ biến nhiều lá đơn tố cáo nhà cầm quyền địa
phương làm trái luật. Bà trở thành một người hoạt động
nhân quyền ở Hà Nội và hợp tác với các nhóm thông tin,
hoạt động nhân quyền cho Việt Nam ở thủ đô cũng như
tại quê nhà, thị trấn Nam Ðàn. Cũng vì vậy, chồng bà đã
bị "tai nạn" bí mật và xác ông bị thả trôi sông dù, theo lời
bà, ông chồng bà là người bơi lội rất giỏi. Bà đòi cơ quan
tư pháp và công an địa phương điều tra về cái chết của
chồng nhưng đã bị lờ đi.
Cá nhân bà cũng đã từng bị "kẻ vô danh" tông xe đêm 12
Tháng Chín 2007 đầu đập xuống đường suýt chết phải
nằm bệnh viện cả tuần lễ. Hành động tông xe là hình
thức khủng bố mà rất nhiều người hoạt động dân chủ ở
Việt Nam đã gặp phải. Mục Sư Nguyễn Hồng Quang,
Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, bà Dương Thị Xuân, cô Phạm
Thanh Nghiên v.v... từng là nạn nhân của các vụ tông xe
cố ý sau nhiều lần bị công an CSVN đe dọa.
Trong lá đơn tố cáo ngày 26 Tháng Hai 2008, bà Bích
Khương đòi nhà cầm quyền CSVN "có biện pháp chỉ đạo
cơ quan chức năng làm rõ sự thật để trả tự do" cho bà.
Ðồng thời "có biện pháp chỉ đạo các cơ quan chức năng
giải quyết dứt điểm các vụ kiện mà trong 20 năm qua
chưa làm được cho tôi. Hãy hành động để chứng minh
rằng các vị đang xây dựng đất nước Việt Nam là đất
nước pháp quyền, có 'công bằng dân chủ, văn minh'. Xin
đừng biến đất nước thành đất nước của kẻ cướp quyền,
địa vị quyền mà người dân cần cù lương thiện chết hết,
không có người làm cho mà cướp thì phải bán nước để
ăn và làm nô lệ cho ngoại bang đấy!"
Bà kết luận ở cuối lá đơn: "Khi lá đơn này gửi đến các vị
mà các vị không có biện pháp làm rõ sự thật trả tự do cho
tôi và giải quyết các vấn đề khiếu kiện thì có nghĩa là các
vị đang cùng ngành công an đồng lõa với bọn cướp ngày
đàn áp nhân dân, đàn áp khiếu kiện. Và cũng chính các vị
đang tự làm xấu đảng, nhà nước, tự chứng minh rằng
đường lối của đảng Cộng Sản, nhà nước CHXHCN Việt
Nam đang băng hoại, tàn rữa. Bộ máy quyền lực đang
biến thành "cỗ máy chém" tàn bạo, tàn sát chính nhân
dân mình. Nhưng với tôi mỗi khi đầu chưa lìa khỏi cổ,
hơi thở còn đang thoi thóp thì không bao giờ dừng lại
cuộc đấu tranh đòi lại những gì mà những kẻ dùng quyền
hành đã cưỡng đoạt để đòi quyền sống, quyền con người
bị tước đoạt nhiều năm qua, đòi quyền tự do dân chủ
thực sự đến với nhân dân Việt Nam."

Xếp hạng tự do báo chí thế giới: Việt


Nam đứng thứ 6 nếu đếm từ dưới lên
Wednesday, October 22, 2008
PARIS (NV) - Tổ Chức Phóng Viên Không
Biên Giới RSF (Reporters Sans Frontières)
vừa phổ biến bảng xếp hạng các nước tôn
trọng tự do báo chí trên thế giới. Theo bảng
này, Việt Nam đứng gần chót, chung nhóm
với các nước độc tài, quân phiệt và cuồng tín.
Trong số 173 quốc gia được RSF khảo sát và
đưa vào bảng đánh giá, Việt Nam được xếp
hạng thứ 168. Mười nước đứng chót bảng xếp
hạng này gồm: Lào (164), Sri Lanka (165),
Iran (166), Trung Quốc (167), Việt Nam
(168), Cuba (169), Miến Ðiện (170),
Turmenistan (171), Bắc Hàn (172) và Eritrea
(173).
Ðứng đầu bảng tôn trọng quyền tự do báo
chí là các nước: Iceland, Luxembourg, Na Uy,
Estonia và Phần Lan.
Ðể xếp hạng, RSF căn cứ vào các tài liệu và
các cuộc phỏng vấn gồm 49 tiêu chuẩn để
xác định mức độ tự do báo chí tại từng quốc
gia. Bản khảo cứu xếp hạng tự do báo chí
năm 2008 lấy thời điểm từ ngày 1 Tháng
Chín năm 2007 đến ngày 1 Tháng Chín năm
2008.
RSF không dựa vào các vi phạm khác về
nhân quyền nói chung mà chỉ căn cứ những
vi phạm hay mức độ tôn trọng quyền tự do
diễn đạt, quyền tự do ngôn luận báo chí của
người dân tại mỗi nước.
Trong số này có các tiêu chí như: giết người
bịt miệng, bỏ tù, hành hung và đe dọa đối
với các tổ chức và cá nhân người cầm bút.
Ðối với các tổ chức thông tin thì đó là việc
đánh giá về kiểm duyệt, tịch thu hoặc cấm
xuất bản, khủng bố... RSF chọn cả những
hành động sử dụng những tổ chức bí mật,
thế lực đen để đàn áp giới cầm bút làm căn
cứ trong việc xếp hạng.
Trong những bảng xếp hạng trước đây về tự
do báo chí, Việt Nam thường xuyên nằm
trong nhóm cuối bảng. Có năm, RSF còn gọi
Nông Ðức Mạnh, tổng bí thư đảng CSVN là
"con dã thú sát hại báo chí".
Hôm 15 Tháng Mười, khi tòa án CSVN kết án
hai ký giả của báo Thanh Niên và báo Tuổi
Trẻ, RSF đã gọi hành động này là "bước lùi tệ
hại cho nền báo chí điều tra của Việt Nam".
Tuy hiến pháp CSVN công nhận quyền tự do
báo chí, tự do hội họp, tự do phát biểu nhưng
trên thực tế, tư nhân không có quyền ra báo.
Cả Nông Ðức Mạnh lẫn Nguyễn Tấn Dũng
nhiều lần nói thẳng là Việt Nam không chấp
nhận báo chí tư nhân dù rằng những tuyên
bố đó trái ngược với hiến pháp Việt Nam.

Kẹt xe lan rộng, các cửa ngõ ra vào Sài


Gòn tê liệt
Wednesday, October 22, 2008
Sài Gòn (NV) - Tình trạng kẹt xe không chỉ
xảy ra tại nội đô mà đang lan rộng ra toàn
Sài Gòn. Con đường Bắc-Nam, chạy ven Sài
Gòn đang tắc nghẽn và việc đi lại từ Tây
Ninh, Bình Dương ngang Sài Gòn trở nên nan
giải.
Báo điện tử VNExpress mô tả: Cửa ngõ phía
Ðông, tuyến Xô Viết Nghệ Tĩnh (nối trung
tâm Sài Gòn đến cầu Bình Triệu) đến quốc lộ
13 để đi Bình Dương luôn luôn chật cứng. Xe
lớn, xe nhỏ chen chúc nhau vượt qua con
đường chật hẹp. Từng đoàn xe gắn máy chen
lên lề để thoát. Một người đàn ông tên Phan
Hùng Trí, ngụ ở quận Bình Thạnh kể với báo
điện tử VNExpress: "Tôi thường xuyên qua
đây, không chỉ giờ cao điểm (thời điểm trước
và sau giờ làm việc) mà lúc nào đường cũng
tắc như vậy!"
Cũng theo VNExpress, giao thông ở hướng
Tây Bắc Sài Gòn cũng đang rối loạn. Thông
thường, để đi Tây Ninh, người ta chọn đường
Cách Mạng Tháng 8, nối từ quận 3 đến
đường Trường Chinh, quận Tân Bình nhưng
do kẹt xe trầm trọng, người ta đổ qua đường
Cộng Hòa và điều đó khiến con đường này
nghẽn ứ.
VNExpress kể thêm, trục Nguyễn Văn Trỗi-
Nam Kỳ Khởi Nghĩa, lối ra vào phi trường Tân
Sơn Nhất đã trở thành nổi tiếng vì tốc độ di
chuyển trên con đường này chậm hơn đi
bằng... xe đạp. Trung bình, thời gian di
chuyển trên một đoạn chưa đầy 3km trên
con đường này phải mất hơn nửa giờ. Nhiều
người né con đường này bằng cách dùng
đường Hoàng Văn Thụ nhưng tốc độ di
chuyển không khá hơn. Ở xa lộ Hà Nội, tình
trạng kẹt xe cũng tương tự.
Theo các chuyên gia, tình trạng kẹt xe
lan rộng từ nội đô đến các cửa ngõ ra
vào Sài Gòn là do "lô cốt" (cách dân Sài
Gòn gọi những phần đường bị quây lại để
đào, đặt cống, ống cấp nước, ống dẫn
điện, cáp điện thoại) đầy dẫy trên
đường.
Báo điện tử VNExpress minh họa: "Chỉ trong
phạm vi chưa đến 1km từ ngã tư Hàng Xanh
đến bến xe miền Ðông đã có đến 5 'lô cốt'
thuộc dự án vệ sinh môi trường thành phố án
ngữ. Phần mặt đường có bề rộng chỉ chừng
hơn 1m đương nhiên không đủ cho khối
lượng lớn phương tiện dồn về".
Tuy các lô cốt thuộc dự án này phải hoàn
thành vào ngày 25 Tháng Chín nhưng đến
nay chúng vẫn... trơ trơ.
Vẫn theo VNExpress, cửa ra vào các tỉnh
miền Tây ở Sài Gòn được dự báo sẽ tắc từ
ngày 25 Tháng Mười vì việc xây mới cầu ông
Buông 2 trên đường Hồng Bàng thuộc quận
6. Sở Giao Thông Vận Tải Sài Gòn vừa loan
báo cấm lưu thông qua cầu Ông Buông 2
hiện hữu. Tình trạng tắc nghẽn giao thông ở
khu vực này sẽ kéo dài đến cuối Tháng Sáu
năm 2009.
Trước tình trạng giao thông càng ngày càng
bi đát, năm ngoái, Ủy Ban Nhân Dân thành
phố Sài Gòn đã đề ra tám nhóm giải pháp
nhằm giảm kẹt xe (sắp xếp để giờ học và giờ
làm việc lệch nhau, tăng cường tuyên truyền
luật giao thông đường bộ, lập lại trật tự trong
việc sử dụng lòng lề đường, phân bổ lại
đường một chiều, cải thiện kích thước các
giao lộ, tăng cường xe buýt, đẩy mạnh tiến
độ thi công công trình giao thông lấn chiếm
mặt đường, thành lập ban chỉ huy phòng
chống tai nạn giao thông và kẹt xe, tăng
cường tuần tra, xử phạt). Tuy nhiên, đến
nay, thực tế cho thấy, các nhóm giải pháp
đều bất khả dụng hoặc bất khả thi. Giải pháp
để giờ học và giờ làm lệch nhau bị phản đối
quyết liệt vì gây ra quá nhiều bất tiện nên
đang... nghiên cứu lại. Giải pháp tăng cường
xe buýt suýt phá sản do xăng dầu tăng, chủ
các xe buýt đòi ngưng hoạt động nếu Ủy Ban
Nhân Dân thành phố Sài Gòn không tăng tiền
bù lỗ. Việc chấn chỉnh sử dụng lòng lề đường
thì càng ngày càng nhiều "lô cốt" sừng sững
giữa đường...
Ðến Tháng Baảy vừa qua, Ủy Ban Nhân Dân
thành phố Sài Gòn phải xác định lại mục
tiêu: Từ nay đến hết năm 2010 chỉ giữ cho
trật tự, an toàn giao thông không... diễn biến
xấu hơn song thực tế cho thấy, dù "khiêm
tốn", ủy ban nhân dân thành phố này vẫn
không đạt được mục tiêu mới. Tình trạng
giao thông tại Sài Gòn vẫn càng ngày càng
tồi tệ. Sài Gòn gần như tê liệt vì kẹt xe. Hồi
tháng trước, tờ Sài Gòn Tiếp Thị kể rằng, vào
lúc này, bất kể thời gian, trong hẻm, ngoài
đường, xe cộ luôn chật cứng như nêm. Các
giải pháp chống kẹt xe chỉ dừng ở "kế hoạch"
và hoàn toàn vô tác dụng trên thực tế. Cũng
vì vậy, đã có khá nhiều người như: bảo vệ
các cơ quan, các công trình, những người
chạy xe ôm, tình nguyện đứng ra "điều hòa
giao thông" thay... cảnh sát giao thông. Theo
tờ Sài Gòn Tiếp Thị, chính quyền nhiều
phường, quận ở Sài Gòn còn cho lắp đặt các
bảng hướng dẫn người đi đường lưu thông
trong các con hẻm nhằm giảm bớt tình trạng
kẹt xe trên các con đường lớn.
Hiện nay, mỗi ngày, công an Sài Gòn cấp
thêm giấy phép lưu hành cho 120 xe ô tô và
1,200 xe gắn máy. Sài Gòn hiện có khoảng 2
triệu xe đạp, 3.6 triệu xe gắn máy và
360,000 xe ô tô đủ loại. Chưa kể, mỗi ngày
còn có khoảng 500,000 xe gắn máy và
60,000 ô tô từ các nơi khác đổ vào Sài Gòn.
Năm ngoái, một nghiên cứu về giao thông ở
Sài Gòn cho biết, tình trạng kẹt xe tại Sài
Gòn gây thiệt hại 14,000 tỷ đồng/năm.

You might also like