« Home « Kết quả tìm kiếm

Giải bài tập Ngữ văn lớp 7 bài 14: Một thứ quà của lúa non: Cốm


Tóm tắt Xem thử

- Một thứ quà của lúa non: Cốm Thạch Lam.
- Về tác giả: Thạch Lam sinh tại Hà Nội, tên khai sinh Nguyễn Tường Lân là nhà văn nổi tiếng của nhóm Tự lực văn đoàn trước 1945.
- Về tác phẩm: Được rút từ tập “Hà Nội băm sáu phố phường” (1943) tập tùy bút viết về cảnh sắc và phong vị của Hà Nội, đặc biệt là những thứ quà, những món ăn thường ngày khá bình dị, không mấy cao sang nhưng đậm đà hương vị riêng, thể hiện sự tinh tế khéo léo trong bản sắc văn hóa lâu đời của đất kinh kì..
- “Cốm là thứ quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ”.
- Bằng ngòi bút tinh tế nhạy cảm và tấm lòng trân trọng, tác giả đã phát hiện được nét đẹp văn hóa dân tộc trong thứ sản vật giản dị mà đặc sắc ấy..
- Bài tùy bút này nói về cái gì? Để nói về đối tượng ấy tác giả đã sử dụng những phương thức biểu đạt nào? Phương thức nào là chủ yếu? Bài văn có mấy đoạn? Nội dung chính của mỗi đoạn là gì?.
- Nội dung: Bài tùy bút viết về cốm – Một thứ quà làm từ lúa non rất phổ biến ở miền Bắc, đặc biệt nơi làm cốm ngon nổi tiếng là cốm làng Vòng ở Hà Nội..
- Phương thức biểu đạt: Để nói về đối tượng, tác giả đã sử dụng rất nhiều phương thức biểu đạt: Miêu tả, thuyết minh, biểu cảm, bình luận, nhưng phương thức chủ yếu là bình luận..
- Cốm – Sự kết hợp tài tình giữa tinh túy của trời đất và bàn tay khéo léo của con người..
- Cốm thức dâng của trời đất, một sản phẩm văn hóa độc đáo..
- Phần 3 (còn lại): Hãy nâng việc thưởng thức cốm thành một nghệ thuật..
- Đọc đoạn văn từ đầu đến “trong sạch của Trời” và cho biết tác giả mở đầu bài viết về cốm bằng những hình ảnh và chi tiết nào? Những cảm giác ấn tượng nào của tác giả đã tạo nên tính biểu cảm của đoạn văn?.
- Tác giả đã mở đầu bài viết về cốm bằng những hình ảnh chi tiết:.
- Tác giả đã nhận xét như thế nào về tục lệ dùng hồng, cốm làm đồ sau tết của nhân dân ta? Sự hòa hợp tương xứng của hai thứ ấy đã được phân tích trên những phương diện nào?.
- Nhận xét của tác giả về việc dùng cốm làm đồ sệu tết (sêu tết: Là lễ vật mà nhà trai đưa đến nhà gái trong dịp lễ tết khi chưa cưới)..
- Đó là thứ quả cao quý, kín đáo và nhũn nhặn, thể hiện cái mộc mạc giản dị, thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam..
- Phương diện biểu đạt: thể hiện trên hai phương diện:.
- “Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam”.
- Em có cảm nhận như thế nào về nhận xét đó của tác giả?.
- Đây là đoạn văn mà tác giả Thạch Lam nêu lên ý nghĩa, giá trị và hương vị của cốm..
- Giá trị: Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước..
- Ý nghĩa: Cốm là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh..
- Đoạn sau của bài văn (từ “cốm không phải là thức quà của người ăn vội đến hết”) bàn về sự thưởng thức cốm.
- Sự tinh tế và thái độ trân trọng của tác giả đối với việc thưởng thức một món quà bình dị đã được thể hiện như thế nào?.
- Sự tinh tế trong việc thưởng thức cốm.
- “Ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả ngẫm nghĩ” để thưởng thức những vị ngon của cốm:.
- Ngon miệng: Chất ngọt cốm – cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc..
- Sự trân trọng của tác giả:.
- Thể hiện qua lời khuyên.
- Cốm là lộc của trời..
- Cốm là sự khéo léo của con người..
- Điều đó thể hiện thái độ văn hóa khi thưởng thức cốm văn hóa ẩm thực.
- Đó còn là niềm tự hào của tác giả đối với quê hương xứ sở và đối với mảnh đất, con người Hà Nội..
- Bài văn thể hiện nét đặc sắc của ngòi bút Thạch Lam là thiên về cảm giác tinh tế, nhẹ nhàng mà sâu sắc.
- Bài văn giống như một bài thơ bằng văn xuôi, bất cứ dòng nào, đoạn nào cũng đều thể hiện sự tinh tế của ngòi bút Thạch Lam.
- Nhưng ta có thể lựa chọn những đoạn tập trung thể hiện một cách đặc sắc nhất..
- Đoạn nói về hồng, cốm tốt đôi: Sự thưởng thức cốm mà ta đã phân tích ở trên..
- Thạch Lam gọi cốm là: Thức quà, thức dâng, lộc trời..
- Thức quà (cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, cốm không phải là thức quà của người ăn vội...)..
- Điều đó thể hiện:.
- Với Thạch Lam, ăn cốm là thưởng thức những giá trị kết tinh của bao nhiêu báu vật trên đất trời Việt Nam.
- Tuy chưa được ăn cốm, nhưng lúc đọc văn Thạch Lam, chúng ta như đang được thưởng thức thứ quà tinh khiết, thanh cao, quà của lúa non, quà của bàn tay lao động và quà ngôn ngữ tiếng Việt rất tinh tế, tài hoa trong thiên tùy bút