- vầng trăng đi qua ngõ. - đột ngột vầng trăng tròn. - đủ cho ta giật mình. - Cuộc sống hiện đại với ánh sáng chói lòa của ánh điện, cửa gương đã làm lu mờ ánh sáng của vầng trăng. - Tác giả đã tạo ra sự đối lập giữa hình ảnh vầng trăng tri kỉ, tình nghĩa trong quá khứ và vầng trăng “như người dưng qua đường”. - Có cái gì như thảng thốt, lo âu trong hình ảnh “vội bật tung cửa sổ”, vầng trăng tròn đâu phải khi “đèn điện tắt”. - Vầng trăng mang ý nghĩa biểu tượng. - Đủ cho ta giật mình . - Vầng trăng đột ngột hiện ra với một vẻ đẹp ám ảnh lòng người. - Câu thơ gợi đến vẻ đầy đặn, tròn trịa của vầng trăng và cũng là vẻ sáng tươi hiền dịu của thứ ánh sáng trong lành nhất vũ trụ. - Và nói như nhà văn Nam Cao: trăng làm mọi thứ đẹp lên! Nhưng vẻ “tròn vành vạnh” của vầng trăng còn gợi đến một suy tưởng khác: vầng trăng còn tròn đầy “vánh vạnh” nghĩa là trăng vẫn còn trọn vẹn những ân nghĩa xưa với những người lính năm nào. - Vầng trăng kia cũng giống như bao con người, bao kí ức đẹp đẽ đã đi qua đời ta. - Những con người của quá khứ, những kí ức xa xưa…. - Và rồi, ta càng thấy day dứt, băn khoăn hơn bởi khoảng lặng mênh mang của vầng trăng tròn cao thượng: “Ánh trăng im phăng phắc / Đủ cho ta giật mình”. - ”Giật mình”
Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn hoặc xem
Tóm tắt