« Home « Kết quả tìm kiếm

Cảm nhận về đoạn thơ trong bài Tiếng hát con tàu “Con gặp lại nhân dân…nhớ mãi ơn nuôi”


Tóm tắt Xem thử

- Cảm nhận về đoạn thơ trong bài Tiếng hát con tàu “Con gặp lại nhân dân…nhớ mãi ơn nuôi”.
- Cảm nhận của anh (chị) về đoạn thơ sau trong bài Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên:.
- Con gặp lại nhân dân như nai về suối.
- Con nhớ em con, thằng em liên lạc.
- Con nhớ mế! Lửa hổng soi tóc bạc.
- Nhung trọn đời con nhớ mãi ơn nuôi.
- Chế Lan Viên đã viết nên một đoạn thơ thật chân thực, xúc động và rất hấp dẫn:.
- Đoạn thơ trên trích trong bài: Tiếng hát con tàu, một bài thơ chín nhất của Chế Lan Viên rút từ tập Ánh sảng và phù sa sáng tác năm 1960..
- Chế Lan Viên là thi sĩ có phong cách trí tuệ.
- Vì vậy ông rất thích những hình ảnh độc đáo mà rất mực tài hoa.
- Chính điều đó đã giúp ông ngay khổ thơ đầu chỉ bốn câu mà đã kết dệt được bốn hình ảnh rất hấp dẫn, vừa thức tỉnh lý trí vừa lay động trái tim thể hiện niềm khát vọng, hanh phúc được về với nhân dân..
- Những hình ảnh so sánh trên nhằm để diễn đạt tình cảm và có tác dụng khơi sâu, mở rộng, khám phá thêm ý nghĩa của sự việc, hành động được trở về với nhân dân, cội nguồn sáng tạo nghệ thuật thơ ca.
- Những hình ảnh này đều lấy từ đòi sống tự nhiên và con người.
- về vói nhân dân là về với những gì phù họp với quy luật sống và tự nhiên..
- Trước hết, về với nhân dân là về với những gì thân quen nhất của lòng mình, về với môi trường quen thuộc, làm nảy sinh sự sống.
- Cách mạng đã làm thay đổi cuộc đời và hồn thơ Chế Lan Viên.
- Nên con nai trong thơ ông giờ đây cũng đã hoàn toàn thay đổi, từ chú nai ngơ ngác trong thơ lãng mạn bỗng trở thành chú nai tơ đầy kiêu hãnh tha hồ đùa dỡn chạy nhảy tung tăng trong cuộc sống nhân dân như tung tăng trên những dòng suối thân thuộc mát trong..
- Về với nhân dân là về với niềm vui và hạnh phúc từng khao khát chờ mong “cỏ đón giêng hai chim én gặp mùa”.
- Trong bài Mùa xuân chín, Hàn Mạc Tử chẳng những đã viết “sóng cỏ tươi xanh gợn đến trời” và trong Truyện Kiều, Nguyễn Du cũng đã hết lời ca ngợi sức sống của cỏ khi gặp mùa xuân bằng một câu thơ tuyệt tác: “Cỏ non xanh tận chân trời” đó sao? Càng suy ngẫm như vậy, ta càng thấm thía hình ảnh thơ Chế Lan Viên thật chính xác, gợi cảm và ý nghĩa diễn tả..
- Về với nhân dân là về với môi trường làm nẩy sinh sự sống.
- Được trở về với nhân dân, đối với Chế Lan Viên còn là về với ngọn nguồn thiết yếu của cuộc sống, của sự nuôi dưỡng chở che và làm hồi sinh sự sống.
- Hình ảnh thơ làm người ta nhớ đến hình ảnh những em bé rơi vào cảnh ngộ éo le đầy hiểm nghèo trong truyện cổ tích.
- Như vậy, niềm biết ơn nhân dân của chàng thi sĩ từng khóc “Những Tháp Chàm loang lổ”, đã từng:.
- Nhân dân ở quanh ta mà chẳng thấy.
- Giờ đây đã trở thành niềm biết ơn đối với những người đã cứu mệnh, tái tạo cuộc đời mình..
- Niềm hạnh phúc và khát vọng về với nhân dân đã được tác giả thể hiện qua những cảm xúc chân thành, những tình cảm cụ thể, những kỉ niệm sâu sắc gắn liền với những con người tiêu biểu cho sự hy sinh thầm lặng, sự nuôi dưỡng đùm bọc của nhân dân đối với cán bộ kháng chiến.
- Nhân dân ở đây không còn là một khái niệm chung chung mà hiện ra qua những hình ảnh, những con người bằng xương, bằng thịt, gần gũi mà rất anh hùng..
- Con nhớ anh con….
- Thật cảm động biết bao! Trong cuộc cách mạng đầy hi sinh gian khổ, đã xuất hiện biết bao con người có tấm lòng vàng như thế..
- Đó còn là những người em liên lạc tận tụy làm nhiệm vụ đưa thư và dẫn đường cho cán bộ: “Con nhớ em con….
- Qua lời thơ của Chế Lan Viền, chú hiện lên đẹp như một tiên đồng, như chú Luỹ trong tiểu thuyết của Nguyễn Đình Thi chú Lượm trong thơ Tố Hữu:.
- Vì phải qua nhiều vòng vây của kẻ thù, phải vượt qua biết bao “mưa nguồn suối lũ những mây cùng mù”.
- Nghĩa là mỗi bức thư đều thấm máu và nước mắt, ấy thế mà ‘Mười năm tròn chưa mất một phong thư” cảm động biết bao và cũng tự hào biết bao! Những em bé ấy rất xứng đáng được tất cả chúng ta cất tiếng chào kính trọng và cảm phục:.
- Con nhớ mế….
- *Con nhớ mế lửa hồng soi tóc bạc? Hình ảnh thơ thật đến từng chi tiết nhỏ, mà lại giàu sức gọi tả.
- Hình ảnh “lửa hồng” đối lập với hình ảnh mái “tóc bạc” đã tạo nên một bức tranh thật nên thơ.
- Hình ảnh vừa cụ thể vừa có ý nghĩa tượng trưng khái quát sâu xa.
- “Lửa hồng” đó là cái hồng của ngọn lửa hay cái rực hồng của trái tim mẹ đã sưởi ấm cho biết bao cán bộ cách mạng trong những đêm đông giá rét ở Việt Bắc? Ngọn lửa hồng ấy đã “soi” tỏ mái tóc bạc của mế làm cho mái tóc như bạc thêm ra.
- Tóc của mế bạc trắng vì thời gian, tuổi già nua, vì đói khổ hay còn bạc trắng vì phải “thức cả một mùa dài” “năm con đau”? Con vói mế không phải “hòn máu cắt” nghĩa là không phải đứt ruột dẻ ra mà mế chăm sóc tận tụy chu đáo không khác gì người mẹ đẻ.
- Biết bao tình cảm yêu thương, ân nghĩa, lòng biết ơn và sự cảm phục của tác giả được chứa đựng trong “hòn” “máu” “cắt” ấy.
- Vì thế nên “trọn đời con nhớ mãi ơn nuôi’..
- Đất nước ta, dân tộc ta, một dân tộc giàu lòng nhân ái đã sản sinh ra biết bao bà mẹ bình thường mà vĩ đại như thế.
- Những bà mẹ có trái tim “như ngọc sáng ngời” đã sinh thành và tái tạo lần thứ hai cho cuộc đời biết bao người cán bộ, chiến sĩ.
- Trong đó có nhà thơ Chế Lan Viên..
- Nét đặc sắc nghệ thuật của đoạn thơ chính là thủ pháp đối lập để nhấn mạnh ý ở cách xưng hô của chủ thể trữ tình “anh con”, “em con”, “mế” “thằng em”.
- Đoạn thơ cũng đã thể hiện rõ nét phong cách của Chế Lan Viền.
- suy tưởng sâu lắng và sáng tạo hình ảnh phong phú..
- Tóm lại đây là đoạn thơ hay và tiêu biểu nhất của Tiếng hát con tàu.
- Bằng những hình ảnh độc đáo gợi cảm rất thi vị, đoạn thơ đã diễn tả được một cách chân thực và xúc động tấm lòng của Chế Lan Viên đối với người mẹ lớn là nhân dân, cội nguồn của cảm hứng nghệ thuật thơ ca.
- Đoạn thơ viết về một vấn đề rất chính trị mà chân thành, đầy tình cảm.
- Vì đây là tiếng lòng của một thi sĩ được Đảng, nhân dân cứu vớt ‘Từ thung lũng đau thương ra cánh đồng vui”.

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt