« Home « Kết quả tìm kiếm

Đề văn tự sự: Hãy kể một chuyện vui sinh hoạt – Ngữ Văn 6 nâng cao


Tóm tắt Xem thử

- MỘT SỐ BÀI TỰ LUẬN VỀ VĂN TỰ SỰ VÀ VĂN MIÊU TẢ.
- A - CÁC BÀI VĂN TỰ SỰ.
- Chuyện mới chỉ xảy ra cách đây gần một tháng.
- Nghĩ lại em vẫn thấy sợ mà cũng rất buồn cười..
- Tối hôm ấy em ngồi rửa bát ở gần bể nước.
- Vì hay nhìn gần ti vi nên em phải đeo hai cái "đít chai" trên mắt.
- Cũng vì vậy mà em hay bị xước da gần sống mũi.
- Ngồi rửa bát nên em bỏ kính trên bệ bếp.
- Chợt đang rửa em thấy cái gì đen ở gần góc nhà.
- Em sởn gai ốc chỉ muốn rửa bát thật nhanh để chạy đi.
- Chân em cứng lại, em chỉ còn biết ngồi quát.
- Nào, nào ! Cái con chuột kia ! Cút ! Cút.
- Cái mà em gọi là chuột ấy vẫn không động đậy.
- Tay vội quờ quạng lấy cái kính trên bệ bếp đeo nhanh vào.
- Nhịp tim em như đập chậm lại và cũng cùng lúc nhận ra một con dán to bằng con chuột nhắt.
- Cái gì ! Cái gì thế.
- Vẫn còn sợ nên vừa cọ bát thật nhanh, tay hơi run run em đáp lại.
- Bà ơi ! Con chuột ! Con chuột.
- Vậy là từ đấy em rất sợ rửa bát.
- Mỗi lần cứ đặt chân vào trong bếp là em phải cầm cái gậy nào đấy cho vững tay.
- Hay rửa bát em cũng phải đứng trên ghế thật cao.
- Nếu như có ai doạ chuột, em sợ đến ngất xỉu mất..
- Trước đây, em vẫn hay bị mọi người trong nhà gọi vui là “Thỏ Đế”.
- Em sợ đủ mọi thứ, cái bóng đen của mình hắt lên tường cũng sợ.
- Vì cái tính nhút nhát mà nhiều chuyện nực cười đã xảy ra với em..
- Một lần, mẹ sai em đem một gói quà sang nhà bác Hà ở đầu ngõ.
- Nhà em ở cuối ngõ, lại ngại đi bộ nên em dắt xe đạp ra.
- Đường hơi tối, lại không có đèn nên em rất sợ.
- Xung quanh các bụi rậm mọc nhiều, ve kêu ra rả làm em càng sợ hơn.
- Bỗng, một cái bóng trắng vụt ra từ một bụi cây và bám theo xe em.
- Em càng cố đạp nhanh, cái bóng trắng ấy lại càng đuổi theo rất sát.
- Em phải mất mười lăm phút mới về đến nơi, vì đường hơi xa và cũng vì sợ nữa.
- Tự nhiên, cái bóng trắng không thấy đâu nữa.
- Em chỉ thấy con Milu nhà bác Liên bên cạnh vẫy đuôi mừng rỡ ở đằng sau xe.
- Em chợt hiểu ra : Con Milu đi chơi, thấy em phóng xe qua, nó liền bám theo để về nhà.
- Lông nó trắng, lại thêm bóng đen của cây cối nên em tưởng nhầm là “ma”.
- Con cún nhỏ dụi đầu vào chân em rồi chạy về nhà.
- Tuy bây giờ em không còn nhút nhát nữa, nhưng biệt danh “Thỏ Đế” vẫn còn mãi với em.