« Home « Kết quả tìm kiếm

Rô-bin-xon ngoài đảo hoang – Văn học nước ngoài – Bồi dưỡng HSG Ngữ Văn 9


Tóm tắt Xem thử

- RÔ-BIN-XƠN NGOÀI ĐẢO HOANG.
- (Trích Rô-bin-xơn Cru-xô - Đ.
- Văn bản trong SGK trích từ tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô, xuất bản năm 1719, có tên đầy đủ là Cuộc đời và những cuộc phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô.
- Dưới hình thức tự truyện, tác phẩm kể về cuộc đòi Rô-bin-xơn Cru-xô.
- Trong một lần đi biển, tàu bị đắm, mọi người trên tàu đều thiệt mạng, Rô-bin- xơn may mắn sống sót, dạt vào một đảo hoang không dấu chân người ở vùng biển gần xích đạo.
- Bằng nghị lực phi thường, khát vọng sống và sức sáng tạo, Rô-bin-xơn đã làm chủ được hoàn cảnh, tổ chức cuộc sống của mình trên hoang đảo, sau hơn 28 năm mói trở về được nước Anh.
- Đoạn trích kể về Rô bin- xon lúc đã ở đảo hoang khoảng 15 năm..
- Bức chân dung tự hoạ của Rô-bin-xơn và cuộc sống vô cùng gian khổ của chàng trên đảo hoang:.
- Trang phục kì lạ của Rô-bin-xơn: từ mũ, áo, quần đến “đôi ủng” đều bằng da dê, tất cả đều có hình dạng khác thường, nhằm mục đích bảo vệ mình ưước những tác động của khí hậu, thời tiết khắc nghiệt trên đảo hoang ở vùng gần xích đạo.
- Qua trang phục có vẻ kì cục của Rô-bin-xơn, thấy rõ sự thiếu thốn và khí hậu khắc nghiệt ở hoang đảo..
- Những trang bị của Rô-bin-xơn: Quanh người là thắt lưng tự tạo bằng da dê, có quai đeo rìu, cưa.
- Tất cả trang bị lỉnh kỉnh ấy cho thấy cuộc sống của Rô-bin-xơn trên đảo rất vất vả, nguy hiểm (luôn phải mang theo mình công cụ lao động như cưa, rìu.
- Diện mạo của Rô-bin-xơn chỉ được miêu tả rất ít, vói hai chi tiết là nước da không đến nỗi đen cháy và bộ ria thì “chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ”.
- Điều này cho thấy Rô-bin-xơn là người lạc quan, vẫn giữ cho mình hình hài, diện mạo của con người dù chỉ có một mình ở nơi đảo hoang..
- Ý chí, nghị lực phi thuừng và sự sáng tạo, tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn:.
- Những trang phục tự tạo bằng da dê để khắc phục hoàn cảnh thiếu thốn quần áo cho thấy ý chí và óc sáng tạo của Rô-bin-xơn.
- Nó cũng chứng tỏ chàng có ý thức tạo cho mình cuộc sống đích thực của con người, dù chỉ có một mình trên hoang đảo.
- Mặt khác, trang phục có vẻ kì quặc, trang bị lỉnh kỉnh lại tạo cho Rô-bin-xơn dáng vẻ của một vị “chúa đảo” trên lãnh thổ của mình.
- Tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn được thể hiện trong cách miêu tả chân dung của mình, vói nụ cười hóm hỉnh về những thứ trang phục kì quặc mà chàng hình dung “nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm họ hoảng sợ hoặc phá lên cưòi sằng sặc”..
- Rô-bin-xơn chăm chút xén tỉa bộ ria của mình và tạo cho nó một hình dáng độc đáo.
- Giọng bông đùa khi miêu tả bộ ria của mình cũng thể hiện tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn..
- Bị rơi vào hoàn cảnh cực kì khó khăn, đơn độc nhưng Rô-bin-xơn không chán nản, tuyệt vọng, mà bám chắc lấy cuộc sống.
- Không những thế, chàng còn nỗ lực tạo cho cuộc sống của mình ngày càng tốt hơn, biết tận dụng mọi thứ của tự nhiên để phục vụ cho mình, vẫn sống một cuộc sống của con người ngay trên đảo hoang và không nguôi hi vọng sẽ trở về vói xã hội loài người.
- Nghệ thuật miêu tả chân dung nhân vật: Bức chân dung không chỉ có khuôn mặt mà là toàn thân, với đủ cả trang phục, trang bị, được miêu tả khá kĩ càng.
- Bức chân dung không chỉ khắc hoạ ngoại hình nhân vật mà ý nghĩa chính là qua đó thể hiện cuộc sống gian khổ, ý chí, óc sáng tạo và tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn..
- Lựa chọn cách kể, tả từ ngôi thứ nhất - nhân vật tự hoạ bức chân dung của mình.
- Cuốn tiểu thuyết được viết theo hình'thức tự thuật của Rô-bin-xon nên ở đoạn trích này, tất nhiên tác giả phải để cho nhân vật tự hoạ chân dung.
- Đo đó, bức chân dung tập trung chủ yếu vào trang phục (được miêu tả theo thứ tự từ đầu tới chân), trang bị, cuối cùng mói là diện mạo (được miêu tả rất ít, chỉ tập trung vào bộ ria mép độc đáo mà thôi).
- Nhân vật kể, tả bức chân dung và cuộc sống của mình bằng lời lẽ dung dị, tự nhiên, giọng thân mật, pha chút hài hước (đoạn nói về cái mũ, “đôi ủng”, bộ ria mép)..
- Ở phần mở đầu và câu cuối đoạn trích, người kể chuyện tạo một điểm nhìn khác vệ chân dung của mình, bằng cách hình dung, tưởng tương nếu người nào đó ở nước Anh mà gặp mình sẽ hết sức ngạc nhiên, sửng sốt