« Home « Kết quả tìm kiếm

Giáo án Ngữ văn 11 bài Người cầm quyền khôi phục uy quyền


Tóm tắt Xem thử

- Hiểu dược sức mạnh và sự cảm hóa của lòng yêu thương và căm giận của những con người khốn khổ..
- Nắm được đặc trưng cơ bản của bút pháp lãng mạn chủ nghĩa của Huy- gô..
- Ánh sáng của lòng thương đẩy lùi bóng tối của cường quyền, làm an lòng những người khốn khổ..
- Phân tích tâm lí, tính cách nhân vật và tình huống xung đột trong đoạn trích..
- Kiểm tra bài cũ: Kiểm tra 15 phút: So sánh giữa văn bản tiểu sử tóm tắt viết về một tác giả văn học với viết về một nhân vật chính trị-xã hội..
- Vào bài: Nếu văn học Nga được xem là nền văn học hiện thực đồ sộ đầy chất lãng mạn thì văn học Pháp lại là nơi ta bắt gặp những tác phẩm lãng mạn nhưng cũng chứa đựng hiện thực sâu sắc, hôm nay chúng ta sẽ tiếp cận một tiểu thuyết lãng mạn pháp Những người khốn khổ thông qua đoạn trích Người cầm quyền khôi phục uy quyền..
- Cho biết những nét chính về nhà văn Vic-to Huy-gô?.
- Cuộc đời Vic-to Huy-gô:.
- Hs trả lời đảm bảo các nội dung: Vic-to Huy-gô tài năng và cuộc đời nhiều gian truân, một số tác phẩm tiêu biểu như Nhà thờ Đức Bà Pa-ri, Những người khốn khổ, Éc-na-ni (kịch)….
- Vic-to Huy-gô .
- Tác phẩm tiêu biểu: Nhà thờ Đức Bà Pari, Những người khốn khổ, Éc-na-ni (kịch)….
- NNKK là tiểu thuyết nổi tiếng và đồ sộ nhất của Vic-to Huy- gô.
- Tp xoay quanh cuộc đời Giăng Van -giăng và những người lao động nghèo khổ..
- Tiểu thuyết nổi tiếng nhất của Vic- to Huy-gô.
- Tiểu thuyết Những người khốn khổ.
- Tóm tắt: (SGK) b.Bố cục: 5 phần - Phần 1: Phăng-tin - Phần 2: Cô-dét - Phần 3: Ma-ri-uýt.
- Phần 5: Giăng Van-giăng.
- Huy-gô khắc họa sâu sắc..
- Người cầm quyền có thể là Gia-ve sau thời gian dài không thể làm gì thị trưởng Ma-đơ- len, giờ đây phát hiện thân thế ngài thị trưởng thì lại nắm trong tay quyền phán xét một người tù vượt ngục..
- Người cầm quyền cũng có thể là Giăng Van-giăng sau khi hạ.
- Gia-ve, vì ông là thanh tra, còn Giăng Van-giăng là tội phạm đang trốn.
- Nội dung: Phăng-tin và thị trưởng Ma-đơ-len rơi vào tay Gia-ve, Phăng-tin tắt thở sau khi biết sự thật về thân thế thị trưởng Ma-đơ-len và tình trạng con gái mình..
- Thanh tra mật thám Gia-ve.
- Giăng Van-giăng là “Người cầm quyền khôi phục uy quyền” của một con người chân chính..
- Suy cho cùng, đó mới là cái quyền cao cả nhất, vĩ đại nhất của con người..
- Do đó, nếu hiểu Gia-ve là người cầm quyền thì đó là nhấn mạnh vào giá trị hiện thực của tp với sự bế tắc về hướng giải quyết thực trạng bất công, còn nếu hiểu người cầm quyền là Giăng Van-giăng thì đó là nhấn mạnh vào giá trị nhân đạo, nhân văn của tp..
- Giăng Van-giăng: ban đầu nhún nhường sau đó giận dữ..
- Phăng-tin: thống thiết..
- Gia-ve: Hùng hổ, sau đó sợ hãi..
- Vic-to Huy-gô đã xây dựng những nhân vật đối lập nhau để.
- Chúng ta phân tích 2 nhân vật đó..
- Ngoại hình của Gia-ve có gì đặc biệt?.
- Thái độ với Giăng Van-giăng?.
- Gia-ve có hành động gì đối với Giăng Văn-giăng?.
- Cái nhìn của Gia-ve đối với Giăng Văn-giăng có đặc điểm gì?.
- So sánh với tiếng gầm của một con thú, cái nhìn của một tên đao phủ, cách hành động của một tên lưu manh, tg đã công khai chỉ ra sự hống hách, hung.
- Nhân vật Gia-ve:.
- Đối với Giăng Van-giăng:.
- Thái độ đối với Phăng-tin?.
- Gia-ve miệt thị nguồn gốc xuất thân của Phăng-tin là gái điếm, đó là hành động khiếm nhã đối với một người phụ nữ dù cho họ như thế nào, đồng thời lại dửng dưng với nỗi đau và cái chết của Phăng-tin..
- Gia-ve có hành động gì đối với Phăng-tin?.
- Quát nạt nguyền rủa Phăng-tin, nguyền rủa cả quê hương xứ sở của mình, cố ý nói lên tình trạng của Cô-dét chưa được giải thoát như một hành động của một kẻ không có lương tâm, đến khi Phăng-tin chết cũng không mảy may nhìn đến..
- Em có kết luận gì về con người Gia-ve?.
- Phần con trong Gia-ve quá lớn, lấn át cả phần người, biến Gia- ve thành một con thú thô bạo..
- Hành động: Lớn tiếng “thế nào, mày có đi không.
- Đối với Phăng-tin - Thái độ: miệt thị, khiếm nhã, dửng dưng..
- Hành động: quát nạt, chà đạp tình mẫu tử, sát muối vào.
- Hành động của Gia-ve là sự trút bỏ sự tức giận của một thanh tra máy móc, chỉ biết phục vụ cho nhà cầm quyền một cách mù quáng, không đủ tỉnh táo đề nhìn nhận giữa kẻ xấu, người tốt, giữa hiện tượng và bản chất của vấn đề..
- Ngược lại với Gia-ve cả về thái độ và hành động là Giăng Văn- giăng..
- Trước khi Phăng-tin chết Giăng Van-giăng có thái độ gì với Gia-ve?.
- Trong điều kiện bình thường, một người như Gia-ve không thể nào làm gì được Giăng Van-giăng, thế nhưng Giăng Van-giăng lại hạ mình, chấp nhận bị sỉ nhục như một kẻ bề tôi để dành lấy những phút bình yên cuối cùng cho một người khốn khổ, hành động cao thượng đó không làm hoen ố lòng tự trọng của Giăng Van- giăng mà còn tôn cao sự hi.
- Quát mắng, xưng hô mày tao, cố tình làm Phăng-tin đau lòng.
- Nhân vật Giăng Văn- giăng.
- sinh, nhẫn nhịn của con người..
- Đối với Phăng-tin, Giăng Van- giăng có biểu hiện gì?.
- Giăng Van-giăng luôn túc trực bên giường bệnh của con người khốn khổ để an ủi động viên trong những giờ phút cuối cùng, hạ mình chịu dựng những lời nhục mạ vì Phăng- tin, đó là những viên gạch vàng xây đắp nên tình người, là hình ảnh của một vị cứu tinh..
- Giăng Van-giăng làm gì với Gia-ve sau khi sau khi Phăng- tin chết?.
- Hành động kết tội không phải với tư cách quan tòa thông thường mà là đem tòa án lương tâm ra mà xét xử.
- Những việc làm cuối cùng đối với Phăng-tin?.
- Trước khi Phăng-tin chết..
- Đối với Gia-ve:.
- Nhún nhường, chấp nhận bị Gia-ve thóa mạ..
- Van xin Gia-ve.
- Phản ứng nhẹ nhàng trước sự thô bạo của Gia-ve..
- Hi sinh vì tình yêu thương con người..
- Đối với Phăng-tin.
- Những cử chỉ cuối cùng như nâng niu thể xác và tinh thần của một con người khốn khổ, lời tâm sự mặc dù không ai nghe rõ nhưng lại làm rung động cả những trái tim đã.
- ngừng đập, đem lại nụ cười cho một thân xác đã không còn hơi thở, hành động nhân đạo cuối cùng mang một sức mạnh vô cùng lớn..
- Hành động hôn bàn tay người đã chết như để khắc họa hình ảnh một người cứu rỗi những người khốn khổ..
- Em có kết luận gì về con người Giăng Van-giăng?.
- Phăng-tin không có quan hệ huyết thống với Giăng Van- giăng, càng không phải là người để Giăng Van-giăng mưu cầu điều gì, nhưng Giăng Van-giăng vẫn sống hết mình, chấp nhận bị sỉ nhục, điều đó chỉ có thể giải thích bằng tình người, tình đồng loại..
- Bẻ thanh giường đe dọa Gia-ve.
- Sau khi Phăng-tin tin chết - Đối với Gia-ve:.
- Kết tội Gia-ve “anh đã giết chết người phụ nữ này rồi đó”..
- Cảnh báo Gia-ve đừng quấy rầy khi nhìn Phăng-tin lần cuối..
- Đối với Phăng-tin + Thương xót..
- Vuốt tóc, sửa áo, đặt lại tư thế của Phăng-tin..
- Thảo luận 2 người: Theo em Giăng Van-giăng đã nói gì?.
- Điều quan trọng ở đây không phải là ông nói gì, mà quan trọng là của một con người nhân đạo nói với một con người khốn khổ với độ thương yêu..
- Theo nhà văn bầu ánh sáng vĩ đại đó chính là ánh sáng của tình thương, con đường giải thoát của những người khốn khổ là cái chết, cái chết đó biểu hiện của sự bế tắc, ít nhiều.
- Tốt bụng, luôn thương yêu những người khốn khổ..
- Con người nhân hậu, sống với tình thương và niềm tin vào tình người..
- Tính cách nhân vật được khắc họa đậm nét qua nhiều mặt như thái độ, lời nói, hành động, qua biểu hiện từ bản thân nhân vật cũng như từ các nhân vật khác..
- Tác giả đối lập giữa cá nhân vật từ tính cách, thái độ cũng.
- Suy nghĩ của tác giả về cái chết của Phăng-tin..
- An ủi Phăng-tin Hứa với Phăng-tin sẽ chăm sóc đứa con..
- Trừng trị Gia-ve..
- Tình huống kịch được đẩy lên đến đỉnh điểm bằng cái chết của Phăng-tin làm bộc lộ đến tận cùng những ngõ sâu nhất trong tính cách của các nhân vật..
- Tình yêu thương giữa những người cùng khổ là thứ keo kết dính đặc biệt giữa con người với con người, tạo nên sức mạnh tập thể lớn lao “gần gũi nhau thêm mạnh khối.
- Soi rọi cho con người sống với nhau tốt hơn..
- Nghệ thuật đối lập Khắc họa tính cách nhân vật..
- Khắc họa nổi bật tính cách nhân vật..
- Nhân vật: Gia-ve với Giăng Van-giăng..
- Tuyến nhân vật: Gia-ve với Giăng Van-giăng và Phăng-tin.
- Đặc điểm ngoại nhân vật Giăng Van-giăng và Gia-ve + Ý nghĩa nhan đề.
- Bảng phân loại nhân vật: chính diện, phản diện.
- Đặc điểm Giăng Van-giăng Tin tưởng.
- Gia-ve.
- Hành động.
- Quát mắng, si nhục, miệt thị, chà đạp tình mẫu tử, bàng quan trước cái chết của Phăng-tin