« Home « Kết quả tìm kiếm

Download sách Những Người Khốn Khổ Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- Dinh Giám Mục thành Digne ở sát ngay Nhà Thương.
- Ông Giám Mục trầm ngâm một lúc rồi quay phắt lại hỏi viên giám đốc..
- Đối với người đàn bà đức hạnh, ông Giám Mục vừa là bậc anh, vừa là Đức Cha..
- Đó là lệ của các Giám Mục ngày trước..
- Ngay tối hôm ấy, ông Giám Mục đưa cho bà em tờ kê sau đây:.
- GIÁM MỤC GIỎI THÌ ĐỊA PHẬN KHÓ.
- Ông Giám Mục vượt qua được tất cả.
- Ông Giám Mục nói: “Thì hãy cho tôi những kẻ nghèo đó!”.
- Ông Giám Mục im lặng ngồi nghe, cuối cùng mới hỏi:.
- Lập tức ông tới nhà ngục, xuống buồng giam của “tên xiếc khỉ”, ông gọi tên người ấy, cầm tay hắn và nói chuyện.
- Ông Giám Mục đã đem lại cho hắn ánh sáng..
- Hôm sau, lúc người ta đến tìm nạn nhân, ông Giám Mục có mặt và đi theo hắn.
- Làm Giám Mục bận rộn thật.
- “Trí óc cũng là một cái vườn”, ông nói..
- ông Giám Mục biết nhưng để mặc.
- Đến đây cần cho mọi người có một ý niệm chính xác về chỗ ở của ông Giám Mục..
- Chúng tôi đã giới thiệu nhà ông Giám Mục ở có một tầng dưới và một tầng gác.
- Ông Giám Mục hay chỉ mọi người xem.
- Chỉ có mỗi lối xa hoa ấy là ông Giám Mục cho phép thôi.
- Ba khoảnh bà Magloire trồng rau, khoảnh thứ tư ông Giám Mục trồng hoa.
- Ông Giám Mục sai tháo hết những then khóa sắt ấy đi.
- Đương cơn kinh hoàng đó thì ông Giám Mục tới.
- Do đó - ông Giám Mục nói - tôi định không lấy người hộ tống..
- Ông Giám Mục nhìn thẳng vào cha xứ, nói lại giọng nghiêm nghị:.
- Hay quá, ông Giám Mục à, ta nói chuyện đi.
- Ông nói đúng - ông Giám Mục đáp lại.
- Thật bụng nữa - ông Giám Mục nói..
- Cũng như ông vậy, ông Bá Tước ạ - ông Giám Mục ngắt lời..
- Ông Giám Mục vỗ tay:.
- Lúc chuyện trò, ông nói rằng một ông Giám Mục phải như thế mới được.
- ÔNG GIÁM MỤC ĐỨNG TRƯỚC MỘT ÁNH SÁNG KHÁC LẠ.
- Trong lúc ông Giám Mục lặng lẽ nhìn, ông già nói với chú bé:.
- Ông Giám Mục bước tới.
- Ông Giám Mục đáp:.
- Thế thì ông là Giám Mục của tôi?.
- Người Cách Mạng đưa tay, nhưng ông Giám Mục không bắt.
- Ông Giám Mục không cảm động như ở mọi trường hợp khác.
- Ông Giám Mục thường tránh tọc mạch vì ông cho tọc mạch cũng gần như xúc phạm người ta.
- Ông Giám Mục ngồi lên phiến đá bên cạnh.
- Ông Giám Mục hỏi..
- Và lương tâm - ông Giám Mục thêm..
- Cũng là một.
- Ông Giám Mục nghe luận điệu quá mới mẻ này thì hơi ngạc nhiên..
- Ông Giám Mục không thể không lẩm bẩm:.
- Ông Giám Mục cảm thấy mình có một chỗ yếu nào đó đã bị đánh trúng..
- Ông Giám Mục nói khẽ:.
- Cặp mắt tập trung tàn lực, ông chất vấn ông Giám Mục.
- Ông Giám Mục cúi đầu, đáp:.
- Bây giờ đến lượt Nhà Cách Mạng kiêu hãnh, mà ông Giám Mục thì nhún nhường..
- Ông Giám Mục dịu dàng nói luôn:.
- Ông Giám Mục rùng mình.
- Ông không nhìn ông Giám Mục nữa.
- Ông Giám Mục thấy trong người rung động một cách khó nói..
- Ông Giám Mục biết thế.
- Được ban phúc cho ông - ông Giám Mục nói..
- Về nhà, ông Giám Mục đăm chiêu suy nghĩ.
- Suốt đêm ông cầu nguyện, sáng hôm sau một đôi người tò mò đánh bạo hỏi chuyện ông về nhà Cách Mạng G., ông Giám Mục không nói, chỉ đưa tay chỉ lên trời.
- Ông Giám Mục chẳng hề là một chính khách.
- Ông Myriel là một trong chín mươi lăm Giám Mục đã đến dự.
- Đó có lẽ là cách suy nghĩ của ông Giám Mục..
- Lúc Hoàng Đế từ đảo Elbe trở về, ông từ chối không ra bệ kiến khi người ta đi ngang qua vùng và trong thời kỳ “Bách Nhật”, ông không ra lệnh cầu kinh cho Hoàng Đế trong địa phận mình.
- Một ông Giám Mục biết.
- Bất kỳ Giám Mục nào cũng có thể mơ ước làm Giáo Hoàng.
- Về phương diện tin tưởng chính thống, chúng tôi không phải thăm dò ông Giám Mục thành Digne.
- Người tông đồ có thể bạo phổi, nhưng ông Giám Mục cần phải dè dặt.
- Khi ông Giám Mục bước vào, bà Magloire đang chuyện trò có vẻ hăng lắm.
- Ông Giám Mục nói:.
- Ông Giám Mục bảo:.
- Ông Giám Mục bình tĩnh nhìn khách.
- Ông Giám Mục lại gọi:.
- Cách hai bà già trong nhà này vâng lời ông Giám Mục như thế nào, chúng tôi đã trình bày rồi.
- Ông Giám Mục lại quay sang phía khách:.
- Thật thế ư? Ông chứa tôi à? À, ông không đuổi tôi, một tên tù khổ sai!.
- Ông Giám Mục thở dài não nuột.
- Một bận tôi còn được trông thấy một ông Giám Mục nữa.
- Ông Giám Mục ấy ở nhà thờ Majore ở Marseille.
- Cụ bỏ lỗi cho, tôi không biết nói thế nào cho rõ, nhưng đối với tôi, ông ấy xa xôi quá! Bận ấy ông ta đến làm lễ ở giữa trại giam… ông ta đội một cái gì hình nhọn bằng vàng.
- Đấy, ông Giám Mục như thế đấy..
- Ông Giám Mục dặn:.
- Ông Giám Mục ngồi bên se sẽ chạm tay khách:.
- Ông Giám Mục nhìn khách, hỏi:.
- Bỗng ông Giám Mục bảo:.
- Ông Giám Mục đưa khách vào tận chỗ ngủ.
- Ông Giám Mục ngước mắt lên trần nhà, đáp:.
- Qua trước tấm màn, ông Giám Mục quỳ xuống, đọc một đoạn kinh ngắn.
- Cửa mở hé, ông Giám Mục lúc đi ngủ đã không khóa cửa..
- Một tia sáng của cảnh trời ấy hiện ra ở nét mặt ông Giám Mục.
- Ông Giám Mục vẫn cứ ngủ thiêm thiếp trước cái nhìn đáng sợ ấy.
- ÔNG GIÁM MỤC LÀM VIỆC.
- Ông Giám Mục vừa nhặt được cái giỏ ở trên luống hoa.
- Hai người đứng lặng yên một lát, ông Giám Mục lại nói tiếp:.
- Ông Giám Mục nhìn bà, dáng ngạc nhiên:.
- Im! Đây là Đức Giám Mục..
- Ông Giám Mục cười, ngắt lời y:.
- Ông Giám Mục lại nói:.
- Ông Giám Mục lại gần, khẽ bảo:.
- Jean Valjean không nhớ có hứa với ông Giám Mục điều gì hay không..
- Ông Giám Mục đã nhấn mạnh vào câu mình nói.
- Ý thức anh lần lượt nhìn hai con người đứng trước mặt mình, ông Giám Mục và tên Jean Valjean.
- Chỉ còn một mình ông Giám Mục.