« Home « Kết quả tìm kiếm

Tắt Lửa Lòng - Nguyễn Công Hoan


Tóm tắt Xem thử

- TẮT LỬA LÒNG Tác giả: Nguyễn Công HoanThể loại: Tiểu ThuyếtBiên soạn: Little RainSố trang: 158December-2014http://isach.info .
- Đẻ tôi có nhà hay đi vắng, hở bà? Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 1: Thôi Còn Chi Nữa Mà MongTrang 4 -HômnayphiênchợBầu,bàđitừsớm,nhưngchắccũngsắpvề.Thôi,vô phép cậu, tôi về trước nhé.
- Ngồiđộnămphút,chợtĐiệpnghĩtớiLan,conôngTú,bỗnglạithấy Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 1: Thôi Còn Chi Nữa Mà MongTrang 5 hămhởtronglòng,đứngphắtdậy,xáchvalyđithẳng.Vừađichàngvừabựcmình,tiếccáicôngbaonămđènsách,bâygiờrútcuộctaytrắng về không, uổng hy vọng của những người bấy lâu trông mong.
- Điệpsửngsốtcảngười,bângkhuângnhưmấttrí.Tuychàngđãđiqua,nhưngcáihìnhảnhLanngồikhâubênhiêncònnhưhiệnmãiratrướcmắt.Kìa,rõràngLanngồiduỗihaichânra,cáithúngmaylungtungnhữngvụnvải,cáimáđỏhâyhây,conmắtđenlayláy.Điệplắcđầu,tiếccáivẻthiênnhiêncủaLan,Điệpcốhếtsứctìmtòithêmnhữngnétthầntình,nhưngkhôngsaonghĩrađượcnữa,vìchàngtrôngLanquen Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 1: Thôi Còn Chi Nữa Mà MongTrang 6 quá đi mất rồi.
- Tôi không biết.
- Anh không biết? Ai sai anh đi xin? Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 2: Ân TìnhTrang 13 ôngTú,vàcókhianủicảLannữa,vìmộtđôikhi,biếtđâu,LankhôngởtrongbuồnglắngtainghecâuchuyệncủaĐiệp.NhưngôngTúvàLanđềusẵnbụngthươngyêuĐiệp,thìsựđốiđápcũngkhôngcầnđắnđo,dànthếkhókhănnhưviệctrận,phảidùngnhiềumưutrí,mánhkhóe.VàĐiệpvàonhàôngTúsớmphútnàothìđượcnhìntrộmLansớmphútấy,đượcngồicáighếmọikhithỉnhthoảngLanngồi,uốngđượccáichénmọikhithỉnhthoảngLanuống,đượccầmcáiquạtmọikhithỉnhthoảngLancầm.VậyĐiệpcòntrùtrừgìmãimàchẳnggọingườiratrôngchó!Ấylàchàngchẳngbiếtgọiai,nênphảiđứngyênởđó,chẳnglẽchànglạiréotêncáingườiđứngkiarađưachàngvàohaysao? ĐiệpngấpnghéngoàicổngnhântiệncódịpđượcngắmLanlâuvàtựdo,tộigìkhônghưởng!NhưngLanvôtìnhkhôngbiết.Nàngđứngdựacộtvẩnvơhaimắtnhìnxuống.ĐiệpthấyLanđộnàyđẫyhơntrước,cáitayáocộclụanhưnịtchẹtlấycánhtay.Nàngvẫnkhâu,mấyngóntay búpmăngthoănthoắtloayhoaytrênmảnhlụađào.Điệpngắmmãi,ngắmmãi,bấtgiácsinhrabuồn,buồnvìnỗicólẽmìnhvôduyênvớiconngườicóduyênấy.BỗngtựnhiênchàngthấyngựcLanphồnglênrồigiẹpdầnlại,rồinàngngừngtaykhôngkhâunữa,nétmặtrầurầu,hai mắt mơ mộng.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 2: Ân TìnhTrang 14 Điệpđứngngâyngườinhưkhúcgỗmãimớiđịnhthần,bènlêntiếnggọi đầy tớ.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 2: Ân TìnhTrang 15 - Thế thì nó nông nổi quá! LờiôngTúnói,thoạtnghenhưkhôngcắnvàocâuchuyện,nhưngnócắnvàotưtưởngcủaông.Điệpcũngnóimộtcâucócnhảyđểđuổitheoông Tú.
- Thầytôimấtđi,nhàtôibịsasút,trongmấynămtrời,cảcơnghiệptheovạnọvạkiamàhếtsạch,đẻtôithìphảiđâmngượcchạyxuôi,buônthúngbánmẹt, Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 19 trườngmọikhi,ĐiệpcầnphảigiởhếtrađểdụLannghevàtheoýkiếncủa mình cầu cho Lan được hạnh phúc, Điệp sắp sẵn thứ tự câu nói.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 20 ĐiệpđứngtrướcmặtLan,sửngsốt,haingườinhìnnhau,imlặngđếnnửa phút.
- Cũng không tiện! Điệp hiểu ý, trỏ nói nói: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 21 -Vậymờicôlạicáigònày,tađứnglấpsangbênkia,khôngsợaitrôngthấy.
- Cô Lan ơi! Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 22 - Cậu không hiểu bụng tôi! Câunóitừđáylòngnọthấmthíađáylòngkia,khiếpĐiệpthổnthức,cũngkhôngcầmđượclệ.Bốndòngchâulãchã,chanhòanhưlàmtrôicả tư tưởng oán hận.
- Cô Lan, cô tha lỗi cho tôi! LannhìnĐiệp,mỉmcườibằngcáicườiđạilượng.Điệpthởmộtcáimạnh,nhưmuốnhắtcảcáihơinặngnềđangchứachấttrongngực,rồi Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 23 nói.
- -CôLanạ,tôiđọccácsách,tôithíchcáicảnhnàylắm.Tôimuốncôcùngtôi,ướcgìtahóarahaingườichănchiên,yêunhau,thỉnhthoảnggặpnhau,rủnhaurasườnđồi,dướibóngcâymàtròchuyện,kểlể Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 3: Sự Tình CờTrang 24 những câu tình tứ mộc mạc, mong mỏi những điều hy vọng thực thà.
- Cái gì? -Ainhìntađấykia?Thànhratôiởđâymấymươicáinămphútrồinhỉ? ChịHằngđỏửngtatonhưchiếcmâm,cứdầndầnởrặngtrênghểnh Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 4: KhoaTrang 31 sứclàmtrònbổnphậnvớigiađìnhtrướckhilàmdâuhọVũ.MấylầnthấyĐiệpđếnnhà,nàngphảitránhmặtkhôngchoĐiẹpgặp,đểchàngyênchímàsáchvởchuyêncần.Cólúcnửađêmcanhvắng,nàngcũngngừngtaykimchỉmàtưởngđếnýtrungnhân,nhưngchỉnghĩđượcđếnrằngĐiệpcóhiếucóhạnhmàthôi,rồimỉmcười,nàngthầmchúccho chàng công thành danh toại.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 4: KhoaTrang 32 Điệpváichào,vộiquá,chẳngkịphỏixemôngPhủđếntrườngcóviệcgì.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan .
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 5:...Rồi Đến DanhTrang 34 Tênlínhra.ÔngPhủquaymặtnhìnquacửakínhsaulưngcóchemànđãngten,lúctrôngthấyĐiệp,thìtrênmặtphẳngphiulộranhữngnétvuivẻ.Ônggãicằmravẻđắcchílắm.Rồimặckệcáidựaghếnóphảiỏerađằngsau,ôngquẳngcảđốnglưngxuống,ngồiưỡnnửangười,cắn môi nghĩ ngợi.
- Điệpvừamệtvừakhát,mộtchénnướcuốngkhôngđủ,nhưngbiếtlàmthếnào?ThấycáchôngPhủtiếpđãinhưthế,chàngtựhiểumìnhđượcliệtvàohạngkháchnàonênđãhơithấykhóchịu.Rồichờnămphút,mườiphút,ôngPhủvẫnkhôngchogọilên.Điệpđãthấynóngruột.Nhânrỗiviệc,chànggiũbụiáovànhổcỏmayởquần,vìchàngđibộtừga,đườngdàingótmườicâysố.Rồichẳngcònviệcgìkhácđểlàmchotiêukhiểnhơn,chàngliềnnhìncáccâuđốitreođó,thửđọcxemcònnhớchữnhonàokhông.Bỗngchànggiậtmình,vìthấyđằngsaumộtlỗvách,cóconmắtlolónhìnmình.Chàngchộtdạ,trôngconmắtấy,thìtựnhiêncáilỗlạithủngsángra,rồitiếngrúcríchhaingườicườivới Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 5:...Rồi Đến DanhTrang 35 nhau,vàtiếnggiầylọccọcchạy.Điệptinhý,đoánlàtấttiếnggiầygótcaovànhỏ,nghĩalàgiầymangcá.Chàngnhanhmắtnhìntheophíagiầy,thìvụtmộtcái,ởcửatòvòtrênnhàtư,chỉcònphấpphớimảnhvạtáomaucặnvàngvàmộtốngquầntrắngđươngchạy.Điệpđoánhẳncáccôđây,thấykháchđànônglạvàonhàthìhayngó.Chàngnghĩđếncáchănmặccủamìnhhômnay,lấylàmbằnglònglắm,vìđãlàmđượccáctiểuthưchúýđến.Quảvậybâygiờchàngđãcảilươngcáìmũtrắngsờnvành,màchụpchiếckhănlượtmới,đãthảiđôigiầyđanhtretàng,màvậngiãytâytrắngđếcaosu.Tuycáiáovảithâmvẫncũ,nhưngđãvá lại tử tế rồi.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 5:...Rồi Đến DanhTrang 36 Nghĩđếnvợ,Điệpnhớngayđếnsựthiđỗ,nhớđếnsựthiđỗ,chàngnhớngayđếncáiơncủaôngPhủ.Rồichànglạisựchồitưởngnhữnglờinóingọtngào,nhântừcủaôngPhủhômthi,bâygiờsosánhđếncáchtiếp đãi lãnh đạm này, thật là một trời một vực.
- CólẽvìphảichờlâumàĐiệpđãchấtchứanhiềunỗiáccảmtronglòng, Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 5:...Rồi Đến DanhTrang 46 Ông Tú cười.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 5:...Rồi Đến DanhTrang 47 -Thôi,đãđịnhhỏiýkiếntôi,thìnênnghetôikẻophụbụngtôi.ÔngPhủngàytrướctôichỉhơiquen,cógặpmộtvàibận,lúcấyôngcòngầynhư cái tăm.
- Nhưng mà cái bộ Lý Đình Dù thế, thì mặc sao được quần áo tây! -Ôngkệxácmày,chomàychếtgià!Ôngmuốnchechởchomày,ôngmuốnbịtmắtthiênhạ,ôngmuốnmaumaugảtốnggảtháomàyđichoôngđỡbậnthân,màmàycònkéncáchọncanh.Màythửnghĩxem,mày Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 6: Rồi Lại Đến Duyên...Trang 49 cònnõnnườnggìmàđàicácmãi.Màybêuxấuông,cáutiếtôngchỉchomột phát súng là bỏ đời! Mày làm nhục cả nhà, cả họ.
- Mặc kệ nó! Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 6: Rồi Lại Đến Duyên...Trang 50 Con vú xám người, lui ra, đóng cửa, nhưng bị gọi giật ngay lại.
- Vú Áp.
- Ông Phủ bảo.
- Thế nào? Mẹ, à quên đẻ định cho cháu ra sao? -Bẩmchú,trămsựnhờchú,đánglẽđẻcháuđếnhầuchúđểbẩm Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 6: Rồi Lại Đến Duyên...Trang 51 chuyện,nhưngvìthấynóichúsắpthăngquan,nênđẻcháuđợikhichúđi cung chức rồi lên mừng chú một thể.
- -Cànghay!Lâulắmchúkhônggặpđẻ,chúcũngmuốnmờiđẻlênchơi.Thế anh đã làm đơn chưa? -Ừ,chứmàlàmgiáohọc,thìchúthấynhiềucáikhóchịulắm,anhạ.Rồiđếnkhibịbạcđãithìanhphógàomớihếtnóicaothượng!Ờ,màquái,saochúghétbọngiáohọcthế,họkhựngkhượngquá,màtênnàocũngkhảnghi!Làmthưkýcáctòa,aingườitacũnggọílàquan,cógiátrịbaonhiêu không.
- ĐiệpnểlờiôngPhủ,khôngdámcưỡng,vảnhântiệnchàngcũngmuốnuốngchénrượuđểmừngmình,chonênchàngcầmcốc,nhắpmộthụm,rồinhănmặtnuốtđánhựcmộtcái,thấynóngrancảlên.ÔngPhủcười, bảo: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 6: Rồi Lại Đến Duyên...Trang 52 - Nó cay cay, hăng hăng, tê tê phải không? Điệp tủm tỉm, bẩm.
- Sánghômsau,chàngcựadậy,thấytêdạihẳncánhtayphảimàmìnhlạigácchânlênmộtngười.Chàngkhônghiểutạisaomìnhlạinằmvớiaiởđâu.Chàngmởmắtra.Tuycửavẫnđóngnguyên,nhưngtrongbuồng Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 6: Rồi Lại Đến Duyên...Trang 53 sánglắm,chàngthấytrướcmặtcómộtcáilưngbèbè,caonhưbứcthành.ChàngvừatưởngđượchânhạnhngủchungvớiôngPhủ,thìđãtrôngthấycáinạmtócxùxùđennhánh,dàilêthê,ngoằnngoèoquấnlấpcảgối.Điệpnhìnkỹ,thôichếtrồi:ThuýLiễu!Trốngngựcnổilên,chàng duỗi cẵng ra, nhắm nghiền đôi mắt lại, giả cách ngủ.
- Điệpkhôngđượccựa,mỏidầncảmình,lắmlúcđầugốiThuýLiễulại Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 10: Tấm Lòng Lan Và Đồ Hồi Môn Thúy LiễuTrang 84 nếucứvìcóemđứnggiữa,màanhvớiThuýLiễuhờhữngcùngnhau,thìemkhông muốn thế dâu, em không ác được thế đâu.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 10: Tấm Lòng Lan Và Đồ Hồi Môn Thúy LiễuTrang 85 Thôi,emxinchàoanh,vàmongrằnganhsẽvìemmàvuivẻvớiThuýLiễu;cònnhưem,nếuanhvướngvítíttìnhcũ,thìemxinhòhẹncùnganhđếnkiếpsau.
- Rồigiữatrưahômsau,khisáuchiếcôtôôngChánhánthuêđểĐiệprướcThuýLiễuvềđếnnhà,màyêu,màquí,màlàmbạntrămnăm,thìchàngnghetinLanvừamớibỏnhàđiđâumất!Chàngrụngrờichân Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 10: Tấm Lòng Lan Và Đồ Hồi Môn Thúy LiễuTrang 86 tay, rú lên một tiếng, rồi ngã ngất xuống sân gạch.
- Điệplấylàmđaulònglắm.Thếlàchàngđượcvợthìmấtmẹ,màmẹchàngmấtcảconlẫndâu!ChàngnghĩthươngmẹthuithủimộtmìnhnhữngtưởngconđilàmthàyPhánđểtrảnghĩa,giađinhđượcđoàntụvuivẻ,chứcóngờđâuđếnnaymẹchàngvẫnphảiđâmngượcchạyxuôi,lolắngvấtvả,túngquẩntừngđồngxu,vậymàconthinghiễmnhiênđóngmộtvaicôngtử,ởvàonơitiềnnghìnbạcvạn,coicủanhưrác, khinh người như mẻ! GiáaibiếtcáchsinhhoạtcủabàCửkhôsởdườngbao,lạithấyĐiệpđượcsungsướnglịchsựnhưthếnày,nayôtôhòmkínđichỗnọ,maixelửahạngbađichỗkia,hầungườinày,chàongườikhác,màđếnmẹ Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 11: Duyên MớiTrang 88 thìchẳngđoáihoài,ắthẳnchochànglàbấthiếu.NhưngoanchoĐiệpquá.Chàngởđây,cóchịuđược,nhữngcáiđàicácđâu.Nhiềukhichàngthấynóphiềnphức,tụctĩu,khóchịuquá.NhấtlàchàngbịôngChánhánbắtmặcquầnáotây,chảiđầubóngvàtậptànhlốigiaothiệptheokiểunhàquan,lạisángsữabòđiểmtâm,chiều“phó-mát”trángmiệng,chàngsựcnghĩđếnmẹbồnâuáovải,phảilochạybữagạohômsau,thìmiếngđỉnhchungnuốtvàomàhaihànglãchã.Lắmlúcchàngthèmthuồng cái cảnh nghèo túng thuở trước ở cạnh mẹ.
- Điệptựcholàkhốnnạnnhấttrongnhữngngườikhốnnạn,ThuýLiễuđẩyLanđiđểtranhlấyđịavịmàchàngphảinhậnlàvợ.ÔngChánhánlừachànglàmchochàngcùngLanphảichiauyênrẽthúy,lạigiếtcủachàngcảchữhiếulẫnchứtình,màchàngphảigọilàbốvợ!ĐauđớnchochàngnữalàThuýLiễucómang,đíchthựccómangrồi!HènnàoôngChánhánchẳngcốépchànglấyThuýLiễu,màbỏcảtiềnbắtcướingaylậptức!ChàngcămhờnôngChánhánkhinhchàngkhôngbằngconchó;conchó,đánhnó,nócònbiếtkêu,chứchàngđãmắcvàotrònglàchịuchếtmấtngáp.Vậyrachànghènquá,nhụcquá.Nghĩđếnnguồncơn,chànguấtlên,rạorựctrongngườichỉmongthổmáurađểđượcchết! Nghĩlạimấydòngchữnguệchngoạctrongthưnặcdanhthậtlànhữngmũitênđộcbắnvàotráitimchàngchochàngthậtchết.Màthực,chàngchỉsốngvềphầnxác,cònphầnhồn,Lanđãlấyđitừlâu,naylạimangnóđiđâumấtrồi,tìmđâuchothấynữa!Màchàngcònmuốntìmnóvềlàmchi?Nhưthếchàngcósốngcũngchỉlàsốnggượng,chờchođếnngàythầnChếtlàmphúcliachomộtnháthái,đểđượcvùinốtcáiđờithừaxuốngđấtchoxongnợmàthôi.Ngàynàoxembáo,chàngcũngđể ýtìmkỹxemcóvụtrẫmmìnhkhông.NhưngchàngcholànếuLanquảthậtchết,thìnànghếtkhổ,hếtđautrướcchàng!Songchànglạithươnghại,chẳnghayhồnbạcmệnhbơvơnơiđấtkhách,nấmmồvôchủ,cóaiđắpđiếmchokhông?ChẳngbiếtLancóđượclêncảnhBồnglai,haylạithànhmađóimakhát!ChàngchỉmonghỏithămngườitatìmđượcđếnmảLanmàlăn,màthan,màgào,màkhóc,chohếthơiđi,cholảngườiđi, cho kiệt sức đi mà ôm khối tình theo người yêu xuống chín suối! BâygiờchàngphảibỏLanmànhậnlấyngườivợthừacủaailàmvợmình,nhậnlấyđứaconcủaailàmconmình,chàngchorằngnướcđờisaolạiéolehiểmhócđếnnhưthế?Cáibứcthưấy,chàngcũnggiữkỹ Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 11: Duyên MớiTrang 98 Đếntối,saumộttrậncãinhaukịchliệtvớibốmẹvợvàvợ,Điệplụchòm,lấybứcthưnặcdanhbỏvàotúi,viếtmộtcáigiấychoThuýLiễulidị,rồigóighémquầnáonhấtđịnhrađi,bỏcảviệclàm,bỏcảchamẹvợ, bỏ cả cái thai trong bụng vợ.
- NhưngtrướckhigặpLanđểnóichuyện,chàngmuốnđidạoquanhchùađểđượcxemxétchokỹchỗLanởđã,kẻomấykhilạilênđâylàm Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 12: Tình XưaTrang 100 gì,vìchàngđịnhbụngkểchuyệnmìnhđãlydịcùngThuýLiễuvàyêucầu Lan nghĩ lại mà về nhà để chắp nối mối tình xưa.
- Bà hộ lắc đầu: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 12: Tình XưaTrang 101 -Ôngnóinhưdễlắmđấy.Cómộtlầnônggìnhậnlàđẻrachútađến,chútacũngkhôngtiếp;lạicómộtlầnnữa,bàgìtrônggiốngông,nhậnlàcô,chútacũngkhôngranữalàanh!Màchúấydặngiấu,saohômnay tự nhiên tôi buột mồm nói ra thế này! Rồi bà hộ toan đi, nhưng Điệp nói: -KhôngbàcứnóitênĐiệp,thếnàochúấycũngphảitiếp.Chúấygiậnthầytôi,giậncôtôimàđitu,nhưngchúấychỉbảoriêngcómộttôithôi,cho nên.
- Thế bây giờ con bướm ấy đâu? -Chúấykhóclócmãi,nhưngphảinghelờicụtôi.Chúấybènđàocái Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 12: Tình XưaTrang 102 lỗ,bỏxácconbướmvàomộtbaodiêm,rồichôn,chôncảcondaotâysáu lưỡi của chú ấy thường cầm nữa.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 13: Thằng VũTrang 114 CómộthômnóthấyngườibạnhọccótênlótchữTrần.Cáitêngiốngnó, nó liền hỏi, thì bạn đáp: -ChứTrầnlàhọmẹtôi,nênchatôilấylàmchứlótchotêntôi,cógìlàmlạ? Như thế thì ba chữ tên tôi vừa có họ cha tôi, vừa có họ mẹ tôi.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Mẩu Chuyện Cũ Trang 116 TừnămđỗđượcbằngSơhọcyếulược,nóđãsuýtphảibỏhọcmấylần.Nhưngmaylàmsao,lầnnàonókhôngđượcratrường,thìynhưthằngLyvàthằngQuycũngtrốnđichơilêulổng,nênbấtđắcdĩ,chamẹnóphải cho nó đi học như trước.
- À, vú Áp đấy à? Thế nào, lâu nay làm ăn có khá không? -Bẩmlạybàlớn,từngàycụcốchochúngconvềthìmỗingàychúng Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Mẩu Chuyện Cũ Trang 117 conlàmănmộtthêmsasút.Nhiềulúcchúngconnhớbàlớn,nhưngxaxôi,chảlàmsaođiđược.Bâygiờchúngconchợtnghĩđếntìnhthầytròcũ, cố xoay lấy món tiền hành lý mới đến hầu quan lớn và bà lớn được.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Mẩu Chuyện Cũ Trang 118 - Vâng, tôi thôi hầu cụ lớn từ ngày bà lớn còn con gái.
- Cha tôi là ai? Vú có biết không? Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Mẩu Chuyện Cũ Trang 119 Vú Áp tự nhiên ứa hai hàng nước mắt, rồi vội tìm lời để an tâm Vũ.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Mẩu Chuyện Cũ Trang 120 VúÁpbưnghaitaylêncheđôimắtnhắmnghiền,nhưcốlụclạitrongóc để nhớ một mẩu chuyện cũ.
- Vũ tái mặt, hỏi: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 125 nóvừatrôngthấybácsĩmànhữngnétmừngrỡbỗnglộngaytrênmặtnótáimétthâmtímnhữngvết.Nhưngđộhaigiâyđồnghồ,tựnhiên bácsĩbiếnhẳnsắcmặt,vìbácsĩnhậnranóhaohaogiốngmộtngườimàbácsĩquênbặtđimất;tuybácsĩcauđôilôngmiđểcốnhớlại,nhưngquyếtrằngchỉthấyhiệnratrongócnhữngcơngiôngtốphũphàng.
- Bác sĩ hỏi.
- Ngờ đâu bác sĩ điềm nhiên hỏi.
- Bác sĩ cười lạnh lùng.
- TưởngVũlạilàmđếnlượtthứbacáiviệcvôlýlàkhoecáitênkỳquặc, bác sĩ đè lời.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 126 - Vâng, nhưng bẩm.
- Bác sĩ thương hại, giơ tay ra ngăn.
- Bác sĩ đi trước.
- Thưa ông, con ở với ông Hoàng Xuân Long khổ lắm, Bác sĩ đứng dừng, quay lại hỏi.
- Vâng, ông cũng biết? -Mấythángtrướctôicònlàmviệcvớinhànước,thìcũngởmộttỉnhvớiôngấy.Nhưngtôichỉởđócóhơnmộttháng,rồinghỉviệc,vàmởcái Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 127 bệnh viện này, nên tôi chưa quên tên ông ấy.
- Bác sĩ lại đứng dừng, cau mặt nghĩ, rồi bảo.
- Bác sĩ cười lạt nói.
- Ông ấy làm gì mà thù tôi? Vũ thấy bác sĩ như không thiết tha đến câu mình nói, tức lắm, trả lời: -Saokhôngcóduyêncớ?Hômkia,connhấtđịnhsinhsựvớiôngấy,thìôngấysailínhtróicon,đánhconmộttrânđauquá,thâmtímcảmìnhmẩy.Đây,ôngtrôngmặtvàchântaycon,cònđủcảvếtthương,Ồngcóthể đoán được trận đòn này ông ấy tàn nhẫn là ngần nào! Bác sĩ nhìn Vũ, thương hại, nói: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 128 - Được, đau đã có thuốc.
- Đến buồng thí nghiệm, bác sĩ giơ tay nói: -Cậutrôngquabuồngnày,cũngcóthểđoánlàtôiđãlàmđượcbaonhiêuviệc.Tôichỉlấycôngviệclàmvuiởđờiđểquênnhữngnỗikhổ thống.
- Vũnhìncáikínhsoivitrùng,cáclọthuốc,rồingắmchiếcảnhphóngđạiđóng khung mạ vàng treo trên tường, Bác sĩ mỉm cười bảo: -Đấylàảnhôngcụânnhâncủatôi,vìcụmàbâygiờtôiđượcnhưthế này.Chứnếukhôngthìcólẽtôiđãphíhoài,mộtđờiđemcáithânlàmmồichosựsầunão.Chínhcụcũngtrôngnomsănsócchotôitừthuở bé.
- Thưa ông, còn ông ngoại con? Bácsĩcườilạt,sắpđáp,thìthấyVũcầmlọthuốcđểởbàngiơlênxem, bèn vội giật lấy: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 129 -Cậuchớmóvàonhữngthứcnày,coimàoangia,vìthuốcđộcđấy.Chỉvô ý dính một tí vào miệng là chết ngay.
- Bác sĩ đưa Vũ vào phòrìg riêng bên trái.
- BácsĩkéoghếchoVũngồi,rồimởtủlấyramộtcáicặpgiấy,lúihúitìmtừngtờ,Vũđưamắtbốnbên.Cácđồđạcthậtlàsơsài:trướccáigiườngtây,vừamộtngườinằm,cókếcáibàngiấy,trênmặtgiấymábừabãi,ởtườngtreomộtbứcảnhvẽbằngsơn.Tìmtòixong,bácsĩngồivàoghế.Vũ hỏi.
- Bẩm ông, bà đốc con về tết trên nhà quê? Bác sĩ cười.
- Thưa ông, nhưng sao bà lại là sư? Bác sĩ mỉm cười đáp: -Ngườinàylàconôngcụbênkia,vìkhônglấyđượctôinênđitu.Màtôi không lấy được người này nên cũng không lấy ai nữa.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 14: Một Ông Y Khoa Bác Sĩ Trang 130 -Đâylàtôimượnvẽphóngtheocáiảnhngườiấychụpkhicòníttuổi,chưa đi tu.
- Bác sĩ thở dài, đáp: -Hồitôiđitây,hồitôiđỗvàhồitôivềnước,tôicóviếtbabứcthưvàochùa,kểlạicâuchuyệnriêngcủatôi,vàxinrằngsẽkếtlạiduyêncũ,nhưngđềukhôngtiếpđượcthưtrảlời.KhiđóởPhápvề,tôicóđếnchùamấylần,nhưngngườiấynhấtđịnhkhôngra,màdặnngườinóidốilàchếtrồi.Tôibiếtngườiấygangóclắm,nêntôiđànhkhônglấyainữa, để trọn lời thề xưa.
- Vũ nhìn bác sĩ bằng con mắt cảm động.
- Có phải tên là thế này không? Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 16: Cha Thằng VũTrang 139 hátlý,kểkiềuSàiGoòng,kểsamạc.Trongbọnanhem,tôicógiọngtốtnhất.Mộthômvềthángtám,tôiđangkểsamạc,bỗngtrôngrangoàiphíatrênbuồngcô,thấycửamởđèntắt,màcôthìngồiởtrong,muốnchừngđangnghe.Tôithấyvậy,imkhônghátnữa,thìvăngvẳng,tôinghetiếngđàncôđánh.Hômsau,lúcđógầncanhba,trờisángtrăng,tôilạibắcchõngrasân,vàcũngkểsamạc.Tôilạitrôngthấycửabuồngcômởra,vàthấybóngcôđứngđấy.Vìhômtrướccóđámcướptoởcuốiphủ,nêntốiấyquanđituầnvớithầyquảnĐònvàbangườilính;chỉcònanhTắngSítcanhờcổng,vàtôiởnhàcoitrạimàthôi.Tôithấycônghe,phầnsợcũngcó,phầnmuốnghẹocôcũngcó,tôilạiimkhônghát nữa.
- -Vâng.Nhưngcậuphảibiếtlàcôấymêtôitrước,chứBụttrêntòagà Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 16: Cha Thằng VũTrang 140 nàodámmổmắt.Ngàyấyquanbắtcôấyuốngthuốcmãi,nhưngkhông làm thế nào cho cái thai ra được.
- Tư Kềnh lác đầu: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 16: Cha Thằng VũTrang 141 -Bạcquá!Ácquá!Bấtnhânquá?Hènnàomàrồitôihỏithăm,cóngườinóirằngngàymớiđẻđửabécôấybópnóchếtngạt,nhưngmaycóngười biết.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 17: Điệp Với Thúy LiễuTrang 144 Lannằmtrêngiườngbệnh,bấttỉnhnhânsự.ĐiệpcầmtayLan,thấtvọng lắc đầu, nói.
- Nhưng bác sĩ hết lòng, hẳn có hy vọng.
- Anh phải mời vài ông bác sĩ nữa cùng hiệp lực để chữa mới được.
- Bây giờ chị em ra sao? Anh? Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 17: Điệp Với Thúy LiễuTrang 145 -Tiêmrồi,nhưngcònphảinghetừgiờđếnnửađêmmớicóthểyêntâmđược.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 17: Điệp Với Thúy LiễuTrang 146 - Cậu về với ông bà Phủ? Vũ cười: -Thưaông,đốivớimộtngườiđãlậptâmgiếtconmấylần,thìlàkẻthù,chứ là mẹ sao được.
- Điệp lại cười: -Chỉcólinhhồncaothượng,đạilượng,cũngnhưchỉcócôngviệcbổnphậnmớicóthểlàmquênđượcnỗikhổthốngởđời.Tôiđây,nếu Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 18: Điệp Với LanTrang 151 - Cô Lan, cô có biết tôi là ai không? Lan lim dim hai mắt, gật đầu.
- Langật,rồicốnhănmặt,dùnghếtsức,hỏibằnggiọngkhànkhàn,líuríu rất khó nghe: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 18: Điệp Với LanTrang 152 - Mấy con? Điệp trợn mắt ngạc nhiên hỏi.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 18: Điệp Với LanTrang 153 -NgàytôibỏThuýLiễu,tôicóvàochùađịnhthămcônhưngkhôngvào,vìtôimuốnquyếtlậpthântrướcrồimớinghĩđếncuộcnhânduyênsau.
- Điệp hỏi: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 18: Điệp Với LanTrang 154 -ThỉnhthoảngtôivớiemXuâncólạichùahỏithămcô,côcóbiếtkhông? Lan lắc, Điệp nhăn mặt, nói: -Khổthânquá!Trờiđãchongườitacáiquênlàmột,cáiquenlàhai,để rịtnhữngvếtthươngtrongtâmhồnmàkhôngbiếtlợidụng.Đauđớncho Lan biết chừng nào! Lan ơi! VừanóiĐiệpvừanứcnởkhóc.Lanquaymặtnhìnchàngtỏtìnhthươnghại, gọi.
- Cô Lan! Xuân cũng gọi: Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 18: Điệp Với LanTrang 155 - Chị ơi! Khôngthấytrảlời,ĐiệpvàXuânrunlên,cốgọi.Bỗngtrênmôimấpmáy.
- Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan Chương 19: Trên Đỉnh Gò XưaTrang 158 Than ôi! Lòng người với vũ trụ, cái nào man mác cao thâm hơn? HẾT Pwred byTCPD wwwtcpdf.org) Tắt Lửa LòngNguyễn Công Hoan

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt