- Cô bắt gặp ánh mắt Clay – anh đang nháy mắt với cô ư. - -Ồ, Valentino, tôi chắc đấy – cô nói cùng một nụ cười.. - -Họ thích mà – anh nói qua những tiếng vỗ tay. - Suy cho cùng, anh đang diễn kịch - giống như cô – vì tất cả những người đang gõ ly kia.. - -Không tốt cho răng của anh đâu – cô nhìn lên cười, người ta đồn rằng còn dễ gây sung huyết nữa đấy.. - -Tôi nghĩ lại rồi, anh nên rót cho tôi thêm một ly nữa – cô nói – và hãy mỉm cười. - Anh vô tâm thật – Anh liếc từ Catherine ra cửa trước vẻ bồn chồn. - -Mẹ sẽ băn khoăn – Cô bắt đầu một cách yếu ớt, và đưa mắt nhìn quanh.. - -Jill Magnussion – Cô thì thầm. - -Trời, cô đang run kià – Anh đặt tay lên lưng cô, dẫn cô đi đến chỗ một chiếc xe lạ sẫm màu đang đổ gần đó. - -Đúng, chià khoá – Anh mỉm cười - Tối nay tôi sẽ lái, nhưng sau đó, nó là của cô.. - -Của…tôi ư. - -Mừng ngày cưới, Catherine – Anh nói ngắn gọn.. - -Clay, như thế này không công bằng – Cô van vỉ.. - -Chiếc Corvette đúng ra không phải là một chiếc xe dành cho gia đình – anh thuyết phục – Chúng ta sẽ chẳng chở hết quà cưới đến căn nhà dưới phố bằng chiếc Corvette được.. - Anh cảm thấy chiếc chià khoá rất ấm.. - -Đúng, lạy Chuá – anh đồng tình, rồi cười nghe rất căng thẳng.. - -Ồ, chúng ta không thể….chúng ta không thể chỉ đơn giản – cô nuốt vào. - -Valy của cô và va ly của tôi đều cở cốp xe rồi – anh nói và cho xe tiến ra lối đi trải sỏi.. - -Đừng – cô khẩn cầu. - và cô cảm thấy mình lại bắt đầu run từ bên trong.. - Có thể.. - Dù sao tôi vẫn cảm thấy sợ ông ấy. - cô hỏi, cảm thấy khó hiểu.. - Tại sao tôi lại cảm thấy bị. - Cô cảm thấy cơ bụng giật giật. - Catherine cảm thấy hai bàn tay của Clay trên vai cô. - Cô cảm thấy như đang ở trong mơ. - Cô cảm thấy tim cô muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, và cô trả lời.. - Con cảm thấy thế nào?. - Con cảm thấy béo ra. - Tôi chẳng thể cảm thấy gì. - Anh cảm thấy mình bị gạt.. - Clay cảm thấy mặt anh nóng bừng. - "Tôi chẳng thể cảm thấy gì. - ấy cúi xuống và cảm thấy lưỡi anh ấy trên bụng mình. - Rõ ràng mình cảm thấy đau một chút. - Em sẽ là mục tiêu tiếp theo của ông ngoại – anh nói. - Cô vọi tránh sang chỗ khác – Tôi không ngờ ông anh lại là chủ trò – cô mỉm cười bảo với Clay.. - -Đến lượt anh – anh thì thầm.. - Clay cảm thấy Catherine ngây người ra.. - -Con thì không sao – anh nói, khẽ lắc cô như trước.. - Cô cảm thấy cơ đùi căng ra. - -Anh muốn, em biết mà – anh nói, vẫn bằng giọng nói sâu, vang, và xúc động khiến cô cảm thấy dường như tất cả những lỗ chân lông trên người cô đều nổi cả lên – Và vì em đã có thai rồi, nên có điều gì khác có thể xảy ra nữa đâu, đúng không? Anh muốn nói là, nếu chuyện đó an toàn đối với em – Nhưng cô chỉ nhìn anh chằm chằm. - -Đừng nói nữa, Clay – cô cảnh cáo anh.. - -Anh nuốt lời đấy – anh nói, và từ từ nhấc vai khỏi cửa tủ.. - -Clay – cô quay mặt về phiá anh, cảnh cáo.. - Tránh xa em như thế chỉ làm anh khao khát em hơn mà thôi – anh đã tiến được nửa đường đến chỗ cô.. - -Hãy tin anh – anh nói chậm và vẫn tiến lên.. - -Không – cô định quay đi, nhưng anh đã đưa tay giữ cô lại.. - -Anh nhớ thật – cô nói với khuôn ngực nở khoẻ khoắn của anh – Tôi…ồ…. - -Lâu lắm rồi anh chưa đi xem ba lê – anh nói.. - -Anh đã làm gì nào – cô không thể nhịn cười được - Đi thằng vào trong cửa hàng và nói, bán cho tôi một chiếc váy có vòng eo cỡ bằng bốn cái cán rìu cộng lại ư?. - -Không, anh tính là phải hơn năm cán rìu cộng lại đấy – anh xoa cằm, nhìn bụng cô, ngâm nga.. - Anh xin lỗi – anh nói và bước nhanh qua cô.. - -Anh luôn để mặt mình trông giống như một người mẫu quảng cáo trên tờ Người New York vậy – cô cố gắng nói.. - -Cảm ơn em – anh đáp, giọng lạnh lùng.. - -Chết tiệt thật – anh bóp mạnh cái móc của ghim cài áo và lầm bầm.. - -Đồ con hoang – cô dằn giọng.. - Hãy nói cho tôi biết mẹ tôi gặp chuyện gì – Cô kéo tay áo anh giữ anh lại.. - Ông ấy uống say và đi về nhà.- anh vuốt ve bàn tay cô.. - -Ôi, không – cô rên lên sau những ngón tay.. - Clay cảm thấy cực kỳ bất lực. - -Catherine – anh bắt đầu, anh cảm thấy họng mình cứng lại vì xúc động.. - -Cath, ôi, Cath, để anh giúp em – anh thì thầm bằng giọng run rẩy.. - -Mẹ ơi – cô lại rên.. - -Xin em, Catherine….anh…..đừng xua đuổi anh.. - -Hãy ôm em, Clay, ôm em, ôm em đi – cô cầu khẩn và bám chặt lấy anh như một người sắp chết đuối. - -Catherine, ôi lạy Chúa, anh rất tíếc – anh nghẹn ngào nói bên tóc cô.. - -Ôi, Cath – anh thì thầm - bụng em cứng quá. - -Anh cảm thấy con đạp đấy – anh thì thầm, hơi thở của anh ấm và gấp gáp – Nó đạp ngay dưới tay anh đấy – anh xoè rộng những ngón tay trên bụng cô như thể mời gọi, nhưng con anh không đạp nữa và tay anh lại di chuyển xuống dưới. - -Khuya rồi đấy, Clay – cô khẽ nhắc anh.. - -Thôi, Clay – cô dịu dàng nói.. - Hãy để anh được chạm vào em – anh thì thầm.. - -Không, dừng lại đi – cô kiên quyết.. - -Catherine – anh dịu dàng nói với cô – anh đâu phải giống như bố em. - Và bây giờ ở đâu em lại…em….anh – nhưng cô không nói tiếp tục được vì bối rối và sợ hãi.. - -Nhưng hãy xem rồi rốt cuộc em đã thế nào nào – anh nói giọng đau đớn.. - -Hãy bỏ tay ra khỏi người em đi – cô ra lệnh. - -Em không phải là – cô nghẹn ngào – em không phải là, không phải là….. - Anh cảm thấy cô rùng mình và anh nói bên tóc cô.. - Anh cảm thấy cô thở gấp gáp.. - Em không thể cảm thấy những gì đang diễn ra trong em ư?. - Tôi cảm thấy rồi. - Tôi cảm thấy rồi, được rồi. - Tại sao tôi có thể cảm thấy ư? Đây, đưa tay cô cho tôi nào, Catherine. - Catherine cảm thấy trong người cô run lên. - Cô cảm thấy trong lòng đầy thù hận. - Cô cảm thấy bị tổn thương, bị hạ nhục. - Clay cũng đã từng cảm thấy như vậy. - Clay chợt cảm thấy mình bị loại bỏ. - Tạm biết bố đi nào, Melissa.- cô đứng lùi lại, điều khiển cánh tay Melissa thực hiện một cái vẫy chào.. - Cô cảm thấy một cảm giác an toàn, khi anh đặt tay lên cánh tay cô.. - Cô bỗng cảm thấy thất vọng. - Catherine cảm thấy nghẹt thở. - Anh cảm thấy những móng tay cô bấu trên cổ tay anh. - Anh cảm thấy anh đang mất phương hướng. - cô cảm thấy cô hụt hơi. - Cô cảm thấy bàn tay nóng bỏng của anh trên lưng cô. - Không có gì.- Anh cố tình lãng tránh, muốn cô ngừng hỏi để vuốt ve anh.
Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn hoặc xem
Tóm tắt