- Tâu bệ hạ, ông ta đã lắng nghe và đã nghe thấy.. - Ông ta mong ước gì?. - Cứ hứa trao cho ông ta ngai vàng. - Ông ta muốn gì? Rời khỏi triều đình à?. - Ông ta đang đợi anh à, de Mouy - Henri hỏi.. - Trong phòng hai vị quý tộc của ông ta.. - De Mole hỏi.. - người ta nói rằng em rất quý mến ông ta. - De Mole!…. - Ông ta muốn gì ở ta?. - De Mole đáp.. - Vậy là ông ta biết hết.. - Và bà chìa chiếu chỉ cho ông ta.. - Ông ta sẽ phản đối.. - Ông ta sẽ kháng cự?. - Quận công d’Alençon thốt lên, và ông ta lao theo dấu chân Charles.. - A! Thật à? Thế anh trả lời ông ta thế nào?. - Nhưng, thưa bệ hạ. - “Ai nói với ông ta với La Mole vậy kìa. - Ông ta chẳng nhìn thấy gì hết. - Nhưng ai đi cùng ông ta vậy?. - Thưa bệ hạ không.. - Tâu bệ hạ, Người không biết ông ta.. - Tâu bệ hạ có.. - Thưa bệ hạ, Người đã làm gì để trả ơn ông ta?. - Sao vậy, thưa bệ hạ?. - Tâu bệ hạ, bệ hạ nhầm. - Ông ta không biết gì chứ. - Sao ông ta lại không thể ở chỗ tôi được.. - Nói ông ta ở đâu ấy à. - Ông ta sẽ im lặng.. - Ông de Mole. - Ông De Mole.. - Tại sao ông de Mole lại không ở gần anh như bổn phận của ông ta đòi hỏi?. - Tôi đã cho ông ta nghỉ.. - Quả đó là tội người ta gán cho ông ta.. - Vậy ông ta ở đâu?. - Và… Nếu người ta bắt ông de Mole tra khảo ông ta thì - Catherine nói sau một lát im lặng.. - Vậy mẹ muốn gì ở ông de Mole ông ta không ở cung vua Navarre lúc đó kia mà?. - Không Catherine đáp - Ông ta không ở trong cung vua. - nhưng ông ta ở nhà… hoàng hậu Navarre.. - Tâu bệ hạ. - Không, ông ta không có mặt ở đây. - Thế còn quận công d’Alençon? Mình đã gặp ông ta chưa?. - Ông ta bảo gì mình?. - Ông ta lả người rất thông thái.. - Vậy ra ông chờ ông ta à. - Bệ hạ đi tuần à. - Lệnh bà yêu ông ta đến mức có thể liều mình vì ông ta. - Ông ta đến đây ấy ạ. - Bệ hạ nghĩ thế ạ. - Nếu ông bạn chúng ta thấy một người đàn ông có thể ông ta sẽ e dè, xin bà hãy hiểu cho.. - Liệu ông ta có biết gì về dự định này không, ông de Mole. - Ông ta đã nhận được một bức thư của ông de Mouy cách đây vài hôm.. - À à! Thế mà ông ta chẳng nói gì với ta. - Nếu quận công d’Alençon từ chối, ông ta chỉ cần mười lăm hôm để tổ chức lại tất cả nhân danh bệ hạ.. - Tâu bệ hạ, ông ta sẽ ở vị trí của mình.. - Xin lệnh bà hãy đưa tay cho ông ta hôn - Henri nói - Ông de Mole không phải là một triều thần bình thường.. - De Mole. - Vậy nên tôi không thể rời ông ta được.. - Đúng như ông ta đã dự đoán. - Vậy ra chính ông ta đã làm hỏng cả kế hoạch của chúng ta.. - Thế là ông ta phản lại chúng ta ư?. - Nhưng ông ta sẽ phản bội chúng ta ngay khi có dịp.. - Quận công d’Anjou đi rồi, người ta không nghĩ tới ông ta nữa. - Bệ hạ hãy nói với ông ta rằng Người không thể ra đi không có ông ta. - Bệ hạ nghĩ ông ta tin bệ hạ đến thế kia ư?. - Bệ hạ có thể tin cậy vào ông ta như tin cậy vào chính tôi.. - Và nhất là ông ta lại kín miệng nữa, de Mouy ạ. - Vì vậy ông ta sẽ theo chúng ta về Navarre. - Khi nào tới nơi chúng ta sẽ kiếm cách để thưởng cho ông ta.. - Nhanh lên, thưa bệ hạ. - De Mole giục.. - Ừ, ông de Coconnas, ông ta đi đâu rồi?. - Ồ, tâu bệ hạ, tôi không lo ngại gì cho ông ta. - Tôi xin thề với bệ hạ rằng ông ta sẽ thoát. - Cho ông ta vào. - Tâu lệnh bà - Ông ta nói - Lệnh của Người đã được thi hành. - Tâu lệnh bà, ông ta có một mình.. - Ông ta bảo sao. - nay ông còn gặp ông ta làm gì?. - Xin lệnh bà cho gọi ông ta.. - Catherine thốt lên - Vậy bạn ông ta là ai?. - Ông ta được tự do.. - Nhưng tâu bệ hạ. - Ôi tâu bệ hạ. - Thưa bệ hạ…. - Tạm biệt bệ hạ. - Ông ta khai cái gì?. - Thưa bệ hạ không. - Vậy chắc ông ta biết điều gì đây.. - De Mole bảo.. - Thưa bệ hạ. - Tâu bệ hạ…. - Ông de Mole.. - Coconnas thốt lên - Thế ông ta đến làm gì?. - Ông ta hỏi tù nhân.. - Thưa bệ hạ không đâu.. - Thưa bệ hạ, ông ta đã yêu cầu được như thế?…. - Than ôi! Thưa bệ hạ. - Ôi De Mole!
Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn hoặc xem
Tóm tắt