« Home « Kết quả tìm kiếm

Cảm nghĩ về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô...)


Tóm tắt Xem thử

- Đến bây giờ em vẫn còn nhớ lắm đôi bàn tay của bà.
- Đôi bàn tay nhăn nheo, khô cứng.
- bà chẳng bao giờ biết đau, biết mệt - em luôn cho là như thế.
- Có thể tự mình đến trường không cần ai dẫn trước.
- Có thể tự mình đi ngủ không cần ai vỗ về kể chuyện xưa.
- Mối khi nghe câu ca dao ấy, trong em lại dâng lên những tình yêu thương dành cho người bố kính yêu của mình..
- Công việc vất vả, dãi nắng dầm mưa khiến làn da bố đen sạm, bàn tay đầy những vết chai sạn.
- Từ nhỏ đến lớn, bố chưa bao giờ đánh em và chị hai cả.
- Khi hai đứa làm gì sai, bố sẽ bắt ngồi vào góc nhà, đến bao giờ nhận ra lỗi sai và xin lỗi thành khẩn thì mới thôi..
- Hầu như chẳng bao giờ để bố phải phiền lòng cả..
- Em mong sao, mình lớn lên nhanh chóng để có thể giúp đỡ cho bố đỡ vất vả hơn..
- Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn.
- Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ.
- Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ..
- Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh.
- Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy?.
- Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể.
- Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người.
- Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi..
- Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng.
- những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật..
- Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa.
- sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn..
- Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia.
- Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại.
- Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta..
- Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả.
- Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này..
- nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết.
- Tôi có cảm giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế.
- Dường như 1 dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào.
- qua tất cả những gì của mẹ.
- Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.
- Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác.
- Rồi cho đến 1 lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình.
- Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to:.
- Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương.
- Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi.
- Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương.
- Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế.
- Ôi sao tôi nhớ đến thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.
- Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm.
- Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu thương vô hạn của mẹ..
- Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ..
- Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ..
- Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa..
- Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng.
- Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công.
- Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “Con yêu mẹ!” thôi cũng được.
- mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời.
- Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ.
- Vẫn biết thế gian có muôn ngàn vẻ đẹp nhưng có lẽ đối với tôi, nụ cười của mẹ đẹp nhất trần đời.
- Bạn sẽ cười khi tôi nói thế, thật sự là không biết từ bao giờ tôi đã yêu nụ cười của mẹ.
- Mặc dù, mẹ không đẹp như bao người khác nhưng tôi lớn khôn, biết yêu thương, trưởng thành như ngày hôm nay, nụ cười ấy luôn dõi theo từng bước chân, từng hơi thở, từng khúc ngoặt của tôi trong cuộc đời..
- Nụ cười của mẹ tôi rất đẹp.
- Và có biết bao lần, tôi đã đem nụ cười đẹp rạng rỡ đó vào cả trong giấc mơ..
- Nghe bà nội kể lại, từ khi cất tiếng khóc chào đời, tôi đã được đón nhận một món quà vô giá đó là nụ cười của mẹ.
- Đó là nụ cười yêu thương, trìu mến.
- Trong tình yêu thương của mẹ, tôi đã lớn dần lên, trưởng thành dần lên, và trong những bước rẽ của tuổi thơ ấy không bao giờ thiếu vắng nụ cười của me.
- Nụ cười đó luôn ở bên tôi, sát cánh bên tôi để động viên, khích lệ tôi vượt qua mọi khó khăn, vấp ngã..
- Khi tiếng nói mama, baba được tôi cất lên cũng là khi mẹ nở nụ cười nụ cười sung sướng mãn nguyện vì bao nhiêu công lao của mẹ dạy tôi nói đã được đền đáp.
- Nghe lời kể mộc mạc chân thành của bố, tôi cảm động vô cùng và tôi cũng nhận ra rằng: không ai tốt với tôi bằng mẹ không ai yêu thương tôi bằng mẹ.
- Bây giờ, tôi đã lớn hơn, đã là một học sinh lớp 7, tôi đã cảm nhận được tình yêu thương của mẹ dành cho tôi là vô cùng to lớn.
- Nụ cười của niềm vui, niềm tự hào, hãnh diện.
- Thích nhất những lúc cả gia đình quây quần bên nhau, mẹ tôi lại nở một nụ cười tươi rói, nụ cười của hạnh phúc gia đình.
- Nụ cười của mẹ đã mang đến cho tôi bao hạnh phúc..
- Không phải lúc nào nụ cười cũng nở trên môi mẹ, tôi ân hận vì những lần làm mẹ buồn, để những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt mẹ.
- Vắng đi nụ cười hiền dịu ấy, tôi cảm thấy trống trọi, cô đơn và hiu quạnh vô cùng.
- Nụ cười của mẹ tôi là như thế đấy.
- Chính nhờ nụ cười đó mà tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, đứng dậy sau những vấp ngã trong học tập và cuộc sống.
- Tôi sẽ cố gắng học tập, chăm ngoan để nụ cười luôn nở trên môi mẹ tôi.
- Con vẫn thường hay tự hào nhiều lắm vì đôi bàn tay trắng trẻo, mịn màng của mình..
- Nhìn đôi bàn tay ấy, khối đứa bạn cùng lớp phải ghen tị với con vì đôi bàn tay đã cho mọi người biết rằng con rất được cưng chiều và không phải làm nhiều việc..
- Thế rồi tới ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 vừa rồi, nhìn đôi bàn tay Mẹ uyển chuyển, nhanh nhẹn bọc quà hàng cho khách con mới biết rằng đôi bàn tay con làm sao sánh nổi đôi bàn tay mẹ..
- Tay con nhỏ xinh và ngày càng đẹp trong khi con quá vô tâm để đến tận bây giờ mới nhận ra đôi bàn tay mẹ đang ngày càng thô ráp, chai sạn và to hơn..
- Chính bàn tay ấy đã cho con được sống trong tình yêu thương và sự chăm sóc của mẹ..
- Đôi bàn tay ấy làm đồ ăn, chải đầu, gấp chăn màn cho con mỗi sáng..
- Cũng chính đôi bàn tay ấy, hằng ngày nấu cơm, dọn nhà, trồng rau, nuôi gà..
- Đôi bàn tay ấy không ngần ngại nhúng xuống làn nước lạnh giá để quần áo con được thơm tho, sạch sẽ.
- Đôi bàn tay ấy ngày ngày cân đo đong đếm từng chút mắm muối, bạc tiền..
- Đôi bàn tay ấy đặt lên vai con mỗi khi con làm được một điều tốt và ôm con thật chặt khi con vấp ngã trên đường đời..
- Đôi bàn tay em chỉ biết tới những đồ ăn ngon.
- Đôi bàn tay con chỉ biết cặm cụi trên sách vở và những bộ quần áo đẹp.
- Đôi bàn tay cha ngày đêm miệt mài bên bàn vi.
- Còn đôi bàn tay mẹ ngày ngày làm những việc nhỏ nhưng đã cho con biết bao điều lớn lao, cao cả..
- Trong khi đôi bàn tay con chỉ biết bấm lia lịa trên bàn phím máy tính hay điều khiển tivi, đôi bàn tay mẹ lại tính từng con số xem tiền điện tháng này đã vượt mức chưa..
- Trong khi bố vừa đi uống bia với bạn bè về thì trên tay mẹ là một ly nước chanh mát lành..
- Trong khi trời nóng nực lại mất điện, đôi bàn tay mẹ phe phẩy chiếc quạt nan cho con giấc ngủ ngon..
- Và đến bây giờ con đã hiểu, là phụ nữ mẹ cũng muốn làm đẹp lắm chứ nhưng vì con, vì bao việc vẫn đang chờ đôi bàn tay mẹ nên mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả vì con, vì chồng.
- Trải qua bao tháng năm thăng trầm, đôi bàn tay ấy hẳn đã mệt mỏi nhiều thế nhưng vẫn chưa một ngày được ngơi nghỉ, chưa một ngày con nắm thật chặt đôi bàn tay ấy mặc dù có khi con dành cả buổi để chơi game, đọc truyện..
- Mẹ à, con đã quá vô tâm, quá ích kỷ khi chỉ biết đón nhận những ân cần, chăm lo từ đôi bàn tay mẹ và cho rằng đó là điều dĩ nhiên bà mẹ nào cũng dành cho con cái của mình.
- Đôi khi con làm mẹ hạnh phúc vì những thành tích mà con đạt được nhưng cũng có quá nhiều lần con để sự vô tâm và những niềm vui của cá nhân khiến mẹ buồn, khiến đôi tay mẹ phải đặt lên lau nước mắt..
- Ôi! Đôi tay mẹ tôi! Con yêu đôi bàn tay ấy biết bao nhiêu.
- Đôi bàn tay xương xương, chai sạn vì chồng con.
- Đôi bàn tay không ngừng vun vén cho gia đình một hạnh phúc vẹn tròn.Với con, mãi mãi đó vẫn là đôi bàn tay đẹp nhất, thân thương nhất trong cuộc đời mình!.
- (trích lưu bút) Thế đấy các bạn ạ...Thầy cô của chúng ta hàng năm đều thầm lặng đưa đò, đưa chúng ta đến đỉnh cao của thành đạt...nhưng có bao giờ khi thành đạt xong chúng ta đã quay lại thăm hỏi thầy cô chưa? Phần lưu bút ở trên là của cô giáo lớp 5 viết cho mình...bạn sẽ không biết được niềm vui của những người thầy, người cô khi thấy học trò mình thành đạt...và bạn sẽ càng không thể biết được cảm giác hạnh phúc của thầy cô khi thấy những chuyến đò đã qua sông rồi nhưng vẫn luôn nhớ đến chuyến đò năm cũ....
- Cảm nghĩ về cô giáo.
- Nụ cười xòa trẻ trung..
- Nhưng những kỉ niệm về cô thì em không bao giờ quên.
- Cô bị tai nạn giao thông… Cô ra đi vào mùa phượng nở