« Home « Kết quả tìm kiếm

Donwload Sách Hành Trình Kẻ Cô Đơn Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- Năm 1991, tôi xuất bản ấn phẩm thứ hai “Những mẩu chuyện dành riêng cho Demián” với một chút dấu ấn của hai câu chuyện nhỏ được trích ra từ quyển sổ ghi chép cũ rích ngày nào “Joroska” và “Những đôi cánh bay”..
- Ngày hôm nay, tôi có thể tạm kết thúc lời tựa bằng một vài lời nhắn nhủ với bạn rằng:.
- Bởi bạn đã giúp tôi hoàn thiện bản thân tôi của ngày hôm nay… và hãy nhớ rằng… tôi vẫn luôn cần biết suy nghĩ của bạn đấy!.
- Có thể nào bạn sẽ viết cho tôi bất kỳ mẩu chuyện ngắn nào được viết ra từ sự suy ngẫm của bạn, hoặc bạn được nghe kể lại từ một người nào đấy?.
- Ai mà biết được, một ngày nào đó, có thể chúng ta sẽ xuất bản những mẩu chuyện cùng nhau…?.
- Thưa Bệ hạ, Ngài là một người hùng mạnh, nhưng như ngài đã biết, pháp sư là người có được quyền năng mà không ai có thể có, đó là khả năng đoán trước vận mệnh tương lai..
- Một phần có thể do quyền lực mà pháp sư nắm trong tay, bởi chỉ mình người là thực sự có khả năng quyết định vận mệnh đất nước, còn nhà vua, trong mắt thần dân, chỉ là người thiên vị, bốc đồng và xa cách..
- Ngài sẽ hỏi liệu pháp sư có thật sự đoán trước được tương lai.
- Một kế hoạch hoàn hảo, chỉ cần một mũi tên có thể nhắm được hai đích: nhà vua sẽ loại trừ vĩnh viễn đối thủ đáng sợ của mình, và điều thứ hai, Ngài sẽ chứng tỏ cho mọi người biết pháp sư không hề có quyền năng tiên tri vì đã đoán sai ngày chết của chính mình.
- Chỉ một đêm thôi, tất cả sẽ kết thúc, cả pháp sư lẫn quyền năng của ông ta….
- Sau buổi tiệc tối, nhà vua cho gọi pháp sư vào cung và bắt đầu thực hiện kế hoạch:.
- Pháp sư, có chắc là ngài có thể đoán biết được tương lai?.
- Pháp sư khiêm tốn trả lời..
- Vậy ngài có thể tiên đoán được tương lai vận mệnh của chính ngài không? Ta muốn ngài hãy chứng minh điều đó.
- Ngài sẽ chết vào ngày nào? Ngài có thể nói chính xác ngày mà ngài sẽ qua đời không?.
- Pháp sư bỗng bật cười, người nhìn thẳng vào nhà vua nhưng vẫn im lặng..
- Có chuyện gì vậy, pháp sư.
- Vì sao lại không thể nói? Không có bất cứ quyền lực và sự đe dọa nào có thể hơn ta.
- Pháp sư nên biết rằng người vô cùng quan trọng đối với vận mệnh của vương quốc.
- Tâu Bệ hạ, thần không thể đoán chính xác được ngày ấy, nhưng có điều thần có thể cam đoan là thần sẽ qua đời trước bệ hạ một ngày….
- Pháp sư sốt sắng hỏi..
- Chẳng lẽ hắn có thể đoán biết được tương lai của chính mình?.
- Pháp sư khiêm nhường đáp lời..
- Chuyện gì sẽ xảy ra nếu pháp sư bị ám hại trong bữa tối?.
- Mới sáng tinh mơ, nhà vua đã vội vã đến thăm hỏi pháp sư.
- Nhưng làm sao để giữ chân pháp sư, để Ngài có thể đảm bảo an nguy cho ông ấy, hay nói đúng hơn là cho chính mình? Chỉ còn một cách là Ngài sẽ phải từ bỏ niềm kiêu hãnh và quyền uy để đến thăm hỏi pháp sư từng ngày, và nghĩ ra những chuyện “triều chính” khác để có thể “tham vấn” cùng pháp sư một cách chính đáng.
- Và vị pháp sư đáng kính đã chấp thuận ở lại bên cạnh đức vua..
- Đức vua gõ cửa và bước vào phòng pháp sư.
- Mong khanh hãy thứ lỗi cho ta, hoặc khanh có thể khinh thường ta, nhưng đừng giấu ta những suy nghĩ thật của khanh lúc này..
- Pháp sư trìu mến nhìn người bạn của mình và nói:.
- Có lẽ bệ hạ đã phải suy nghĩ rất lâu mới có thể nói với hạ thần điều này, nhưng dù sao đi nữa, thần cũng thấy vui mừng vì cuối cùng Ngài đã nói ra.
- Ý định của Ngài đã quá rõ ràng và không cần là một pháp sư cũng có thể biết được điều đó.
- Vị pháp sư già mỉm cười và đặt tay lên vai nhà vua..
- Thực chất, thần đã bịa ra một câu chuyện ngớ ngẩn rằng cái chết của thần sẽ diễn ra trước Ngài một ngày vì thần muốn dạy cho Ngài một bài học - bài học mà Ngài mới vừa hiểu được gần đây, và có thể đây là bài học quan trọng nhất mà thần đã dạy Ngài:.
- Người bạn của tôi ơi, cái chết của Ngài sẽ đến đúng lúc thôi, nó sẽ đến vào một ngày thích hợp khi số Ngài đã tận, và không ai có thể đoán được chính xác giờ phút đó.
- Pháp sư….
- Hoặc có thể bằng một lý do khó hiểu nào đó, pháp sư đã giảng bài học cuối cùng cho nhà vua để giải đáp nỗi lo âu rằng cái chết của Ngài sẽ đến một ngày sau khi pháp sư qua đời..
- Đó là ngôi mộ của pháp sư - người bạn của Ngài..
- Có thể đó là sự tình cờ… Có thể do quá đau buồn.
- Bác sĩ tâm thần là một người hiền hòa và là người mà ai cũng có thể tới lui để gửi gắm bất cứ nỗi muộn phiền nào.
- Ông nghĩ thầm trong lòng, thật khó mà tin là Juan “không chân” vẫn chưa hiểu được những lời phàn nàn vô lý của anh… và tất nhiên là ông sẽ giải thích cặn kẽ một lần nữa nỗi đau khổ mà Juan đang chịu đựng.
- Hơn ai hết, ông biết rõ rằng hệ thần kinh của mỗi người có sức chi phối rất đặc biệt, có thể biến một người rơi vào tình trạng ngớ ngẩn - đến mức không hiểu nổi những sự việc cơ bản và “rõ như ban ngày”..
- Nhưng tôi biết rằng tôi vẫn có thể bơi, có thể chạy thi hay nhảy múa như ngày nào..
- Quả thật, không gì có thể ngăn cản Juan làm những điều anh thích, và quan trọng hơn là, rất đáng khích lệ Juan vì ý chí vượt qua khó khăn để đạt được điều mà anh muốn.
- Nhưng với tình cảnh hiện giờ, hiển nhiên là anh khó có thể đòi hỏi gì ở họ.
- Juan hoàn toàn có thể bơi được nếu quyết tâm, nhưng anh cần hiểu rằng những người cùng chia sẻ sở thích hiện giờ sẽ không phải là những người bạn cũ.
- Anh vẫn có thể khiêu vũ, nhưng anh nên đến câu lạc bộ của những người như hoàn cảnh của anh… anh có thể chạy thi ngoài bờ sông, nhưng hãy học cách cùng chạy thi với những người khuyết tật..
- Thật không biết dùng lời lẽ nào để diễn tả cảm giác nhẹ nhõm của tôi lúc này, tôi không biết phải cảm ơn bác sĩ thế nào nữa… Tôi đã từng lưỡng lự trước khi đến phòng khám, nhưng giờ thì quả là những người bạn của tôi đã có lý khi ủng hộ tôi đến gặp bác sĩ… Tôi đã hoàn toàn hiểu ý bác sĩ rồi.
- Hãy đi tìm đến những người bạn mới… Anh cầm chiếc máy cưa trong tay và chợt nghĩ vui….
- Người ta còn kháo nhau rằng Người Khai Sáng có thể giải đáp được mọi thắc mắc trên đời.
- Nghe nói Ngài có thể giải đáp mọi vấn đề, vậy xin hãy giúp tôi thoát khỏi nỗi sợ hãi khủng khiếp này….
- Nếu con đi ngay bây giờ, có thể con sẽ đến làng Tamur trước khi trời tối… Xin ông làm ơn giúp con, xin ông!.
- Vậy là… Anh vẫn chưa thật hiểu câu chuyện của ta..
- Tôi bắt đầu ngồi tư lự hàng giờ, có số vàng này rồi thì cái gì cũng có thể mua được.
- Bởi tôi không quá chú trọng đến những thứ có thể mua được bằng tiền….
- Nếu chú gấu thông minh… và thật sự muốn học… tôi nghĩ là… việc học sẽ kéo dài trong vòng… trong vòng… ít nhất là HAI NĂM..
- Sa hoàng có thể sẽ băng hà….
- anh cũng có thể sẽ chết… và điều quan trọng nhất là… con gấu biết đâu sẽ nói!!!.
- Tôi lắng nghe … Tôi trò chuyện….
- Thỉnh thoảng, trên bức tường đó có một lỗ hổng, một cửa sổ, một vết nứt… đủ để tôi có thể ghé mắt nhìn sang con đường bên kia của một cô bạn hay cậu bạn hàng xóm nào đó..
- Cô gái bỗng nhoẻn miệng cười… và tôi cũng trìu mến đáp lại bằng một nụ cười..
- Thế nhưng giờ đây, may mắn là với bộ dạng thế này tôi đã có thể qua được cánh cửa….
- Không còn cách nào khác, cánh cửa quá hẹp thì làm sao thân người tôi có thể lọt qua nổi….
- đầu tiên đó, anh đã trả bất kỳ giá nào để có thể đến được gần em.
- Anh không quan trọng mình đã hy sinh đi bao nhiêu… tất cả đều xứng đáng để được gặp em… để chúng ta có thể cùng nhau đi trên một con đường… cùng nhau mãi mãi….
- Tự dưng trực giác mách bảo rằng tôi có thể tìm thấy tất cả những gì mơ ước nơi miền đất xa xăm ấy..
- Một thoáng chùn bước… tôi lưỡng lự….
- Không lâu sau, ý tưởng đó được chộp lấy và phổ biến cho những người bạn khác, mọi cư dân giếng bắt đầu dồn toàn bộ sức lực nới rộng bản thân ra để có thể tạo thêm khoảng trống bên trong..
- Sự liên hệ sâu sắc chỉ có thể tìm thấy ở những cư dân có lòng quả cảm: Họ đã can đảm bỏ đi những gì từng được chất chứa bên trong để đi tìm sự sâu sắc của chính mình, để trao cho nhau, để gắn kết với nhau bằng những điều rất thật từ bên trong….
- Ta có thể thỏa thích nói dông dài về cuộc đời mình, Về bản thân ta, về chính ta, Về cái ta có,.
- Để đối phó với loại đó, Joroska thường lặp đi lặp lại một hành động theo trình tự: anh quan sát chúng hồi lâu rồi xác định vấn đề như kiểu một chuyên gia vẫn làm, tự hỏi liệu anh sẽ xếp chúng vào loại “có thể giải quyết được” hay phải đặt chúng vào nhóm “nan giải”..
- Rồi anh lại bị thuyết phục bởi ý nghĩ câu đố của anh sẽ tạo hứng khởi để sau này người khác có thể tìm tòi suy nghĩ.
- Tất cả những tác phẩm khác của anh có thể được biên tập lại, được in ra và phát hành, duy có tác phẩm này là không thể.
- Một mê cung! Làm sao có thể xuất bản hay chuyển dời một mê cung….
- Anh có thể đã trở thành một người khổng lồ cao to, thế nhưng vì một phép lạ nào đấy làm cho chính anh là người duy nhất không thể thấy điều đó..
- Anh không còn đôi co với mọi người về chiều cao của mình, ngược lại, anh còn tỏ ra tự đắc vì điều đó và dựng chuyện khuyên người khác làm sao có thể cao lớn nhanh như mình..
- Và như thế, thời gian cứ trôi đi, cho đến một ngày… anh bắt gặp một chú lùn..
- Chàng trai trẻ nhoẻn miệng cười… và bước xuống phố..
- Anh bắt gặp hàng trăm người cao lớn cũng như những người nhỏ bé bình thường khác, thế nhưng hiện giờ không ai có thể làm anh xao động....
- Tại một miền đất xinh đẹp nọ, nơi mà con người không bao giờ có thể tìm thấy, hoặc có thể con người đã đi ngang qua nhưng không hề hay biết….
- Hay là anh nên cho nhiều củi vào, thật là nhiều, để không bao giờ có thể cháy hết được, và như thế, củi sẽ giữ cho lửa cháy mãi mãi… Thế nhưng, anh nhanh chóng hiểu ra nỗ lực vô ích của mình… nhiều củi thì chỉ có thể làm lửa cháy bùng lên, chứ không thể kéo dài thời gian giữ lửa..
- Hỡi chiến binh, chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Trông cậu có vẻ băn khoăn quá… Tôi đây có thể giúp gì cho cậu không?.
- Bây giờ đến lúc tôi phải đi rồi, và tôi muốn dâng lên người một thứ gì đó vĩnh cửu nhưng tôi không biết làm sao có thể giữ được ngọn lửa cháy mãi trên bệ thờ thần Gotzu..
- Tôi chỉ muốn ngọn lửa cháy mãi… và nếu tôi có phép lạ, thầy có thể bảo đảm rằng ngọn lửa cho thần Gotzu sẽ cháy mãi chứ?.
- Người chiến binh bỗng nhận ra rằng không một ai có thể dám khẳng định ước muốn của mình là bất tử….
- Phép lạ chỉ có thể xuất hiện khi ta còn ước mơ..
- Một lúc nào đó, tôi đã nghĩ có thể mình sẽ cầm cái búa và đập nát nó ra.
- Và sau đó… có thể là từng người.
- Và nếu thiếu điều đó, xã hội này không bao giờ có thể tồn tại được..
- Một vài chân lý có thể vẫn còn khó hiểu đối với nhiều người, và đôi khi ngay cả chính tôi cũng chưa hiểu nổi, nhưng rồi một ngày nào đó, những chân lý của ngày hôm nay sẽ mang theo mình tính kiên định và sự tín nhiệm trước cái nhìn của xã hội..
- Sẽ không thừa nếu tôi nhắc lại rằng sự thay đổi chỉ có thể xuất hiện nếu chúng ta.
- Làm sao chúng ta có thể tự vẽ đường đến New York nếu ta không biết chúng ta đang tìm kiếm cái gì trong vũ trụ này kia chứ?.
- Bản thân tôi, tôi chỉ có thể bắt đầu lộ trình từ điểm xuất phát mà tôi đã xác định, và đó là chấp nhận bản chất của mọi sự vật xung quanh ta..
- Có thể đúng.
- Với tôi, khái niệm “tôi đáng được nhận mọi thứ, kể cả những điều xấu” có vẻ không hoàn toàn đúng..
- Tôi có thể chắc chắn là một vài người phải nhận lấy những việc tồi tệ và chúng làm họ tổn thương nặng nề, nhưng hiển nhiên, họ không đáng phải chịu những điều như vậy!!!.
- Và chân lý thứ ba, tôi có thể lấy đó để răn mình:.
- Tất nhiên, không ai có thể làm mọi thứ mình muốn, nhưng bất kỳ ai cũng có thể KHÔNG bao giờ làm điều mà họ KHÔNG muốn làm..
- Tôi đang nói đến việc đối với một người trưởng thành, như tôi chẳng hạn, thì chẳng ai có thể buộc tôi làm điều mà bản thân tôi không muốn.
- (Không phải tôi đang nói giảm đi cái giá phải trả cho một hành động, mà tôi đang nghĩ đến sự khác biệt giữa tư tưởng “tôi sẽ không thể làm được việc này”