« Home « Kết quả tìm kiếm

Download Sách Bốn Mùa Cuộc Sống Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- Phần lớn chúng ta luôn.
- Đấng Sáng tạo đã tạo ra mỗi chúng ta là một cá nhân độc nhất, nên Người cũng sẽ dành cho mỗi chúng ta những câu trả lời riêng cho những thử thách của cuộc đời..
- chúng ta đều là tổng hoà của những con người và sự kiện mà chúng ta đã tiếp xúc từ lúc bước vào thế giới này.
- Mọi ý nghĩ mà chúng ta từng ấp ủ đều có tác động lên con người chúng ta hiện tại.
- Mọi bộ phim chúng ta từng xem, mọi cuốn sách hay tạp chí chúng ta từng đọc cũng có tác động của nó.
- Những gì chúng ta đang là và những gì chúng ta đang có đều do chúng ta tự mình dần dần tạo dựng nên.
- Những con người và sự kiện đã để lại dấu ấn, dù dễ chịu hay khó chịu, giờ đây đều đã ở lại phía sau chúng ta.
- Những gì xảy ra dù chỉ mới hôm qua cũng không còn quan trọng nữa, trừ khi chúng ta quyết định coi trọng nó.
- Những điều chúng ta còn có thể trở thành là một cơ hội vô biên và không có giới hạn.
- Giá trị lớn nhất của quá khứ là chúng ta đầu tư cái quá khứ ấy khôn ngoan như thế nào vào tương lai.
- Đôi khi chúng ta gom góp một tập hợp những con người và môi trường sống mà nếu không được thay đổi thì tương lai của chúng ta sẽ luôn giống hệt như quá khứ.
- Mỗi ngày, mỗi chúng ta đều chịu ảnh hưởng tiêu cực của một điều gì đó.
- Có những kẻ sẽ làm nhụt chí những người đang tìm kiếm một công việc tốt hơn, thế nhưng điều cốt yếu là mỗi chúng ta phải tìm được công việc mà chúng ta “sinh ra để làm” nếu muốn có được hạnh phúc đích thực..
- Có những người khóc lóc trước những người bỏ đi tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn, thế nhưng đôi khi bất chấp những giọt nước mắt ấy, chúng ta phải rời xa khỏi những người mà tác động của họ hạn chế chúng ta..
- Thật khó để ngừng lại giữa dòng đời để sàng lọc những mảnh vụn mà chúng ta đã thu nhặt qua nhiều năm.
- Chúng ta thường có xu.
- Chúng ta trân trọng những mối quan hệ bạn bè dù cho.
- Chúng ta tùy tiện kết giao người quen dù cho nói chuyện cùng những người đó gây ảnh hưởng hoặc hủy hoại thái độ của chúng ta với cuộc sống hay con người.
- Chúng ta học lấy.
- Trong một tiếng đồng hồ, chúng ta thỏa mãn cơn đói, buôn.
- Chúng ta nhắc lại những sự thật nửa vời mà chúng ta nghe lõm bõm được..
- Ngay cả khi cuộc trò chuyện có đưa ra được giải pháp, chúng ta cũng chẳng mảy may nỗ lực để đưa chúng đến được với những người có khả năng thực thi mà cứ thế chấp nhận mọi chuyện như cũ..
- Hủy hẹn tốt hơn là giữ một cuộc hẹn với những người làm phí hoài thời gian của chúng ta.
- Nếu muốn cải thiện hoàn cảnh cá nhân, chúng ta phải học cách làm những điều mà những người thất bại không chịu làm..
- Mỗi người bước vào cuộc đời chúng ta đều mang theo sự đóng góp hoặc sự hủy hoại.
- Lời nói, quan điểm, bình luận của những người khác không ngừng gây hại cho mỗi chúng ta.
- Suốt những năm đầu đời, mỗi chúng ta đều là mục tiêu cho những nhận xét vội vàng của những người không nhận thức được rằng chính những lời lẽ đó đang hình thành nên tính cách của chúng ta.
- Khi trưởng thành, dường như chúng ta có xu hướng kết giao với những người giống chúng ta nhất.
- người mà chúng ta trở thành có tác động to lớn đến loại người, sự kiện, sách vở và lối sống mà chúng ta lựa chọn..
- Nhiều sự kiện và con người hiện nay đang ảnh hưởng đến chúng ta phải bị hy sinh..
- “Xoá bỏ” quá khứ tự nó đã đủ khó rồi, ngay cả khi không có những người mà bằng những cuộc trò chuyện, nhận định hoặc thái độ của họ, họ cứ mãi kéo chúng ta trở lại với những điều chúng ta muốn bỏ lại đằng sau..
- Chịu ảnh hưởng của cả “quyết tâm thành công mới mẻ” và những người gần gũi luôn nhắc nhở chúng ta về quá khứ điêu đứng cũng giống như là đi trên một chiếc thang máy tinh thần.
- Lòng tự tin mới có của chúng ta nhanh chóng nhường chỗ cho sự hồ nghi trước đây.
- Thái độ, nhận thức, và những đức tính tích cực của những người bạn chúng ta lựa chọn mới là điều quan trọng.
- Không phải là người nghèo thì sẽ là một người bạn nghèo nàn, không phải là người giàu thì sẽ làm cuộc sống của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn.
- Bằng cách xem xét không phân biệt giàu nghèo, chúng ta có thể phát hiện ra một vài “người bạn” giàu có cũng như nghèo nàn mà chúng ta không thể tiếp tục giữ mối quan hệ..
- Sự trừng phạt vĩnh cửu của chúng ta là nhận thức được về tình yêu đáng trân quý, và những người mà chúng ta yêu thương bước lên trước trong tiến trình vĩnh cửu của họ.
- Giới hạn duy nhất đặt ra cho những khả năng của chúng ta là sự.
- Cần phải có nỗ lực để nhận biết được những khả năng vô biên và đáng kinh ngạc của chúng ta.
- Cần phải có nỗ lực để tiếp tục khi kết quả của chúng ta – cũng như của bạn bè chúng ta – bảo ta đừng cố gắng nữa..
- Nó chẳng đòi hỏi gì nhiều ngoài thái độ huỷ hoại từ từ đối với hiện tại, tương lai và chính bản thân chúng ta.
- Bằng thái độ của mình, chúng ta quyết định đọc, hay không đọc.
- chúng ta quyết định cố gắng hay từ bỏ.
- Bằng thái độ của mình, chúng ta quy trách nhiệm cho bản thân khi thất bại, hay ngu ngốc đổ lỗi cho người khác.
- Tất cả những gì chúng ta đang là, và tất cả những gì chúng ta có thể trở thành quả thật hoàn toàn phụ thuộc vào chúng ta..
- Với tất cả chúng ta, yếu tố bất biến duy nhất trong đời là cảm xúc và thái độ của chúng ta với cuộc đời.
- Một thách thức lớn mà chúng ta phải đối mặt là học cách trải nghiệm sự thay đổi của các chu kỳ cuộc đời mà không.
- Nó không ngừng gửi cho chúng ta những thông điệp về sự xuất hiện của mình – chim cổ đỏ, sóc, én bay về, những quả mọng trên đồng cho những người đã dùng hết thực phẩm dự trữ.
- Là con người, chúng ta được ban cho đặc quyền tự do – quyền lựa chọn, quyền sử dụng kỷ luật, hoặc không.
- Khi được trao cho quyền lựa chọn, khá thường xuyên, chúng ta chọn nghỉ ngơi, hoặc nỗ lực nửa vời, hoặc tìm một lý do biện hộ nào đó.
- chiều sâu và mức độ lòng tin của chúng ta.
- Chúng ta chỉ có thể đúc rút từ những kinh nghiệm thực tế của những.
- nhẫn nại khi chính chúng ta gây thất vọng..
- Chúng ta phải hoặc trồng cấy trong mùa xuân cuộc đời, hoặc cầu xin kẻ khác vào mùa thu..
- Mỗi ngày được ban cho chúng ta như một mùa xuân mới.
- Sao lãng cơ hội được trao cho chúng ta ngày hôm nay.
- là trì hoãn tương lai tốt đẹp hơn của chúng ta.
- Có lẽ bởi sự sao lãng hay trì trệ của chính chúng ta trong những mùa trước, chúng ta sẽ thấy dạ dày hoặc nhà kho của mình trống rỗng.
- Nhu cầu thức ăn và tiền bạc của chúng ta không thể đợi đến mùa thu sắp tới mà là ngay lúc này.
- Trong những hoàn cảnh như thế, chúng ta thường quên mất rằng mùa vụ sẽ chẳng tăng tốc hay chậm lại chỉ vì nhu cầu của chúng ta..
- Luôn luôn là như vậy, hạt giống cũng như nhu cầu của chúng ta phải chờ đợi mùa màng biến đổi..
- Chúng ta không thể yêu cầu tự nhiên thiên vị cho mình.
- cơ hội để lắng nghe lời nói của những người hiểu biết hơn chúng ta.
- cơ hội để đi dạo ra biển cùng người chúng ta yêu.
- Chúng ta – tôi, người viết cuốn sách này, và bạn, người đọc cuốn sách này – đều sống trong một thế giới của nhân quả.
- Những hạt khác được trồng cho chúng ta bởi cha mẹ, thầy cô và những người có ý định tốt nhưng lại hành động sai lầm, những người truyền thói quen suy nghĩ nghèo nàn của họ lại cho chúng ta.
- Trong cả hai trường hợp, thái độ, tình hình tài chính, môi trường sống, phong cách sống và quan điểm của chúng ta về những.
- cơ hội trong tương lai đều được gọi là hoàn cảnh – và để thay đổi hoàn cảnh, chúng ta phải thay đổi nguyên nhân của những hoàn cảnh ấy, đó chính là bản thân chúng ta.
- Chúng ta phải thay đổi thói quen, thái độ, quan điểm của mình, cũng như nghề nghiệp, nơi ở, thậm chí cả bạn bè nếu muốn thay đổi hoàn cảnh..
- Với những người đã gieo trồng dư dả vào mùa xuân, và những người chống lại sâu bọ, cỏ dại, cùng thời tiết của mùa hè, mùa thu có thể đem lại những phần thưởng cho phép chúng ta vui mừng.
- Mùa thu chính là lúc chúng ta nhận ra mùa đông sẽ dài hay ngắn..
- Cuối cùng, kết quả của chúng ta chứng tỏ chúng ta đã tuân hay bất tuân theo nó.
- những lĩnh vực của đời sống nhân loại, hãy nhận thức rằng những gì chúng ta đưa vào thế giới, chúng ta sẽ nhận lại từ nó.
- Vào mùa thu, chúng ta tận hưởng, hoặc biện hộ.
- Tự nhiên luôn giữ lời hứa rằng một bát sẽ tạo ra một bồ, chúng ta sẽ luôn nhận được nhiều hơn so với những gì mình trồng.
- Giữa mùa hè, khi chúng ta chú ý chăm sóc vụ mùa đã được trồng cấy cẩn thận, mùa đông có thể chớp nhoáng ập xuống đầu chúng ta như thể doạ cướp đi những trái ngọt của nỗ lực..
- Mùa đông có thể đến sớm trong mùa thu hoạch – mùa thu – ngay khi chúng ta đang chuẩn bị gặt những phần thưởng cho những nỗ lực đã bỏ ra, và khiến vụ mùa – hay kết quả – còn rất ít giá trị..
- Mùa đông là lúc những lời cầu nguyện không được đáp lại, hay khi hành động của những đứa con khiến chúng ta run rẩy và choáng váng.
- Mùa đông là lúc nền kinh tế chống lại chúng ta, hay khi chủ nợ theo đòi chúng ta.
- Khi mùa đông xuất hiện, chúng ta rơi vào một trong hai trạng thái: có chuẩn bị, hoặc không chuẩn bị..
- chúng ta có, cũng như những gì chúng ta chưa đạt được.
- Đó là lúc để thưởng thức trái ngọt của công sức lao động chúng ta đã bỏ ra, nhưng không phải là lúc để ăn lấy ăn để.
- Những gì chúng ta làm với thời gian, với bản thân, với bạn bè và với thái độ của mình trong suốt mùa đông sẽ quyết định ta sẽ làm gì khi mùa xuân tới.
- Chúng ta sinh ra là để không ngừng cải thiện điều kiện sống, cải thiện bản thân và thành quả của mình.
- Chúng ta tiến bộ hoặc thụt lùi, không bao giờ chúng ta đứng yên một chỗ.
- Vì ít sử dụng, chúng ta có thể đánh mất trí tuệ, khả năng suy luận, tiềm năng và sức mạnh của mình.
- dụng sai, lấy đi của chúng ta những thuộc tính con người quan trọng này, chúng ta ắt sẽ thụt lùi..
- Ngay cả khi mùa xuân tới, chúng ta cũng sẽ nỗ lực với một cái dạ dày rỗng và một cái ví không.
- không được chuẩn bị là vào mùa xuân, và trong tâm trí chúng ta.
- Hãy để trí tưởng tượng vẽ ra cho chúng ta những cơn gió buốt lạnh,.
- chúng ta hãy trải nghiệm bằng đôi mắt tâm trí tiếng khóc nỉ non của đứa con đói khát, và nỗi thất vọng hiện lên trong ánh mắt những người chúng ta yêu thương.
- Xuyên suốt tất cả các mùa trong năm, mùa đông có thể chạm tới cuộc sống của chúng ta theo nhiều phương thức nho nhỏ, thử thách chúng ta, nhắc khéo chúng ta về hoàn cảnh khó khăn của những người bị mùa đông bủa vây..
- Thách thức chủ yếu đối với những người bị mùa đông bủa vây là không để cho nó ảnh hưởng đến sự xuất hiện của mùa xuân, cùng khả năng nhận ra sự xuất hiện đó của chúng ta.
- Phần lớn cuộc đời là để học cách luôn duy trì một phần giải pháp thay vì để cho chính chúng ta trở thành một phần vấn đề..
- Nghịch cảnh hiếm khi quy được cho ai đó, hoặc điều gì đó bên ngoài chúng ta.
- Đó là lúc tìm ra những cách thức mới để giải quyết các tình huống nan giải còn tồn đọng, và để vạch ra những kế hoạch độc đáo giúp đỡ những người ít may mắn hơn chúng ta.
- Đó là lúc để hiểu và kiểm soát cơn giận dữ, cảm xúc thường gặp ở con người khiến chúng ta phán xét mà không cân nhắc thấu đáo.
- Đó là lúc để xem xét kỹ sự công bằng của chúng ta và để vượt qua xu hướng vội vã lên án mà không tìm hiểu kỹ càng.
- Mùa đông là lúc để thành thật với bản thân, về bản thân, khi chúng ta có xu hướng tự huyễn hoặc bản thân.
- Đó là lúc để phát triển những kỹ năng cho phép chúng ta hòa hợp với những người chưa hoàn hảo, vì ngay cả những kẻ ngốc cũng có thể hoà hợp với những người hoàn hảo