« Home « Kết quả tìm kiếm

Download sách Sống 24 giờ một ngày Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- Làm thế nào để sắp xếp cuộc sống một cách hợp lý và khoa học, tận dụng những giờ phút rảnh rỗi tưởng là dư thừa vào những việc có ích đó là một cách để “tăng tuổi thọ”, để kéo dài khoảng cách hữu hạn của đời người, cũng là một trong những bí quyết hương tới thành công..
- “Sống 24 giờ một ngày” của Arnold Bennett là loại cẩm nang hướng dẫn việc lập chương trình hoạt động trong ngày, với những ý kiến thiết thực rút từ kinh nghiệm sống của tác giả, cách đặt vấn đề tương đối dễ hiểu và có tính chất đại chúng, khiến mỗi người đọc có thể tiếp thu và ứng dụng cho mình mà không sinh nản lòng từ buổi đầu.
- Chương X : Đời không có gì đáng chán Chương XI : Đọc sách một cách nghiêm túc Chương XII : Nguy hiểm phải tránh.
- Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy.
- Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày..
- Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.
- Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày..
- Và cũng không có hình phạt.
- Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.
- Không thể nào mang nợ! Bạn chỉ có thể tiêu phí thời gian đã qua.
- Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.
- Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.
- Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt..
- Chính vì muốn thực hành chân lý sâu xa thường bị bỏ quên đó (chân lý ấy không phải tôi tự tìm ra đâu) mà tôi đã xem xét một cách thực tế và tỉ mỉ sự tiêu phí thời gian mỗi ngày..
- Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.
- Có thể nói rằng cảm giác luôn luôn ngóng trông, mong mỏi đó, hễ sống thì phải có, không thể tách nó ra khỏi đời sống được..
- Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).
- Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque.
- Y có thể chết trôi trước khi tới cảng Said.
- y có thể bỏ mạng một cách không vẻ vang chút nào trên bờ Hồng hải.
- ý muốn của y có thể không bao giờ thực hiện được.
- Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt..
- Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.
- Bây giờ chắc bạn mong tôi chỉ cho bạn một bí quyết kỳ diệu để có thể đạt tới mục đích của mình là thu xếp đời sống hàng ngày cho hoàn hảo, và do đó loại trừ được nỗi bất mãn kể trên..
- Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: “Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được”.
- Muốn thu xếp sao cho có thể sống đầy đủ và dễ dàng với số vốn 24 giờ một ngày thì việc đầu tiên quan trọng nhất là bạn phải bình tĩnh, nhận chân được việc đó khó khăn cực kỳ, phải cố công gắng sức lắm mới được.
- Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa..
- Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: “Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?” thì chắc chắn bạn đáp: “Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy”..
- Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.
- Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.
- Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: “Tôi không chịu được nữa rồi”..
- Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình.
- Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân.
- Nếu khi bán giấy xe cho ông ta, công ty xe điện hỏi “Tôi đổi cho thầy một đồng tiền vàng, nhưng thầy phải các cho tôi 3 cắc” thì tất ông ta la lên dữ dội..
- Trong khi bạn nhàn nhã đọc những quảng cáo về phim ảnh ở trang ngoài thì vẻ mặt bạn rõ là một người phong lưu, giàu thì giờ, một người ở một hành tinh nào đó mà mỗi ngày có tới 124 giờ chứ không phải 24 giờ.
- Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.
- Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi.
- Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm.
- Lúc đó bạn có thể đọc báo được..
- Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.
- Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được”..
- Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.
- nhưng tôi khuyên bạn, lúc đầu, có thể cứ hai đêm một lần, bỏ ra giờ rưỡi vào một công việc quan trọng là luyện trí..
- Nếu bạn tự thấy muốn mở rộng chương trình thì tùy ý, miễn là đừng bị cái gì bắt buộc và coi thì giờ thêm đó như là một mối lợi bất ngờ, chứ không phải là lợi tức thường xuyên, như vậy bạn có thể trở lại chương trình sáu ngày một tuần mà không có cảm tưởng rằng mình hóa nghèo hơn và thụt lùi..
- bạn cứ thí nghiệm đi, thật là tự nhiên, dễ hiểu mà lại có vẻ là một phép mầu.
- Tôi tin rằng dùng bảy giờ rưỡi đó một cách đầy đủ, thì đời sống trong tuần sẽ sinh động lên, hăng hái lên, và bạn sẽ ham thích cả những công việc chán nản, tầm thường nhất..
- Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ.
- Tôi biết rõ sự khó khăn, tôi biết rằng nếu thất bại trong công việc đó thì kết quả có thể tai hại, nên tôi khẩn khoản khuyên bạn mới đầu nên làm ít thôi.
- Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường..
- Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.
- Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được..
- Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao để tự điều khiển một cách chuyên chế.
- Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu.
- Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi - chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại)..
- Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.
- Đối với kẻ nào khác thì như vậy có thể hơi hữu ích, còn đối với mình quả là không hợp”..
- Bạn thử theo đi, bạn sẽ thấy phương pháp ấy chữa được phân nửa những bệnh trong đời, nhất là bệnh ưu tư - cái bệnh khốn khổ, có thể tránh được và có thể làm cho ta mắc cỡ..
- Đó là một trong những câu mà ai nấy đều thuộc, đều biết giá trị, nhưng chỉ những người thông minh nhất mới đem áp dụng.
- Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.
- Tôi chỉ khẩn khoản thưa bạn rằng một đời sống không hợp với nguyên tắc là một đòi sống ngu muội, và muốn hành động hợp với nguyên tắc thì có mỗi một cách là mỗi ngày phải nhận xét, suy nghĩ và quyết định.
- Nếu chúng thực tâm tin rằng cướp bóc là một hành vi thiện chí thì những năm khổ sai đối với chúng sẽ là những năm đầy hạnh phúc, tất cả những người tuẫn tiết đều sung sướng vì hành động hợp với nguyên tắc..
- Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18).
- Nhưng không cuốn nào có thể thay việc tự xét mình hàng ngày được, tự xét một cách thật thà ngay thẳng những việc mới làm và sẽ làm.
- Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt..
- Bạn không biết chơi đàn, nhưng bạn có thể tìm hiểu về cách tổ chức một cuộc tấu nhạc.
- Bạn lại đã hăng hái khen bản đó với một cô - bạn biết tôi nói ai rồi chứ? Và bạn còn có thể tuyên bố rằng bản đó của Beethoven và “mùi rất mực” nữa..
- Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc.
- Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn).
- Bạn bảo: “Nhưng tôi rất ghét âm nhạc”..
- Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.
- Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn “Xem tranh cách nào?” của Clermont Witt, hay cuốn “Xét các công trình kiến-trúc cách nào?” của Russell Sturgis..
- Bạn lại nói: “Tôi ghét hết thảy các nghệ thuật”..
- Đời không có gì đáng chán.
- Ai mà không hiểu luật biến hóa thì chỉ coi biển là một cảnh vĩ đại buồn chán..
- Ai đã thấm nhuần các luật tiến hóa, hiểu rằng nhân luôn luôn sinh ra quả, tất sẽ coi biển là một nguyên tố mà hồi xưa là hơi nước, có lúc đã sôi lên và nhất định sẽ có lúc đông lại thành nước đá.
- Và thưa bạn, có lẽ bạn là một thư kí công ty địa ốc, bạn ghét nghệ thuật, muốn bồi dưỡng tâm hồn bất diệt mà không thể yêu công việc thư ký của bạn được vì nó đáng chán lắm?.
- Lần lần bạn nghiên cứu những vấn đề khó hơn và bạn sẽ có thể dùng luật nhân quả giảng cho tôi tại sao những con đường thẳng băng ở Luân Đôn lại ngắn như vậy còn ở Paris lại dài hàng mấy cây số.
- Bạn là một thư ký ngân hàng và chưa đọc tiểu thuyết hấp dẫn của Walter Bagehot nhan đề là “Đường Lombard” ư? Thưa bạn, nếu bạn đọc cuốn đó, đọc kỹ nó một giờ rưỡi ba buổi tối trong tuần, bạn sẽ thấy công việc của bạn say mê tới mức nào..
- Bạn bị “nhốt trong châu thành” bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).
- Bạn không nhất định phải chuyên tâm vào nghệ thuật hoặc văn chương mới sống được một cách đầy đủ..
- Đọc sách một cách nghiêm túc.
- Đọc sách một cách nghiêm túc thì không đọc tiểu thuyết, nên bạn nào quyết định tu thân và luyện trí mà lại bỏ ra cặm cụi một giờ rưỡi trong ba buổi tối mỗi tuần để đọc trọn những tiểu thuyết của Charles Dickens (Tiểu thuyết gia Anh thế kỷ 19) thì nên thay đổi chương trình đi..
- Nếu bạn coi thơ là một thể loại khó hiểu thì bạn hãy đọc cuốn tùy bút danh tiếng của Hazlitt về bản chất chung của các loại thơ.
- Sách Anh viết về vấn đề đó không có cuốn nào hơn được cuốn ấy, và không một người nào đã đọc mà còn có thể hiểu lầm rằng thơ là một thứ khổ hình thời Trung cổ, là một giống voi điên khùng, nguy hiểm, hoặc một họng súng tự khạc đạn để bắn chết những người đứng cách bốn chục thước..
- Cuốn “Lịch sử suy vong của đế chế La Mã” (tác giả Edward Gibson thế kỷ 18) không so sánh được với cuốn “Thiên đường đã mất” nhưng cũng là một cuốn tuyệt hay, và cuốn.
- “Những quy tắc thứ nhất” của Herbert Spencer không thuộc loại thơ mà cũng là một sản phẩm cao cả của nhân loại.
- Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng..
- Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.
- Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại..
- Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo..
- Vậy mà tôi biết nhiều người mà đời sống là một gánh nặng cho họ, cho người thân và bạn bè chỉ vỉ họ không chịu nhận ra lẽ dĩ nhiên ấy.
- Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất.
- trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu..
- Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.
- Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?.
- Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích..
- Nếu chương trình có vẻ bó buộc quá mà lại không muốn thay đổi thì có một cách là cố ý bình tĩnh bỏ phí bớt thì giờ đi trong lúc công việc này chuyển qua công việc khác..
- Một thất bại trong bước đầu có thể diệt lòng ham tu thân luyện trí, nên bạn phải đề phòng từng ly từng tí để tránh nó.
- Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn..
- Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.