- De Mole! Phải chăng đó là Lerac de Mole, một người xứ Provençal. - Rồi chàng quay về phía De Mole:. - De Mole hỏi.. - De Mole hỏi - Ông ta chuyển nhà rồi à?. - De Mole kêu lên.. - De Mole kêu lên - Chúng bay hy vọng rằng…. - De Mole lẩm bẩm với vẻ ngạc nhiên đau đớn.. - Vậy thì đi nào, ông de Coconas - De Mole nói.. - À - De Mole đáp - Có lẽ ta sẽ ăn tối ở chỗ đức vua Navarre.. - Bá tước Lerac de Mole.. - Bá tước Lerac de Mole?. - De Mole đứng lại một mình.. - Tôi là bá tước Lerac de Mole.. - Người đàn bà cũng dừng lại nhìn De Mole.. - Có phải ông là de Mole?. - De Mole run lên toàn thân. - De Mole xích lại gần:. - De Mole vừa nói vừa mỉm cười - Đó là một trong những tác giả ưa thích của tôi đấy.. - Vâng - De Mole trả lời - Ông gia sư của tôi đã dạy cho tôi.. - Coconas đưa tay chào De Mole.. - Có phải ông là bá tước de Mole - Chính tôi.. - Ông de Mole phải không?.. - Ông de Mole này, ông định đi nghỉ ngay bây giờ à?. - De Mole vừa nói vừa mỉm cười - Thế ông có điều gì phản đối chúng tôi không?. - De Mole hỏi Coconnas.. - De Mole vừa nói vừa phá lên cười.. - Á à - De Mole vừa nói vừa trang bài - Ông cũng phải đi gác cơ à?. - De Mole nói.. - Chàng tới bên cạnh De Mole nói:. - Ông De Mole ư. - Coconnas phản ứng - Ông de Mole cùng đi tới với tôi. - De Mole kêu lên - Ông de Coconnas, cứu tôi!. - Xin thề, thưa ông de Mole. - Ông ta đưa. - Coconnas kêu lên - De Mole!. - De Mole!- La Hurière và Maurevel nhắc lại.. - De Mole nhớ lại khẩu lệnh.. - De Mole lao bổ tới chỗ nàng.. - Ông ta thét lên.. - De Mole mở mắt, chàng lẩm bẩm:. - De Mole lẩm bẩm.. - De Mole quỳ xuống, thốt lên:. - Marguerite hỏi với một vẻ khiến De Mole. - De Mole vẫn cố thử kháng cự lại. - Ông ta đẹp nhỉ. - Những cử động làm De Mole tỉnh lại. - Ông ta không có ở đây!. - Không, hứa đi - Lerac de Mole.. - Ông de Mole ấy à?. - Ôi, thưa lệnh bà - De Mole trả lời - Lệnh bà nhầm lắm. - Thưa lệnh bà - De Mole ngập ngừng nói - Từ căn buồng mà tôi được đưa vào, người ta có thể nghe thấy mọi điều.. - Thưa lệnh bà - De Mole nói - Bản chất con người tôi rất đáng ghét. - De Mole buột miệng nói.. - Ô, thưa lệnh bà - De Mole thốt lên - Không đâu, tôi không muốn gặp quận công d’Alençon còn hơn cả vua Navarre.. - Marguerite lại đưa mắt nhìn De Mole. - De Mole thì thầm.. - Thưa bà, nếu ông de Mole có thể đến được phòng của tôi thì tôi sẽ dành cho ông ta giường của chính mình.. - De Mole lẽ ra đã ngủ được như nhà vua. - Khi quận công quay lại thì De Mole ra khỏi buồng và đứng trước mặt ông ta.. - Đó là tất cả những gì mà De Mole mong muốn. - De Mole hết sức vui mừng. - Ông ta sẽ đến đấy. - Đúng vậy thưa ông - De Mole trả lời - Tôi còn sống. - De Mole tiếp.. - Ôi, tội nghiệp chàng, De Mole. - De Mole nghe thấy tiếng kêu ấy. - Tôi không thể ra sớm hơn - De Mole nói.. - Chính ông ta. - Đến lượt De Mole vừa nói vừa mỉm cười - Nếu vậy đã có tôi ở đó để nhắc nhở ông ta.. - Nói tới đó, ông ta ra đi và chỉ còn De Mole ở lại một mình với Coconnas.. - De Mole vẫn tiến lại.. - Hiển nhiên đó là câu trả lời mà De Mole và Coconnas tự nói với mình. - De Mole đáp.. - De Mole và Coconnas cùng kêu lên vì kinh ngạc.. - Quý ngài de Coconnas và de Mole - Hurière kêu.. - De Mole tiếp lời.. - Thề chứ, cậu có lý đấy De Mole ạ. - Đến lượt cậu De Mole.. - De Mole đỏ mặt lúng túng.. - Ông làm đi - De Mole trả lời.. - De Mole theo lời.. - De Mole đứng chết lặng khi nhìn thấy hoàng hậu của mình.. - Anh bạn De Mole. - De Mole ấp úng.. - Ông nhớ kỹ tên ông de Mole chứ?. - Ông đấy hả, ông de Mole?. - Ông có biết ông De Mole không. - Đích thân quận công đưa cho De Mole áo choàng và mũ.. - Ông de Mole. - De Mole nghiêng mình thi lễ trả lời.. - Ông de Mole đang cầm một chiếc lông cài mũ trong tay. - De Mole vừa nói vừa nhìn Marguerite với vẻ kỳ quặc.. - De Mole sôi nổi kêu lên.. - Nàng hỏi De Mole.. - De Mole tới trước cửa và gõ.. - De Mole nhắc lại.. - Hurière đã gặp De Mole. - De Mole đã ăn trưa ở chỗ Hurière. - Rồi chàng lại bắt đầu đi tìm De Mole. - É hê, de Mole
Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn hoặc xem
Tóm tắt