« Home « Kết quả tìm kiếm

Kể về chuyến du lịch trong thế giới cổ tích Bài văn mẫu lớp 7 hay nhất


Tóm tắt Xem thử

- kể một chuyến du lịch trong thế giới cổ tích, gặp gỡ với nhân vật mà em yêu mến nhất.
- Kể về chuyến du lịch trong thế giới cổ tích - Mẫu 1.
- Em đã có rất nhiều chuyến du lịch, tham quan nhiều nơi cùng bạn bè, người thân nhưng có lẽ chuyến đi đáng nhớ nhất của em chính là hành trình trở về thế giới của những câu chuyện cổ tích, được gặp công chúa Quỳnh Nga xinh đẹp, dịu hiền, gặp chàng Thạch Sanh anh dũng giết chằn tinh.
- Tất cả đều như một giấc mơ có thực, em được gặp mặt, lắng nghe những tâm sự của chính những nhân vật trong câu chuyện cổ tích Thạch Sanh mà em đã được đọc..
- Sau khi đọc xong tác phẩm truyện cổ tích Thạch Sanh, em vô cùng ngưỡng mộ chàng Thạch Sanh tốt bụng, dũng cảm, mưu trí.
- Yêu quý Thạch Sanh bao nhiêu thì em lại thấy bất bình trước hành vi độc ác của mẹ con Lí Thông bấy nhiêu, đã rất nhiều lần, vì lợi ích của bản thân mình, Lí Thông đã đẩy Thạch Sanh vào con đường chết, nhưng nhờ sự mưu trí, dũng cảm thì hết lần này đến lần khác Thạch Sanh đều có thể vượt qua.
- Cuối cùng thì cái thiện cũng chiến thắng, Thạch Sanh hạnh phúc bên cạnh công chúa Quỳnh Nga, còn mẹ con Lí Thông phải nhận lấy quả báo khi gây ra những việc độc ác..
- “Đàn kêu tích tịch tình tang Ai mang công chúa dưới hang trở về”.
- Em ngờ ngợ nhận ra một điều gì đó quen thuộc, chàng trai này rất giống với nhân vật Thạch Sanh mà em vừa đọc trong cuốn truyện lúc nãy.
- Ngay khi tiếng đàn kết thúc, em đã lại gần và hỏi thăm chàng trai nọ, đúng như em dự đoán, đó chính là Thạch Sanh, nhân vật trong cuốn truyện cổ tích, được bước vào trong thế giới cổ tích có lẽ đó chính là điều may mắn nhất mà em từng gặp.
- Em sẽ tranh thủ cơ hội này để hiểu hơn về thế giới của những nhân vật cổ tích mà em hằng yêu thích..
- Qua lời kể của Thạch Sanh, em biết được vì bị hồn ma Chằn tinh hãm hại, vu oan nên Thạch Sanh bị bắt vào trong nhà lao chờ ngày xét xử.
- Thạch Sanh buồn vì bị chính người anh em kết nghĩa mà mình yêu thương phản bội, hãm hại.
- Khi em và Thạch Sanh đang ngồi nói chuyện thì bỗng có quan binh đến và mang theo Thạch Sanh vào trong cung điện, thấy vậy em liền vội vàng chạy theo.
- Trước mặt em lúc này chính là một vị vua đầy quyền uy, mặc long bào và ngồi trên ngai vàng đầy cao quý, sang trọng.
- Bên cạnh nhà vua chính là một cô gái xinh đẹp, đoan trang, trên mặt còn vương lại những giọt lệ ngọc..
- Theo như suy đoán của em thì đó chính là công chúa Quỳnh Nga, thì ra công chúa từ khi được cứu về từ hang động của đại bàng thì trở nên u sầu, không nói không cười khiến cho vua cha vô cùng lo lắng.
- Chỉ đến khi nghe được tiếng đàn của Thạch Sanh thì công chúa mới cất tiếng nói, nhà vua thấy vậy bèn cho người dẫn Thạch Sanh đến để diện kiến.
- Trước mặt nhà vua, Thạch Sanh đã nói ra hết tất cả sự thật, rằng chính chàng mới là người cứu công chúa ra khỏi sự giam hãm của Đại bàng tinh, và lời kể này được chính công chúa Quỳnh Nga thừa nhận..
- Để trả ơn cho Thạch Sanh, nhà vua đã quyết định gả công chúa Quỳnh Nga cho chàng, còn mẹ con Lí Thông thì bị đày về quê, trên đường đi bị sét đánh trúng nên đã hóa thân thành hai con bọ hung.
- Thạch Sanh và công chúa Quỳnh Nga đã có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng chẳng được bao lâu thì quân đội mười tám nước chư hầu kéo đến xâm chiếm.
- Vâng lệnh của vua cha, Thạch Sanh đã dùng tiếng đàn để làm nhụt ý chí chiến đấu của quân giặc, sau đó thì tiếp đãi chu đáo và ban ngựa cho quân lính về nước..
- Sau đó Thạch Sanh đã được nhà vua truyền cho ngôi báu, có một cuộc sống hạnh phúc bên cạnh công chúa Quỳnh Nga.
- Kể về chuyến du lịch trong thế giới cổ tích - Mẫu 2.
- Ông kể cho tôi những câu chuyện cổ tích thật thú vị.
- Tôi nhẹ nhàng chìm vào giấc mơ tự bao giờ không hay, đó là những giấc mơ cổ tích thật đẹp hiện lên trong đầu tôi những nàng công chúa, hoàng tử, ông Bụt hiền lành tốt bụng và cả những tên yêu tinh, yêu quái xấu xa.
- Tôi đi mãi, đi mãi thì gặp Thánh Gióng – một chàng trai thật khỏe mạnh và cường tráng.
- “Ta cảm ơn nhà ngươi có một câu hỏi rất hay ngưỡng mộ ta.
- Tôi lại được đắm chìm vào tiếng sáo du dương của một chàng trai khôi ngô tuấn tú, tôi vội vàng hỏi: “Có phải chàng Sọ Dừa đang thổi sáo chăn trâu kia không nhỉ?”.
- Tôi hỏi Sọ Dừa:.
- “Anh có phải Sọ Dừa không?”.
- Chàng Sọ Dừa gật đầu tôi và vẫn mải mê thổi sáo.
- Mỗi buổi trưa hè, cô không ngần ngại nắng nôi, đường sá xa xôi để đưa cơm cho chàng Sọ Dừa, rồi từ lúc nào cô đã thương thầm Sọ Dừa và đã trở thành vợ của Trạng nguyên.
- “Cháu yêu ông nhiều lắm, nhờ những câu chuyện cổ tích của ông mà cháu đã có một giấc mơ thật đẹp”..
- Kể về chuyến du lịch trong thế giới cổ tích - Mẫu 3.
- Đã bao giờ bạn gây tổn thương cho ai đó mà các bạn yêu quý chưa? Riêng tôi, chỉ mới đây thôi, tôi đã gây ra một việc làm để phải day dứt và thấm thía cái rét cắt da cắt thịt cùng mùi vị của những que diêm cháy lên từ ước mơ.
- Mắt tôi hoa lên, trong sự mơ màng ấy tôi chỉ kịp nhận ra mình đang nằm trên tuyết khí có một cánh tay lay tôi dậy:.
- Tôi… tôi ở đâu thế này! ông là ai?.
- Thế là tôi đã hiểu ra.
- Tôi đang ở đất nước Đan Mạch xa xôi, nơi có những bông tuyết rơi và truyện cổ tích.
- Nơi mà tôi từng mong đợi tới để gặp nhân vật cổ tích yêu thích: cô bé bán diêm, chú lính chì dũng cảm,… Khi tôi còn bé, giờ thì tôi đã thực hiện được một phần mơ ước.
- Tôi đã bình tĩnh trở lại, miễn cưỡng đi theo ông – người gọi tôi là con về nhà.
- Tưởng chừng chỉ vài bước nữa là chiếc giày sẽ bung ra.
- Không hề có một ngọn nến, một món quà hay một thứ gì của giáng sinh, chỉ có một chiếc chuông đồ chơi sứt mẻ.
- Phải rồi! Có lẽ ông trời đã giúp tôi đến đây để gặp được nhân vật cổ tích yêu thích mà bao lần tôi mong ước.
- Dù bị lạnh tê tái nhưng tôi vẫn muốn đi tìm gặp nhân vật cổ tích nào.
- Giày tôi đã rách tung ra rồi tôi phải đi chân đất.
- Tôi đã không chịu đựng nổi sự lạnh giá nữa vì tôi sống ở miền nhiệt đới.
- Vừa thấy cô bé đi qua, tôi liền ngáng chân cho cô bé vấp ngã, cô bé ngã xuống tuyết, cái giỏ đựng diêm rơi ra..
- Tôi vội cướp ngay lấy một chiếc giày còn chiếc giày kia tôi giật mạnh khiến nó văng ra giữa đường.
- Một cỗ xe ngựa chạy qua kéo theo cả chiếc giày đó.
- Nhưng tôi lại nghĩ chắc gì cô bé đã cần đến chiếc giày này.
- Nó to như thế chắc cô bé đã có mấy chiếc giày nhỏ đi bên trong và cả tất ấm nữa.
- Tôi đi chiếc giày vào bên chân trái, vừa đi tôi vừa nghĩ liệu cô bé còn chiếc giày nào không, cứ nhìn bộ váy rách rưới là đủ biết cô bé nghèo và cả vẻ mặt xanh xao nữa.
- Chắc cô bé đã đi bán diêm cả ngày, vẫn chưa được ăn uống gì.
- Có thể cô bé cũng sống trong ngôi nhà ổ chuột nào đó.
- Chắc hẳn cô bé không thể đi nữa vì quá lạnh và lại không có giày.
- chiếc giày này thì cũng sẽ cứng đơ chân mất thôi.
- Tôi dừng lại, đầu óc phân vân, đúng lúc tói cảm thấy có một cánh tay đẩy mạnh vai tôi.
- Tôi ngã nhào xuống tuyết và lập thức chiếc giày ở chân tôi bị giật mất.
- Một cậu trạc tuổi tôi đã lấy chiếc giày đó và chạy thật nhanh.
- Chưa bao giờ tôi chạy nhanh đến thế, tôi đã đuổi kịp và xô cậu ta ngã để giật lại chiếc giày.
- Tôi lại chạy về phía cửa hiệu tạp hoá nơi tôi đã lấy chiếc giày của cô bé.
- Tôi nhận thấy mình đã làm một việc thật hèn hạ và tôi cần phải trao trả ngay chiếc giày cho cô bé.
- Tôi lần theo những vết chân trên tuyết, đi mãi từ khu phố này sang khu phố khác tôi đã tưởng mình mất dấu.
- Tôi vẫn kiên trì đi tìm, qua những gian nhà sáng ánh điện, mùi ngỗng quay thơm nức, tôi rẽ vào một con đường, tôi bắt gặp cô bé ở một cái hẻm giữa hai ngôi nhà.
- Cô bé ngồi sát vào tường cố thu đôi tay và đôi chân lại để chống chọi với gió rét.
- Tôi định cầm chiếc giày thể thao trả cho cô bé nhưng rồi lại lo sợ.
- Tôi sợ phải đối diện với cô, với những gì mà tôi đã gây ra.
- Tôi ngồi nép vào tường và quan sát cô bé.
- Đến lúc này tôi đã nhận ra rồi, có bé ấy chính là cô bé bán diêm mà tôi luôn mong được gặp..
- Vậy nên ngay từ đầu tôi đã thấy có gì đó thân quen ở cô.
- Ánh lửa loé lên, cô hơ đôi tay, tôi thấy trong mắt cô bé ánh lên niềm vui.
- Miệng cô xuýt xoa, tôi biết lúc đó cô đang nhìn thấy lò sưởi bằng đồng, sáng loáng, ôi! Cô bé tội nghiệp..
- Que diêm tàn và cô bé lại quẹt những que khác, những hình ảnh về ngỗng quay, cây thông dần hiện trong tâm trí tôi.
- Thật lạ kì, đến que diêm thứ tư, bà của cô bé hiện lên rõ mồn một.
- Tôi thả chiếc giày xuống và quay mặt chạy đi.
- Không, tôi không muốn cô bé chết, không!.
- Kể về chuyến du lịch trong thế giới cổ tích - Mẫu 4.
- Bà em có cả một kho truyện cổ tích mà lúc nào em cũng háo hức đón nghe..
- em thấy mình bồng bềnh lơ lửng trong thế giới thần kì..
- Đây chính là thứ lễ vật quý giá ta từng mong đợi! Lang Liêu, con xứng đáng là người nối ngôi cha!.
- Cô bé ơi, có gì đâu! Tôi đã dùng gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn, để làm ra hai thứ bánh dâng lên vua cha.
- bên bờ giếng có một cô gái quần áo rách rưới đang khóc.
- Đúng đấy cô bé ạ!.
- Cô bé ơi, ta đã nghi ngờ vợ và em trai, những người thân yêu nhất của ta.
- Cô bé ơi, hãy trân trọng tình máu thịt và đừng để tâm hồn bị vấy bẩn bới những điều nghi kị xấu xa....
- Chàng trai biến mất, chỉ còn Sọ Dừa lăn lóc trên đám cỏ xanh.
- Có lẽ đây là chàng Sọ Dừa trong câu chuyện cổ tích bà kể cho em nghe nhiều lần..
- Sọ Dừa ăn uống ngon lành.
- Chị ơi! Chị có phải là nàng Út con gái phú Ông không? Tại sao chị lại yêu chàng Sọ Dừa xấu xí?.
- Em lạ lắm phải không? Lần đầu gặp Sọ Dừa , chị cũng có cảm giác sợ hãi như mọi người.
- Chị nhận thấy chàng là một con người hiếu thảo, siêng năng và có một tâm hồn đẹp đẽ.
- Ôi! Chị xinh đẹp và nhân hậu quá! Em chúc chị và chàng Sọ Dừa của chị được sống hạnh phúc bên nhau!.
- Em vừa dứt lời thì một đám mây ngũ sắc sà xuống bao quanh Sọ Dừa.
- Thoáng chốc mây tan, một chàng trai tuấn tú hiện ra.
- Nàng đừng sợ! Ta chính là Sọ Dừa đây! Tấm lòng nhân hậu của nàng và lời cầu chúc chân thành của cô bé đã giúp ta trở lại làm người..
- Bà chính là bà tiên đầy phép màu nhiệm