« Home « Kết quả tìm kiếm

Phân tích bài thơ Vội vàng đoạn 2


Tóm tắt Xem thử

- Bên cạnh niềm say mê thiên nhiên và cuộc sống thì tác giả còn thể hiện nỗi lo lắng của mình trước thời gian và cuộc đời, hình ảnh này được thể hiện rõ qua đoạn 2 của bài thơ.
- Chúng ta cùng đi tìm hiểu đoạn 2 của bài thơ để hiểu rõ về nổi lo lắng và băn khoăn của tác giả về cuộc sống và thời gian..
- Tác giả ý thức về sự hữu hạn của thời gian: Thời gian ngày càng trôi đi.
- Con người, mọi vật đều sẽ thay đổi theo thời gian.
- Tác giả cảm thấy lo lắng, sợ hãi trước sự trôi đi của thời gian.
- Đoạn 2 bài thơ Vội vàng thể hiện nỗi lo lắng của tác giả về thời gian và cuộc sống.
- Giới thiệu khái quát về tác giả Xuân Diệu và bài thơ "Vội vàng".
- Nhà thơ coi thời gian cuộc đời không phải thứ gì tuần hoàn, bất biến mà một đi không trở lại, nên cần sống hết mình với nó.
- Đoạn 2 của bài thơ tác giả thể hiện niềm tiếc nuối trước sự trôi chảy của thời gian:.
- Điều đó thể hiện sự nhạy cảm của nhân vật trữ tình hay cũng chính của nhà thơ Xuân Diệu khi ngay trong sung sướng đã thấy tiếc mùa xuân.
- Xuân Diệu đã nhìn ra trước bước đi của thời gian..
- Thơ xưa khi nói về sự vận động của thời gian, họ coi thời gian là một chuỗi tuần hoàn bất biến, Nguyễn Du từng viết: "Ngày xuân con én đưa thoi"(Cảnh ngày xuân) hay "Ngày xuân như bóng câu qua cửa sổ".
- Đó là lối nói đa nghĩa đầy mới mẻ rằng thời gian luôn chảy trôi, không đứng đợi..
- Thời gian trôi, mùa xuân đi cũng là lúc tuổi trẻ đã qua.
- Nỗi niềm nuối tiếc đã bật lên thành lời than và qua đó nhà thơ cũng gửi gắm lời nhắn nhủ tới muôn người muôn thế hệ rằng hãy sống hết mình vì tuổi trẻ, thời gian đời người là hữu hạn, một đi không trở lại..
- Đoạn thơ thứ hai trong bài thơ đã khẳng định khát khao cháy bỏng được sống hết mình với cuộc đời của nhân vật trữ tình, song cũng chính là tâm tư, nỗi lòng của nhà thơ Xuân Diệu.
- đọc để họ chia sẻ và hiểu ông hơn, trân trọng thời gian tuổi trẻ và sống hết mình với nó..
- Được rút ta từ tập Thơ thơ , Vội vàng là nỗi ám ảnh thời gian và lòng ham yêu, khát sống đến cuống quýt của Xuân Diệu.
- Tại sao Xuân Diệu lại vội vàng tiếc nuối mùa xuân ngay khi xuân còn đang thắm.
- Có lẽ vì thi sĩ có quan niệm rất mới về thời gian:.
- Nếu người xưa luôn yên tâm bình thản trước sự trôi chảy của thời gian bởi họ quan niệm thời gian là tuần hoàn thì Xuân Diệu lại quan niệm thời gian, mùa xuân, tuổi trẻ một đi không trở lại.
- Thế nên Xuân Diệu luôn hốt hoảng lo âu khi thời gian trôi mau.
- Điều thi sĩ sợ là tuổi trẻ qua đi, tuổi già mau tới bới thời gian như một dòng chảy mà mỗi một khoảnh khắc trôi qua là mất đi vĩnh viễn.
- Cách sử dụng cặp từ đối lập tới qua , non già đã cho thấy sự cảm nhận tinh tế của nhà thơ trước bước đi của thời gian.
- Thế là Xuân Diệu tiếc mùa xuân mà thực chất là tiếc tuổi trẻ.
- Với quan niệm một đi không trở lại và bằng tâm hồn rất đỗi nhạy cảm tới mức có thể nghe thấu cả sự mơ hồ (Thế ữ), Xuân Diệu cảm nhận thấm thía sự phôi pha, phai tàn đang âm thầm diễn ra trong lòng vũ trụ trên cả hai trục không gian và thời gian..
- Thời gian thì rớm vị chia phôi, khắp không gian đâu đâu cũng vọng lên khúc chia li, lời than thầm tiễn biệt.
- Gió đùa trong lá không phải là những âm thanh vui tươi, sống động của thiên nhiên mà vì hờn tủi trước sự trôi chảy của thời gian.
- Chịu ảnh hưởng sâu sắc thuyết tương giao trong tượng trưng há, Xuân Diệu chẳng những đã đem đến những cảm nhận tinh tế rất mới, rất Tây, rất hiện đại về thời gian:.
- Thời gian vốn vô hình, vô ảnh, không mùi, không vị, đi vào thơ Xuân Diệu bỗng có mùi, có vị chia phôi.
- Không thể buộc gió, chẳng thể tắt nắng để níu giữ mãi hương sắc mùa xuân, Xuân Diệu đã hối thúc mình và mọi người hãy sống vội vàng, hãy chạy đua cùng thời gian:.
- Có thể nói câu thơ Mau đi thôi Mùa chưa ngả chiều hôm rất điển hình, tiêu biểu cho hồn thơ vội vàng cuống quýt của Xuân Diệu trước cách mạng tháng .
- Không ch࣐ ở Vội vàng , Xuân Diệu luôn hối thúc giục giã mọi người cần sống mau, sống vội:.
- Mau với chứ Thời gian không đứng đợi Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai Đời trôi chảy lòng ta không vĩnh viễn.
- Xuân Diệu đã dùng từ ch࣐ thời gian cuối ngày để ch࣐ thời điểm cuối mùa.
- Có thể thấy, Xuân Diệu có cách cảm nhận về thời gian khác lạ như vậy là nhờ vào sự ý thức sâu xa về sự sống của cá thể .
- Xuân Diệu nhà thơ nổi tiếng trong phong trào thơ mới, thơ của ông thể hiện tình cảm ham muốn thưởng thức trọn vẹn tuổi trẻ, trân trọng khoảng thời gian quý báu của tuổi trẻ ch࣐ đến một lần trong đời.
- Ngay từ nhan đề bài thơ đã thể hiện rõ tư tưởng của tác giả, vội vàng trước dòng chảy của thời gian.
- Thời gian trôi là dòng chảy không ngừng,.
- không có ai tắm hai lần trong cùng một dòng sông, thời gian tuổi trẻ trôi qua là quy luật của cuộc sống.
- Khổ thơ thứ 2 tác giả đã phô bày những vẻ đẹp tuyệt vời nhất của thiên nhiên đó là ong bướm , yến anh hình ảnh ong bướm trong tuần tháng mật đó là quãng thời gian tươi đẹp nhất, yến anh gắn bó với nhau không xa rời, đó chính là tình yêu đôi lứa ngọt ngào, hạnh phúc.
- Vậy nên cũng dễ hiểu khi Xuân Diệu lo âu khi thời gian trôi đi, trong thơ của ông mọi vật bắt đầu có sự tàn phai theo thời gian..
- Thời gian chia phôi, thiên nhiên cũng như vậy, cơn gió hờn dỗi vì phải rời xa lá biếc, chim không còn hót véo von rộn ràng mà trở nên im bặt.
- Tất cả đều không thể chống lại quy luật của tạo hóa, thời gian trôi mọi vật phải tàn phai..
- Đó đều là những cảm nhận riêng tinh tế, mới mẻ về thời gian của tác giả..
- Đó là lời kêu gọi mạnh mẽ của Xuân Diệu hãy sống hết mình đam mê cháy bỏng cho từng phút giây của cuộc sống..
- Thời gian cứ lặng lẽ trôi, con người hữu hạn trong vòng tuần hoàn vô hạn của cuộc sống, nhà thơ muốn nhắn nhủ đến mọi người hãy sống vội vàng, đam mê cháy bỏng, sống hết mình để tận hưởng cuộc đời này thật trọn vẹn và ý nghĩa..
- Trong bài thơ thì đặc sắc nhất chính là khổ thơ thứ 2 vì thông qua khổ thơ này cũng đã thể hiện được quan niệm nhân sinh quan mới mẻ của Xuân Diệu..
- chính là cái tôi Xuân Diệu.
- Còn với nhà thơ Chế an Viên tìm cái đẹp ở xưa trong thời gian mà giờ ch࣐ còn là một đống điêu tàn đổ nát thì Xuân Diệu – được biết đến là một chàng thi sĩ của xuân và tình của chúng ta, tất cả dường như cũng lại tìm cái đẹp ở ngay mảnh đất hiện tại này, cái đẹp ở chính ngay trần gian tươi đẹp, ngập tràn xuân sắc luôn mang được một sự rạo rực xuân tình, cái đẹp thắm hương sắc.
- Xuân Diệu là một nhà thơ Mới xuất sắc và đạt nhiều thành tựu của văn học Việt Nam.
- Đoạn 2 của bài thơ là đoạn văn thể hiện sâu sắc nhất về triết lý thời gian và cuộc đời..
- Nếu như ở khổ thơ đầu, nhà thơ đã dựng lên bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp với ong bướm, hoa cỏ, đồng nội, yến anh, cùng với đó là tình yêu đến cháy bỏng của người thi sĩ thì đến khổ thơ thứ 2, Xuân Diệu lại thể hiện sự khắc khoải trước những bước đi của thời gian.
- Dường như, sâu thẳm trong tâm hồn người thi nhân ấy ý thức rất rõ sự chảy trôi đến mức vô tình của thời gian.
- Thời gian chẳng thể níu giữ được mùa xuân, được tuổi trẻ, được thanh xuân, được đời người..
- "non", đã cho thấy cảm quan của thi nhân trước thời gian đầy tinh tế.
- Dù biết lòng người thì rộng, còn bao khát khao, bao hoài bão và những ước mơ đấy nhưng biết làm sao được khi thời gian càng rút ngắn, khi lượng trời hữu hạn, tuổi trẻ nhân gian đâu có chịu dài.
- Vị thời gian rớm màu chia phôi, núi sông than thầm lời tiễn biệt, những cơn gió xuân vốn dạt dào đến thế cũng thều thào trong tiếng nghẹn.
- Hãy nhanh nhanh chạy đua với vũ trụ, với thời gian nhân lúc "mùa chưa ngả chiều hôm", nhân lúc màu lá phải chưa ngả, mùa chia ly chưa đến.
- Thơ Xuân Diệu phải chăng chính là "tiếng nói của một tâm hồn yêu đời".
- cần phải gắng sức mỗi ngày, tận dụng thời gian để sống, học tập và làm việc có ý nghĩa hơn nữa để sống một tuổi trẻ thật đẹp, thật trọn vẹn..
- Vượt qua dòng chảy thời gian hơn 60 năm rồi, mà những ý tưởng mới mẻ về thời gian, về tuổi xuân, về tình yêu đời, yêu cuộc sống cùng với một giọng thơ nồng nhiệt đắm say vẫn lôi cuốn chúng ta một cách kì lạ.
- Đây là đoạn thơ trích trong phần 2 bài Vội vàng nói lên sự cảm nhận về thời gian của thi sĩ Xuân Diệu:.
- Hai câu thơ đầu đoạn, với cách ngắt, nhịp 3/5, đọc lên ta cảm thấy cái nhún nhảy của mùa xuân, của thời gian:.
- Các từ ngữ: đương tới với đương qua , còn non' với sẽ già tương ứng, đối lập nhau, diễn tả mùa xuân và thời gian vận động không ngừng.
- Bước đi của mùa xuân, dòng chảy của thời gian là mải miết, vô tận.
- Cách cảm nhận của thi sĩ về thời gian và mùa xuân là tinh tế và biểu cảm.
- Mùa xuân thời gian và sự sống thật vô cùng kì diệu:.
- ("Quả sấu non trên cao") Bảy câu thơ tiếp theo nói lên nghịch lí giữa tuổi trẻ, đời người với thời gian và vũ trụ.
- Cũng như thời gian trôi qua, tuổi trẻ một đi không trở lại:.
- Cũng là một cách cảm nhận thời gian rất thực..
- Vì thế không được vung phí thời gian và tuổi trẻ..
- Xuân Diệu rất nhạy cảm với thời gian trôi đi qua mùi , vị của năm tháng chia phôi trong dòng chảy vô tận.
- Một cách cảm nhận thời gian rất thơ, rất tinh tế:.
- Mở đầu cho khổ thứ hai của bài là hai câu thơ đọc vào như khiến ta v lẽ khi thời gian cứ ngày một trôi qua nhanh chóng bởi cách ngắt nhịp 3/5..
- Sự trôi nhanh vội vã của thời gian để rồi tiếc nuối, lo sợ được nhà thơ phát hiện.
- Đương tới – đương qua , còn non – sẽ già là lúc nhà thơ gọi tên các trạng thái đối lập của thời gian..
- Trở về với những vần thơ trung đại thì sẽ thấy thời gian qua cách kể của các thi nhân xưa nhận ra sự nhỏ bé, chóng qua của thời gian nhưng người đọc sẽ hiếm hoi nhận thấy được lời than thở, buồn đau trong những câu thơ này.
- Trước không gian mênh mông, con người dường như thu mình lại khi thời gian chảy trôi nhanh, thấy bản thân trở nên bé nhỏ.
- Mùa xuân hôm nay đẹp lung linh nhưng rồi mai đây nó cũng đến lúc phai tàn, già cỗi đi cùng thời gian là điều không ai níu giữ lại được..
- Thời gian qua kẽ tay àm khô những chiếc lá.
- đây nhà thơ cảm thấy chẳng còn gì, chẳng thể níu kéo mọi thứ khi thời gian rồi cũng mai một tất cả, kể cả tuổi thanh xuân:.
- Nhà thơ muốn nhấn mạnh về tầm quan trọng của mùa xuân, tuổi trẻ rồi sẽ chảy trôi cùng thời gian thấy được qua danh từ xuân gợi nhắc đi lại nhiều trong đoạn thơ.
- Từ đó để thấy rằng vòng xoáy của thời gian tiếp nối trong sự vận động không ngừng của thời gian thì vạn vật, con người rồi sẽ phải thay đổi.
- Niềm tiếc nuối của tác giả trước sự chảy trôi của thời gian tuyến tính một đi không trở lại được thấy rõ hơn trong lời thơ.
- Đặc biệt, nếu phần đầu tiên của bài thơ là ước muốn táo bạo cùng vẻ đẹp độc đáo của mùa xuân thì sang phần thơ thứ hai, nhà thơ đã thể hiện quan niệm nhân sinh mới mẻ về thời gian và tuổi trẻ..
- Thời gian trong thơ ca trung đại là thời gian "tuần hoàn".
- nghĩa là thời gian được hình dung như 1 vòng tròn liên tục tái diễn, hết 1 vòng lại quay về vị trí xuất phát, cứ trở đi rồi trở lại mãi mãi.
- "tĩnh", lấy cả sinh mệnh vũ trụ để làm thước đo cho thời gian.
- Còn đối với Xuân Diệu, ông có quan niệm rất mới về thời gian:.
- Nếu người xưa luôn yên tâm bình thản trước sự trôi chảy của thời gian bởi họ quan niệm thời gian là tuần hoàn thì Xuân Diệu lại quan niệm thời gian, mùa xuân, tuôi trẻ một đi không trở lại.
- Thế nên ông luôn hốt hoảng lo âu khi thời gian trôi mau.
- Tuy nhiên trong góc nhìn của Xuân Diệu thì cái vốn hữu hạn như đời người lại được mở rộng đến vô cùng lòng tôi rộng còn thứ vốn tưởng chừng vô hạn trong thời gian của đất trời lại trở nên nhỏ bé lượng trời cứ chật .
- Sự hạn hữu của đời người với thời gian được thể hiện rõ nét nhất ở dòng thơ Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi .
- Nhưng ở đây, Xuân Diệu không tiếc cho mình, tiếc cho tuổi trẻ mà điều ông tiếc nhất chính cả đất trời.
- Suy ngẫm về điều đó, Xuân Diệu càng cảm nhận thấm thía sự phôi pha, phai tàn đang âm thầm diễn ra trong lòng vũ trụ trên cả hai trục không gian và thời gian..
- Thời gian vốn vô hình, vô ảnh, không mùi, không vị, đi vào thơ Xuân Diệu bỗng có mùi, có vị chia phôi, dường như khắp không gian đâu đâu cũng vọng lên khúc chia li, lời than thầm tiễn biệt.
- Gió đùa trong lá không phải là những âm than vui tươi, sống động của thiên nhiên mà vì hờn tủi trước sự trôi chảy của thời gian.
- Ch࣐ với 16 câu thơ nhưng dường như Xuân Diệu đã cho ta thấy một quan niệm nhân sinh rất tiến bộ về thời gian, về mùa xuân và tuổi trẻ của tác giả.
- nhận ra mặc dù Xuân Diệu thể hiện tâm trạng nuối tiếc thời gian và cuộc đời nhưng qua đó ta còn bắt gặp một khát khao mạnh mẽ, một tình yêu say đắm mà ông dành cho đời.