« Home « Kết quả tìm kiếm

Sách Tình Yêu Không Bằng Lời Nói PDF


Tóm tắt Xem thử

- Bạn có tin không nhỉ, sự quan tâm thật lòng của mỗi người chúng ta có thể xoa dịu, cứu rỗi được những tâm hồn đang bơ vơ lạc lối?.
- Thực ra bên cạnh chúng ta luôn có những người như vậy, chỉ là chúng ta chưa nhận ra..
- ỗi khoảnh khắc, chúng ta đều có cơ hội lựa chọn việc mình sẽ hướng đến.
- Bạn nói những gì, làm những gì, cảm thấy những gì - tất cả đều có nguồn gốc từ trong tâm trí bạn, chúng ta bắt đầu bằng một ý nghĩ.
- Những suy nghĩ của chúng ta cũng như những hạt giống, mỗi suy nghĩ tạo hoa và quả riêng.
- Khi chúng ta hiểu và học cách kiểm soát những ý nghĩ của chúng ta thì chúng ta sẽ có một sự bình an “lớn hơn” của tâm hồn, một hạnh phúc và sự ổn định lớn hơn..
- Người ta đã tính toán, mỗi chúng ta có khoảng ý nghĩ mỗi ngày, trong đó có 4 loại suy nghĩ chính: tích cực, tiêu cực, cần thiết và lãng phí.
- Trái với suy nghĩ tiêu cực, suy nghĩ tích cực mang lại lợi ích cho chính bản thân chúng ta và người khác, nó dạy chúng ta cách hành động thay vì phản ứng.
- còn suy nghĩ lãng phí là loại suy nghĩ tiếc nuối về quá khứ hoặc thuộc về ngoại cảnh, ngoài tầm kiểm soát của chúng ta.
- Rõ ràng là khi chúng ta học được cách biết tập trung vào những gì mà mình có thể kiểm soát được và những gì có thể thực hiện được, chúng ta sẽ bớt căng thẳng hơn, bình tĩnh hơn, niềm hạnh phúc và phẩm chất cuộc sống sẽ tăng lên..
- Sao chúng ta không biết chấp nhận, đừng đòi hỏi quá nhiều mà hãy tìm cách vượt qua những khó khăn?.
- Trong tình yêu cũng vậy, nếu chúng ta biết hài lòng với thực tại thì mới hạnh phúc.
- Ai cũng biết, cuộc đời đầy bất ngờ với những khúc quanh và ngã rẽ, Ai cũng biết, có lắm thất bại liên tiếp nối đuôi nhau khi chúng ta tưởng chừng nắm chắc phần thắng trong tay,.
- Chúng ta không bao giờ nói chúng ta có thể thành công đến mức nào, nhưng chúng ta vẫn có thể đạt được nó ngay cả khi nó thực sự ngoài tầm tay với..
- Học để biết chúng ta không thể làm cho bất cứ ai yêu mến chúng ta, những gì mà chúng ta có thể làm là hãy để bản thân mình được yêu thương..
- Học để biết rằng những gì giá trị nhất trên cõi đời này không phải là giá trị vật chất chúng ta sở hữu mà là trong cuộc sống của chúng ta có những ai..
- Học để biết rằng đừng nên so sánh bản thân chúng ta với những.
- Học để biết rằng chúng ta chỉ mất vài giây để khơi dậy vết đau trong lòng những người khác, nhưng sẽ mất rất nhiều năm để hàn gắn..
- Học để biết rằng có những người thương yêu chúng ta tha thiết, nhưng lại không biết làm cách nào để biểu lộ hay bày tỏ những tình cảm của họ..
- Học để biết rằng không phải lúc nào người khác tha thứ cho chúng ta là đủ mà chúng ta phải biết thứ tha cho bản thân chúng ta nữa..
- Hãy cho bản thân bạn thời gian để rũ bỏ tất cả và bước tiếp, chúng ta cần học tập từ chính lỗi lầm của bản thân mình nhưng cũng cần phải biết yêu thương bản thân mình..
- Nếu có ai nói đó là vận mệnh thì chúng ta cũng không thể bàn luận gì, nhưng rõ ràng ai cũng sẽ có tâm trạng muốn chống lại vận mệnh.
- Chúng ta không được quên rằng thế giới này có rất nhiều người muốn được sống như chúng ta mà không được.
- Chúng ta nên sống mỗi ngày như những người được cứu thoát từ mặt trăng về.
- Chúng ta hiện đang sống trên mặt đất, nên ta cần biết thưởng thức từng bước chân trên mặt địa cầu quý giá, đẹp đẽ này.
- Đi như thế, mỗi bước chân hôn lên mặt đất mẹ, chúng ta có thể gây hứng khởi cho người khác làm theo.
- Chúng ta vui sống từng giây phút của cuộc đời..
- Lúc thế giới ít tụ đông, chúng ta cảm thấy có bổn phận đến gia đình sâu sắc, mọi người biết rõ nhau hơn, và nhu cầu cho sự giúp đỡ lẫn nhau ý nghĩa hơn..
- Máy móc hiện đại cho chúng ta sự tự do cá nhân lớn và chúng ta có cảm tưởng, dĩ nhiên sai lầm, rằng người khác chẳng quan trọng gì cho sự tốt đẹp của chúng ta.
- Lý do khác đằng sau kinh nghiệm về sự cô lập, trong nhận xét của tôi, là ở xã hội hiện đại tất cả chúng ta bị bận rộn khủng khiếp.
- Nếu chúng ta nói chuyện với ai đó, mặc dầu chỉ nói “Bạn khỏe không?”.
- chúng ta cảm thấy như chúng ta đang đánh mất hai giây phút quý báu của cuộc đời chúng ta.
- Chúng ta năng nổ hoàn thành công việc trước khi mó tay vào tờ báo.
- Vì thế chúng ta tránh liên lạc và nếu ai đó nói chuyện với bạn thì nó có vẻ như là một sự xâm phạm..
- Xã hội thì đang dần trở nên ít nhân đức và đời sống của chúng ta thì đang mọc lên một cách máy móc.
- Mỗi buổi sáng, chúng ta đi ra ngoài để làm.
- Khi xong việc, chúng ta làm cho chúng ta vui trong một hộp đêm hoặc nơi nào đó tương tự.
- Chúng ta bị say, về nhà muộn, ngủ vài giờ.
- Và ngày kế tiếp, buồn ngủ và choáng váng chúng ta đi ra ngoài để làm việc nữa.
- Sau một thời gian, kiểu sống này trở nên quen thuộc để chấp nhận và chúng ta đến gần trong khác biệt..
- Mỗi chúng ta phải gắng sức đối diện với nó.
- Chúng ta được sinh ra với đôi tai, một bên trái và một bên phải, để có thể nghe ngóng cả hai phía, để nghe cả những lời tán dương, ca tụng lẫn những lời phê bình, chỉ trích và thậm chí là sỉ vả, giúp chúng ta phân biệt đúng, sai..
- Chúng ta được sinh ra với một bộ óc nằm dưới hộp sọ.
- Cho dù đời ta có khốn đốn muôn vàn đi chăng nữa, chúng ta vẫn luôn giàu có vì chẳng ai có thể đánh cắp hay ngăn cản được bộ óc ta sản sinh ra nhiều suy nghĩ và ý tưởng độc đáo..
- Chúng ta được sinh ra với đôi vai nối liền đôi tay để gánh vác những trọng trách.
- Không những để giúp đỡ bản thân mình, chúng ta còn có thể hỗ trợ những người thiếu may mắn hơn..
- Chúng ta được sinh ra với một đôi chân dài và lớn để không những chúng ta có thể trụ vững trên mặt-bằng-cuộc-sống mà còn có thể đi nhiều nơi, vào được nhiều ngóc ngách, để mắt được quan sát, để bộ óc được trải rộng..
- Chúng ta được sinh ra với chỉ một trái tim nằm sâu trong lồng ngực..
- Đấng tạo hóa thật tuyệt vời, thế con người chúng ta có sống theo cách tạo hóa mong muốn khi tạo ra ta với hình dạng chúng ta đang có hay không?.
- Chúng tôi đăng báo.
- Giữa chúng tôi có sự hiểu biết.
- Patricia đưa cho cô một cái hộp: “Tôi đã nghe lỏm được trong lúc chị nói chuyện với con trai ngày hôm qua.
- Bố nghĩ chúng ta sẽ cần thêm những tấm ván này, lại đây, giúp bố một tay..
- Chúng tôi gõ cửa.
- Chúng tôi có thể vào trong nhà một lát được không?.
- Bố quay qua bảo tôi - Matt, con ra mang một ít củi vào đây, chúng ta sẽ đốt lửa sưởi ấm nơi này lên..
- Rồi chúng tôi lại tiếp tục đi.
- Như vậy, cứ từng chặng từng chặng một, chúng ta chẳng những sẽ tới đích, mà trên đường còn được hưởng nhiều cái vui nữa..
- Lần này vị giáo sư tỏ ra giận dữ, ông quát to và đập tay xuống bàn: “Tôi đã bảo anh phải cất chúng ra khỏi bức tranh”..
- Hằng ngày, chúng ta cũng đang vẽ bức tranh của những chiếc cầu gặp gỡ, cảm thông, yêu thương để xóa đi những ngăn cách, những hận thù.
- Con người chỉ có thể sống hòa bình và an vui khi giữa chúng ta được nối kết bằng những chiếc cầu của gặp gỡ, yêu thương và tha thứ..
- Câu chuyện mang lại một bài học khá kỳ lạ: chúng ta càng trở nên toàn vẹn hơn khi mất đi hay bỏ lỡ một cái gì đó.
- Mục tiêu của chúng ta là có nhiều trận thắng hơn thất bại.
- Hãy tin tưởng rằng cái mà cuộc sống đòi hỏi ở chúng ta không phải là “hãy hoàn hảo”, không phải là “đừng bao giờ mắc sai lầm” mà là “hãy toàn vẹn”..
- Và cuối cùng nếu chúng ta đủ dũng cảm để yêu, đủ mạnh mẽ để tha thứ, đủ rộng lượng để vui mừng vì hạnh phúc của những người khác, và đủ khôn ngoan để hiểu rằng hạnh phúc có cho tất cả mọi người, chúng ta sẽ tận hưởng được cảm giác hoàn toàn sung sướng mà không có một.
- Sức phấn đấu cũng rất cần thiết cho đời sống chúng ta vậy..
- Nếu cuộc đời không có những trở ngại thì chúng ta sẽ bị bại liệt như con bướm kia.
- Chúng ta không có đủ sức để bay bổng.
- Trước những thăng trầm thế sự, chúng ta phải có đủ trí phấn đấu vươn lên trong cuộc sống..
- Chúng ta sẽ có sức dũng mãnh, vì cuộc đời có những trở ngại khiến chúng ta phải đấu tranh..
- Chúng ta sẽ có trí tuệ, vì cuộc đời có những vấn đề nan giải khiến chúng ta phải giải quyết..
- Chúng ta sẽ có can đảm, vì cuộc đời có những chông gai nguy hiểm khiến chúng ta phải vượt qua..
- Chúng ta sẽ có lòng từ bi, vì cuộc đời có những kẻ bất hạnh để cho chúng ta giúp đỡ..
- Chúng ta sẽ có thịnh vượng, vì cuộc đời tạo ra những trí óc và bắp.
- thịt khiến chúng ta phải vận dụng..
- Chúng tôi bò ra cười..
- Chúng tôi gào lên: “Laica.
- ào những mùa đông, chúng ta thường thấy hàng đàn vịt trời bay thành hình chữ V, bay hàng trăm dặm từ Bắc xuống Nam để tìm nơi ấm cúng.
- Các nhà khoa học đã khám phá rằng những đàn vịt trời đó có những quy luật di chuyển rất đáng cho chúng ta suy ngẫm về tinh thần đoàn thể..
- Nếu chúng ta biết xếp chặt hàng ngũ, không xa rời đoàn thể hay cộng đồng thì sẽ có lợi lớn..
- Chúng ta hãy suy ngẫm tới tình đồng loại và những quy luật của đàn vịt trời mà đối xử với nhau trong cùng một cộng đồng hay đoàn thể..
- Cha tôi đến tất cả những trận đấu có đội chúng ta tham dự nhưng hôm nay là lần đầu tiên ông ấy được thấy tôi chơi, và tôi muốn cha tôi thấy rằng tôi có thể làm được điều đó..
- Thế thì tại sao chúng ta lại để chuyện con cá bơi đi làm hỏng việc vui nhất mà chúng ta vừa trải qua cơ chứ?.
- Hãy dám thực hiện để biến ước mơ thành sự thật bằng chính niềm tin và giá trị của chúng ta..
- ếu bạn bất hạnh, đó là vì cuộc đời không như chúng ta muốn..
- Cuộc sống không đáp ứng được mong đợi của chúng ta vì nó không “được” như ta mong và vì vậy chúng ta chán nản..
- Vậy là ta nói “Tôi sẽ hạnh phúc nếu…” Ồ, cuộc đời không bao giờ hoàn hảo.
- Vì thế chừng nào chúng ta còn nói “Tôi sẽ hạnh phúc khi.
- thì chúng ta đang lừa dối chính mình..
- Nhiều người sống cuộc sống như thể ngày nào đó họ sẽ đến đích “hạnh phúc” giống như chúng ta đến bến xe..
- Cuộc đời họ là một câu chuyện “Tôi sẽ hạnh phúc khi…”.
- Mỗi người trong chúng ta đều phải tự quyết định.
- Chúng ta có sẵn sàng tự nhắc mình hằng ngày rằng chúng ta chỉ có chừng đó thời gian để tận hưởng tất cả những gì chúng ta có hay chúng ta cứ bỏ quên hiện tại mà trông chờ vào một tương lai tốt đẹp hơn?.
- Chúng ta chỉ có mặt trên hành tinh này trong một chừng mực thời gian..
- Mức độ hạnh phúc của chúng ta là khoảng cách giữa mọi việc vốn dĩ là quy luật của nó và cái cách mà chúng ta muốn xảy ra..
- Chúng tôi nghe tiếng chim hót.
- Chúng ta phải nhớ từng chi tiết để sau này kể cho mẹ nghe.
- Bước ra khỏi phòng, đứng ở hành lang lau những giọt nước mắt, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt, nhớ những cái ôm ghì chặt mà cô ấy dành cho chúng tôi… tôi nhớ tất cả về cô ấy như một người bạn thân thiết, tôi cũng phần nào có thể cảm nhận được nỗi đau mà chồng cô đang chịu đựng.
- Lần này thì chúng ta đã làm được rồi cha à.
- Chúng ta đã làm được rồi, cha ơi, chúng ta đã làm được! Cha hãy yên nghỉ trên đỉnh núi của chúng ta, cha nhé! Rồi mai này con sẽ quay trở lại và mang theo cháu nội của cha cùng đến để cháu được gặp ông nội một lần nhé!