« Home « Kết quả tìm kiếm

Tải sách Chicken Soup For The Soul – Tập 12: Tìm Lại Giá Trị Cuộc Sống


Tóm tắt Xem thử

- Chúng tôi đã nhận ra rằng sự chia sẻ về tâm hồn là một điều quý giá và có ý nghĩa nhất trong cuộc sống hiện nay, giúp chúng ta vượt qua những nỗi buồn, những thất vọng để hướng đến một ngày mai tươi đẹp hơn với những ước mơ, hoài bão của mình và cảm nhận cuộc sống trọn vẹn hơn..
- Việc chuyển tải trọn vẹn và chính xác ý nghĩa sâu sắc của những câu chuyện theo nguyên bản tiếng Anh là một cố gắng lớn của chúng tôi.
- Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của bạn đọc để những tập sách tiếp theo của chúng tôi hoàn thiện hơn..
- Dẫu rằng đa số các câu chuyện trong quyển Tìm lại giá trị cuộc sống tập trung vào việc cai rượu và các chất gây nghiện khác, nhưng chúng tôi cũng chia sẻ các câu chuyện cho thấy quá trình hồi phục được ứng dụng như thế nào vào những vấn đề khác liên quan đến chất lượng cuộc sống, từ sự chán nản cho đến các căn bệnh kéo dài.
- Cho đến giờ tôi đã có rất nhiều bạn bè trong cuộc sống bận rộn của mình.
- Mặc dù chúng tôi cùng là thành viên trong đội bóng của trường vào năm nhất, nhưng cậu ấy vẫn là người chơi giỏi hơn mà tôi không dám mong sẽ sánh kịp.
- Cuối cùng người quản trò thấy động lòng và đã cho chúng tôi con gấu đó..
- Khi tôi lên mười, chúng tôi đã từ bỏ những nỗ lực mỏng manh để tạo dựng một mối quan hệ.
- Cho dù có cố gắng đến đâu, tôi cũng không thể nào nói lời tạm biệt mà không khóc sướt mướt, để lại cho cả hai chúng tôi sự xúc động nghẹn ngào.
- Cha dượng tôi bị giam mấy ngày và phải đi cai rượu, sau đó hai người đã về lại với nhau, và chúng tôi chuyển nhà.
- Tôi cho rằng chúng tôi đều quá tuyệt vọng để có thể cảm nhận được một điều gì đó.
- Lúc đó, chỉ còn vài tháng nữa là tôi được mười bốn tuổi, chúng tôi vừa chuyển đến một bang khác và tôi cũng chẳng biết mình đang ở đâu..
- “Alô”, tôi phải cố gắng lắm mới không gác máy.
- Khi ấy tôi mới nhớ ra sở dĩ chúng tôi quyết định dọn đến nơi ấy là vì một người.
- Có người đã lần ra tôi thông qua một người bạn cũ của tôi – người bạn này biết nơi tôi làm việc.
- Một buổi chiều nọ, chúng tôi ngồi lặng yên trong căn phòng khách nhỏ của ngôi nhà liên kế, nơi cha tôi đã sinh ra và lớn lên, tôi nói với cha rằng tôi rất hối tiếc vì quãng thời gian mà chúng tôi đã đánh mất.
- Nhìn vào đôi mắt cha, tôi có thể thấy được rất nhiều nỗi niềm hối tiếc, nhiều hơn những gì chúng tôi có đủ thời gian để bù đắp lại, và nay cha tôi cũng không có sức để làm điều đó.
- Chúng tôi ngồi lặng im và để cho khoảnh khắc ấy trôi qua..
- Tôi không thể nói được là hai cha con chúng tôi đã ở bên nhau như thế trong bao lâu, nhưng tôi có cảm giác như khoảng thời gian ấy dài bằng cả cuộc đời – hay chí ít cũng bằng cả một thời thơ ấu đã qua của tôi..
- Nhưng trong khoảng thời gian hai cha con chúng tôi ở bên nhau, chúng tôi chẳng bao giờ cảm thấy khó khăn khi nói với nhau những lời mà lẽ ra đã làm cho cuộc đời chúng tôi khác đi từ nhiều năm về trước: “Con yêu cha”, “Con tha lỗi cho cha” hay như.
- Nhiều năm qua, tôi đã nhìn thấy sự hoang mang của bố mẹ trước những xáo trộn trong cuộc sống của tôi.
- Trước khi có thể bắt đầu viết thư, tôi đã cầu nguyện thật sự.
- mình, mẹ tôi đã cầu nguyện cho tôi thêm một lần nữa.
- Sau cùng tất cả chúng tôi đều ôm lấy nhau và khóc nấc trong đau đớn..
- Nhưng trong những giọt nước mắt ấy, chúng tôi đều cảm nhận được niềm hy vọng trào dâng, và tôi biết chắc rằng tôi sẽ nhận được tình yêu thương và sự động viên từ bố mẹ cũng như từ anh chị em của mình.
- Hãy tưởng tượng xem tôi đã ngạc nhiên biết chừng nào vào ngày thứ Bảy sau đó, khi tất cả gia đình tôi – bố mẹ, anh chị em của tôi, vợ chồng và các con của họ cùng con trai tôi – đã đến trung tâm nơi tôi điều trị để bày tỏ sựủng hộ và tình thương yêu của họ dành cho tôi..
- Thế là một lần nữa mẹ tôi lại nói đúng… Tôi thực sự rất có tiềm năng..
- Chúng tôi đã đi một quãng đường khá dài trong im lặng.
- Tuy nhiên, khi chúng tôi gặp nhau thì Smilin’ Jack đã thay đổi cuộc sống của mình và thể hiện niềm vui sống..
- Trong giai đoạn đó, tôi đã xa lánh tất cả những người tôi quen biết.
- trong căn phòng trực ồn ào của Jack dưới tầng hầm, chúng tôi đã có những giây phút ngắn ngủi trò chuyện cùng nhau.
- Khi chúng tôi đi bộ dọc theo phố Main, nhiều chiếc xe hơi đã nhấn còi để chào chúng tôi và các chủ cửa hiệu cũng bước ra chào hỏi..
- Ông ấy bảo tôi: “Mỗi ngày qua là một hồng ân.
- Tôi gặp và yêu một người phụ nữ tuyệt vời, và một năm sau ngày chúng tôi gặp gỡ, người phụ nữ xinh đẹp ấy đã đồng ý trở thành vợ của tôi..
- Khi tôi cầm lấy bàn tay cô dâu, chúng tôi nhìn vào đôi mắt xanh ươn ướt của một người mà chính tình yêu thương và sự dẫn dắt của ông đã giúp chúng tôi có được ngày này..
- Và thế là người bạn tốt nhất của tôi, Jack, đã mỉm cười với chúng tôi và tự hào lên tiếng: “Tôi đây”..
- Vào buổi sáng đầu tiên gặp nhau, bà nói với tôi: “Những người bệnh không thích trò chuyện đâu.
- Và sau khi bà ấy đi khỏi, tôi cẩn thận viết lại mẩu đối thoại vừa rồi của chúng tôi vào nhật ký, và cảm thấy mình rất nghệ sĩ khi làm như vậy..
- “Mình sẽ viết một bài thơ”, tôi quyết định như thế.
- Chồng tôi đến đón tôi và chúng tôi cùng bắt đầu lại một lần nữa cuộc sống chung..
- Khi tôi nằm dài trên chiếc trường kỷ trong phòng khách thì chồng tôi quyết định khởi đầu cuộc sống mới bằng cách dọn dẹp những vỏ chai bia được dồn từ sáu tuần trước – đống vỏ chai chiếm mất một nửa diện tích cái ga-ra chứa được hai chiếc xe hơi của chúng tôi.
- Tôi hình dung cảnh chúng đang ở nhà đợi tôi, như đã luôn chờ đợi tôi – và rồi luôn thất vọng.
- “Ngoài chuyện không có mặt tại phiên tòa, anh còn giấu chúng tôi điều gì khác không, Peter?” Câu hỏi của John khiến tôi hơi đề phòng đồng thời khơi lại trong tôi cảm giác sợ hãi đối với luật pháp.
- “Không”, tôi nói với giọng dè dặt.
- Hai đứa con gái người Mỹ của tôi sống gần tôi và chúng tôi lại là một gia đình..
- Mùi dầu thơm và keo xịt tóc pha lẫn mùi mồ hôi và nước hoa dịu nhẹ trong lúc tôi và các bạn nữ khác phập phồng chờ đợi những chàng trai khôi ngô của đội bóng đến mời chúng tôi nhảy..
- Chúng tôi đã tập luyện những điệu nhảy mới nhất trong nhiều giờ đồng hồ, đến mức mỗi cặp chúng tôi ở trên sàn nhảy cứ khớp với nhau như một.
- “Chào bố! Con sẵn sàng để đi rồi”, tôi nói, cố tỏ ra bình thản và vui vẻ khi gặp ông.
- “Hãy tham gia cùng chúng tôi.”.
- Trong một khoảnh khắc, khoảnh khắc trong sáng thực sự, khi tôi cố tìm trong vô vọng một lý do để bỏ đi, thì người phụ nữ đó chỉ nói: “Sẽ ổn thôi – chúng tôi hiểu mà”..
- Một phần trong nỗ lực phòng chống của chúng tôi là nói chuyện với rất.
- Các giáo viên sẽ gọi điện thoại cho chúng tôi và hỏi xem chúng tôi có thể cử người đến trường của họ để trình bày những thông tin liên quan đến tình trạng nghiện rượu và ma túy cũng như giao lưu với các em học sinh hay không.
- Chúng tôi thuyết trình cho nhóm học sinh ở khối lớp bảy và lớp tám trong một tiếng rưỡi.
- trình kết thúc, tôi đã nhờ các giáo viên giúp đánh giá xem các em học sinh đã tiếp thu được những gì trong khoảng thời gian chúng tôi trò chuyện với nhau.
- Mẹ Teresa hời điểm ấy là gần sáu tháng kể từ khi đứa con gái nhỏ Kandall của chúng tôi qua đời lúc mới chín tuổi, sau cuộc chiến chống chọi với căn bệnh u não kéo dài trong năm tháng..
- Đó là một mất mát lớn lao, nhưng chúng tôi còn phải yêu thương và chăm sóc hai đứa con khác nên cũng không có nhiều thời gian để trốn tránh và rơi nước mắt.
- Tuy nhiên, chúng tôi đâu phải là gỗ đá, nên thật chẳng dễ dàng để che giấu khi nỗi đau ùa đến và thể hiện ra bên ngoài..
- Làm cho chúng tôi vui cười không phải là việc của con bé, và tôi cũng không muốn con gái mình phải nhận lãnh trách nhiệm của một.
- Tuy nhiên, con bé biết có một nụ cười đặc biệt mà nó có thể mang lại cho chúng tôi, nụ cười ấy gạt các xúc cảm đau buồn của chúng tôi qua một bên và khiến chúng tôi phá lên cười mãi thôi..
- Vì muốn nói cho con gái biết việc làm cho chúng tôi vui cười không phải là trách nhiệm của nó, tôi đã bảo con ngồi lên đùi mình..
- “Vấn đề là, Celeste ơi, mẹ biết con cảm thấy buồn khi nhìn thấy cha mẹ buồn, và con muốn làm cha mẹ cười, nhưng những giọt nước mắt của cha mẹ đều có lý do cả con à.” Con bé gật đầu, biểu lộ việc nó không thích nhìn thấy những giọt nước mắt của chúng tôi..
- Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện của chúng tôi bằng một cái ôm thật chặt và một cú chọc léc, Celeste chạy xuống cầu thang để chơi tiếp..
- Chúng tôi lái xe xuống một nhà hàng dưới phố để dùng bữa sáng muộn.
- Bản nhạc “Ngọn núi tình yêu” được chơi khá to trên radio và tôi đang nhún nhảy theo tiếng nhạc để thể hiện sự vui sướng của mình, vì nội dung bài hát rất giống với mối quan hệ tuyệt vời của vợ chồng chúng tôi..
- Thế rồi “Rầm”! Tôi có cảm giác một lực mạnh đẩy đầu tôi ra khỏi thân mình.
- Trong khoảnh khắc ấy, tôi đã nghĩ có điều gì đó thật khủng khiếp đang xảy đến với chúng tôi.
- Trong lúc xe của chúng tôi vẫn đang lộn vòng trong một chuyển động chậm chạp, chúng tôi không rời khỏi mắt nhau và nói với nhau tất cả – kể cả lời vĩnh biệt – bằng ngôn ngữ không lời..
- Sau cùng chiếc xe cũng dừng lại, một đám đông nhìn vào trong cửa kính của xe chúng tôi.
- Chúng tôi chẳng chúý tới họ và cứ ôm chặt lấy nhau trong một cái ôm mà tôi định để kéo dài vĩnh viễn.
- chúng tôi ra khỏi xe, tôi mới biết được chuyện gì đã xảy ra.
- Anh ta vượt đèn đỏ và đâm sầm vào chúng tôi..
- Ông ta ngượng ngùng nói: “Tôi không phải là người sùng đạo thái quá..
- Nhưng tôi phải nói với cô rằng… tôi đã thấy điều gì đó bao quanh cô khi cô đang diễn đạt bằng ký hiệu.
- Chúng tôi không biết đó là gì, nhưng nó là thứ gì đó để chúng ta chiêm.
- Không người nào trong chúng tôi biết chắc bà ta đang nói ai..
- Ở đây, chúng tôi không có định kiến phân biệt hay tính tựái gì hết.
- Ở ngoài kia chúng tôi lấy tiền và thuốc của nhau, nhưng ở trong này chúng tôi chia sẻ cho nhau hơi ấm và nguồn động viên an ủi..
- chúng tôi.
- Khi chúng tôi đang đi về phía nhà tập thể nơi tôi sẽở, tôi nghe thấy có tiếng hét to và cả tiếng giậm chân.
- Lúc chúng tôi đến nơi, tôi thật sửng sốt khi nhận ra đó là một cuộc duyệt binh..
- Chúng tôi bước đều qua một hành lang vắng vẻ để đến lớp học, miệng hát to một khúc quân hành.
- Tôi cố nén tiếng cười khúc khích, nhất là khi những người phụ nữ khác đang nhìn chúng tôi với ánh mắt thích thú.
- Sau hai giờ đồng hồ, chúng tôi đi theo hàng ngũ trở về phòng ngủ tập thể, nơi một nhân viên làm công tác xã hội chào đón chúng tôi.
- Cô ấy là nhân viên làm công tác xã hội duy nhất cho hơn hai ngàn phụ nữở đây, nên chúng tôi rất may mắn mới gặp được cô ấy tối nay.
- Cô ấy gợi ý chúng tôi hãy tham gia điều trị tại nơi cư trú sau khi rời khỏi đây,.
- Chúng tôi gặp cô ấy theo một nhóm để thảo luận về những vấn đề của mình, từ chuyện bị lạm dụng cho đến việc không biết đọc biết viết.
- Mặc dù câu chuyện của chúng tôi không giống nhau nhưng tôi lại có cảm nhận tương tự.
- Trong hơn chín tháng, chúng tôi họp mặt cùng nhau mỗi ngày hai giờ đồng hồ.
- Hàng tuần, chúng tôi chia thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm từ sáu đến mười người phụ nữ và trải qua một quá trình tập luyện sâu sắc được dẫn dắt bởi một trong năm cố vấn..
- Mỗi người chúng tôi nhận được phác đồ chữa trị riêng, dựa trên buổi nói chuyện trước khi chúng tôi được nhận vào chương trình.
- Chúng tôi viết bài, đọc sách, xem video, làm bài tập về nhà và vượt qua các kỳ kiểm tra, nhưng điều quan trọng nhất để hoàn tất chương trình là tham gia vào lớp học..
- Chúng tôi xuất thân từ nhiều tầng lớp khác nhau, gồm nhiều chủng tộc, tôn giáo và lứa tuổi khác nhau.
- Điều duy nhất giống nhau đó là chúng tôi đều là những kẻ nghiện ngập.
- Cho dù đó là nghiện rượu hay nghiện ma túy, thì nghiện ngập đều có sức phá hủy ghê gớm đến cuộc sống của chúng tôi..
- Chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều điều về bản thân, những điều mà không một ai, cho dù gần gũi với chúng tôi đến thế nào, có thể biết được.
- Một số trải nghiệm của chúng tôi là những điều chưa từng được nói ra..
- Bà nói nhỏ vào tai tôi: “Tôi thật sự tự hào về em, em xứng đáng với điều này”..
- Một người phụ nữ thân thiện tiến lại gần tôi và nói: “Rất vui khi gặp lại cậu! Chúng tôi rất nhớ cậu! Cậu có muốn ngồi không.
- Cô gái ngồi cạnh người đàn ông ấy nói với tôi: “Này anh ơi, anh hãy ngồi vào cái ghế này đi.
- Vài tuần lễ sau năm thứ bảy của quá trình hồi phục liên tục của tôi, một cô gái bước vào “những căn phòng” đó và tiến thẳng đến chỗ tôi trong một cuộc họp mặt rồi nói: “Tôi đểý thấy trong nhiều năm qua ông ngồi trên cùng một chiếc ghế