« Home « Kết quả tìm kiếm

Tải sách Chicken Soup For The Soul – Tập 8: Những Tâm Hồn Cao Thượng Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- Chúng tôi đã nhận ra rằng sự chia sẻ về tâm hồn là một điều quý giá và có ý nghĩa nhất trong cuộc sống hiện nay, giúp chúng ta vượt qua những nỗi buồn, những thất vọng để hướng đến một ngày mai tươi đẹp hơn với những ước mơ, hoài bão của mình và cảm nhận cuộc sống trọn vẹn hơn..
- Việc chuyển tải trọn vẹn và chính xác ý nghĩa sâu sắc của những câu chuyện theo nguyên bản tiếng Anh là một cố gắng lớn của chúng tôi.
- Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của bạn đọc để những tập sách tiếp theo của chúng tôi hoàn thiện hơn..
- Trong tập Chicken Soup for the Golden Soul, chúng tôi đã chọn in những câu chuyện xoay quanh những tấm lòng cao thượng và chính những câu chuyện đó đã chinh phục con tim độc giả.
- Chúng tôi hi vọng rằng tất cả những câu chuyện này sẽ gợi nên những suy nghĩ về việc làm thế nào để sống thật ý nghĩa và tận hưởng được nhiều niềm vui nhất..
- Khi phân loại từ một lượng lớn những câu chuyện mà chúng tôi nhận được từ độc giả để thực hiện cuốn Chicken Soup for the Golden Soul, chúng tôi luôn lưu tâm đến tầm quan trọng của việc chuyển tải đến thế hệ tương lai những bà i học đã được góp nhặt từ cuộc sống..
- Chúng tôi cũng nhận ra tầm quan trọng của việc tận hưởng từng khoảnh khắc trong cuộc sống của mỗi người và hiểu tại sao có những sự trưởng thành vững vàng nhất lại xảy đến trong những giờ phút đen tối nhất..
- Chúng tôi mong các bạn hãy yêu mến tất cả những khoảnh khắc trong cuộc sống, lúc chá n nả n cũ ng như khi ấm lòng, lúc tăm tối cũng như khi tươi sáng - bởi vì tất cả những điều đó chính là sự chuẩn bị tốt nhất cho những năm tháng “trưởng thành”, thậm chí chúng còn hữu ích hơn tất cả những gì mà bạn đã từng nghĩ đến.
- Chúng tôi hi vọng Golden Soul sẽ truyền cảm hứng để bạn có thể kể những câu chuyện của chính mình cho những người trẻ tuổi hơn mà bạn gặp trong cuộc sống – và cho cả những người có “tâm hồn tươi trẻ.”.
- Thông qua quyển sách Chicken Soup for the Golden Soul, chúng tôi muốn cùng các bạn tôn vinh cuộc sống.
- Tôi thấy cậu thanh niên này hành động thật kỳ lạ khi chúng tôi đến cửa tiệm của David.
- Chúng tôi vừa thay xong cuộn dây thì cô con gái bé bỏng của tôi, bé Linda, ra chỗ nhà kho.
- “Đừng nói vớ vẩn nữa”, tôi bảo.
- Trước khi đi, cậu ấy đã hết sức cảm ơn gia đình chúng tôi..
- Cả nhà chúng tôi rất thắc mắc về chuyện đó, nhưng rồi chúng tôi nghĩ rằng có lẽ cậu ta bối rối nên đi nhầm đường..
- Thực sự thì chúng tôi cũng không mong chờ điều gì cả.
- chúng tôi còn phải chật vật vì cuộc sống.
- Khi chúng tôi cùng đi, hình ảnh ông Burns (tôi luôn gọi ông như thế và chưa bao giờ tôi biết tên thật của ông) tì cả người vào cây gậy to chắc, nhiều mấu của mình khiến tôi liên tưởng đến cây gậy quyền trong kinh thánh.
- Chúng tôi chỉ đơn giản gọi nó là “Trang trại”.
- Sau khi được gởi đến Trang trại, chúng tôi đã phải dạy cậu bé cách dùng dao và nĩa khi ăn.
- Vì thằng bé đã quen ở ngoài đường nên chúng tôi phải dỗ dành mãi nó mới chịu vào nhà để ngủ trên giường.
- Thế mà chúng tôi vẫn phải tốn mất nhiều ngày để thuyết phục Tip chịu ngồi vào lớp học.
- Cô ấy chẳng còn tâm trí để lái xe, vì vậy chúng tôi đi bằ ng taxi.
- Suốt thời gian ngồi trên xe, chúng tôi chỉ chìm đắm trong dòng suy nghĩ của riêng mình.
- Sau cùng chúng tôi cũng đến được bệnh viện.
- Chúng tôi hỏi thăm và được biết ông cụ đang nằm trong phòng phẫu thuật.
- Chúng tôi lặng im chờ đợi.
- Chúng tôi đứng dậy chào ông khi ông đảo mắt nhìn khắp phòng như đang muốn gặp ai.
- Bác sĩ giải thích: “Ông Lý bị thương nặng ở lồng ngực, nhưng chúng tôi đã ngăn chặn được tình trạng xuất huyết nội”.
- Sarah hỏi nhỏ: “Chúng tôi vào thăm ông cụ được chứ.
- Bác sĩ cho phép chúng tôi vào phòng chăm sóc đặc biệt để thăm chú Lý..
- Chúng tôi được hướng dẫn đến giường bệnh của chú Lý.
- Còn chúng tôi sẽ không bao giờ được nghe lời chào “Chou San” vui vẻ của chú nữa.
- Sarah và tôi trở thành bạn, buổi sáng định mệnh ấy đã gắn kết chúng tôi với nhau.
- Chúng tôi đến thăm em gái của chú Lý, cũng là người thân còn lại duy nhất của chú.
- Tại nhà bà, chúng tôi thấy bên cạnh bức ảnh của chú là hình của một phụ nữ trẻ.
- Chúng tôi cứ nằm lặng yên như thế một hồi lâu, rồi ông ấy nói: “Cảm ơn ông bạn đã quyết định nằm nghỉ trên thảm cỏ này, nơi tôi có thể trông thấy ông bạn mà chạy đến đây.
- Xin nói lại là chúng tôi sẽ chịu mọi chi phí”..
- Chúng tôi ở cùng với mẹ, và bốn mẹ con chúng tôi rất hiểu cảnh tự lo liệu là như thế nào.
- Một tháng trước ngày lễ Phục sinh, vị mục sư ở nhà thờ chúng tôi vẫn thường đi lễ thông báo rằng năm nay nhà thờ sẽ tổ chức một ngày lễ quyên góp đặc biệt để giúp một gia đình đang gặp khó khăn.
- Khi về đến nhà, chúng tôi bàn với nhau xem mình có thể làm được gì.
- Chúng tôi quyết định mua 25 ký khoai tây để dành ăn cả tháng.
- Như thế chúng tôi sẽ tiết kiệm được 20 đô la tiền chợ để làm tiền quyên góp..
- Sau đó, chúng tôi thấy rằng nếu hạn chế tối đa việc sử dụng đèn điện và không nghe đài thì chúng tôi còn tiết kiệm được thêm khoản tiền điện của tháng đó nữa.
- Chúng tôi đã kiếm được 20 đô la nhờ vào việc làm đồ nhấc nồi.
- Đó là một trong những tháng tuyệt nhất trong cuộc đời của mẹ con chúng tôi..
- Mỗi ngày chúng tôi đều đếm xem mình đã dành dụm được bao nhiêu tiền.
- Ban đêm, chúng tôi cứ ngồi trong bóng tối và bàn tán xem gia đình nghèo khó kia sẽ vui sướng thế nào khi nhận được số tiền mà nhà thờ sẽ góp tặng họ.
- chúng tôi tính toán rằng chắc chắn số tiền cả giáo xứ quyên góp được sẽ phải gấp hai mươi lần số tiền chúng tôi dự tính trao tặng.
- Vào đêm trước lễ Phục sinh, chúng tôi nôn nao đến mức gần như không thể ngủ được.
- Chúng tôi không hề quan tâm đến chuyện mình không có quần áo mới để mặc vào dịp lễ Phục sinh, mà chỉ quan tâm đến việc cả nhà đã dành dụm được những bảy mươi đô la cho đợt quyên góp.
- Chúng tôi háo hức chờ đợi đến lúc được đến nhà thờ! Sáng Chủ.
- Nhưng rồi chúng tôi cũng yên vị trong nhà thờ, lòng đầy tự hào.
- Khi đợt quyên góp diễn ra, chúng tôi đang ngồi ở hàng ghế thứ hai từ trên đếm xuống.
- Chúng tôi ca hát suốt trên đoạn đường trở về nhà.
- Mẹ đã mua sẵn mười hai quả trứng, và chúng tôi đã luộc trứng để ăn kèm với khoai tây chiên!.
- Chiều tối hôm ấy, vị mục sư đi xe đến nhà chúng tôi.
- Chúng tôi hỏi đó là gì, nhưng mẹ chẳng nói lời nào.
- Mới đây còn thấy mình là người giàu có, giờ chúng tôi mới hiểu ra mình là người nghèo khổ.
- Ba chị em tôi đã có một cuộc sống quá hạnh phúc đến nỗi chúng tôi còn thấy tội nghiệp cho những ai không có được bố mẹ như mẹ và người bố đã quá cố của chúng tôi, không có được gia đình đông anh chị em như chúng tôi và không được mấy đứa trẻ khác ghé thăm thường xuyên như vậy.
- Chúng tôi nghĩ rằng việc chị em dùng chung cái đĩa bạc rồi tìm xem mình có cái muỗng hay cái nĩa nào không cũng vui lắm chứ .
- Nhà chỉ có hai con dao nên chúng tôi cứ phải chuyền tay nhau trong bữa ăn.
- Vị mục sư đã mang đến cho chúng tôi số tiền dành tặng gia đình nghèo, nên chắc chắn là nhà tôi nghèo, tôi thầm nghĩ.
- Chúng tôi ngồi lặng im thật lâu.
- Trời tối, và cả nhà chúng tôi đi ngủ..
- Cuối cùng, vào ngày thứ Bảy, mẹ hỏi chúng tôi muốn làm gì với số tiền ấy.
- Người nghèo dùng tiền để làm gì đây? Chúng tôi không biết.
- Chúng tôi chưa bao giờ biết là mình nghèo.
- Chúng tôi không muốn đi lễ vào Chủ nhật nữa, nhưng mẹ bảo chúng tôi phải đi..
- Dù hôm ấy trời nắng đẹp, nhưng trên đường đi chúng tôi chẳng ai nói với ai lời nào.
- Mẹ con tôi đưa mắt nhìn nhau và lần đầu tiên trong suốt tuần lễ ấy, nụ cười lại chớm nở trên môi chúng tôi..
- Ông đã không nghĩ rằng sẽ quyên được số tiền lớn như thế từ nhà thờ nhỏ bé của chúng tôi.
- Chúng tôi cảm thấy bất ngờ quá đỗi! Chính gia đình tôi đã đóng góp 87 đô la trong số tiền “hơn một trăm đô la một chút” ấy..
- Chúng tôi là gia đình giàu có trong nhà thờ! Chẳng phải nhà truyền giáo đã nói như thế sao? Từ đó trở đi, tôi không bao giờ cảm thấy mình là kẻ nghèo khó nữa..
- Một vài sinh viên khác tình cờ nghe được những câu hỏi của Julie cũng dừng lại tham gia vào câu chuyện của chúng tôi.
- Con bé đã để lại cho chúng tôi những kỷ niệm rất tuyệt vời”.
- Hít thở thật chậm rãi và thong thả, mẹ của Julie nói tiếp: “Nhưng cuộc sống của Julie là món quà tặng cho chúng tôi.
- Chúng tôi cảm thấy được an ủi vì biết rằng sau khi chết, con bé vẫn tặng món quà của sự sống và ánh sáng cho người khác.
- Và hơn bất cứ điều gì khác, chỉ cần nhớ rằng mình đã thực hiện được những mong ước của Julie cũng đã giúp gia đình chúng tôi bớt đau khổ rất nhiều khi đối mặt với cái chết của con”..
- Những điều thầy dạy đã ảnh hưởng rất sâu sắc đến con bé , và thầy cũng giúp chúng tôi nhớ rằng tình yêu mình dành cho Julie và tình yêu mà con bé dành cho mọi.
- Vào dịp cuối tuần sau đó, chúng tôi chở chiếc máy xuống nhà bà.
- Bà đang ngồi trước hiên, chăm chú đợi chiếc xe của chúng tôi rẽ qua góc đường đầy sỏi.
- Bà bước ra và đứng cạnh chiếc xe lúc chúng tôi mở thùng đựng hành lý.
- Chúng tôi khiêng cái máy vào nhà và gắn nó vào cái vỏ cũ.
- Chúng tôi cắm điện vào.
- Chúng tôi đã mua chúng và chuyển đến cho mẹ.
- Bà còn phải may rất nhiều thứ, và chúng tôi không muốn bà không có máy để dùng trước khi bà không còn đồ để may..
- Một ngày nọ, chúng tôi nghe thấy một tiếng gõ cửa lớn và dứt khoát..
- “Vâng, chúng tôi biết gia đình bà từ miền Tây xa xôi trở về đã không kịp trồng vụ mùa, nên chúng tôi mang thức ăn đến để giúp nhà ta vượt qua lúc này.”.
- “Chúng tôi không thể trả tiền.
- “Chúng tôi giúp mọi người biết tự chăm sóc bản thân mình.”.
- Tối hôm đó, chúng tôi đã mở tiệc, và chúng tôi cũng đã đến nhà thờ.
- Trong suốt mùa hè, chúng tôi đóng hộp để bảo quản trái cây và rau xanh.
- Một ngày giá lạnh tháng 12, cũng là sinh nhật lần thứ năm của tôi, cha và hai anh của tôi chất thức ăn đầy xe ngựa và cả gia đình chúng tôi cùng leo lên rồi đánh xe tới một ngôi nhà đã bị bỏ hoang ở bên kia thung lũng.
- Tôi còn được gặp lại “người khổng lồ”, người đã đến nhà chúng tôi vào ngày mùa đông rét mướt đó.
- Thậm chí khi chúng tôi trưởng thành và rời vùng núi ấy để tạo dựng cuộc sống ở chốn thị thành, chúng tôi vẫn trao đổi thư từ và thường gặp nhau tại những buổi họp mặt gia đình ở quê nhà Ozarks..
- Năm nay, trước mặt Thánh John, chúng tôi muốn nghe những điều ước cho ngày Giáng sinh của các bạn.
- Chúng tôi không thể đáp ứng điều ước của tất cả mọi người, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng và thực hiện một vài điều.
- Khi tôi gọi tên của ai, vui lòng tiến lên đây và nói cho chúng tôi nghe điều ước trong ngày Giáng sinh của bạn.”.
- Ông báo với bà: “Tôi sẽ ra đi”