« Home « Kết quả tìm kiếm

Tải sách Uốn Lưỡi 7 Lần Trước Khi Nói Ebook PDF


Tóm tắt Xem thử

- “khá là”, “tôi sẽ cố gắng” hay “tôi sẽ làm tốt nhất có thể.
- Một người mà mỗi lời nói có sức mạnh làm thay đổi cả thế giới chúng ta đang sống… một người mà mỗi lời phát biểu được lựa chọn cẩn thận, đã được rà đi soát lại bởi những chuyên gia xuất sắc nhất thế giới về quan hệ công chúng… hiển nhiên sẽ không lâm vào cảnh bị mắc kẹt trong chính lời nói của mình? Thế nhưng tất cả chúng ta vẫn còn nhớ câu nói trứ danh “Tôi không hề có quan hệ tình ái với người phụ nữ đó, cô.
- Vậy hãy thử nghe câu này xem: “Tôi đâu có đứng lên trên lò sưởi!”.
- Nếu đối tác của bạn hỏi liệu bạn có “bực bội” với thông tin của họ không, vì sao bạn lại muốn cho họ hay “Tôi không hề thấy bực bội về tin tức của ông”? (Sai lầm ngôn từ.
- Thế nhưng thay vì xin lỗi, Colin Hendry lại nói với chúng ta trong một bài báo: “Tôi không xài ma túy.
- “Được rồi, Ronnie… Tôi đang trách cứ cậu đây!”.
- “Với những gì Bill vừa nói, tôi không muốn làm mọi người phát chán vì nó.” (Sai lầm ngôn từ!) Tôi lúng túng cười khẽ, hy vọng anh ta chỉ đùa.
- “Nó giống như hai dòng sông lớn hòa vào làm một,” tôi gợi ý, sau vài phút suy nghĩ.
- “Rất đơn giản và sáng tạo,” tôi tán thưởng.
- “Tôi đâu có bị AIDS,” tôi rít lên.
- “Cô được thay thế bằng một chiếc máy sớm bao nhiêu sẽ tốt cho tất cả chúng ta bấy nhiêu,” tôi gào lên.
- Giá như tôi chỉ cần đáp lại câu “Không cần phải ném nó vào tôi như thế” bằng cách trả lời: “Tôi xin lỗi, là do gió đã cuốn nó đi”, tôi tin chắc chúng tôi đã có thể chia tay nhau một cách vui vẻ..
- “Tôi nghĩ anh cũng thấy ở đây mọi người xếp hàng,” tôi lên tiếng với giọng điệu y hệt như Basil Fawlty (1).
- “Không sao đâu,” tôi trả lời.
- Một người bước tới, rõ ràng có vẻ bực bội và lớn tiếng với người kia: “Tôi nghĩ chị đang ngồi ở chỗ của tôi.
- “Nhưng anh vẫn bị tính quá 25 xu,” tôi khăng khăng cãi lý với cô..
- “Tôi thành thật xin lỗi,” tôi bắt đầu lên tiếng, “chính tôi mới là người nhầm lẫn.”.
- Hầu hết chúng ta chẳng thích thú gì phải nói “Tôi xin lỗi, tôi đã sai.”.
- khi kết thúc séc thứ nhất và xin lỗi,” tôi đề xuất..
- “Sẽ chỉ xảy ra nếu chúng ta không làm gì,” tôi gợi ý.
- “Hãy tin tôi,” tôi trả lời..
- “Thưa quý bà quý ông,” tôi lên tiếng.
- “Họ chỉ muốn biết rõ sai lầm thuộc về chúng ta,” tôi trả lời.
- “Tôi thực sự xin lỗi về những lần vấp lời,” tôi lên tiếng.
- Bạn có thể nói “Tôi lấy làm tiếc là thảm họa tại Tòa Tháp Đôi đã xảy ra.” Nhưng trách nhiệm gây ra thảm họa đó lại nằm ở nơi khác..
- “Tôi đoán ông sẽ có mặt tại miền nam nước Pháp sau khoảng thời gian ngắn nhất nếu có một chiếc máy bay đưa ông tới đó,” tôi đáp.
- “Không, đó là một quan điểm,” tôi đáp..
- Vậy đó là quyết định của ai?” tôi hỏi..
- “Ai nói họ độc lập?” tôi lại bắt bẻ.
- “Chính xác,” tôi đáp.
- Vậy làm thế nào để đảm bảo chắc chắn rằng bạn đang kể lại sự thật thay vì chỉ nói ra các quan điểm khi nói với người khác? Tất nhiên là bằng cách cá nhân hóa những gì bạn nói: “Tôi thực sự cảm thấy cung cách phục vụ ở đây thật kinh hoàng… chẳng có nhiều thứ tôi quan tâm trên tivi tối nay… với tôi dường như anh ta lúc nào cũng đến muộn…” và.
- Chính anh đã bắt gặp ánh mắt của tôi và nhắc lại: “Ồ, những bậc thềm!” Tôi thực sự đã quên mất chính anh là người đánh rơi xô sơn..
- “Hoặc sẽ khiến họ đặt câu hỏi tại sao họ làm việc vất vả cả ngày song mọi nỗ lực của họ lại không được ghi nhận,” tôi gợi ý..
- Vậy là tôi gọi điện đến nhà Angela chỉ để nói “cảm ơn.” Tôi biết cô đánh giá rất cao cử chỉ này..
- “Xin lỗi ông,” tôi bắt đầu lớn tiếng hết cỡ.
- “Hiển nhiên ông đáng nhận được vài lời chỉ bảo nữa,” tôi trả miếng,.
- “Cũng may là có một vài người trong chúng ta đang đi nghỉ,” tôi đáp trả.
- Vài phút nữa trôi qua trước khi một quý ông lớn tuổi rời khỏi ghế lái, mở cửa và lớn tiếng quát về phía tôi: “Tôi còn phải chờ anh chính xác bao lâu nữa để có thể đi được đây?”.
- hay “tôi là một tay golf tồi hết cách chữa”..
- “Tương đối trung thực,” tôi bất bình.
- “Hy vọng rằng các sinh viên sẽ học được nhiều điều từ khóa học,” tôi đề xuất..
- Một cách khác để “làm loãng” thông điệp hay làm giảm độ chắc chắn của câu nói là bắt đầu mỗi câu với “Tôi nghĩ” trong khi hoàn toàn không cần thiết.
- Có những trường hợp chúng ta sử dụng “Tôi nghĩ” thay vì “Tôi tin tưởng chắc chắn”..
- Thay vì nói: “Tôi là một nhân viên bán hàng có kinh nghiệm,” một kẻ ngạo mạn có thể sẽ nói:.
- Nhưng sự khiêm tốn giả tạo sẽ biến cách diễn đạt trên trở thành “Tôi là một nhân viên bán hàng có không ít kinh nghiệm” trong khi họ đã trải qua cả đời trong ngành kinh doanh, cách diễn đạt này thực sự đã bị pha loãng đến độ trở thành thiếu chính xác..
- Chúng là: “Tôi sẽ cố…” và “Tôi sẽ làm tốt nhất có thể.”.
- Vậy mà tôi đã nói với các con mình: “Bố sẽ cố gắng đón con lúc tám giờ”? Tôi đã khiến con gái mình bất an trong khi tất cả những gì tôi phải làm là dứt khỏi buổi tường thuật trực tiếp bóng đá để có mặt đúng giờ..
- Ông kể với tôi: “Khi được hỏi liệu tôi “có yêu thương và chăm sóc người phụ nữ này suốt đời không?” tôi đã trả lời: “Được thôi, tôi chắc chắn sẽ cố gắng…” Ông giải thích rằng cuộc hôn nhân trước của ông đã thất bại nên ông cảm thấy không thực tế khi đưa ra lời hứa trong khi biết rõ rất có thể lời hứa đó sẽ không thành hiện thực.
- Khi tôi bắt đầu lên án cách nói: “Tôi sẽ làm tốt nhất có thể,” trong một khóa đào tạo, Steve - một người bạn thân của tôi - đã đứng bật dậy nói anh thường xuyên sử dụng nó và thực sự tin vào nó.
- “Tôi xin lỗi,” tôi trả lời.
- “Được rồi, trừ khi anh có thể đảm bảo việc chuyển phát,” tôi đáp..
- Khách hàng sẽ nhận thấy sự cam kết khi bạn loại bỏ câu “tôi sẽ làm tốt nhất có thể”..
- “Anh có cái thang nào đủ dài không?” tôi hỏi nhưng không còn dám trông đợi điều gì chắc chắn..
- Vẫn còn một lựa chọn nữa thay cho “có” và “không”, một lựa chọn thứ ba: “Tôi không biết.”.
- Vậy tại sao rất nhiều người trong chúng ta lại sợ sử dụng ba từ “Tôi không biết” đến.
- Có vẻ như khi một số người càng thành công trong giới kinh doanh càng cảm thấy áp lực khi nói “Tôi không biết” và muốn né tránh cách trả lời này.
- Một người được phỏng vấn thừa nhận với tôi sau một khóa huấn luyện: “Chỉ đơn giản là tôi rất ghét nói “Tôi không biết” với nhiều câu hỏi của ông đến vậy.”.
- Tôi cũng chỉ ra cho anh ta thấy “Tôi không biết” thực ra là câu trả lời đúng cho những câu hỏi của tôi và trong mỗi trường hợp anh đã làm được việc diễn giải những gì anh thực sự biết.
- Câu trả lời dừng lại ở “Tôi không biết” nghe có vẻ tiêu cực, thủ thế, thậm chí xúc phạm người hỏi.
- Cách trả lời “Tôi không biết” một cách gọn lỏn chính là vấn đề gây rắc rối, nhưng khi được kèm theo những gì bạn biết, đó lại là bàn đạp giúp cho người hỏi thấy rằng bạn đang rất thành thật và cung cấp toàn bộ lượng thông tin ít ỏi mà bạn có..
- Câu trả lời “Tôi sẽ làm tốt nhất có thể” và “Tôi sẽ cố gắng” đều thiếu sự cam kết..
- Để tránh bị nhìn nhận là đang lẩn tránh câu hỏi, bạn hãy bắt đầu câu trả lời của mình bằng “Có”, “Không” hoặc “Tôi không biết”..
- Bạn trả lời ra sao khi có ai đó hỏi bạn: “Anh cảm thấy thế nào?” Tôi rất ấn tượng trước sự đa dạng của những câu trả lời từng được nghe.
- Cháu cảm thấy thế nào?” tôi hỏi..
- “Thế nhưng trong bao lâu nữa?” tôi tự nhủ..
- “Bố cảm thấy thế nào?” tôi hỏi thăm như thường lệ..
- “Ý bố muốn nói là bố vẫn khỏe?” tôi hỏi thêm..
- “Và bố có thể nói tiền tiết kiệm của bố đủ để bố sống thoải mái chứ ạ?” tôi ướm lời..
- “Một câu hỏi cuối cùng,” tôi vẫn cố nài.
- “À, con đang tự hỏi “Không tệ” có thực sự là cách tốt nhất để mô tả tình hình của bố hay không?” tôi kết luận..
- “Phẫu thuật bắc cầu cho cả ba động mạch vành?” tôi tò mò hỏi lại.
- Còn nếu lại là “Ồ, vẫn sống sót”, tôi sẽ đoán động cơ đang bị cháy..
- Thông thường, người được phỏng vấn sẽ bắt đầu bằng: “Tôi nghĩ tôi đã hơi mơ hồ trong các câu trả lời … phải chật vật để tìm ra từ phù hợp… quá nhiều “à” và “ờ”… ngữ pháp tệ hại…”.
- Trong khi đó, một số người khác lại nói: “Tôi cảm thấy phần trả lời của mình rất trôi chảy, đúng trọng tâm, thú vị…”.
- Quả thực, khi hỏi thăm ai đó xem họ đang cảm thấy thế nào, bạn muốn nghe câu trả lời “Ồ, vẫn sống sót” hay “Tôi rất thoải mái, cảm ơn, còn anh thì sao?”.
- Và thậm chí ngay cả sau khi đã “đè bẹp” tôi trong hiệp đầu, anh ta rõ ràng vẫn nuôi dưỡng những suy nghĩ tiêu cực..
- Hít thở nhẹ nhàng, hoàn toàn đối lập với tình trạng chẳng khác gì một người hút 60 điếu thuốc mỗi ngày của tôi, anh ta nói: “Tôi rất vui đã thắng hiệp đầu.
- “Cách chơi của anh rất giống tôi,” tôi giải thích, “nhưng tôi luôn nhớ mình đang chia sẻ lời tiên đoán về khả năng thất bại của anh.”.
- “Con cất chúng vào bếp cho bố,” tôi trả lời..
- “Không có chai nào như thế hết,” tôi đáp.
- “Nguyên nhân tai nạn là gì?” tôi hỏi..
- “Có chứ, hoàn toàn suôn sẻ,” tôi bắt đầu, “mặc dù chúng tôi khởi đầu không mấy vui vẻ vì không nhận được vé.
- Tôi đã gọi đến văn phòng của các vị,” tôi kể tiếp,.
- “Thế chuyện gì sẽ xảy ra,” tôi vặn lại, “nếu tôi không nhận được tin nhắn?”.
- “Nhưng hộp thư thoại bị trục trặc,” tôi đáp, “tin nhắn của các vị đã không đến được với tôi.”.
- Người đàn ông chậm rãi trả lời: “Tôi là thủ tướng Singapore.”.
- John đáp: “Thật vậy ư, và vì chúng ta không quen ăn thịt nai sừng tấm… tôi cho là hầu hết chúng ta không quen … thế thịt chúng có mùi vị như thế nào?”.
- Nhà báo đáp: ‘‘Tôi không biết.
- Thay vào đó, sẽ hợp lý hơn khi bạn nói: “Tôi đã được mời tới dự một đám cưới vào ngày thứ Sáu tuần tới.
- Ông giải thích: “Tôi cho rằng anh muốn đội Anh đánh bại New Zealand.
- Một câu trích dẫn ưa thích của tôi là “Thất bại là thời điểm khi bạn từ bỏ việc cố gắng.” Hay nói theo cách khác, “Thành công là đứng dậy sau khi vấp ngã.” Tôi thường sử dụng hai câu nói này với những người trải qua những tổn thương trầm trọng trong cuộc sống, tự hỏi liệu họ có thể thành công hay không.
- “Bằng mọi cách, đừng nói “Nếu tôi có thể”, hãy nói “Tôi sẽ”..
- “Khi tôi nghe một người nào đó thở dài “Cuộc sống thật khó khăn”, tôi luôn khuyến khích họ bằng câu hỏi “So với cái gì?”.
- Lúc mới đầu, bạn sẽ thấy mình còn vấp váp, nói được nửa câu “Tôi hy vọng tôi không gọi điện quá muộn”… (Sai lầm ngôn từ!) trước khi thêm vào “Tôi nghĩ sẽ gọi cho bạn trước khi bạn đi ngủ.”.
- “Tôi sẽ cố hết sức” sẽ bị loại bỏ thay bằng “Tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nó.”.
- Những câu hỏi bạn không thể trả lời sẽ được đáp “Tôi không biết, tôi sẽ suy nghĩ và trả lời bạn sau.” Những yêu cầu không thể thực hiện được sẽ được đáp “Không được, nhưng tôi có thể hoàn thành nó vào tuần tới.”.
- Khi một thợ ảnh chụp được hình hắn bước xuống tàu hỏa để đi tới tòa án, kẻ lạm dụng nói “Tôi chưa bao giờ lạm dụng Eric Cullen.” (Sai lầm ngôn từ.
- Anh ấy nói: “Tôi đã bỏ lỡ mọi trận bóng rổ mà tôi chưa từng cố gắng.”.
- Nói: “Tôi thực sự không biết rõ chính sách của Mỹ là gì.”.
- “Tôi sẽ làm tốt nhất có thể” và “Tôi sẽ cố gắng” thể hiện sự thiếu chắc chắn và cam kết