« Home « Kết quả tìm kiếm

Top 12 Kể về một giấc mơ trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày chọn lọc


Tóm tắt Xem thử

- Kể về một giấc mơ trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày.
- Chính giấc mơ đêm qua đã mang dì em lại gần em hơn sau bao ngày xa cách..
- Hóa ra đó chỉ là một giấc mơ..
- Dù ở gần hay xa nhưng trong tim chúng ta vẫn có hình hài của những người thân quen mà mình yêu quý thì khi gặp lại cảm xúc vẫn đong đầy..
- Em đi vào giấc mơ như thế nào? Lúc đó tâm trạng em như thế nào?.
- Em gặp lại người thân là ai? Quan hệ với em như thế nào? Cách xa bao lâu? Lí do gì xa cách em lâu thế? Cảm xúc của em khi gặp lại người thân?.
- Giới thiệu chung về người thân: Người thân bây giờ ở đâu? Làm gì? Tình huống nào em gặp lại người thân?.
- Khi gặp lại quan sát thấy người thân như thế nào? Diện mạo? Hình dáng? Y phục?.
- Người thân có những nét gì khác so với lúc trước khi xa không? (So sánh từ hình dáng bên ngoài với tính cách bên trong trước đó và bây giờ?).
- Nhớ và kể lại những kỉ niệm gắn bó với người thân..
- Em và người thân đã trò chuyện như thế nào? Nói với nhau những gì? (Kể lại sinh động và lồng vào cảm xúc).
- Giấc mơ tan biến trở về hiện thực ấn tượng sâu sắc nhất của em và người thân là gì?.
- Em có cảm nghĩ gì? Sẽ làm gì để người thân vui lông?.
- Có thể người thân đã qua đời: (ông, bà, cô….).
- Là anh (hoặc chị) chết sớm (do lầm lỗi… hoặc tai nạn…) nhắc nhở em biết suy nghĩ chín chắn để có hành động đúng để người thân vui lông ở cõi hư không..
- Trong giấc một giấc mơ, em được gặp lại người thân xa cách đã lâu.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 1.
- Em vẫn nhớ như in giấc mơ hôm đó, em thấy ông nội với hình dáng gầy gầy thân quen đi về phía em đang học bài.
- Đó là một giấc mơ mà em không bao giờ quên được..
- Em sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng giấc mơ quý giá này.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 2.
- Tuy ông đã mất nhưng em vẫn mong phép lạ xảy ra, ống có thể trở về và em đã gặp lại ông trong một giấc mơ của mình..
- Còn món quà nữa đó là khu vườn nhỏ mà ông đã chăm chút khi còn sống.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 3.
- Bà tôi ra đi từ lúc tôi chưa lọt lông mẹ nên bà tôi ra sao, tính tình thế nào, giọng nói ra làm sao,… tôi đều không biết.
- Cơn gió thổi nhè nhẹ, bầu trời trong xanh, ngồi trước bàn học tôi cứ miên man suy nghĩ đến hình phạt mà bố mẹ sẽ dành cho tôi khi bị điểm kém.
- Thế rồi, không biết từ lúc nào, tói ngủ thiếp đi mất và có một giấc mơ tuyệt đẹp.
- Trong mơ, tôi thấy mình được gặp lại bà và được nghe bà kể rất nhiều chuyện mà tôi chưa biết..
- Tôi chạy vội ra sân và không biết đó là ai.
- Tôi chỉ biết bà qua tấm ảnh mà bố cho tôi xem.
- Giọng bà mang đậm chất của quê tôi – vùng quê Nam Định nhưng ấm áp lạ lùng.
- Bà cười, lau nước mắt cho tôi rồi nói: Lớn tướng rồi mà còn khóc nhè như trẻ con thế.
- Người ta cũng tới mấy lần muốn mua hoa quả đấy nhưng bù không muốn vì sợ cháu về lại không có cái gì ăn… Hơn lúc nào hết, tôi cảm nhận được tình yêu thương của bà dành cho tôi.
- Trong lông tôi, tôi chỉ muốn thời gian ngừng trôi để cho tôi luôn được sống trong sự chở che, yêu thương của bà dành cho tôi.
- Lúc ăn cơm, bà chẳng ăn mấy, chỉ chăm chăm gắp hết cho tôi.
- Tôi ước rằng tuần nào mình cũng được gặp lại bà trong giấc mơ.
- Những người thân đã xa ta, có thể là xa mãi mãi nhưng họ vẫn luôn hiện hữu bên ta.
- Dù chỉ là trong những giấc mơ thì ta vẫn luôn cảm thấy hạnh phúc, có một sự động viên, an ủi lớn lao.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 4.
- Những giấc mơ là những phút giây tuyệt vời nhất giúp ta được sống trong những gì mà cuộc sống đời thường không đem lại.
- Tôi cũng đã mơ rất nhiều, nhưng giấc mơ có thể để lại một giá trị tinh thần to lớn cho tôi chỉ có thể là khi tôi được gặp lại người ông thân yêu của mình.
- Đó là một giấc mơ thần tiên, tuy ngắn ngủi nhưng đầy xúc động..
- Những vông xoáy sâu hút làm cho tôi bối rối, hoảng hốt.
- dù thương nhưng ông vẫn nghiêm nghị bắt tôi úp mặt vào tường, đánh cho tôi mấy cái thành ra tôi giận ông mất mấy ngày trời nhưng lại lon ton theo sau làm lành với ông trước.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 5.
- Đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu nay sẽ biến thành sự thật, y như một câu chuyện cổ tích chưa? Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và rồi lại phải thất vọng.
- Nhưng tôi luôn nhớ khoảnh khắc mà chỉ giấc mơ kì diệu mới đem đến cho tôi, như vừa mới xảy ra đây thôi..
- Ông chỉ mỉm cười, lấy tay lau nước mắt cho tôi.
- Tôi dạ và vội nói với ông: “Ông ơi ông ở nhà nhé!.
- Ông tôi vốn là thầy giáo dạy Sinh học nên chỉ cho tôi biết bao nhiêu là hoa thật độc đáo.
- Tôi giữ sự ngưỡng mộ ấy như hồi thơ bé, ông như người thầy giáo mở ra cho tôi bao điều lí thú để tôi khám phá.
- ông vuốt lên mái tóc tôi, bảo tôi ở nhà, ông sẽ hái lộc đầu năm mới cho tôi.
- Tôi òa khóc, vậy đó chỉ là một giấc mơ.
- Giấc mơ quá thực khiến tôi hụt hẫng và buồn rầu.
- Tôi nuối tiếc giấc mơ hạnh phúc.
- Tôi thầm tự hỏi: Liệu trong mơ nếu tôi thức chờ ông, tôi có gặp lại ông không? Nhưng cuộc sống không dừng lại để tôi nuối tiếc, tôi chuẩn bị quần áo đi chợ cùng mẹ.
- Tôi có kể lại cho mẹ giấc mơ, mẹ chỉ im lặng, chắc tâm trạng mẹ khó có thể nói thành lời..
- Giấc mơ chỉ là sự mong ước tưởng tượng, chuyện cổ tích vẫn là chuyện cổ tích..
- Tôi đã học được nhiều điều từ giấc mơ ấy, học được niềm tin và hi vọng và cả nỗ lực cố gắng cho giấc mơ của chính mình..
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 6.
- Từ xa bước lại phía tôi là một bóng người mà tôi cảm thấy vừa thân quen, vừa lạ lẫm..
- Tôi òa khóc trong giây phút được gặp lại người mẹ kính yêu đã xa cách bao ngày.
- Nụ cười của mẹ vẫn thật hiền dịu và đem lại cho tôi cảm giác yên bình, hạnh phúc.
- Lời nói của mẹ như truyền thêm niềm tin cho tôi:.
- Tình yêu thương mà mẹ truyền cho tôi đã giúp tôi có nghị lực vượt qua những chông gai thử thách của đường đời..
- Tôi ngơ ngác nhìn quanh thì mới biết đó là một giấc mơ.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 7.
- Đừng buồn Nâm ơi… chú Tín nói đã thấy xác… cũng đã xác nhận được tên…chính nó Nâm à, không ai khác… nó đã đi thật rồi Nâm ơi…” Rồi yên lặng… rồi òa khóc… cả hai người như chìm vào một thế giới đau đớn khốc liệt và nguyên nhân là một con người mà họ đã yêu mến vừa rời bỏ họ mà ra đi vĩnh viễn.
- Anh này, số mình xui thế anh nhỉ? Cũng đúng chứ, người nghèo có cái khổ của người nghèo, cái khổ của người nghèo là “khổ liên miên”- rồi khẽ nấc lên, cái giọng nói mỗi lúc lại thêm nghẹn ngào - hức… anh bỏ con bỏ em mà đi, anh đi được thì anh ráng mà sống cho sướng với ông bà, còn lại nỗi khổ của anh ở nơi này thì em thay anh em gánh… em sẽ gánh tất cả… một mình em gánh…hư…hư….
- Rời khỏi mẹ là một người phu nữ nhiều nước mắt và hay than vãn..
- Tôi cố vùng chạy, tim đập như trống đánh, lúc này thật kinh dị, thật kinh khủng, tôi nhắm mắt lại, cố nghĩ đây chỉ là một giấc mơ, chợt có ánh sáng nhỏ du hành vào.
- Thế mà ánh sáng đó vô tình cho tôi thấy một hình ảnh kinh khủng nhất trong đời mà tôi chưa từng nhìn thấy cái hình ảnh nào khủng khiếp hơn thế trong suốt thời gian tôi sinh ra đến giờ.
- “Cái gì đó” nắm chặt chân tôi chính là một bàn tay, bàn tay trầy trụa, có ít máu nhòe ở các vết trầy, mà cái rùng rợn nhất, đó là bàn tay của một người đàn ông mặc cái áo có thêu cái chữ N là chữ kí của mẹ tôi khi may áo cho cha tôi.
- Thật điên rồ, chưa có chuyện gì điên rồ hơn chuyện này, cha tôi đã chết rồi và cha đẹp trai lắm, còn người đang nằm đây thật ghê rợn, hốc hác, xanh xao, bầm dập, tôi sợ quá, sợ lắm, ước gì có mẹ ở đây với tôi hay nếu có thằng Ù cũng tốt, thằng ấy chả sơ cái gì bao giờ cả, vì thế có thể nó sẽ làm cho tôi hết sợ hãi..
- Cha của tôi đây sao? Mười hai năm sống bên cha có lúc yêu cha có lúc giận cha, một tháng không còn cha và đây là giây phút gặp lại thật khó ngờ, khi đã khẳng định được đó là cha của mình, và sau những giây phút hoàng hồn, sợ hãi thì lúc này đây lông tôi nặng nề làm sao, niềm vui đoàn tụ đè nặng lên tất cả những cảm xúc khác, tôi nhìn cha, lúc này đây cha thật yên lặng, cha chẳng nói gì cả, chẳng buồn nói một câu bông đùa, ánh sáng mỗi lúc thêm tỏ hơn, tỏa rộng ra xung quanh cha, ba thanh thép đã rỉ, chắc tại mấy bữa ông trời khóc quá chừng, trên chân phải của cha, một miếng bê tông còn ẩm và lạnh tanh, đè chân cha nát tan, máu loang ra đất, tôi tự hỏi, còn bao nhiêu người đã chịu cảnh như cha? Bỗng tối dần lại, một, hai, ba giọt nước rơi rơi, có hạt rơi rất nhanh, có hạt rơi chậm rãi, có hạt thật nặng và đầy nước, có hạt bé xíu như bụi phấn, chúng nó cứ rơi vô tư như thế, tạo nên một giai điệu thật đẹp đẽ nhưng buồn và rất buồn..
- Người ta nói tình phụ tử là một tình cảm thiêng liêng và kì diệu, người ta đúng, tôi có thể nghe tiếng cha thở, và cơ thể cha chuyển động, cha đang sống lại, tôi bắt đầu thấy nghi ngờ sự việc này, nó giống truyện cổ tích và thường chỉ có trong phim, cớ nào lại đến với một con người “chẳng có gì”.
- Thật dễ dàng cho tôi trả lời: “Dạ vâng ạ!”.
- Rồi tôi nói với ba “Con cũng yêu ba lắm! Ba yên tâm, con gái ba sẽ làm cho mẹ thật hạnh phúc, con sẽ ngoan hơn bất kì đứa trẻ nào trên đời, con rất buồn đó ba, vì mai này con sẽ không bình thường nữa, con sẽ thành mồ côi, là một đứa vừa nghèo vừa mồ côi, nhưng mà ba ơi, con gái ba sẽ cố gắng, dù điều đó thật khó khăn.
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 8.
- Bây giờ, tôi chỉ ước có anh Hai bên cạnh tôi để giảng bài cho tôi.
- Ồ, hóa ra đó chỉ là một giấc mơ..
- Dù chỉ gặp được anh Hai trong giấc mơ nhưng tôi vẫn cảm thấy rất vui.
- Ngày mai, sau khi thi xong, tôi sẽ viết thư kể cho anh nghe giấc mơ vừa rồi, chắc là anh Hai sẽ vui lắm..
- Hãy kể lại giấc mơ đó - Bài văn mẫu 9.
- Và có thể: ta đã lãng quên quá khứ.
- Nhưng khi ta bỗng chững lại, bỗng gặp lại bản thân ta, khi mọi kí ức bỗng tràn về, ta giật mình, khẽ gọi: bạn..
- Tôi từng là một cô bé hồn nhiên, sống trong vông tay ấm áp của mẹ, của cha.
- Có thể với bạn, tôi chỉ là cơn gió nhẹ.
- Nhưng biết không Sử ơi: bạn cũng chính là một người thầy của tôi đó.
- Cuộc đời bạn là một thiên truyện dài.
- Và hôm tôi đi, tôi không gặp lại bóng dáng thuở nào.
- mình có một người bạn.