« Home « Kết quả tìm kiếm

Trong vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng


Tóm tắt Xem thử

- Trong vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng - Văn mẫu 8.
- Đề bài: Trong vai Xiu kể lại chuyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng".
- của Ô hen ri Dàn ý Trong vai Xiu kể lại chuyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng".
- Tình huống bất ngờ: chiếc lá vẫn còn trên cây.
- Sáng ngày hôm sau, khi tôi mở tấm mành cửa, chiếc lá vẫn ngoan cố bám trụ trên tường..
- Tôi và Giôn – xi khóc nấc lên khi biết được bí mật về chiếc lá thường xuân vẫn còn ngoài cửa sổ..
- Cụ Bơ – men đã ra đi nhưng kiệt tác chiếc lá kia vẫn còn mãi..
- Vào vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng mẫu 1.
- Bệnh tật và nghèo túng đã khiến tôi tuyệt vọng không còn muốn sống nữa, tôi đành phải nằm liệt giường và đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân xuyên qua cửa sổ, ví mình như cái cây ấy, khi chiếc lá cuối cùng rụng cũng là lúc tôi lìa đời.
- Nhưng, thật ngạc nhiên! Vẫn còn một chiếc lá treo vất vưởng trên cành cây dũng cảm níu chặt không buông sau một đêm mưa bão tuyết gào thét, ầm ầm tưởng chừng như không bao giờ dứt!.
- Song chiếc lá đã nhuộm màu vàng úa, chỉ còn giữ lại một chút màu xanh ở cuống lá..
- Rồi thể nào mình cũng chết thôi, tôi nghĩ vậy.- Đó là chiếc lá cuối cùng! Em cứ tưởng là nhất định trong đêm vừa qua nó đã rụng! Em nghe thấy gió thổi! Hôm nay.
- Suốt ngày hôm đó và ngay cả lúc ông Mặt Trời đi ngủ, giao phó việc lại cho Bác Mặt Trăng, chiếc lá vẫn còn đó, đơn độc níu vào cái cuống của nó trên tường.
- *Khi trời vừa hửng sang thì tôi lại ra lệnh kéo tấm mành lên, chiếc lá thường xuân vẫn còn đó..
- Tôi nằm nhìn chiếc lá hồi lâu, bồi hồi xúc động..
- Rồi tôi gọi Xiu đang quấy món cháo gà trên lò hơi đốt:- Em thật là một con bé hư, chị Xiu thân yêu ơi! Có một cái gì đấy đã làm cho chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó để cho em thấy rằng mình đã tệ như thế nào.
- chỗ để của nó, và vài chiếc bút lông rơi vung vãi, và một bảng pha màu có màu xanh và màu vàng trộn lẫn với nhau, và – em thân yêu ơi, em hãy nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chiếc lá thường xuân cuối cùng ở trên tường.
- cụ vẽ nó ở đấy vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng..
- Vào vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng mẫu 2.
- Kiệt tác khiến tôi luôn xúc động và không thể nào quên mỗi khi nghĩ đến chính là chiếc lá cuối cùng mà cụ Bơ-men đã vẽ trên bức tường ngoài cửa sổ nhiều năm về trước..
- Tôi sống trong một căn hộ thuê cùng với một người bạn kém tuổi, đó là Giôn-xi.
- Tôi vẫn nhớ vào mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị mắc căn bệnh sưng phổi, cô ấy mệt mỏi và ốm yếu.
- Nhìn ra bức tường gạch đối diện cửa sổ, Giôn-xi đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân và em tin rằng khi nào chiếc lá cuối cùng rụng hết thì em cũng buông xuôi, lìa đời.
- Khi Giôn-xi ngủ, tôi nhẹ nhàng kéo tầm mành xuống để em ngủ được ngon giấc.
- Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy sau khi vừa chợp mắt được chừng một tiếng, Giôn-xi đang mở to cặp mắt thẫn thờ nhìn tấm mành màu xanh đã kéo xuống.
- Tôi chán nản đưa tay kéo tấm mành lên theo mong muốn của Giôn-xi..
- Nhưng cả tôi và Giôn-xi đều vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc lá thường xuân bám trên tường gạch.
- Tôi đã rất lo lắng bởi trận mưa vùi dập, những cơn gió rít kéo dài cả đêm qua sẽ làm rụng hết những chiếc lá thường xuân còn sót lại.
- Nhưng thật may mắn vẫn còn một chiếc lá, đó là chiếc lá cuối cùng trên cây.
- Tôi say sưa ngắm nhìn chiếc lá dũng cảm ấy, cuống có màu xanh sẫm, nhưng rìa lá hình răng cưa đã nhuốm màu vàng úa, bám vào cành cây cách mặt đất chừng hai mươi bộ..
- Giôn-xi nói với tôi:” Em cứ tưởng là nhất định trong đêm vừa qua nó đã rụng.
- Đó là chiếc lá cuối cùng.
- Giôn-xi không trả lời tôi, Em có lẽ đang rất cô đơn và tuyệt vọng khi nghĩ đến chuyến đi xa xôi bí ẩn của mình, ý nghĩ ấy giờ đây như choáng ngợp lấy tâm trí của cô..
- Ngày hôm đó trôi qua, tôi và Giôn-xi vẫn nhìn trông ra chiếc lá thường xuân đơn độc níu vào cái cuống của nó trên tường đơn độc.
- Giôn-xi nhìn ra cửa sổ và chiếc lá thường xuân vẫn nằm ở đó.
- Tôi quay lại nhìn và em tiếp tục nói”Có một cái gì đấy đã làm cho chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó để cho em thấy rằng mình đã tệ như thế nào.
- Bác sĩ thông báo bệnh tình của Giôn-xi đã khỏi được năm phần.
- Ngày hôm sau, bác sĩ thông báo cho tôi rằng Giôn-xi đã qua cơn nguy hiểm và dặn dò tôi chăm sóc chu đáo cho em.
- Tôi âu yếm ôm lấy em và kể cho em bí mật về chiếc lá…Hai chị em tôi khóc nức lên, hằng ngày cụ sống âm thầm là thế mà ai biết được ẩn chứa bên trong lại là một trái tim nồng nàn yêu thương, 40 năm mơ ước về kiệt tác mà cụ chưa thực hiện được giờ đây cụ có biết mình đã hoàn thành kiệt tác không?.
- Sự hi sinh của cụ vì sự sống của Giôn-xi và vì nghệ thuật đã tiếp thêm sức mạnh và tình yêu nghề cho hai chị em tôi..
- Trong vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng mẫu 3.
- Là một họa sĩ tôi – Xiu thường đi rất nhiều nơi để tìm cảm hứng sáng tác đang phác họa bức tranh bỗng một chiếc lá rơi vèo đậu trên giá vẽ khiến tôi bồi hồi xúc động nhớ lại chuyện Chiếc lá cuối cùng xảy ra cách đây mấy năm về trước..
- Ngày ấy tôi còn rất trẻ cùng người bạn Giôn xi…Tôi cùng cụ Bơ-men sang buồng bên sợ sệt nhìn cây thường xuân chẳng nói thành lời nhưng trong tâm trí tôi rối bời bao cảm xúc.
- Chiếc lá cuối cùng đêm nay sẽ dụng thôi.
- Giôn xi sẽ ra đi ư? Tôi sẽ mất đi một người bạn, một người em tri kỉ, đau lòng quá! Tôi phải làm gì đây để giành giật em từ tay thần chết? Nuốt nước mắt vào trong tôi chỉ biết chăm sóc động viên an ủi Giôn xi để em nghĩ lại..
- Khi tôi vừa chợp mắt được một tiếng đồng hồ choàng tỉnh dậy đã thấy Giôn xi thức giấc tự bao giờ, em thẫn thờ nhìn về phía cửa sổ thều thào ra lệnh bắt tôi phải kéo mành lên khuôn mặt em hốc hác nước da xanh như tàu lá chẳng còn sức sống.
- "Hãy thương xót cứu giúp chúng con đừng để chiếc lá cuối cùng rụng xuống.
- khiến con mất Giôn xi".
- Ô kìa! Lạ chưa chiếc lá cuối cùng vẫn còn đã phải chăng lời cầu khuẩn của tôi đã thấu chúa trời.
- Thật là tuyệt! Chiếc lá dũng cảm treo bám vào cành chống chọi với thời tiết khắc nghiệt.
- Tôi quay lại nhìn Giôn xi em cũng đang trân trân nhìn chiếc lá có lẽ trong lòng em đang có nhiều chuyển biến về nhận thức tình cảm..
- Khuôn mặt Giôn Xi giần tươi tỉnh lại, em nói với tôi,…Tôi sung sướng quá ôm choàng lấy em hạnh phúc thật bất ngờ.
- Khi bác sĩ đến khám bệnh cho Giôn xi Tôi kiếm cớ lẻn ra ngoài đôi bàn tay run lên vì sợ hãi, phải nghe những tin không lành khi bác sĩ cầm lấy tay tôi.
- Tôi ôm lấy Giôn xi và kể cho em bí mật về chiếc lá…Hai chị em tôi khóc nức lên, hằng ngày cụ sống âm thầm là thế mà ai biết được ẩn chứa bên trong lại là một trái tim lồng nàn yêu thương, 40 năm mơ ước về kiệt tác mà cụ chưa thực hiện được giờ đây cụ có biết mình đã hoàn thành kiệt tác không <Hình ảnh, thật đến mức.
- Giờ đây cụ Bơ men đã yên nghỉ ở một thế giới khác cả tôi và Giôn xi đã trưởng thành trong nghề để xứng đáng với sự hi sinh của cụ Bơ men.
- Trong vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng mẫu 4.
- Sáng hôm ấy, tôi vừa tỉnh dậy thì thấy Giôn-xi đang thẫn thờ nhìn tấm mành che kín cửa sổ và thều thào ra lệnh:.
- Nhưng, ô kìa! Sau một đêm mưa tuyết dữ dội, vẫn còn một chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch.
- Chiếc lá cuối cùng vẫn chưa rụng..
- Giôn-xi nói với tôi: “Em cứ tưởng là nhất định trong đêm qua nó đã rụng.
- Ngày hôm đó trôi qua và ngay cả trong ánh hoàng hôn, tôi và Giôn-xi vẫn trông thấy chiếc lá thường xuân đơn độc níu vào cái cuống của nó trên tường.
- Rồi đêm buông xuống và gió bấc lại ào ào, mưa tuyết vẫn đập mạnh vào cửa sổ nơi Giôn-xi nằm, Tôi thầm nghĩ không biết số phận của chiếc lá và cô bạn thân yêu sẽ ra sao đây?….
- Hôm sau, khi trời vừa hửng sáng thì Giôn- xi lại ra lệnh kéo mành lên.
- thật lạ quá! Tôi không tin vào mắt mình nữa! Chiếc lá thường xuân vẫn còn đó!?.
- Tôi thấy Giôn-xi nằm nhìn chiếc lá hồi lâu.
- Rồi Giôn-xi gọi tôi khi tôi đang quấy món cháo gà trên lò hơi đốt và nói với tôi những câu rất lạ:.
- Em thật là một con bé hư, có phải không chị Xiu thân yêu? Có một cái gì đó đã làm cho chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó để cho em thấy rằng mình đã tệ như thế nào..
- Sau đó một tiếng đồng hồ, Giôn-xi nói với tôi trong ánh mắt tươi vui chưa từng có:.
- Buổi chiều bác sĩ tới khám bệnh cho Giôn-xi.
- Khi tiễn ông ra về, ông cho biết bệnh tình của Giôn-xi đã giảm “được năm phần mười rồi”.
- Tôi biết có công của tôi, công của bác sĩ, nhưng cái sức mạnh chủ yếu đã kéo Giôn-xi để giữ cô lại với cuộc sống chính là chiếc lá thường xuân cuối cùng đã không rụng xuống sau hai đêm mưa tuyết dữ dội, sau hai lần Giôn-xi ra lệnh kéo mành lên.
- Không phải chiếc lá thật mà là chiếc lá cuối cùng do cụ Bơ-men vẽ - một kiệt tác cụ để lại trước khi qua đời để cứu sống cô, mà sau đó tôi mới biết và đã kể lại cho Giôn-xi nghe.
- Trong vai Xiu kể lại chuyện Chiếc lá cuối cùng mẫu 5.
- Giôn-xi ơi, em dại lắm em có biết không.
- Cô đang rất bực: “Tại sao Giôn-xi lại có ý nghĩ dại khờ như thế chứ? Chiếc lá cuối cùng rụng thì nó cũng sẽ ra đi ư.
- Giôn-xi nằm trên giường không thiết ăn uống, cô lại không thể cầm nổi nước mắt..
- Cô thương Giôn-xi lắm! Hai người thân thiết, gắn bó như hai chị em ruột vậy.
- Từng chiếc lá đang cố níu giữ mình lại, không để cho gió cuốn đi.
- Nhỡ chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì sao? Bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn: buồn, thương, lo lắng.
- Giôn-xi.
- Bác Bơ-men nói tiếp.
- vẽ một chiếc lá khác thay cho chiếc lá cuối cùng.
- Phải hết sức bí mật, không để Giôn-xi biết.
- Cô nhờ bác Bơ-men chuẩn bị bữa tối cho Giôn-xi.
- Buổi tối, cô nhẹ nhàng bảo với Giôn-xi.
- Cô làm vậy để đảm bảo Giôn-xi không kéo rèm ra.
- Cuối cùng, cô run rẩy vẽ được một chiếc lá.
- Bác nói rằng Giôn-xi đã ngủ.
- Nó chả giống thật gì cả, Giôn-xi sẽ phát hiện ra ngay! Bác ơi, cháu giết em nó rồi.
- Không sao, bác sẽ sửa lại chiếc lá đó..
- Không lâu sau, bác đã “sửa lại” được chiếc lá của Xiu.
- Chiếc lá thường xuân cuối cùng đó nằm im trên tường.
- Bác Bơ-men đã dùng hết kinh nghiệm, tình thương yêu để vẽ lên chiếc lá đó.
- Sáng hôm sau, Giôn-xi nhờ Xiu kéo rèm lên.
- Giôn-xi sửng sốt và kêu lên.
- Sau một đêm mưa gió khủng khiếp, thật không ngờ vẫn còn một chiếc lá bé nhỏ vẫn kiên cường bám chặt lấy cành.
- Nhìn chiếc lá, Giôn-xi bắt đầu yêu đời trở lại, lấy lại niềm tin và mơ ước, đến cuối mùa đông đó, cô đã khỏe trở lại.
- Thưởng thức món thịt, Giôn-xi đưa mắt nhìn ra cửa sổ.
- Ba người đang nói chuyện vui vẻ, bỗng nhiên Giôn-xi giật mình.
- Sau một phút tần ngần, Giôn-xi như đã hiểu ra mọi chuyện