« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 10: Đóng vai An Dương Vương kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy 2 Dàn ý & 12 bài đóng vai An Dương Vương


Tóm tắt Xem thử

- Nhưng Mị Châu con ta lại rải lông ngỗng dẫn giặc theo sau.
- Chạy đén bờ biển, kêu Rùa vàng năm nào và biết con gái là kẻ phản nghịch hại quốc, bèn tức giận mà chém Mị Châu..
- Ta cả tin chấp thuận gả con gái xinh đẹp Mị Châu cho Trọng Thuỷ và để cho hắn ở lại cung.
- Nhưng quyết định đó quả thật là sai lầm vì ta đã vô cùng chủ quan không nghĩ đến rằng, con rể lại dụ dỗ Mị Châu cho xem nỏ thần rồi đánh tráo nỏ thần mang về phương Bắc..
- Nhưng éo le thay, khi ta biết nỏ kia không phải nỏ thần thì quá muộn, giặc đã tiến sát thành, ta phải cùng Mị Châu lên ngựa bỏ chạy về phương Nam..
- Trên tay con gái Mị Châu là áo lông ngỗng, ta hiểu ra chuyện, vô cùng tức giận và đau lòng mà tuốt kiếm chém Mị Châu.
- Mị Châu thấy vậy, bèn khấn với ta: “Thiếp là phận gái, nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha, chết đi sẽ biến thành cát bụi.
- Về sau, ta được nghe rằng khi ấy Mị Châu con ta chết ở bờ biển, máu chảy xuống nước, trai ăn vào tạo thành hạt châu.
- Tôi chính là An Dương Vương – nhà vua nước Âu Lạc trong câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy.
- Chẳng bao lâu sau cuộc chiến tranh đó, vua Đà sang xin cầu hôn con gái ta là Mị Châu cho Trọng Thủy – con trai hắn.
- Ta đã làm một hành động ngu ngốc, đó là gả Mị Châu cho Trọng Thủy, việc mà về sau này người đời gọi là ta gián tiếp bán nước.
- Ta đã đồng ý mà không biết rằng trong thời gian ở Âu Lạc, Trọng Thủy đã lợi dụng sự nhẹ dạ, cả tin của Mị Châu con gái ta để xem trộm nỏ thần rồi ngầm làm một cái khác thay vuốt Rùa Vàng.
- Trên đường đi, Mị Châu theo lời dặn dò của Trọng Thủy trước lúc về nước đã rải lông ngỗng khắp đường để làm dấu, vì vậy, kẻ giặc nhanh chóng theo dấu vết ấy tìm được cha con ta.
- Về sau khi nói chuyện với Rùa Vàng, ta mới biết được điều đó, kẻ thù của ta, của đất nước Âu Lạc chính là Mị Châu – đau lòng thay! Rùa Vàng vì quá tức giận nên đã vung gươm ra giết Mị Châu.
- Cha con Triệu Đà lúc ấy đến bờ biển không thấy ta đâu mà chỉ thấy xác Mị Châu.
- Trọng Thủy vì quá đau lòng mà ôm xác vợ hỏa táng, Mị Châu biến thành ngọc thạch.
- Ta gả con gái xinh đẹp Mị Châu cho con trai Đà là Trọng Thuỷ và để cho hắn ở lại cung.
- Và giờ nhắc đến ta thật hối hận biết bao nhiêu vì đây là một sự sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của ta, Chính ta cũng không nghĩ đến rằng con rể lại có thể dụ con gái cưng của ta là Mị Châu để lấy nỏ thần rồi mang về nước.
- Qủa thực éo le thay, khi ta biết nỏ kia không phải nỏ thần thì quá muộn, giặc đã tiến sát thành, ta phải cùng Mị Châu lên ngựa bỏ chạy về phương Nam..
- Lúc này ta bất ngờ quay lại nhìn thấy đường rải đầy lông ngỗng, và trên tay con gái Mị Châu là áo lông ngỗng, ta hiểu ra chuyện và vô cùng tức giận.
- Không thể chịu được ta tức giận vừa đau lòng mà tuốt kiếm chém Mị Châu.
- Mị Châu thấy vậy thì cũng khấn với ta:.
- Mị Châu con ta lúc đó chết ở bờ biển, máu chảy xuống nước, trai ăn vào tạo thành hạt châu đúng như lời con khấn.
- Nước giếng đó rửa ngọc ở biển Đông thì ngọc vô cùng sáng và đẹp điều này minh chứng cho sự ngây thơ và khờ dại của Mị Châu..
- Sau đó không lầu, Triệu Đà sang cầu thân xin cho con trai của mình là Trọng Thủy được kết thân cùng với con gái của ta là Mị Châu - đứa con gái mà ta hết mực yêu thương.
- Nhìn bề ngoài trông hắn cũng không đến nỗi là người xấu nên ta mới đồng ý gã con gái ta cho hắn, chỉ mong Mị Châu được hạnh phúc.
- Hắn dụ dỗ Mị Châu dẫn đến nơi cất giấu nỏ thần và đánh tráo.
- Mị Châu nghe vậy lòng buồn rười rượi nhưng cũng đồng ý..
- Thấy thế quân khó chống, ta leo lên lưng ngựa và để Mị Châu phía sau, phi ngựa về hướng Nam..
- ta biết Mị Châu đã nhận ra lỗi lầm mà mình đã gây nên.
- Mị Châu nói rằng: "Nếu tấm lòng trung hiếu bị người đời lừa dối ta xin nguyện biến thành châu ngọc".
- Sau khi chết, xác Mị Châu biến thành ngọc thạch, còn máu được trai ăn vào hóa thành ngọc trai..
- Điều đó nói lên sự trung hiếu của Mị Châu với đất nước.
- Đó là nỏ thần Kim Quy..
- Hắn cho con trai là Trọng Thủy qua cầu hôn Mị Châu, con gái yêu của An Dương Vương.
- Mị Châu nhẹ dạ, lại thực lòng yêu thương chồng nên đã đưa Trọng Thủy vào tận nơi cất giấu nỏ thần.
- Mị Châu ngây thơ đáp: “Thiếp có cái áo lông ngỗng thường mặc, khi gặp biến, đi đến đâu sẽ rắc lông ngỗng ở ngã ba đường làm dấu mà tìm nhau”..
- Ngay lập tức, Rùa Vàng hiện lên, chỉ tay vào Mị Châu mả nói với An Dương Vương rằng: “Kẻ.
- Hiểu ra cơ sự, An Dương Vương nổi giận, tuốt gươm định chém Mị Châu thì vừa lúc ấy, Trọng Thủy cũng đến nơi.
- Mị Châu nước mắt chan hòa, vùng chạy theo cha nhưng những đợt sóng giận dữ tung bọt trắng xóa đã ngăn bước chân nàng.
- Trong kho tàng văn học của Việt Nam, em thích nhất là câu chuyện “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy” vì đó là một trong những câu chuyện tiêu biểu cho thể loại truyền thuyết.
- Truyện khái quát để chúng ta hiểu thêm về việc An Dương vương xây thành và chế tạo nỏ thần cũng như giúp chúng ta hiểu thêm về mối tình bi kịch giữa Mị Châu -Trọng Thủy và nguyên nhân mất nước Âu Lạc của An Dương Vương..
- An Dương Vương gả con gái của mình là Mị Châu cho con trai của Đà là Trọng Thủy.
- Trọng Thủy lừa Mị Châu cho coi lẫy rời làm.
- Trọng Thủy nói dối Mị Châu để chạy về phương Bắc.
- Ta thấy được bi kịch mất nước Âu Lạc là do sự chủ quan của An Dương Vương và Mị Châu.
- Mị Châu đã mất cảnh giác khi cho Trọng Thủy xem nỏ thần.
- Mị Châu đã đặt chữ tình, đặt nặng trách nhiệm của một người vợ lên trên quốc gia, dân tộc.
- Lời kết tội của Rùa Vàng: “Kẻ ngồi sau lưng chính là giặc đó” đại diện cho công lí, đứng trên quyền lợi của nhân dân, tổ quốc để phán xét hành động vô tình phản quốc của Mị Châu.
- Khi chém chết Mị Châu, An Dương Vương đã đứng vào quyền lợi của quốc gia, tổ quốc để phán xét Mị Châu.Từ việc mất nước Âu Lạc, ta rút ra được bài học là cần phải biết xử lí đúng đắn mối quan hệ chung va riêng, cá nhân và nhà nước.
- Mị Châu đã không đặc trách nhiệm lên trên tình cảm để rồi gây ra việc mất nước..
- Trọng Thủy sau khi chiếm được nước Âu Lạc đã lần theo dấu lông ngỗng mà Mị Châu đã rắc từ trước.
- Khi đến nơi quân Đà không thấy bóng dáng gì trừ xác của Mị Châu..
- Trọng Thủy thương tiếc Mị Châu vô cùng để rồi một lần tưởng thấy bóng giáng Mị Châu dưới giếng nên lao đầu xuống dưới mà chết.
- Thông qua hình tượng nhân vật và những chi tiết hư cấu trong truyền thuyết “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy” nhân dân ta đã giải thích nguyên nhân mất nước Âu Lạc.
- Âm mưu của kẻ địch thật sâu xa khó lường, biết không thể thắng quân Âu Lạc hắn làm kế hoãn binh và cử con trai là Trọng Thủy sang làm rể, vốn mong muốn hòa bình và nhận thấy con gái Mị Châu rất thích Trọng Thủy nên cuối cùng ta đã đồng ý cho kết hôn..
- Chỉ một thời gian ngắn sau Triệu Đà mang quân sang xâm lược, ỷ có nỏ thần trong tay nên ta vẫn ung dung, nhưng thật kỳ lạ nỏ thần không còn phát huy tác dụng, biết đã bị lừa và tình hình nguy cấp ta bèn mang Mị Châu tháo chạy về hướng Nam..
- Nhận thấy những chiếc lông ngỗng mà Mị Châu rải trên đường đã giúp dẫn đường cho quân địch và ta đã hiểu rằng chỉ vì sự cả tin của Mị Châu mà nỏ thần bị đánh cắp.
- Tôi vốn có một cô con gái xinh đẹp, nết na tên là Mị Châu đương độ tuổi kén chồng.
- Mị Châu là đứa con gái ngoan ngoãn, là một người vợ hiền hết mực thương chồng.
- Trong một lần Mị Châu cho Trọng Thủy xem trộm nỏ thần, Trọng Thủy đã tráo nỏ thần đem về phương Bắc, lấy lí do thăm cha.
- Tôi và Mị Châu cứ chạy, Mị Châu cứ lặng lẽ rải lông ngỗng trên đường mà tôi không hề biết.
- Từ đó, hắn cho con trai là Trọng Thủy sang lân la với con gái ta là Mị Châu.
- Thế rồi, Triệu Đà chính thức mang lễ vật đến cầu hôn Mị Châu cho Trọng Thủy.
- Đã từ lâu Mị Châu cũng phải lòng Trọng Thủy rồi nên ta không có lí do gì mà từ chối.
- Sao con không đến với Mị Châu? Ta thì thào..
- Đang sống yên vui, bất ngờ Trọng Thủy lại xin về nước khiến Mị Châu buồn bã vô cùng.
- Cuối cùng trước tình thế cấp bách ta cùng Mị Châu lên ngựa tháo chạy về phía đông.
- Ta quay lại nhìn thì chỉ có Mị Châu với chiếc áo lông ngỗng đã trụi cả lông.
- Quá tuyệt vọng, không còn con đường nào khác ta rút gươm ra chém chết Mị Châu rồi tự tử.
- thì truyền thuyết có "Ta và Mị Châu - Trọng Thủy"..
- trong "Lĩnh Nam chích quái", đã nói lên chiến công của ta là vua Âu Lạc xây thành, chế nỏ, giữ nước thành công và bi kịch tình yêu của Mị Châu gắn liền bi kịch mất nước của ta..
- Và bi kịch nước mất nhà tan ấy xuất phát từ mối tình duyên của Mị Châu và Trọng Thủy.
- Mị Châu là con An Dương Vương, là vợ Trọng Thủy và là con dâu của Triệu Đà.
- Mấu chốt chính là lúc nàng chỉ cho Trọng Thủy xem nỏ thần.
- đến mức đưa cho Trọng Thủy xem.
- Còn gì đau xót hơn chăng? Nếu xét về khía cạnh một người vợ thì Mị Châu là một mẫu hình lí tưởng cho chữ "tòng".
- Nhưng không chỉ là một người vợ, Mị Châu còn là công chúa của nước Âu Lạc.
- Trước khi đi, chàng nói với Mị Châu: "Tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không thể dứt bỏ.
- Câu nói đầy ẩn ý của Trọng Thủy thế mà Mị Châu không nhận ra.
- Câu nói của Mị Châu là lời nói của một người vợ yêu chồng tha thiết.
- Khi bị giặc truy đuổi, Mị Châu đã mặc chiếc áo lông ngỗng trên mình.
- Thế nhưng Mị Châu lại mặc nó vào lúc nguy cấp như thế này.
- Cái chết của Mị Châu là sự hóa thân không trọn vẹn, xác biến thành.
- Và trong tình yêu phải luôn luôn sáng suốt, đừng nên lầm đường lạc lối để rồi phải trả một cái giá quá đắt như Mị Châu.
- Cái đầu cụt gợi nhớ dòng máu nóng Hai ngàn năm dưới đá vẫn tuôn trào Anh cũng như em muốn nhắc Mị Châu Đời còn giặc xin đừng quên cảnh giác Nhưng nhắc sao được hai ngàn năm trước.
- Ta không nghĩ đến rằng, con rể lại dụ dỗ Mị Châu ngây thơ cho xem nỏ thần rồi đánh tráo nỏ thần mang về phương Bắc..
- Ta bất ngờ quay lại nhìn thấy đường rải đầy lông ngỗng, trên tay con gái Mị Châu là.
- Ta tức giận vừa đau lòng mà tuốt kiếm chém Mị Châu.
- Ta theo Rùa Vàng xuống biển.
- Mị Châu con ta chết ở bờ biển, máu chảy xuống nước, trai ăn vào tạo thành hạt châu.
- Máu Mị Châu lênh láng sóng nước.
- Thủy tuy là gian tế, hại chết Mị Châu nhưng đó cũng chỉ là làm theo ý của Triệu Đà.
- Thời gian sau đó hắn cho người sang cầu hòa và kết thân muốn ta gả con gái yêu Mị Châu cho Trọng thủy con trai hắn cũng là cách để xoa dịu mối quan hệ giữa hai quốc gia.
- Trọng Thủy bèn lân la hỏi vợ nó là Mị Châu con gái ta về bí mật làm sao ta có chỉ cần đứng một chỗ bắn nỏ thần mà hàng ngàn vạn quân giặc đều chết.
- Vì tin chồng nên Mị Châu chẳng giấu diếm gì.
- Mị Châu cũng vì xa chồng mà buồn bã không thôi..
- Ta tức tốc phóng ngựa mang theo Mị Châu tiến về phương Nam nhưng dù ta có đi đến đâu thì quân giặc cũng đuổi tới đó.
- Ngồi sau lưng ta chẳng phải là Mị Châu con gái ta sao? Tại sao nó lại nhẫn tâm bán nước, hại cha của nó đến đường này.
- Lúc này Mị Châu cũng hốt hoảng tột độ