« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 11: Cảm nhận 13 câu đầu bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu Dàn ý & 3 bài văn mẫu lớp 11


Tóm tắt Xem thử

- Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất cả về nội dung lẫn nghệ thuật trong nền văn học hiện tại, được mệnh danh là ông vua của thơ tình, hoàng tử của tình yêu..
- Bài thơ Vội vàng là một trong những bài thơ tiêu biểu trong phong cách Xuân Diệu..
- Cảm nhận khái quát nội dung 13 câu thơ đầu: cho ta thấy ước muôn táo bạo, kì lạ của thi si và bưc tranh xuân - ve đep thiên đương trên măt đất..
- mùa xuân : ánh sáng rực rỡ, ấm áp và tươi vui.
- mùa xuân : nơi tinh hoa của đất trơi, của vạn vật kết tinh, hội tụ..
- niu giữ hương thơm của hoa cỏ mùa xuân..
- Xuân Diệu muôn ngăn cản bước đi của thơi gian để lưu giữ cho cuộc đơi những gì đep nhất, ý thưc được sự quý giá, ve đep của nắng xuân của hương hoa cỏ..
- Cái tôi ngông cuồng, muôn đoạt quyền tạo hóa, thách thưc cả vũ trụ, sự ham sông bồng bột đến mãnh liệt và quan niệm về thơi gian của Xuân Diệu..
- Luận điểm 2: Bức tranh thiên nhiên mùa xuân.
- Thiên nhiên mùa xuân đang trải dài trong khoảng không gian bao la, rộng lớn của đất trơi vũ trụ:.
- Sự mềm mại, uyển chuyển của “cành tơ phơ phất”, thiên nhiên mùa xuân non tơ, tràn đầy sưc sông.
- khen, ca ngợi tháng giêng – tháng đầu tiên của mùa xuân.
- giúp liên tưởng mùa xuân giông như một ngươi thiếu nữ đep, rạo rực, cuôn hút khiến ngươi ta mê say..
- Con ngươi trở thành chuẩn mực cho cái đep, là thước đo ve đep của tạo hóa.
- Luận điểm 3: Tâm trạng của nhà thơ..
- Sung sướng trước ve đep của thiên nhiên, của cuộc sông.
- “vội vàng một nửa”: vội vàng, lo lắng, bởi có lẽ hơn ai hết, Xuân Diệu cảm nhận thấy sự chảy trôi của thơi gian, sự mỏng manh, ngắn ngủi của kiếp ngươi..
- Không chơ thơi gian trôi qua, không chơ đến mùa hạ mới nhớ đến mùa xuân..
- Bài thơ mở ra bằng khát vọng đầy mạnh mẽ của cái “tôi” cá nhân Xuân Diệu:.
- Điệp ngữ “tôi muôn” bộc lộ mạnh mẽ niềm khao khát của thi nhân: nhà thơ muôn tắt nắng đi để giữ lại màu tươi của nắng, không muôn nó bị phai nhạt, nhà thơ muôn buộc gió lại để giữ lại mùi hương trong gió, không muôn gió thổi mùi hương bay đi.
- Bằng cách đó, Xuân Diệu muôn niu giữ hương sắc của cuộc đơi ở lại.
- Khát vọng của nhà thơ bắt nguồn từ con mắt thi nhân nhìn thấy mùa xuân đep đẽ chưa từng có:.
- “Của ong bướm này đây tuần tháng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì.
- Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si”.
- Mùa xuân hiện lên trong thơ Xuân Diệu với một ve đep mới lạ, diệu kì.
- Đã có biết bao thi si đã từng viết những trang tuyệt bút về mùa xuân nhưng đưng trước mùa xuân của Xuân Diệu, ngươi đọc cũng phải bàng hoàng, sững sơ trước ve đep tuyệt diệu của nó..
- Điệp từ “này đây” lăp đi lăp lại vừa như phô bày ve đep muôn màu muôn sắc, vừa như mơi gọi lòng ngươi hãy quan sát, thưởng thưc ve đep phong phú ấy.
- Mùa xuân là mùa ong bướm dập dìu say mật ngọt, hoa nở trên đồng nội, lá non tơ phơ phất trên cành, chim chóc hót những khúc ca hay nhất… Sự vật đang ở vào độ.
- Đăc biệt hơn khi những cảnh vật ấy, thiên nhiên ấy, cuộc sông ấy được nhà thơ gợi tả và hình dung trong tâm trạng của ke đang yêu.
- Đằng sau cảnh xuân ấy là gương măt tre trung của thi si Xuân Diệu đang độ tuổi 20 với con mắt “xanh non”, với niềm háo hưc mê say đã phát hiện ra bao ve đep mới lạ của mùa xuân, để những cảnh bình dị đơi thương bỗng biến thành những cảnh thần tiên, thiên đương, để những câu thơ như mật ngọt, như men say trào ra chan chưa tình đơi..
- Trong phong trào Thơ mới lúc này hầu hết là những vần thơ mang âm hưởng triu buồn, bộc lộ tâm trạng của cái tôi cá nhân nhà thơ.
- Nhà thơ Thế Lữ đã từng có lúc muôn trôn vào tiên giới.
- Nhà thơ Chế Lan Viên thì muôn đêm lá vàng hoa rụng của mùa thu trước để chắn neo xuân sang:.
- Với bài thơ này, Xuân Diệu lại có một thái độ khác hẳn: nhà thơ thiết tha với cuộc đơi, ràng buộc với cuộc đơi bằng những sợi dây tình cảm mãnh liệt.
- Niềm vui sông hân hoan khiến Xuân Diệu nhìn cuộc đơi thấy rất đep, rất vui:.
- “Và này đây ánh sáng chớp hàng mi Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”.
- Thật độc đáo và mới me khi nhà thơ cảm nhận ánh sáng của buổi bình minh tỏa ra từ căp mắt đep của ngươi thiếu nữ khi nàng chớp chớp hàng mi diễm lệ, mỗi một ngày mới đến lại giông như có thần Vui gõ cửa ngôi nhà của chúng ta.
- Sự cảm nhận rất tre trung và yêu đơi! Trong tập “Trương ca”, Xuân Diệu cũng đã từng có những cảm nhận như thế:.
- Nhắc đến tên tuổi của nhà thơ Xuân Diệu – ông vua của thơ tình, là hoàng tử của tình yêu.
- Nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới, là nhà thơ bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi thơ ca phương Đông.
- Là nhà thơ bị ám ảnh bởi bước đi thơi gian.
- Một trong những bài thơ tiêu biểu trong phong cách Xuân Diệu phải kể đến đó là bài thơ “Vội Vàng”, bông hoa đầu mùa đầy hương sắc rạng danh cả một tài thơ thế kỉ, được rút ra từ tập “Thơ Thơ”.
- Đến với 13 câu thơ đầu, thể hiện rõ ý tưởng vô cùng táo bạo và đầy lãng mạn của nhà thơ.
- Vì vậy mà Xuân Diệu được mệnh danh là “Ông hoàng thơ tình”:.
- Bôn câu thơ mở đầu bài thơ, Xuân Diệu thể hiện ý tưởng vô cùng táo bạo và đầy lãng mạn.
- Ngưng đọng thơi gian, ngưng đọng không gian, để nhà thơ có thể ngắm nhìn và tận hưởng.
- Nhà thơ đã lấy cái tôi chủ quan của mình để làm thay đổi được quy luật của tự nhiên.
- Điệp từ “Tôi muôn” làm nổi bật cái khát vọng mãnh liệt của cuộc sông bởi thiên nhiên mùa xuân đầy tươi đep và đầy sưc sông..
- “Của ong bướm này đây tuần trăng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì.
- Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si Và này đây ánh sáng chớp hàng mi”.
- Nghệ thuật được sử dụng trong 6 câu thơ trên là nghệ thuật điệp ngữ “này đây”, mang ý nghia là giải thich.
- Xuân Diệu tìm ra thiên đương ở ngay trên măt đất, là mùa xuân của cuộc đơi, là mùa xuân của sự sinh sôi nảy nở, mùa của cái mới, mùa của mọi ve đep, mùa của sắc xuân hoa lá.
- nó thể hiện ve đep của đôi lưa đang say sưa tình xuân.
- Hình ảnh “xanh rì” nó đem đến cho chúng ta đó là sưc sông trải rộng lên bưc tranh thiên nhiên mùa xuân của nhà thơ..
- Xuân Diệu liên tục sử dụng “này đây” phơi bày những ve đep của thiên nhiên, chỉ ra những ve đep của cuộc đơi, phô bày những ve đầy mang đầy sưc sông, nhựa sông mới..
- Là ve đep của “chim yến”, “chim anh” từng đôi say sưa khúc tình si.
- Vừa là nghệ thuật liệt kê, vừa là nghệ thuật điệp ngữ, Xuân Diệu nhấn mạnh rằng ve đep của cuộc đơi đó chinh là mùa xuân..
- Mỗi ngày trôi qua đôi với Xuân Diệu là một ngày thực sự vui ve, hạnh phúc.
- Phải là nhà thơ hiểu về nụ hôn, phải là nhà thơ rất phương Tây, phải là nhà thơ rất mới như Xuân Diệu.
- Xuân Diệu vẽ ra ve đep của bưc.
- tranh thiên nhiên mùa xuân, thì ở ngay một câu thơ “Tôi sung sướng.
- Ngay khi đang sung sướng nhất, đang ở độ tuổi sung mãn nhất vậy mà nhà thơ Xuân Diệu đã biết tiếc nuôi mùa xuân.
- Bài thơ này được viết khi Xuân Diệu còn quá tre vậy mà ông đã tiếc nuôi tuổi thanh xuân.
- Xuân Diệu sung sướng khi tận hưởng tuổi thanh xuân nhưng cũng tiếc nuôi vì tuổi thanh xuân không trở lại bao giơ..
- Không chơ thơi gian trôi qua, không chơ đến mùa hạ mới nhớ đến mùa xuân.
- Với nhịp điệu thơ gấp gáp, với bưc tranh mùa xuân, với câu từ mới, chất liệu mới, thi liệu mới, với một cái tôi đầy bản linh của Xuân Diệu.
- Măc dù Xuân Diệu được mệnh danh là ông hoàng thơ tình nhưng ở đây Xuân Diệu lại không viết về tình yêu mà là viết về một li lẽ sông, một quan niệm sông, một cách nhìn nhận về cuộc sông rất mới me, rất Xuân Diệu.
- Thơ Xuân Diệu là "vươn mơn trớn", ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị trong Thơ.
- Xuân Diệu là nhà thơ tiêu biểu nhất, là đại biểu đầy đủ nhất cho phong trào thơ mới, bởi cái cá tinh rất riêng khó có thể trùng lăp với ai, một phong cách thơ rất Xuân Diệu, mới cả về nội dung và hình thưc.
- “Với những vần thơ it lơi mà nhiều ý, súc tich nhưng đọng lại bao nhiêu tinh hoa, Xuân Diệu là một tay thợ biết làm cho ta ngạc nhiên vì nghệ thuật deo dai và cần mẫn”.
- đầu tiên trong bài thơ “Vội vàng” là một trong những bài thơ của thi si đã bộc lộ cái tôi trữ tình độc đáo, đầy sưc sáng tạo của thi si Xuân Diệu..
- Bài thơ “Vội vàng” được thi si Xuân Diệu lấy cảm hưng từ ve đep của mùa xuân, của tình yêu và của lòng ngươi.
- Xuân Diệu đã rất tinh tế khi nhận ra ve đep của thiên nhiên trong mùa xuân, nó khiến cho lòng ngươi lâng lâng và không thể cưỡng lại nổi sưc hút hút..
- Của ong bướm này đây tuần tháng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì.
- Này đây lá của cành tơ phơ phất Của ong bướm này đây khúc tình si..
- Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã thể hiện một ước muôn kì lạ đến ngông cuồng: “Tôi muôn tắt nắng/ tôi muôn buộc gió”.
- Hóa ra trong niềm ước hết sưc ngộ nghinh, ngông cuồng ấy nhà thơ muôn bất tử hóa cái đep, giữ cho cái đep mãi mãi lên hương tỏa sắc giữa cuộc đơi này..
- Với Xuân Diệu không vội vàng, không chạy tới để ôm trọn những gì đang có thì làm sao mà cảm nhận hết ve đep của đơi.
- Đại từ mà tác giả Xuân Diệu đã đăt ở đầu tiên là tôi, chư không phải “ta” hay chúng ta và cùng với đó là động từ “muôn.
- Nhà thơ đang thể hiện cái tôi công khai, ngang nhiên không lẩn tránh hay giấu giếm, cái tôi đầy thách thưc, đi ngược lại với thơ ca trung đại,.
- Đây cũng chinh là một điểm mới của nhà thơ trong nền văn thơ hiện lúc bấy giơ, qua đó thể hiện khát khao mãnh liệt về cuộc sông.
- Hình ảnh của cuộc sông đi vào thơ Xuân Diệu như một thư ánh sáng được khúc xạ qua lăng kinh tình yêu rất tinh khôi và giàu sưc sông.
- Càng yêu đơi, nhà thơ càng luyến tiếc trước dòng chảy của thơi gian.
- Vì thế từ những câu thơ gãy gọn ở khổ đầu, nhà thơ đi vào khổ hai với những câu thơ dài, âm điệu chậm như bước chân ngươi thư thái dạo ngắm vươn xuân muôn tận hưởng giơ khắc huy hoàng ấy.
- Thi si từ tôn chỉ cho ngươi đọc những gì tinh hoa, tươi đep nhất của trần gian với một thái độ mến yêu, trân trọng ”này đây”.
- Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si.
- “bướm lả ong lơi“ gợi ý niệm về mùa xuân và tình yêu.
- “của” trở đi trở lại được tác giả sử dụng cùng với “này đây” như một căp không thể tách rơi.
- Đây là cách Xuân Diệu biểu hiện cảm xúc trước thiên nhiên luôn có sự kết đôi, mọi vật quấn quýt lấy nhau, là của nhau không thể tách rơi.
- Tất cả đều mang ve đep của sự tre trung và sưc sông tròn trịa có đôi có căp.những mi từ được sử dụng mang tinh gợi hình cao “Hoa“ nở trên nền “xanh rì“ của đồng nội bao la, “lá” của.
- Điệp từ “này đây” đưng đầu câu và được nhắc đi nhắc lại bôn lần vừa mang tinh chất liệt kê, vừa mang tinh chất khẳng định, nhấn mạnh vừa như muôn sở hữu những ve đep đang tràn đầy ở ngoài kia.
- Sau mỗi từ “này đây” là một loạt những hình ảnh tươi đep hiện ra “hoa của đồng nội xanh rì”, “lá của cành tơ phơ phất”.
- Đây có thể nói là khát khao, là ước muôn mãnh liệt nhất mà Xuân Diệu đang muôn sở hữu..
- Chinh cái nhìn của ”căp mắt xanh non biếc rơn” luôn lấy con ngươi giữa mùa xuân, tuổi tre và tình yêu làm chuẩn mực cho cái đep đã tạo nên ve riêng độc đáo trong bưc tranh mùa xuân của thi si.
- Chúng ta có thể nhận thấy nhà thơ miêu tả bướm ong đang sông trong tuần tháng mật, cành xuân thì thành cành tơ đầy sưc sông, tiếng hát của yến anh cũng thành điệu tình si rộn ràng.
- Dưới con mắt “xanh non” của thi si, mùa xuân tựa như một cô gái kiều diễm, hồng hào, tình tư đầy hấp dẫn..
- Với ngôn từ trau chuôt, mượt mà, Xuân Diệu dương như đang thổi hồn vào từng câu, từng chữ của đoạn thơ khiến nó trở nên sinh động và hấp dẫn.
- Điệp từ “này đây” bộc lộ niềm vui tươi phơi phới, hân hoan của tác giả khi được đắm say trong khung cảnh tuyệt vơi như thế này..
- Xuân Diệu đã vẽ lên trước mắt ngươi đọc cả thế giới sông động, thể hiện “nguồn sông dạt dào”.
- Xuân Diệu là một hồn thơ yêu đơi và tài hoa