« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 6: Soạn bài lợn cưới, áo mới


Tóm tắt Xem thử

- Soạn bài Lợn cưới, Áo mới Bài tham khảo 1.
- Lẽ ra trong câu hỏi của anh phải có những thông tin mà người được hỏi cần biết về con lợn (con lợn to hay nhỏ, màu lông ra sao, gầy béo thế nào.
- anh lại hỏi về con lợn cưới.
- Đứng mãi từ sáng đến chiều mà vẫn chẳng ăn thua, đang đầy thất vọng thì có người chạy qua, thế là không bỏ lỡ dịp may – cũng chẳng cần biết người đó hỏi gì – liền vội khoe ngay: “Từ lúc tôi mặc chiếc áo mới này.
- “Chiếc áo mới” ở đây là một thông tin thừa.
- Mục đích của anh là hỏi để người ta giúp anh tìm con lợn.
- Anh được hỏi cũng chẳng vừa, lẽ ra chỉ cần thông báo điều mà người hỏi muốn biết (không nhìn thấy con lợn), anh lại cũng tranh thủ khoe luôn chiếc áo mới của mình..
- Anh khoe áo thì nói huỵch toẹt: Từ lúc tôi mặc cái áo mới này… thông tin của anh hoàn toàn không liên quan gì đến vấn đề mà anh kia quan tâm (con lợn bị sổng chuồng)..
- Anh chàng hay khoe của vừa may được chiếc áo mới, đứng suốt từ sáng đến chiều chưa khoe được thì gặp một anh chàng khác cũng đang tìm cơ hội khoe con lợn cưới.
- Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua không?.
- Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả!.
- lợn cưới.
- từ lúc tôi mặc chiếc áo mới này.
- Lẽ ra anh ta phải hỏi người ta: “Có thấy con lợn chạy qua đây không?”..
- Từ “cưới” không thích hợp để chỉ con lợn sổng chuồng và nó là thông tin thừa với người được hỏi.
- Nhưng đây lại là mục đích của anh khoe của..
- Anh có áo mới thích khoe của đến mức nói một câu tường thật rất dài, phần đầu nhấn mạnh vào cái áo mới để gây sự chú ý..
- Điệu bộ anh ta trả lời chỉ vào cái áo mới, bắt người khác phải chú ý.
- Lẽ ra anh ta chỉ nói một câu tỉnh lược: “Chẳng thấy!”..
- Người nghe không cần biết thời gian anh ta đứng nơi này.
- càng không cần biết anh ta mặc áo mới… Nhưng cái áo mới lại là thông tin của anh khoe của..
- Đáng lẽ mất lợn chỉ đi hỏi những thông tin về lợn, đằng này nhấn mạnh cho người nghe đây là con lợn làm đám cưới.
- Anh ta sắp có vợ..
- Đáng lẽ trả lời ngắn gọn có thấy hay không thì người trả lời dềnh dàng nhấn mạnh cho người nghe cái áo mới anh ta đang mặc..
- Cả hai anh chàng đã bộc lộ cái tính khoe của không hợp lý chút nào với tình huống trên..
- Tính khoe của theo em hiểu thì là sự khoe khoang về tài sản mình sở hữu.
- những người hay khoe của thường phô bày tài sản của mình ra ngoài để người khác nhìn vào sẽ đánh giá anh ta là một người có nhiều tiền của hơn người khác..
- Anh đi tìm lợn khoe của trong tình huống anh ta bị mất một con lợn (có thể là không vì anh này cũng là một người hay khoe của)..
- Lẽ ra anh ta chỉ nên hỏi “anh có thấy con lợn nào chạy qua đây không?”.
- Từ “lợn cưới” không thích hợp để chỉ về một con lợn đang sổng chuồng và không hề thích hợp cho người được hỏi.
- Anh có áo mới ở đây lại là người thích khoe khoang mà có thể mặc chiếc áo mới rồi ra đứng ở cửa để đợi người khác khen.
- Từ sáng tới chiều không có ai hỏi mà anh ta vẫn đứng đó.
- Đến khi có người chạy tìm lợn qua hỏi anh ta vẫn cho thêm câu “từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả” để thông báo cho anh kia đây là chiếc áo mới của bác ta..
- Điệu bộ của người này khi trả lời không phù hợp khi giơ cả vạt áo ra rồi lại bảo từ lúc mình mặc chiếc áo mới này không thấy con lượn nào chạy qua mục đích là muốn làm cho người kia chú ý tới chiếc áo mới của bác..
- Yếu tố thừa trong truyện này chính là các câu thêm vào của hai nhân vật anh đi tìm lợn thì thêm “cưới”, anh có áo mới thì thừa “từ lúc tôi mặc cái áo mới này”.
- Cảm nghĩ về truyện cười Lợn cưới áo mới – Văn mẫu lớp 6 Bài tham khảo 1.
- Một trong những tác phẩm truyện cười tiêu biểu, đó chính là “Lợn cưới áo mới”..
- “Lợn cưới áo mới” là câu chuyện đả kích về một tính xấu của con người, đó là sự khoe khoang, khoác lác.
- Truyện “Lợn cưới áo mới” kể về một người đàn ông có tính hay khoe của.
- Mua một chiếc áo mới, anh ta mặc ngay, và vì muốn nhận được lời khen ngợi, sự trầm trồ ngưỡng mộ của những người hàng xóm mà anh ta đứng ra giữa cửa, đợi có ai đi qua thì người ta sẽ khen..
- Ta cũng có thể thấy anh ta khá là kiên nhẫn, bởi không nề hà thời gian hay sự mệt mỏi, vì mục đích của mình mà anh ta vô cùng quyết tâm.
- Sự kiên nhẫn ấy đáng quý nhưng mục đích của anh ta lại rất nực cười, thậm chí thành lố bịch, người đọc sẽ cảm thấy khó hiểu rằng vì sao chỉ vì một lời khen xáo rỗng mà anh ta chấp nhận hi sinh thời gian, và công sức một cách mù quáng như vậy.
- Tính khoe khoang của anh ta không dừng lại ở sự trẻ con nữa mà thành một hành động đáng chê cười, đả kích.
- Vì không được ai khen mà anh ta trở nên tức tối, bực bộ..
- Tuy nhiên, “trời không phụ lòng người”, công lao đứng từ sáng đến giờ của anh ta cũng có dịp để thể hiện.
- Người đàn ông kia tỏ ra hớt hải chạy đến hỏi anh chàng này : “Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không.
- Lời hỏi han sẽ rất bình thường nếu như anh ta không cố tình nhấn mạnh từ “lợn cưới”.
- Con lợn thì ai cũng biết, nhưng lợn cưới thì thật kì quặc, nó “đậm” mùi khoe khoang, chẳng là nhà của người đàn ông này đang có công việc, vì vậy mà việc hỏi con lợn cưới chỉ là hình thức màu mè bên ngoài.
- hỏi thăm về con lợn cưới.
- Nhưng, đối thủ của anh ta lại không phải là người bình thường, anh ta trả lời nhưng cũng không giống với câu trả lời mà người đàn ông tìm lợn muốn nghe: “Từ lúc tôi mặc chiếc áo mới này, chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả.
- Tuy nhiên, những hành động, lời nói này thật ngây thơ, chỉ vì một lời khen xáo rỗng mà những người đàn ông này sẵn sàng dựng lên một vở kịch, mà anh ta là đạo diễn, cũng kiêm luôn người viết kịch bản và diễn viên chính.
- Câu chuyện cười “Lợn cưới áo mới” đã thông qua việc xây dựng hình ảnh hai anh chàng khoe khoang, khoác lác, các tác giả dân gian đã trực tiếp chế giễu, phê phán những người có tính khoe khoang một cách thái quá, lố bịch.
- “Lợn cưới, áo mới” là một trong những truyện cười hay của văn học dân gian nước ta..
- Một anh khoe chiếc áo mới may và một anh khoe con lợn cưới.
- “chiếc áo mới may” hoặc một “con lợn cưới”.
- Anh khoe áo mới thật đáng chê cười.
- Các cụ già xưa thường nói: “Già bát cơm canh, trẻ manh áo mới”.
- Trẻ con thật thích thú khi có chiếc áo mới.
- Thuế nhưng, anh chàng nọ đâu phải là trẻ con mà lại khie áo mới như vậy.
- “lợn cưới” thì tính khoe của anh ấy lại lộ rõ.
- Người ta hỏi lợn cưới thì anh lại giơ ngay vạt áo ra bảo rằng: Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả!.
- Người ta hỏi lợn nhưng anh lại đề cập đến áo mới, làm cho câu trả lời trở nên lạc lõng, chỉ lộ rõ sự khoe áo mới của anh mà thôi..
- Anh đang tất tưởi chạy đi tìm con lợn bị sổng, thế mà vẫn không quên khoe khoang.
- Trong đó truyện cười chiếm số lượng không nhỏ, có truyện cười để mua vui, có truyện cười để khuyên răn, dạy bảo… “Lợn cưới, áo mới” là truyện cười để mua vui nhưng cũng để mỉa mai sự lố bịch cho những tên thích khoe của..
- Bởi vậy, có bất cứ chuyện gì đến với anh ta có lẽ anh ta cũng không giấu được và muốn trưng bày để cho thiên hạ biết đến.
- Tính khoe khoang bộc lộ khi anh ta may được một chiếc áo mới, có lẽ điều đó đã mang lại cho anh ta niềm vui tột độ, không những không cần ướm thử mà mặc ngay vào và ra đứng “hóng” ngoài đường với mong muốn sẽ gặp ai đó để khoe.
- Trớ trêu là anh ta đã chờ đợi, hồi hộp, háo hức mà không hề có ai ngang qua, từ sung sướng, vui vẻ nảy sinh tâm trạng “tức.
- Đối với anh chàng này dường như tất cả không còn quan trọng bằng việc mong có người tới để khoe áo mới..
- Anh ta mang trong mình tâm trạng hốt hoảng, tiếc nuối khi bị mất con lợn chuẩn bị cho tiệc cưới, anh ta chạy ngược xuôi tìm kiếm.
- Một anh chàng có áo mới muốn khoe đã gặp được một anh chàng đang hoảng hốt tìm lợn, một người đang sốt sắng gặp một người mang tâm trạng xót của..
- Người đọc bất ngờ khi thấy anh mất lợn chạy đến hỏi: “Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không”? Một câu hỏi không tránh khỏi tiếng cười bởi anh ta đã dùng thừa từ.
- “cưới”, đó là câu anh ta chủ định hỏi vì cưới là việc đáng khoe hơn bao giờ hết, câu hỏi thăm nặng tính khoe của đã vô tình tạo ra tiếng cười mỉa mai cho người đọc.
- Nhưng chúng ta thấy anh có áo mới không hề biểu hiện sự mỉa mai, cũng không nhận ra sự dư thừa trong câu nói hay không nhận ra người kia giống tính với mình, gặp được một người, không biết người đó ra sao, miễn là anh ta có cơ hội để nói: “Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả”.
- Cũng mắc phải lỗi như anh mất lợn, nhưng anh mặc áo mới dùng thừa cả một vế câu: “Từ khi tôi mặc cái áo mới này”, câu trả lời không có chút gì liên quan đến câu hỏi bởi anh ta quá sốt sắng muốn khoe khoang nên chưa nói anh ta đã giơ cái vạt áo ra trước mặt..
- Câu chuyện Lợn cưới, áo mới nói về hai anh chàng có tính thích khoe khoang.
- Truyện Lợn cưới, áo mới kể về hai anh chàng thích trưng diện, khoe khoang, ra điều mình có… của..
- Một anh đi tìm con lợn bị xổng khi nhà anh đang chuẩn bị đám cưới.
- Trong tình huống gia đình bận bịu, bối rối, anh ta không tập trung tư tưởng để tìm lợn cho nhanh, cho mau mà lại nghĩ đến viộc khoe khoang.
- Khi gặp người bạn, đáng lẽ anh chỉ cần hỏi "Bác có thấy con lợn nào chạy qua đây không".
- Hoặc có thể tả vài nét về con lợn để người nghe dễ.
- Đó là anh chàng sắm được chiếc áo mới.
- Trẻ con có áo mới thích được khen là tâm lí ngây thơ, hồn nhiên, đáng yêu mà tục ngữ đã đúc kết : "Già được bát canh, trẻ được manh áo mới".
- Anh áo mới trong câu chuyện tuy chưa già nhưng cũng không còn trẻ.
- Mặc áo rồi, anh "đứng hóng ngoài cửa, đứng mãi từ sáng đến chiều, chả thấy ai hỏi, anh ta tức lắm".
- Tính kiên trì và sự bực tức của anh ta thật không đúng chỗ, đáng buồn cười.
- hỏi, chỉ cần trả lời ngắn gọi: "Tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua", hoặc "Tôi đứng đây từ sáng…".
- anh lại dài dòng, mở đầu lời đáp bằng cụm từ: "Từ lúc tồi mặc cái áo mới này…", thế là thành ra… thừa lời, vô duyên, đáng cười..
- Tiếng cười vang lên xung quanh con lợn cưới và chiếc áo mới.
- Câu chuyện Lợn cưới áo mới trong truyện cổ tích Việt Nam là bằng chứng cho thói khoe của dẫn đến sự hợm hĩnh, u tối mà chết một cách thảm khóc..
- Anh đi tìm lợn hỏi người ta có xem con lợn nào chạy qua đây không? Lẽ ra chỉ cần hỏi:.
- “Anh có thấy con lợn của tôi chạy qua đây không?.
- Tính từ cưới làm định ngữ cho lợn rõ ràng không thích hợp với điều cần thông báo để người ta trả lời giúp anh tìm được con lợn sổng chuồng.
- Trong thực tế người mất lợn muốn tìm được lợn, cho nên sự quan tâm là mong ai chỉ cho mình biết con lợn ấy giờ đây đang ở đâu để bắt lại nó chứ không phải khoe lợn nhà mình là lợn cưới.
- (Có thể là con lợn mình mua về để làm đám cưới hay nay mai.
- có thể là con lợn này béo tốt và đẹp mã có thể bán cho người ta làm đám cưới)..
- Người mất lợn rõ ràng không cần cái thông tin thừa về cái áo mới.
- Chúng ta cười bởi cái tính khoe của hợm hĩnh đó.
- Đáng lẽ lo kiếm lợn mà lại nói là lợn cưới một cách nói rất lạ đời! Đáng lẽ phải trả lời về con lợn thì lại khoe chiếc áo mới.
- Muốn người ta thừa nhận minh có cái áo mới..
- Người thứ nhất khoe lợn cưới ta đã thấy ngồ ngộ và đến người thứ hai khoe áo mới thì ta phải bật cười.