« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 8: Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng 3 Dàn ý & 6 bài văn hay lớp 8


Tóm tắt Xem thử

- Dàn ý đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng.
- Giôn - xi giới thiệu về mình: Tôi là Giôn - xi, nhân vật trong truyện ngắn “chiếc lá cuối” cùng của O Hen - ri, là họa sĩ, sống cùng phòng với người bạn tên Xiu, lớn tuổi hơn 1 chút và cũng là họa sĩ nghèo.
- Tôi đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân, chờ khi nào chiếc lá cuối cùng rụng nốt thì tôi cũng buông xuôi, lìa đời.
- Tôi được cụ Bơ - men cứu sống nhưng rồi cụ đã qua đời do bệnh viêm phổi.
- Một buổi sáng mùa xuân (tả vài nét) sau khi tôi đã khỏe hẳn nên cùng Xiu ra thăm mộ cụ Bơ - men.
- Nhìn lá thường xuân cứ rụng dần tôi bỗng nghĩ rằng khi chiếc lá cuối cùng kia rụng thì mình cũng sẽ lìa đời cho dù Xiu hết lòng săn sóc, động viên, an ủi nhưng tôi không thoát được nỗi tuyệt vọng đó.
- Thế rồi sau một đêm mưa to gió lớn khi kéo tấm rèm lên, cứ đinh ninh rằng chiếc lá cuối cùng đã rụng và mình sẽ chết, nhưng kì lạ là chiếc lá vẫn còn bám trên cuống.
- b) Nhớ hình ảnh và việc làm của cụ Bơ - men.
- Nhớ nhất là những lời kể của Xiu về việc làm âm thầm vẽ chiếc lá cuối cùng thay cho chiếc lá đã rụng để cứu tôi thoát khỏi tình trạng tuyệt vọng bởi ý nghĩ vớ vẩn cho dù không được chứng kiến việc làm đó mà chỉ được nghe lại qua lời kể của xiu nhưng tôi hình dung ra rất rõ việc làm của cụ Bơ - men trong đêm mưa to gió lớn chiếc lá ấy đã cứu tôi khỏi tay lưỡi hái của tử thần, đối lại cụ Bơ - men bị viêm phổi do nhiễm lạnh và đã qua đời..
- Lời thầm hứa: Giờ đây cụ không còn nữa, thầm hứa với cụ “cụ Bơ - men ơi!.
- Tôi đã thực hiện được giấc mơ của mình nhờ cụ Bơ - men..
- Tôi đã đầu hàng số phận bằng cách đặt sự sống của mình vào số lượng của chiếc lá thường xuân trên cây, lá rụng hết nghĩa là tôi cũng kết thúc cuộc đời của mình..
- Sự bất ngờ ngoài dự kiến: chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó, hi vọng đã trở lại.
- Chiếc lá vẫn còn: làm thức tỉnh ý chí sống, giúp tôi vượt qua bệnh tật - Tình huống đảo ngược lần thứ hai.
- Tình cảm và lòng biết ơn đối với cụ Bơ - men Dàn ý chi tiết số 3 1.
- Nhân vật Giôn - xi giới thiệu bản thân và câu chuyện về chiếc lá cuối cùng trong đêm bão tuyết: Thân là một họa sĩ nghèo, đã từng trải qua căn bệnh viêm phổi tưởng chừng như đã lìa đời, nhưng đã có một câu chuyện xảy ra khiến cô có thêm động lực trong cuộc sống..
- Tôi nhìn ra khung cửa sổ và nghĩ rằng khi chiếc lá cuối cùng trên cây rơi xuống mình sẽ lìa đời.
- Tôi chắc chắn những chiếc lá đã rụng hết..
- Nhưng thật bất ngờ, vẫn còn một chiếc lá trên thân cây.
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 1.
- Sinh mạng tôi bây giờ gắn liền với chiếc lá thường xuân nhỏ bé ngoài kia.
- Than ôi, căn bệnh viêm phổi nan y cùng tình cảnh túng quẫn của tôi hiện giờ có khác gì những chiếc lá thường xuân yếu đuối, bám vào bờ tường với cái cuống mỏng manh trước cơn gió táp? Tự tôi cũng biết mình chẳng còn chút hi vọng nào..
- Xiu đến rồi, lại có cả cụ Bơ-men.
- Đúng như dự đoán, những dây thường xuân mơn mởn ngày nào giờ đây chỉ còn lại vài chiếc lá trơ trụi, tưởng như chỉ một cơn gió nữa thôi, tất cả đều sẽ rơi xuống.
- Sáng mai chắc hẳn chiếc lá cuối cùng đã lìa cành và cùng lúc đó, em cũng sẽ nhắm mắt buông xuôi lìa đời.".
- Có thể là tự an ủi nhau, có thể là nghĩ cách giúp tôi khỏi bệnh, cũng có thể làm mẫu, vẽ tranh như lúc bình thường, nhưng dù làm gì cũng vô ích, sẽ không bao giờ có chuyện chiếc lá cuối cùng còn đủ khả năng bám trụ qua đêm mưa bão như thế này.
- Chiếc lá thường xuân vẫn ở nguyên trên cành!.
- Thật bất ngờ! Thật kì diệu! Tại sao chuyện như vậy lại có thể xảy ra? Suốt buổi chiều hôm đó, tôi ngồi ngắm chiếc lá cuối cùng.
- Ấy thế nhưng dù bao nhiêu cơn gió thổi qua, chiếc lá mỏng manh và xơ xác ấy vẫn kiên cường chống chọi, không hề lung lay suy chuyển.
- Này Giôn-xi, hỡi Giôn-xi! Sao mày lại có thể ngu ngốc đến thế? Nhìn xem, nhìn chiếc lá cuối cùng kia xem!.
- Một chiếc lá thường xuân nhỏ nhoi tàn tạ lại có thể chống chọi lại với mưa giông gió táp.
- Ngày hôm sau, Xiu kể cho tôi nghe sự thật đằng sau chiếc lá cuối cùng.
- Cụ Bơ- men đã hi sinh cả tính mạng của mình để vẽ chiếc lá đó vào đêm giông bão! Tôi cảm động đến mức không thể nói nên lời, lòng thầm coi cụ Bơ-men là người cha thứ hai của mình.
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 2.
- “Chiếc lá cuối cùng”..
- Ngoài Xiu và vị bác sĩ già đáng mến, cụ Bơ-men cũng thường hay lên thăm tôi.
- Tôi thẫn thờ nhìn qua cửa sổ: ngoài kia, những chiếc lá thường xuân đang lặng lẽ rời cành.
- và tôi biết, khi chiếc lá cuối cùng lìa cành thì cuộc đời tôi cũng lìa bỏ nhân gian.
- Ngu ngốc! Thật là con bé ngu ngốc! Ai lại đi gắn đời mình vào những chiếc lá ngớ ngẩn!.
- Tôi biết, ngoài kia, chiếc lá thường xuân cuối cùng sắp rụng.
- Bất giác, tôi xót xa mong chờ giây phút chiếc lá cuối cùng rời cành để khỏi làm phiền những người xung quanh..
- Ô kìa! Ngoài kia một chiếc lá thường xuân vẫn còn đó! Chiếc lá kiên trung bám vào thân cây bò trên tường.
- Chiếc lá còn xanh, chỉ rìa lá thì đã ngả vàng.
- Trận mưa giông dữ dội đêm qua không làm chiếc lá mất đi thì tại sao tôi lại vội rời bỏ cuộc sống tươi đẹp? Rời bỏ ước mơ trở thành họa sĩ? Rời bỏ Xiu yêu quý của tôi? Tôi nhìn sang Xiu, chị cũng đang kinh ngạc trân trân nhìn chiếc lá.
- Cụ Bơ-men đã mất rồi.
- Dưới chân tường trước cửa sổ phòng chị em mình - Xiu hướng ánh mắt đến chiếc lá thường xuân bất động - người ta thấy rơi vãi những chiếc bút vẽ, những bảng màu Giôn-xi!.
- Có bao giờ em thắc mắc tại sao không bao giờ em thấy chiếc lá cuối cùng rung động.? Cụ Bơ-men đã vẽ nó vào cái đêm tất cả những chiếc lá khác rời cành..
- Tôi trân trân nhìn chiếc lá cuối cùng..
- Kỉ niệm về cụ và chiếc lá cuối cùng tôi vẫn còn lưu giữ trọn vẹn trong tim.
- Tôi đã nhiều lần thử vẽ lại chiếc lá ấy nhưng lần nào cũng đành bất lực ngồi trước mảnh vải trắng trơn.
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 3.
- Tôi đợi khi nào chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì tôi cũng là đời..
- Ôi kìa! Vẫn còn một chiếc lá duy nhất đơn độc dũng cảm treo bám vào tường cuống lá xanh sẫm nhưng hình như rìa răng cưa đã úa vàng chắc chắn nó sẽ rụng nhanh..
- Lạ chưa, chiếc lá vẫn còn ở đó.
- Tại sao chiếc lá có thể còn tôi không thể tồn tại? Tôi thấy mình thật yếu đuối vô dụng, phải lấy lại niềm tin nghị lực sống! Nhất định phải thế!.
- Buổi chiều chị Xiu ôm lấy tôi và cả chiếc gối kể cho tôi nghe "Cụ Bơ-men đã chết rồi em ạ, em có thấy chiếc lá chẳng bao giờ rung rinh bởi đó là kiệt tác của cụ bơ-men cụ đã vẽ nó vào các đêm chiếc lá cuối cùng rụng xuống".
- Trời ơi! Cụ Bơ-men đã chết rồi sao.
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 4.
- là cụ Bơ - men..
- Bệnh tật và nghèo túng đã khiến tôi tuyệt vọng không còn muốn sống nữa, tôi đành phải nằm liệt giường và đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân xuyên qua cửa sổ, ví mình như cái cây ấy, khi chiếc lá cuối cùng rụng cũng là lúc tôi lìa đời.
- Nhưng, thật ngạc nhiên! Vẫn còn một chiếc lá treo vất vưởng trên cành cây dũng cảm níu chặt không buông sau một đêm mưa bão tuyết gào thét, ầm ầm tưởng chừng như không bao giờ dứt! Song chiếc lá đã.
- Rồi thể nào mình cũng chết thôi, tôi nghĩ vậy.- Đó là chiếc lá cuối cùng! Em cứ tưởng là nhất định trong đêm vừa qua nó đã rụng! Em nghe thấy gió thổi! Hôm nay nó sẽ rụng thôi và cùng lúc đó thì em sẽ chết! Chị Xiu cúi khuôn mặt hốc hác xuống gần gối, nức nở:- Em thân yêu, thân yêu! Em hãy nghĩ đến chị, nếu em không còn muốn nghĩ đến mình nữa! Chị sẽ làm gì đây? Nhưng tôi đã không trả lời..
- Suốt ngày hôm đó và ngay cả lúc ông Mặt Trời đi ngủ, giao phó việc lại cho Bác Mặt Trăng, chiếc lá vẫn còn đó, đơn độc níu vào cái cuống của nó trên tường.
- Khi trời vừa hửng sáng thì tôi lại ra lệnh kéo tấm mành lên, chiếc lá thường xuân vẫn còn đó.
- Tôi nằm nhìn chiếc lá hồi lâu, bồi hồi xúc động.
- Rồi tôi gọi Xiu đang quấy món cháo gà trên lò hơi đốt:- Em thật là một con bé hư, chị Xiu thân yêu ơi! Có một cái gì đấy đã làm cho chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó để cho em thấy rằng mình đã tệ như thế nào.
- Cụ Bơ - men đã chết vì sưng phổi hôm nay ở bệnh viện rồi.
- Nhưng rồi người ta tìm thấy một chiếc đèn bão vẫn còn thắp sáng và một chiếc thang đã bị lôi ra khỏi chỗ để của nó, và vài chiếc bút lông rơi vung vãi, và một bảng pha màu có màu xanh và màu vàng trộn lẫn với nhau, và - em thân yêu ơi, em hãy nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chiếc lá thường xuân cuối cùng ở trên tường.
- Ổ, em thân yêu, đó chính là kiệt tác của cụ Bơ - men.
- cụ vẽ nó ở đấy vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng..
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 5.
- Tiết trời sang đông, những chiếc lá ngoài đường từ từ rụng xuống.
- Ngày ngày tôi nằm thẫn thờ nhìn từng chiếc lá rơi.
- Những chiếc lá thường xuân cứ rơi ngày một nhiều, cứ mỗi lần một chiếc lá lìa khỏi cành là tôi lại thấy bệnh tình một nặng thêm.
- Tôi không thể nhấc mình lên được: “Sự sống của mình thật mỏng manh, cứ mỗi chiếc lá rụng thì cuộc sống của mình như ngắn lại.
- Cho đến khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì có lẽ mình sẽ không còn tồn tại trên thế gian này nữa”, tôi đã có những suy nghĩ và quan niệm như vậy..
- Chị Xiu đến bên cửa sổ kéo tấm mành xuống rồi cùng cụ Bơ-men sang phòng bên cạnh.
- Tôi đoán chắc rằng ngoài kia chẳng còn chiếc lá.
- mưa vùi dập và những cơn gió phũ phàng, vẫn còn một chiếc lá sót lại nằm yên trên cành cao.
- Tôi quay sang nói với chị Xiu: “Đó là chiếc lá cuối cùng, nó sẽ rụng trong nay mai và khi đó em sẽ chết, chị Xiu ạ.
- Tôi biết rằng chỉ một trận gió đêm nay thôi thì chiếc lá không còn và tôi cũng sẽ lìa đời.
- Thật lạ kì! Chiếc lá thường xuân vẫn còn đó.
- Tôi sửng sốt cả người và nằm suy nghĩ hồi lâu: “Có một cái gì đó đã làm cho chiếc lá không rụng và còn đấy.
- Chiếc lá đã chống chọi với gió bão, mưa dông để giành lại sự sống cho mình.
- Tự nhiên tôi thấy mình là một người bị mất hết nghị lực từ bao giờ, mình không bằng một chiếc lá mong manh kia..
- Chị kể cho tôi nghe: “Cụ Bơ-men đã chết vì sưng phổi hôm nay ở bệnh viện rồi.
- Nhưng rồi người ta tìm thấy một chiếc đèn bão vẫn còn thắp sáng và một chiếc thang đã bị lởi ra khỏi chỗ để của nó, và vài chiếc bút lông rơi vung vãi và một bảng pha màu có màu xanh và màu vàng trộn lẫn với nhau..Chị Xiu đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra phía cửa sổ và nói: “Em có thấy làm lạ tại sao chẳng bao giờ nó rung rinh hay lay động khi gió thổi không? Ô, em thân yêu, đó chính là kiệt tác của cụ Bơ- men - cụ vẽ nó ở đấy vào cái đêm chiếc lá cuối cùng đã rụng”.
- Cụ Bơ-men đã vì sự sống của tôi mà phải hi sinh cả tính mạng của bản thân.
- Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng - Mẫu 6.
- Tôi chỉ cho chị xem những chiếc lá bên ngoài.
- Cuộc đời tôi rồi cũng giống những chiếc lá kia, mỏng manh, dễ rụng.
- Khi chiếc lá cuối cùng lìa cành thì cũng là lúc tôi từ bỏ cõi đời này..
- Bên ngoài kia, một chiếc lá thường xuân vẫn treo mình trên cây.
- Chiếc lá còn xanh, rìa lá đã ngả vàng, kiên cường và độc lập trơ mình giữa giá rét.
- Trận mưa khủng khiếp đêm qua đã kéo tất cả bạn bè của nó đi, chỉ một mình chiếc lá bé nhỏ ấy vẫn bám trụ vào thân cây khẳng khiu, kiên quyết níu giữ vòng đời của nó..
- Một chiếc lá bé nhỏ từng ấy nhưng sức sống bên trong thực sự mãnh liệt.
- Nhìn sang Xiu, chị cũng bàng hoàng như tôi, nhìn chằm chằm vào chiếc lá.
- Con mèo con của chị…! Cụ Bơ - men đã mất rồi.
- Và em nhìn xem, chiếc lá ngoài kia không bao giờ rung động.
- Bởi đó chính là cụ Bơ - men đã vẽ nó, vào cái đêm tất cả những chiếc lá đều lìa cành