« Home « Kết quả tìm kiếm

Văn mẫu lớp 9: Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán (Dàn ý + 5 Mẫu) Những bài văn mẫu hay lớp 9


Tóm tắt Xem thử

- Dàn ý Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán.
- Giới thiệu về bản thân: Trong mười lăm năm lưu lạc, cuộc đời tôi đã phải trải qua những tháng ngày “thanh lâu hai lượt thanh y hai lần”.
- Nhưng may mắn cuộc đời tôi đã thay đổi khi gặp được Từ Hài..
- Tôi trở thành đệ nhất phu nhân..
- Tôi báo ơn những người đã từng giúp đỡ mình:.
- Tôi báo oán những kẻ đã rắp tâm hại cuộc đời tôi:.
- Trước hết, tôi trả oán với Hoạn Thư – người vợ cả của Thúc Sinh..
- Cuộc nói chuyện của “kẻ cắp gặp bà già” giữa tôi và Hoạn Thư thật gay gắt..
- Vì vốn tôi là người nhân từ nên đã tha cho Hoạn Thư..
- Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán - Mẫu 1.
- Hôm nay, lòng tôi vô cùng sung sướng, nhờ Từ công giúp đỡ mà tôi có dịp đền ơn báo oán với mọi người.
- Tôi - Vương Thuý Kiều một người đã gặp biết bao đau khổ, tủi nhục, đã từng làm tì thiếp người ta, lại đã từng thân hoa gửi chốn phong trần, nay tôi được đền ơn mọi người đã từng giúp đỡ tôi, được báo oán đối với những người đã hãm hại mình, lòng tôi tự xúc động.
- Nay tôi xin để cho mọi người nghe về báo ân, báo oán của mình..
- Chàng Thúc được truyền đến, mặt chàng xám lại như chàm đổ, nhưng vẫn là chàng Thúc năm xưa đã từng cứu tôi thoát khỏi chốn lầu xanh phong trần.
- Nhìn chàng Thúc nhận chút của cải, lòng tôi lại bồi hồi nhớ lại chuyện xưa ở Lâm Tri khi đã có những tháng ngày sống hạnh phúc bên chàng, tưởng rằng như đó là giấc mộng đẹp cho đời, tôi nào ngờ lại bị Hoạn Thư gian trá, độc ác phá.
- Vợ chàng rõ quỷ quái tinh ma, phen này kẻ cắp bà già gặp nhau, thiếp xin trả hết cho nàng ta tất cả bao ân oán mà nàng đã gây ra cho thiếp..
- Thoắt nhìn thấy Hoạn Thư mặt xám lại, mình run sợ quỳ xuống, tôi thoáng cười mỉa mai, chào thưa nàng ta:.
- Đàn bà dễ có mấy tay.
- Nàng ta hoảng sợ vội khấu đầu, lạy lục kêu ca với tôi rằng:.
- Rằng thưa tôi chút phận đàn bà nên ghen tuông cũng chỉ là lẽ thường tình.
- Nhớ khi nàng đã từng ở trong nhà tôi.
- Tôi đã cho nàng lên gác viết kinh, cho được gần với Phật pháp.
- Tôi cứ tưởng rằng khi nêu ra tội ác của nàng thì có thể trừng phạt nàng vì có cái thói ghen tuông đến tàn nhẫn, độc ác của nàng ta.
- Nào ngờ nàng ta lại nói rằng nàng ta chỉ là nạn nhân của chế độ đa thê của người đàn ông nên ghen tuông thì ở đàn bà cũng là thường tình.
- Là người phụ nữ tôi hiểu được điều đó tất cả vì quá yêu chồng mà chồng thì lại có năm thê bảy thiếp thôi thì nàng ta nói cũng có lí nhưng tội nàng ta gây ra nào có thể xoá bỏ.
- Nhưng nàng ta đã từng nói nàng ta là ân nhân của tôi, vậy thì công tôi coi như không có mà tha cho nàng ta, tôi cũng đâu muốn trừng phạt nàng ta nặng nề mà để mang tiếng nhỏ nhen khi rằng người ta đã biết lỗi và cầu xin tôi tha thứ.
- Tôi nghĩ vậy nên đã bảo với Hoạn Thư rằng:.
- Khen cho Hoạn Thư khôn ngoan hết mực, nói năng vừa ý, phải lời.
- Thúc Sinh và Hoạn Thư vội khấu đầu cảm tạ và cáo lui.
- Tôi cũng vui mừng hạnh phúc vì đã đền ơn được chàng Thúc, lại vừa trừng trị một cách có lí, có tình đúng như quan niệm đạo đức của nhân dân ta đối với Hoạn Thư.
- Vậy là cuộc báo ân báo oán diễn ra tốt đẹp.
- Trong quãng đời lưu lạc, đầy gian truân, vất vả của mình thì cuộc báo ân báo oán mà Từ Hải đã dành cho tôi là quãng thời gian sung sướng, hạnh phúc nhất trong đời tôi.
- Và người đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tôi là Hoạn Thư..
- Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán - Mẫu 2.
- Về với chàng ít lâu, sau những chiến công lừng lẫy của chàng, tôi trở thành đệ nhất phu nhân.
- Chàng hỏi tôi về những người đã từng có ơn, những kẻ đã hãm hại, đẩy tôi vào bể khổ.
- Thế là hôm ấy, tôi và chàng ngồi trên điện xét xử: báo ân và báo oán.
- Đầu tiên là Thúc Sinh, người đã từng có ơn cứu tôi khỏi lầu xanh.
- Tôi biết chàng là người nhu nhược nhưng tôi không trách móc.
- Dù vợ cả chàng là Hoạn Thư luôn ghen tuông hành hạ tôi nhưng chuyện đó để khi khác! Giờ đây tôi phải đền ơn chàng.
- "Chào chàng Thúc! Hôm nay mời chàng đến đây là để tôi bày tỏ chút lòng thành, xin được đền ơn chàng!"..
- Nhưng tôi nghi: "Sao chàng phải lạy tạ, chàng còn sợ chăng? Thôi ta để chàng đi vì còn nhiều người phải báo ân nữa".
- Nhìn chàng, tôi lại chua xót nghĩ đến sự quỷ quyệt của Hoạn Thư.
- Chàng đi ra và tiếp đó tôi báo ân cho nhiều người khác: vãi Giác Duyên, cô a hoàn, mụ quản gia.
- Sau đó là đến việc báo oán, người đầu tiên mà tôi phải trả thù, trả hết oán chính là Hoạn Thư - vợ cả của Thúc Sinh.
- Mụ vừa vào tới cửa tôi đã nói đón: "Tiểu thư cũng có thì giờ đến đây ư?".
- Rồi tôi lại dõng dạc hơn: "Đàn bà dễ có mấy.
- Đến đây Hoạn Thư đã hiểu ra.
- Mụ bắt đầu thưa: "Thưa phu nhân, tôi đây là phận đàn bà hèn kém nên cũng như ai.
- Tôi ghen tuông thì cũng là chuyện thường tình, nghĩ lại ngày ấy kẻ hèn mọn này đã để phu nhân ra gác viết kinh ở, với lại khi phu nhân bỏ đi, tôi đâu đuổi theo bắt về mặc dù biết gác viện đã mất vài thứ đáng giá.
- Nhưng cũng tại kẻ hèn mọn này gây ra việc chông gai, giờ thì chỉ còn biết trông chờ vào tấm lòng bao dung rộng lớn như biển cả của phu nhân mà thôi.
- Xin phu nhân nghĩ cho mà thương cho kẻ hèn kém này"..
- Nhưng lời nói của mụ có lý quá, tôi cũng là đàn bà thì cần hiểu được suy nghĩ chung của đàn bà là thói ghen tuông.
- Nhưng tha cho mụ thì may đời cho mụ còn làm ra thì lại là người nhỏ nhen, với lại tôi đã có ý khoan hồng nếu mụ biết hối cải.
- Nhưng thôi, giờ đây tôi đã đoàn tụ với cả nhà, có cha, có mẹ, có anh em, có người yêu chung thuỷ thì cuộc sống còn gì không hạnh phúc? Cuộc sống cũng có quy luật: "Gặp nhiều tai ương rồi sẽ có được niềm hạnh phúc"..
- Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán - Mẫu 3.
- Cũng tại đây, tôi đã may mắn gặp được người anh hùng Từ Hải tiếng tăm lừng lẫy.
- Từ thân phận của một kĩ nữ, tôi đã được chàng đưa lên vị thế của một bậc phu nhân quyền quý.
- Trong một lần tâm sự với chàng, tôi bày tỏ ý nguyện được báo ân báo oán cho vơi bớt nỗi khổ chất chứa trong lòng bấy lâu nay.
- Tôi quyết định báo ân trước, báo oán sau..
- Người đời thường nói: Một ngày nên nghĩa, chuyến đò nên quen, huống hồ tôi với chàng đã từng là vợ chồng, dẫu chẳng được bao lâu.
- tất cả ân nhân đã từng giúp đỡ tôi trong cơn hoạn nạn đều được trân trọng mời lên để tôi cảm tạ và báo đáp ân tình.
- Tôi bảo mọi người nán lại để xem tôi báo oán..
- Khi lính áp giải Hoạn Thư đến nơi, tôi cố kiềm chế cơn giận dữ đang trào dâng trong lòng, lấy giọng mỉa mai hỏi ả:.
- Chào tiểu thư! Chắc tiểu thư không thể hình dung nổi có ngày lại đặt chân đến đây, phải không?! Trên đời, tôi thấy thật hiếm có người đàn bà nào ghê gớm.
- Nhận ra trước mặt chính là Hoa Nô đầy tớ ngày nào đã bị mình đọa đày đến mức cất đầu chẳng lên, Hoạn Thư đột nhiên biến sắc, hồn lạc phách xiêu, vội dập đầu van xin tha tội.
- Thưa phu nhân! Tôi mắc tội xúc phạm đến phu nhân chẳng qua cũng vì ghen tuông là thói thường tình của nhi nữ.
- Suy cho kĩ, tôi cũng có chút thương tình đối với phu nhân.
- Như lúc cho phu nhân ra Quan Âm Các chép kinh, hay lúc biết phu nhân bỏ trốn mà chẳng sai người đuổi theo.
- Thật lòng, tôi rất mến mộ tài sắc của phu nhân.
- Nay biết mình trót gây việc chông gai, sóng gió, tôi chỉ xin phu nhân mở lượng hải hà mà tha cho!.
- Thế là giữa thanh thiên bạch nhật, việc báo ân báo oán của tôi đã được giải quyết xong xuôi.
- Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán - Mẫu 4.
- Người đầu tiên mà tôi cho mời đến để báo ân lại chính là chàng Thúc Sinh.
- Dù chúng ta đã chẳng nên vợ nên chồng như chàng đã từng mong ước, nhưng mà suốt đời tôi vẫn nhớ ơn chàng, nay có món quà nhỏ gửi chàng để tỏ chút lòng thành.
- Khi Hoạn Thư vừa được đưa ra, tôi đã chào cô ta bằng giọng điệu như trước đây khi tôi bị ép làm hoa nô phục dịch trong nhà của cô ta: Tiểu thư cũng có bây giờ đến đây.
- Đàn bà hạng như bà ở thế gian thật hiếm.
- Nghe tôi nói như vậy Hoạn Thư rụng rời phách lạc hồn xiêu.
- Thế nhưng vốn bản tính mưu mô và thuộc lại đàn bà lắm mồm lắm miệng ngay lập tức mụ đã lên tiếng kêu ca: "Tôi cũng chỉ là phận đàn bà thôi, mà đàn bà thì vốn dĩ hay ghen tuông, chẳng ai chịu nhường chồng mình cho người khác cả.
- Với lại tôi cũng rất yêu quý nàng, kính yêu nàng khi nàng trốn khỏi Quan Âm Các tôi đã không cho người đuổi theo.
- Nhưng dẫu sao tôi cũng là người có tội chỉ mong nàng rộng lượng bao dung mà tha thứ cho tôi".
- Trước những lời lẽ khôn ngoan, chặt chẽ như vậy, tôi nghĩ rằng "thôi tha cho mụ ta cũng là điều làm phúc", cho nên truyền quân lệnh tha bổng Hoạn Thư..
- Đóng vai Thúy Kiều kể lại việc báo ân báo oán - Mẫu 5.
- Liệu có ai ngờ rằng từ một tấm thân ô nhục, con bỗng chốc trở thành một phu nhân tướng quân nắm quyền sinh sát của nhiều kẻ gian ác bất lương.
- Nếu mọi người thấu hiểu lòng con thì hãy lắng nghe chuyện con kể: Báo ân, báo oán..
- Nhờ chàng Từ Hải - một vị tướng đã rạch đôi sơn hà, chống lại triều đình, con trở thành một phu nhân tướng quân.
- Chàng hỏi con về những người đã từng có ơn với con, những kẻ đã hãm hại con, đẩy con vào bể khổ.
- Thế là hôm ấy, con và chàng ngồi trên điện xét xử - báo ân và báo oán.
- Đầu tiên là Thúc Sinh, người đã từng có ơn cứu con khỏi lầu xanh.
- Con biết chàng là người nhu nhược nhưng con không trách móc.
- Dù vợ cả chàng là Hoạn Thư luôn ghen tuông hành hạ con nhưng chuyện đó để khi khác! Giờ đây con phải đền ơn chàng.
- Con cất tiếng: "Chào chàng Thúc! Hôm nay mời chàng đến đây là để tôi bày tỏ chút lòng thành, xin được đền ơn cho chàng!"..
- Thôi ta để chàng đi vì còn nhiều người phải báo ân nữa".
- Chàng đi ra và tiếp đó con báo ân cho.
- Rồi con lại dõng dạc hơn: "Đàn bà dễ có mấy tay.
- Tôi ghen tuông thì cũng là chuyện thường tình, nghĩ lại ngày ấy kẻ hèn mọn này đã để phu nhân ra gác viết kinh ở, với lại khi phu nhân bỏ đi, tôi đâu dám chửi, cũng chẳng đuổi theo bắt về mặc dù biết gác viện đã mất vài thứ đáng giá.
- Nhưng lời nói của mụ có lí quá, con cũng là đàn bà thì cần hiểu được suy nghĩ chung của đàn bà là:.
- hay ghen tuông.
- Tha cho mụ thì may đời cho mụ còn làm ra thì lại là người nhỏ nhen, với lại con đã có ý khoan hồng nếu mụ biết hối cải.
- thì cũng khoan dung cho mụ và chỉ nói thêm: "Hãy biết hối cải vì sống mà tạo nhiều ơn nghĩa thì sẽ gặp nhiều điều tốt đẹp