« Home « Kết quả tìm kiếm

Hậu thiên hạc phổ - tập 5


Tóm tắt Xem thử

- oắc Minh Phong trầm ngâm một lát rồi nói:.
- Lữ Đường chủ đ∙ gặp Trịnh đại hiệp rồi chứ?.
- Nửa tháng trước thuộc hạ có gặp Trịnh đại hiệp một lần!.
- Hoắc Minh Phong mỉm cười, nói:.
- Trịnh đại hiệp có bảo ngươi chuyển đến bản toà lời gì không?.
- Trịnh đại hiệp nói, nếu Bang chủ đi Thiếu Lâm thì tốt nhất là không nên xuất diện gặp Thiên Ma Nữ..
- Song mục của Hoắc Minh Phong chợt xạ tinh quang, l∙o hét:.
- Tại sao? Trịnh đại hiệp có nói lý do với ngươi không?.
- Không có! Đương thời thuộc hạ cũng từng thỉnh giáo Trịnh đại hiệp là tại sao Bang chủ không nên xuất diện gặp Thiên Ma Nữ, nhưng Trịnh đại hiệp chỉ gượng cười mà không trả lời..
- Hoắc Minh Phong suy nghĩ hồi lâu rồi buột miệng tự nói:.
- Thuộc hạ nói đúng sự thật, nếu Bang chủ không tin thì ngày sau, khi gặp Trịnh đại hiệp xin Bang chủ đối chứng lại!.
- Hoắc Minh Phong lắc đầu, nói:.
- Thì ra bọn họ nói là Trịnh đại bá của ta..
- Thoạt tiên khi nghe ba chữ Trịnh đại hiệp thì chàng đ∙ hoài nghi rồi và khi nghe Hoắc Minh Phong nói đích danh Trịnh Đại Cương thì Phương Tuyết Nghi vô cùng xúc động trong lòng..
- Tại sao chúng ta không thể đi gặp Hoắc Bang chủ chứ? Chẳng phải l∙o ta cũng theo lời mà đến Thiếu Lâm đó sao?.
- Bang chủ có quyết định gì với lời nói của Trịnh Đại Cương?.
- Tiểu đệ cảm thấy lời nói của Trịnh Đại Cương thâm thúy khó hiểu, Thôi sư huynh có cao kiến gì cứ việc nói ra..
- Bang chủ tài trí hơn người, tiểu huynh nào có chủ ý gì hay ho hơn đâu, nhưng....
- Hoắc Minh Phong nói:.
- Bang chủ d∙ biết tính cách của Trịnh Đại Cương là quang minh lỗi lạc, bây giờ bỗng nhiên chuyển lời bảo Bang chủ chớ gặp Thiên Ma Nữ, tiểu huynh cảm thấy trong chuyện này tất phải có lý do!.
- Cát sư đệ tài trí hơn người, liệu việc như thần, có lẽ sư đệ đ∙ đoán được dụng tâm của Trịnh Đại Cương?.
- Hoắc Minh Phong kinh ngạc hỏi ngay:.
- Thứ nhất, võ công của thiên Ma Nữ đ∙ cao vượt Bang chủ, một khi Bang chủ g ặp ả thì khó tránh một trận giao chiến, Trịnh Đại Cương vì tình giao hảo nhiều năm nên không nhẫn tâm nhìn thấy Bang chủ bại dưới tay ma nữ, do vậy mới ngăn cản Bang chủ xuất diện!.
- Hoắc Minh Phong gật đầu, nói:.
- Hoắc Minh Phong phá lên cười ha hả một tràng rồi nói:.
- Nhưng Trịnh Đại Cương lại nhìn sai người rồi!.
- Bang chủ, Trịnh Đại Cương là một nam tử hán giàu nhiệt huyết, nếu hắn không thể bảo Lữ Đường chủ chuyễn lời cho Bang chủ như vậy....
- Hoắc Minh Phong cười nhạt, nói:.
- Chuyện này...tiểu đệ không dám có chủ trương, chỉ có điều mong bang chủ vì đệ tử toàn bang mà bảo trọng!.
- Hoắc Minh Phong ngẩn người ra nhìn Cát Uy và nói:.
- Sư đệ, ngươi cũng học theo Trịnh Đại Cương mà h∙m vi huynh vào thế bất nghĩa chăng?.
- Hoắc Minh Phong hươi hươi cây gậy trúc trong tay và lớn tiếng nói:.
- Những lời Bang chủ vừa nói khiến tiểu huynh vô cùng cảm động, nhưng Bang chủ là huyết mạch của bản bang nên không thể có cái dũng khí của kẻ bất trí, theo tiểu huynh thì chuyện này phải thương lượng đến nơi đến chốn mới được!.
- Sư huynh cũng nói giúp cho Cát sư đệ và Trịnh Đại Cương đấy à?.
- Bang chủ hiểu lầm rồi! Thiết nghĩ Trịnh Đại Cương tất cũng có chỗ khổ tâm, hắn không nói ra nguyên nhân là vì nghĩ đến uy danh của Bang chủ và bản bang, nếu Bang chủ bình tâm suy nghĩ thì có thể hiểu được đạo lý bên trong!.
- Hoắc Minh Phong cười ha hả rồi nói:.
- Rõ ràng Hoắc Minh Phong đ∙ hạ quyết tâm cùng Thiên Ma Nữ phân cao thấp một phen!.
- Bang chủ hạ quyết tâm rồi chăng?.
- Hoac Minh Phong nói:.
- Bang chủ đ∙ quyết định thì đương nhiên tiểu huynh không tiện khuyên can nữa rồi, nhưng tiểu huynh còn có một thỉnh cầu, mong Bang chủ xem xét cho!.
- Hoắc Minh Phong mỉm cười hỏi:.
- Cho phép tiểu huynh liên thủ cùng bang chủ để đối phó với Thiên Ma Nữ nhé?.
- Hoắc Minh Phong ngạc nhiên kêu lên:.
- Tại sao lại không thể? Bang chủ đừng quên trận chiến không chỉ có quan hệ đến thanh danh của bang chủ mà còn quan hệ đến thanh danh của bản bang từ nay về sau!.
- Huống hồ Trịnh Đại Cương đ∙ khuyên Bang chủ đừng xuất diện thì đủ thấy Thiên Ma Nữ.
- Hoắc Minh Phong chậm r∙i nói:.
- Cát sư đệ, ngươi đâu biết là Trịnh Đại Cương không bị Thiên Ma Nữ làm cho khiếp sợ mà có ý tạo ra nguỵ ngôn để làm giao động quan tâm của chúng ta chứ?.
- Bang chủ nghi ngờ Trịnh Đại Cương chăng?.
- Cát Uy nói:.
- Cát sư đệ, ngươi rất tin tưởng Trịnh Đại Cương phải không?.
- Cát sư đệ, đó là những chuyện đ∙ qua rồi! Trịnh Đại Cương bây giờ như thế nào, tiểu huynh làm sao biết được?.
- Hoắc Minh Phong phá lên cười một tràng rồi nói:.
- Bang chủ đ∙ nghe những lời của Lạc huynh rồi chứ?.
- Bang chủ có thể làm ngơ được sao?.
- Hoắc Minh Phong ngạc nhiên hỏi lại:.
- Cách suy nghĩ của Bang chủ sư huynh và Lạc sư huynh không khác gì nhau nên tất nhiên là không nghe dụng ý của Lạc sư huynh rồi!.
- Hoắc Minh Phong trầm ngâm một lát rồi nói:.
- Bang chủ bảo tiểu đệ nói thẳng thì đương nhiên tiểu đệ phải tuân mệnh rồi!.
- Hoắc Minh Phong nghe vậy thì ngẩn người, l∙o nói:.
- Lời được nói ra từ miệng Lạc sư huynh, Bang chủ còn muốn bao che nữa, thật là bất công quá!.
- Cát sư đệ, ngươi rắp tâm khiêu khích để ly gián tinh thần giữa Bang chủ và Lạc mỗ chăng? Theo l∙o phu thấy thì ngươi đ∙ đi trước một bước trong viêc làm một tên phản đồ của bản bang rồi đấy!.
- Hoắc Minh Phong đang vò đầu bức tai tìm cách xử lý chuyện trước mắt thì Cát Uy đ∙.
- Lạc sư huynh, những lời đó là do sư huynh tự nói ra, tiểu đệ chỉ giải thích cho Bang chủ biết dụng tâm của sư huynh, sao có thể gọi là ly gián? Còn như Lạc sư huynh không nhận thức được đại thể, chỉ biết cổ động cho Bang chủ hành động theo cái dũng của k ẻ thất phu, hành vi như vậy là có ý h∙m Bang chủ vào chỗ bất nghĩa bất trí, rốt cuộc ai là kẻ phản bang, tiểu đệ tin rằng Bang chủ và Thôi sư huynh tất có sự minh giám....
- Bang chủ hành lễ xá dài như vậy thật là quá trọng đối với Cát Uy, Vì thế Cát Uy vội vàng quỳ xuống hành lễ và nói:.
- Bang chủ sư huynh làm thế khiến, tiểu đệ lo sợ quá!.
- Lạc sư đệ, ngươi cho rằng Trịnh Đại Cương thật sự đầu hàng Thiên Ma Nữ chăng?.
- Tiểu huynh hiểu ngươi rồi, ngươi không cần phải giải thích nữa! Ta chỉ muốn biết là Trịnh Đại Cương có đầu hàng Thiên Ma Nữ như ngươi phán đoán hay không mà thôi?.
- Đa tạ Bang chủ minh xét.
- Còn chuyện Trịnh Đại Cương có đầu hàng Thiên Ma Nữ.
- Phương Tuyết Nghi nói:.
- Tống l∙o, v∙n bối chỉ tìm họ Lạc để lý luận, đồng thời cũng rửa sạch thanh danh cho Trịnh đại bá, sao có thể gọi là kết thù oán với Cái Bang? Huống hồ Hoắc Bang chủ và bọn ba l∙o Cát Uy đều cho rằng họ Lạc sai mà!.
- L∙o đệ, xem ra ngươi đ∙ quyết tâm vì Trịnh Đại Cương mà xuất diện rồi chăng?.
- Lúc này Hoắc Minh Phong chờ hồi lâu nhưng không thấy Lạc Kỳ nói gì thì bất giác hỏi:.
- Lạc sư đệ, rốt cuộc ngươi cho rằng Trịnh Đại Cương là nhân vật như thế nào.
- Ngữ khí rất nghiêm, rõ ràng là trong lòng vị Bang chủ Cái Bang đ∙ không vui!.
- Hoắc Minh Phong nghe vậy thì sững người, l∙o nói:.
- Ngươi vẫn không tin tưởng Trịnh Đại Cương?.
- Bang chủ Cái Bang và mấy vị trưởng l∙o kinh ngạc không ít, khi bọn họ phát hiện bóng người vừa giáng hạ một cách đột ngột kia là một thiếu niên chừng mười tám, mười chín tuổi thì lại càng kinh động hơn..
- Trong lúc hai người đối đáp thì Bang chủ Cái Bang đ∙ đứng lên bước về phía Phương Tuyết Nghi.
- Bang chủ quá khen rồi! Một chút nghề mọn thì làm sao dám qua mắt..
- Hoắc Minh Phong thấy chàng lễ phép và nói năng khiêm tốn thì liền mỉm cười nói:.
- Tại hạ họ Phương, thảo danh là Tuyết Nghi, chỉ là k ẻ hậu học trong võ lâm, xin Bang chủ chớ khách khí như vậy!.
- Bang chủ Cái Bang đang suy nghĩ thì đột nhiên nghe Thôi Đại Công cười lớn một tràng rồi nói:.
- Khi nghe Thôi Đại Công lên tiếng thì Hoắc Minh Phong đ∙ giật mình, nhưng khi thấy Tống Phù xuất hiện thì vị Bang chủ càng kinh ngạc hơn, l∙o buột miệng kêu lên:.
- Hoắc Minh Phong chỉ qua Phương Tuyết Nghi và nói:.
- Tống l∙o, chuyện này đây là do v∙n bối nhất thời không nhịn được mà gây ra, nếu Hoắc Bang chủ trị tội thì v∙n bối l∙nh tội mới phải chứ?.
- Hoắc Minh Phong tiếp lời:.
- Phương l∙o đệ, Hoắc Bang chủ là người chính trực, l∙o đệ ngươi chớ quá khách khí như vậy..
- Chàng nhìn qua Hoắc Minh Phong rồi cung thủ nói:.
- Tiên sư là Trần Hy Chính, có lẽ Hoắc Bang chủ không còn nghi ngờ tại hạ nữa chứ!.
- Hoắc Minh Phong nghe vậy thì cả kinh, l∙o kêu lên:.
- Hoắc Minh Phong quét mục quang như điện nhìn khắp người Phương Tuyết Nghi rồi thở dài một hồi mà không nói gì..
- Hoắc Minh Phong đưa tay vò đầu và lớn tiếng nói sang sảng:.
- Tình cảm bi thương xuất phát từ đáy lòng của một vị Bang chủ khiến cho Phương Tuyết Nghi vô cùng cảm động..
- Hoặc Minh Phong lớn tiếng kêu:.
- Hoắc Minh Phong cúi đầu tự nói lẩm bẩm:.
- Tuyết Nghi nói:.
- Hoắc Minh Phong ngẩng đầu lên hỏi:.
- Hoắc Minh Phong trầm sắc diện, nói:.
- Hoắc Minh Phong quay sang nói với Tuyết Nghi:

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt