« Home « Kết quả tìm kiếm

Julio Cortazar. Nhà Truyện Ngắn Hay Nhất Châu Mỹ Latin Trong Thế Kỷ 20


Tóm tắt Xem thử

- Nhà Truyện Ngắn Hay Nhất Châu Mỹ Latin Thế Kỷ 20 0 Hóa Ảo Hiện Thực vào Tâm Lý Siêu Thực Với Julio Cortazár Ngu Yên 1 Giới Thiệu Julio Cortázar, còn có bút hiệu Julio Denis, người Á Căn Đình, là tiểu thuyết gia, thi sĩ, viết truyện ngắn, viết tiểu luận, viết phê bình, dịch giả và viết kịch.
- và một số nhà văn Châu Mỹ Latin đương đại, tạo ra một phong trào văn chương kỳ quái nhưng không phải huyền thoại hoặc chuyện giả tưởng.
- Họ xây dựng tiểu thuyết và truyện ngắn trên những sự kiện thực tế từ lịch sử đến đương thời.
- Bằng những lối mà con người, nhất là trí tưởng tượng của trẻ con, sự hoang tưởng của người nhạy cảm, đã 'giải quyết' những vấn nạn trong đời sống, một cách khác thường vá kỳ quái.
- Ông viết văn rất sớm, khi lên chín tuổi, ông đã hoàn tất một cuốn tiểu thuyết.
- Về sau, những tiểu thuyết của ông lại không nổi bật như truyện ngắn.
- Trong khi nhân vật của Borges được xem là không có tâm lý cá biệt, xuất hiện chỉ để tiêu biểu cho niềm tin của ông về siêu hình hoặc về giá trị xã hội và lương tâm.
- nhân vật của Cortazár, cưu mang những tâm lý âm u, có thể mường tượng nhưng khó xác quyết chuyện gì đang xảy ra trong tâm tư và ý nghĩ của nhân vật.
- Phê bình cho rằng ông tranh đấu trong sự hỗn loạn mơ hồ này, để thể hiện những gì có thể tồn tại ngoài sự nhận thức hợp lý của nhân loại.
- Chính ông đã đưa ra nhận định về sáng tác giữa tiểu thuyết và truyện ngắn, trong ẩn dụ một cuộc đấu quyền anh, "Tiểu thuyết thắng bằng cách tính điểm, truyện ngắn thắng bằng cú đấm đo ván." văn 4 chương của Cortazár là một phản ứng với truyền thống lý trí Tây Phương đang ngự trị và tiêu biểu thực tế.
- Vi dụ, trong tiểu thuyết "Nhảy Lò Cò" (Hopscotch), ngay vào đầu.
- Một số chương 'bỏ đi' này có thể dùng để bổ sung cho những chỗ gián đoạn trong chính truyện.
- Một số khác cho biết thêm thông tin về các nhân vật hoặc ghi lại những suy tư về thẫm mỹ và văn học của nhà văn Morelli.
- Một số chương 'bỏ đi' này lúc mới đọc có thể nghĩ là ngẫu nhiên.
- đọc Cortazár là tham dự vào nhân vật và những hoàn cảnh xảy ra.
- Tôi không quyết định câu truyện sẽ khởi đầu như vậy.
- Phần một, điểm quan trọng là khái niệm của Cortazar về sự kỳ quái.
- càng về sau, ông càng nhận thức sự kỳ quái và sự bình thường nhập lại thành một.
- Cortazar là một nhà văn dấn thân, tranh đấu cho niềm tin nhân quyền của một số dân tộc trong Châu Mỹ Latin như Á căn Đình, Nicaragua...Nhưng cùng một lúc, ông cũng tranh đấu với chính bản 7 thân để giữ được mức cân bằng giữa văn chương và chính trị.
- Mùa thu năm rồi (1983), với chiến thắng chính trị, chính phủ dân chủ Alfosin lên nắm chính quyền, Cortazar đã có thể về thăm quê hương lần cuối.
- Một nhân viên bán hàng, sau khi tuyên bố không còn sách của Cortazar, đã đưa riêng cuốn tiểu thuyết Carlos Fuentes cho ông ký tặng.
- Năm 1963, cuốn tiểu thuyết thứ hai Rayuela, (Hopscotch, Nhảy Lò Cò,) ra đời, đã tạo nên tên tuổi Cortazar thêm vững chắc.
- Mặc dù ông vô cùng nổi tiếng như một tôn sư trong lãnh vực truyện ngắn hiện đại, bốn cuốn tiểu thuyết của Cortazar đã chứng minh sự sẵn sàng đổi mới 9 trong hình thức, cùng một lúc, thám hiểm những câu hỏi cơ bản về con người trong xã hội.
- 10 Phỏng Vấn Kỳ Quái-Siêu Nhiên và Bình Thường-Thực Tế.
- Hỏi: Có một số câu truyện trong cuốn sách Deshoras (3) của ông xuất bản gần đây, cho thấy dường như sự kỳ quái lấn áp thế giới thực tế nhiều hơn bao giờ hết.
- Có phải ông tự cảm thấy sự kỳ quái và sự tầm thường đang nhập lại thành một? Cortazar: Đúng, trong những truyện gần đây, tôi cũng cảm thấy khoảng cách ngắn lại giữa cái gọi là kỳ quái và cái gọi là thực tế.
- Trong những truyện cũ, khoảng cách ấy xa hơn vì kỳ quái thực sự là kỳ quái, và đôi khi pha trộn chút siêu nhiên.
- Dĩ nhiên, sự kỳ quái có biến hóa, thay đổi.
- Khái niệm về kỳ quái mà chúng ta biết, ví dụ như tiểu thuyết thời kỳ Gô-tích ở Anh, hoàn toàn không dính líu gì đến quan niệm ký quái ngày hôm nay.
- Ngày nay, khái niệm kỳ quái của tôi gần gũi với điều chúng ta gọi là hiện thực.
- Có phải việc làm đó giúp cho ông mang thực tế và kỳ quái đến gần nhau.
- đã lôi cuốn tôi đến điểm phải sử dụng sự kỳ quái trong một số truyện, để giải quyết vấn đề, mới có thể tiếp cận thực tế, theo quan điểm riêng tôi.
- Chúng vẫn là những truyện thuộc về kỳ quái.
- Nếu những gì họ viết trở nên đơn giản là văn chương với nội dung chính trị, thì có thể rất tầm thường.
- Đối với tôi, những gì viết ra phải luôn luôn thiên về văn chương ở mức cao nhất mà tôi có thể diễn đạt.
- để vượt xa hơn sự có thể.
- Nếu họ bị giải tán, nếu có sự thay đổi, tôi có thể nghỉ ngơi một chút và làm thơ, viết truyện hoàn toàn thiên về văn chương.
- Tôi nhớ khi còn nhỏ, bố mẹ tôi thường nói:" Được rồi, con chơi đã đủ, đến giờ tắm rửa." Tôi cảm thấy hoàn toàn ngu ngốc, bởi vì, với tôi, tắm rửa là chuyện ngớ ngẩn.
- Văn chương cũng như vậy, là một trò chơi, nhưng là trò chơi mà người chơi có thể dâng tặng hết cuộc đời của mình.
- Người ta có thể làm tất cả mọi thứ cho trò chơi này.
- Hỏi: Khi nào thì ông quan tâm đến sự kỳ quái? Có phải lúc ông còn rất trẻ? Cortazar: Bắt đầu từ thời thơ ấu.
- Hầu hết các bạn đồng lớp đều không biết gì về sự kỳ quái.
- Đối với tôi, sự kỳ quái là hoàn toàn tự nhiên.
- Tôi không hiểu được.Tôi thích thế giới siêu nhiên, kỳ quái hơn.
- 16 Phong Cách Viết Truyện Của Cortazár 17 (Nguồn: Zonaliteratura.com.ar.) Hỏi: Nhiều năm sau, ông đã dịch toàn bộ tác phẩm của Poe, ông có khám phá điều gì mới lạ khi phải đọc thật kỹ không? Cortazar: Nhiều, rất nhiều.
- Trong thời kỳ đó, để viết những tác phẩm, "The Fall of the House of Usher," "Ligeia," "Berenice," hoặc "The Black Cat," bất cứ truyện nào cũng cho thấy một thiên tài thực sự trong khía cạnh kỳ quái và siêu nhiên.
- Hỏi: Trong lối viết của ông, bên cạnh sự kỳ quái, còn có sự nồng hậu và tình cảm thật sự cho những nhân vật trong truyện.
- Cortazar: 18 Khi những nhân vật của tôi là trẻ em và thanh thiếu niên, tôi dành cho họ nhiều sự ân cần.
- Họ rất sống động trong tiểu thuyết và truyện ngắn của tôi.
- Khi tôi viết truyện có nhân vật thanh niên, tôi trở thành người thanh niên đang viết truyện.
- Nếu nhân vật là người lớn, thì lại khác.
- Hỏi: Có phải khá nhiều nhân vật trong truyện dựa trên những người thật mà ông quen biết? Cortazar: Tôi không nghĩ là nhiều, nhưng có vài trường hợp.
- Rất thường tình, những nhân vật được hỗn hợp bởi hai hoặc ba người ở ngoài đời.
- Ví dụ, tôi đã từng xây dựng một nhân vật nữ từ hai người đàn bà tôi quen.
- Điều này cho phép nhân vật trong truyện mang cá tính phức tạp và khó đoán hơn.
- Hỏi: Ý ông muốn nói là khi nào ông cần xây dựng một nhân vật chất lượng, ông sẽ phối hợp hai người khác lại với nhau? Cortazar: Chuyện không phải như vậy.
- Ngược lại, chính nhân vật điều khiển tôi.
- Sau đó, các nhân vật tự sinh hoạt trong vai trò của họ.
- Khi họ nói....tôi không bao giờ biết trước bất kỳ điều gì họ muốn nói, ngay cả lúc tôi 19 đang viết đối thoại.
- Hỏi: Nói như vậy, không phải là nhân vật ông quen biết đã thúc đẩy ông viết? Cortazar: Không, hoàn toàn không phải, tôi bắt đầu một ý nghĩ về câu truyện, nhưng chưa có một nhân vật nào.
- Tôi trầm ngâm một ý tưởng kỳ lạ: chuyện gì đó sẽ xảy ra trong căn nhà ở miền thôn dã, để coi...tôi rất trọng hình ảnh khi viết, tôi thấy toàn bộ và thấy mọi chi tiết.
- Thế thì, tôi thấy căn nhà ở thôn quê và rồi, bất chợt, bắt đầu tạo ra vị trí cho các nhân vật.
- Đến lúc này, một trong những nhân vật có thể là người quen.
- Cuối cùng, những nhân vật cũng được dựng nên.
- Trong truyện "Nhảy Lò Cò," (Hopscotch), nhân vật Oliveira là kết quả của nhiều tài liệu tham khảo về tự truyện.
- Tuy nhiên, độc giả đọc nhân vật Oliveira, có thể nhận thấy như Cortazar đã sống ở Paris, cảm tưởng như vậy là sai lầm.
- Không thể kể những gì tưởng tượng.
- Dĩ nhiên, rất thường xuyên khi tôi tích tụ ý tưởng để viết tiểu thuyết hoặc truyện, những tình huống và những mảnh đời riêng của tôi tự nhiên xuất hiện vào những bối cảnh đó.
- Hỏi: Ông thường bắt đầu một câu truyện ra sao? Bằng một cách đặc biệt nào hoặc bằng một hình cảnh? Cortazar: Đối với tôi, truyện ngắn và tiểu thuyết có thể bắt đầu bất cứ ở đâu.
- Vì vậy, khi tôi nói 'có thể bắt đầu bất cứ ở đâu,' có nghĩa, trong lúc đó, tôi chưa biết điều gì để bắt đầu hoặc chấm dứt.
- Còn tiểu thuyết thì khác, bởi phải làm rất nhiều việc, cần phải có một cấu trúc tổng thể.
- Nhưng những câu truyện dường như đã sai khiến tôi bằng những điều gì bên trong nội tâm, mà tôi không phải là người chịu trách nhiệm.
- Hỏi: Ông vừa nói, tiểu thuyết cần có một cấu trúc tổng thể.
- Là chương mà những nhân vật đã bắt tấm ván đi qua, từ cửa sổ phòng chung cư này sang phòng chung cư khác.
- trở thành toàn thể khung nền cho nhân vật Oliveira.
- Cho đến 24 khi tôi viết đến chương có nhân vật leo qua tấm ván, thế là, tôi viết luôn một mạch.
- Tinh thần Barốc có thể cung cấp một sự phong phú lớn lao.
- Nhưng tôi không tán thành Barốc.
- Khi bắt đầu đọc ông, tôi còn rất trẻ, ông dạy tôi rằng, người ta có thể cố nói những gì họ muốn vì tài chánh (kinh tế) nhưng hãy nói với tinh thần tài chánh đẹp đẻ.
- Từ lúc ở Á Căn Đình tôi đã say mê đọc văn chương Pháp, vì vậy, tôi muốn đến đây, tìm quen những con đường, những nơi chốn mà một người đã biết qua sách vở và tiểu thuyết.
- Thực tế, tôi phải rất cẩn thận khi viết, vì rất thường xuyên, hay để cho mình rơi vào....tôi không muốn nói là sở thích tồi, có lẽ không phải, nhưng có một chút trong chiều hướng cường điệu của chủ nghĩa lãng mạn.
- Vâng, tất cả những thứ đó tạo nên một phần những nhân vật của tôi.
- Nhưng tôi không nôn nóng xuất bản.
- Tôi còn nhớ các bạn viết lách, khi họ làm được một số bài thơ hoặc viết được một cuốn tiểu thuyết ngắn, vội vã tìm kiếm nhà xuất bản.
- Còn tôi, tự nói với mình, "Không, tôi sẽ không xuất bản, hãy giữ đó đã." Tôi giữ lại một số, bỏ đi một số khác.
- Hỏi: Sau tác phẩm A Manual For Manuel (Sổ Tay cho Manuel), ông có đang viết cuốn tiểu thuyết nào nữa không? Cortazar: Tiếc quá, không có, lý do rất minh bạch, vì những việc liên quan đến chính trị.
- Khi trở về, tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
- Nhưng một cuốn tiểu thuyết đã được viết.
- Nó đã có mặt, trong giấc mơ của tôi và tôi đã mơ về cuốn tiểu thuyết này suốt thời gian qua.
- Tôi biết có thể sẽ khá dài, những câu chuyện với những chi tiết kỳ quái, nhưng không nhiều lắm.
- Cùng thể loại với Sổ Tay Cho Manuel, có yếu tố kỳ quái lẫn lộn bên trong.
- Hỏi: Và cũng có thể đủ khó khăn trong việc cân bằng giữa đời sống và văn chương .
- Nhưng tôi biết nhiều người luôn luôn phàn nàn, "Ô, tôi muốn viết tiểu thuyết, nhưng bận phải bán nhà, sau đó phải lo thuế má, bảo tôi làm sao đây?" Hoặc có lý do như, "Làm việc suốt ngày trong văn phòng, bạn nghĩ, làm sao có thể viết?" Tôi, làm việc suốt ngày ở UNESCO, tối về nhà, viết cuốn Nhảy Lò Cò.
- Hỏi: Danh vọng và thành công có mang lại vui sướng không? Cortazar: À, nghe điều này, tôi sẽ nói những gì đáng lẽ không nên nói vì không ai có thể tin.
- Tôi thích thú vì có thể sinh sống bằng viết văn, như vậy tôi đành phải chấp nhận nổi tiếng và phê phán của bên kia mặt thành công.
- Nếu còn nhỏ, có thể cạo sạch râu, mang kính râm, nhưng với chiều cao 32 của tôi, tay dài nhòng, tất cả như thế này, họ nhận ra ngay từ đàng xa.
- Julio, ăn một miếng nha." Tôi lấy một phần, vừa ăn vừa nói.
- Nhưng, thưa ông, tôi cho ông rất ít so với những gì ông đã cho tôi." Tôi đáp.
- Thơ của ông phần lớn chưa được dịch ra ngoại ngữ, cùng chung số phận với thơ của Borges, vì cả hai ông được biết đến qua phong trào Magic Realism trong truyện và tiểu thuyết.
- Thơ của cả hai đều không mấy mang hình ảnh hoặc tứ thơ, tứ truyện thơ có tính kỳ quái