« Home « Kết quả tìm kiếm

những tội ác trứ danh: phần 2 - nxb văn học


Tóm tắt Xem thử

- Do đó trước khi tiến vào con đường hẻm tối tăm và gồ ghề mà người ta gọi là.
- Người ta không đặt anh vào giữa lương tâm và gia đình.
- Người ta chiến đấu, thế mà tôi lại ở đây.
- Nhưng không thể ở đấy được vì tôi là người đầu tiên người ta sẽ tìm đến.
- Tất cả tùy tùng đều ra bến và người ta bắt đầu chuyển ra đó những đồ vật quý giá mà người bị trục xuất đã cứu vớt được trong cuộc đắm vương quyền của mình.
- Người ta.
- Người ta lùng sục khắp nơi mà không thấy dấu vết của Murat.
- Trường hợp bình thường, người ta cũng chẳng buồn dùng nó để đi từ Marseille đến lâu đài If.
- Trong trường hợp này của chúng ta, người ta có thể làm được một vòng thế giới trên một chiếc vỏ hạt dẻ..
- Ông làm gì thế, Donadieu? Ông không thấy là người ta đang tiến đến chúng mình à?.
- Người ta lại giương buồm lên, lại hướng mũi thuyền vào con tầu đang đi tới.
- Và người ta thôi không quan tâm đến nước nữa, không người chống đỡ, nó tràn vào thuyền rất nhanh..
- Viên thuyền trưởng là bạn của Langlade, ông lên tiếng gọi bằng tên với giọng nói mạnh mẽ của kẻ đang hấp hối, và người ta nghe được.
- Sự chuyển hóa rất đột ngột, người ta tiến hành một cuộc thay đổi rất nhanh, không còn là Murat kẻ bị trục xuất nữa, mà là Jaochim Đệ nhất, vua Naples.
- Tuy nhiên vua vẫn còn chưa biết người ta sẽ đón.
- Người ta tập trung mười tầu buồm nhỏ, một người ở Malte tên là Barbara, cựu sĩ quan hải quân Naples được chỉ định làm chỉ huy trưởng phái đoàn.
- Người ta đề nghị vua cũng lấy tên đó..
- Từ trên đó người ta có thể nhìn được khắp Ajaccio tưng bừng đầy ánh sáng, nhìn thấy bến tàu trong đó đang đung đưa một hạm đội nhỏ, và những phố phường đông đúc như một ngày hội.
- Người ta tưởng như là ở Caserte hoặc ở Capôdiminie, những thành phố của nước Áo..
- Lập tức người ta thả canô xuống.
- Người ta sắp bắt đầu buổi lễ nhà thờ, tất cả dân chúng đều tập trung trong công viên lúc ông đi tới..
- Chỉ một thoáng người ta đã giật hết những cầu vai, lá cờ và quần áo của ông và có thể là xé cả xác ông ra nếu như Pellegrino và Capelli không can họ lại..
- Đây, để người ta khỏi nói là các anh đã đón tiếp một ông vua, mặc dù bị bắt và bị truất ngôi, mà không được hưởng ân lộc gì?.
- Đây là năm mươi đồng ducat, bảo người ta mua cho tôi tất cả số nước hoa Côlônhơ mà người ta gặp.
- Vậy bảo người ta đến Montelone, dẫn tất cả những ai người ta có thể tập trung được..
- Murat đang tắm thì người ta báo có hiệp sĩ Alcala - tướng quân của hoàng thân Infantado, thống đốc thành phố đến thăm.
- Đề nghị cho biết ai sẽ xét xử? Tìm đâu ra những vị Đại thần để xét xử tôi? Nếu người ta coi tôi như một ông vua, phải tập hợp một tòa án các vị vua.
- Nếu người ta coi tôi như một thống chế Pháp, cần phải có một tòa án các vị Thống chế.
- Nếu người ta coi tôi như một viên tướng, đó là điều tối thiểu người ta có thể tiến hành và phải có một bồi thẩm đoàn các tướng lĩnh..
- Luật đó đề ra để cho những bọn kẻ cướp chứ không phải để cho những cái đầu có vương miện, thưa ông - Murat nói một cách khinh miệt - Thôi được, tôi sẵn sàng để cho người ta ám sát.
- Để tôi có thể thừa nhận được những vị tòa mà người ta đã chỉ định cho tôi, tôi phải xé không biết bao nhiêu trang lịch sử.
- Một giờ sau người ta mang áo quan đến để liệm xác vua.
- Lúc Ferdinand chết, người ta tìm thấy trong một tủ bí mật trong buồng ngủ của ông, chiếc đầu ấy ngâm trong rượu [7]..
- [7] Vì tôi không tin được tàn khốc lại không có mục đích tôi bèn hỏi tướng T… Ông ta trả lời, vì Murat bị xét xử và bị bắn tại một nơi hẻo lánh của Calabre, Ferdinand vẫn cứ sợ sẽ có một kẻ liều lĩnh nào đó, xuất hiện mạo nhận là Joachim, lúc đó người ta chỉ việc đưa cái đầu lâu ra để trả lời (T.G)..
- Khán giả không phải chờ đợi lâu, vì đến bốn giờ rưỡi, người ta thấy một thanh niên khoảng 25, 26 tuổi mặc binh phục hộ vệ quan, ngực đầy huân chương xuất hiện trên bục gỗ cao trước cửa nhà đại tướng..
- Nhìn cặp mắt, người ta cũng biết hắn nguồn gốc Hy Lạp.
- Đó là, nếu người ta có thể nói, là môn khoa học về địa vị của cô, do đó cô hiểu rất rõ về tình hình quí tộc và thế lực của tất cả các gia đình quý tộc, gia đình nào hơn, gia đình nào kém gia đình cô, cô có thể đọc lên mà không bao giờ nhầm tước vị của từng dòng họ một.
- Anh hỏi đại tướng đâu, người ta chỉ vào buồng ăn, ông đang ở trong đó ăn cùng với tiểu thư..
- Bữa ăn, như người ta cũng biết, tiến hành trong câu chuyện về chiến dịch ở nước ngoài, bắt đầu từ dưới mặt trời nóng bỏng tại nước Ý và kết thúc trên những băng tuyết tại Thụy Sĩ.
- Vì ở Petersburg chưa có báo hàng ngày để nói lên những sự việc khác với những điều mà Hoàng đế cho phép nói, người ta biết rất rõ những thắng lợi của tướng Xuvarốp, nhưng không biết được mặt trái của nó.
- Còn tôi xem như không biết gì về chuyện đó, người ta sẽ không nghi ngờ gì tôi.
- Nhưng nếu người ta cứ ép tiểu thư?.
- Nếu người ta cứ ép tôi à.
- Này Grégoire, mày lại sắp húc đầu vào một việc xằng bậy rồi đấy! Mày mà muốn lên án người ta và để cho tao tin thì mày phải có bằng chứng đầy đủ đấy..
- Vả lại dù con có phải chịu một hình phạt mới ghê gớm hơn lần trước, con cũng không thể để cho người ta lừa dối được mãi một ông chủ nhân đức như quan lớn..
- Con thấy người ta nói anh ấy là một chàng trai cao thượng và có tư cách, nhưng con không thể có ý kiến nào khác ngoài ý kiến của mọi người..
- Đại tướng kêu lên..
- Vaninka lẩm bẩm với một giọng lạ lùng - Tối nay ta sẽ đến dạ hội, người ta sẽ không nghi ngờ gì cả.
- Vaninka thở như mới được người ta nhắc cho một trái núi đang đè lên ngực mình.
- Nếu đưa một lúc một món tiền khá lớn cho kẻ nô lệ sẽ làm cho người ta phải để ý, do đó Annouska bảo với Ivan khi nào cần đến tiền cứ đến hỏi..
- Do đó từ khi người ta biết chàng không được đại tướng phái đi làm nhiệm vụ mà lại mất tích là nguồn đề tài vô tận của những cuộc bàn tán ngoài phòng, trong bếp và trong chuồng ngựa..
- Còn một nơi nữa người ta rất quan tâm đến vấn đề ấy, đó là “Tiệm ăn Đỏ”.
- Ivan im lặng khi người ta nói đến ngay trước mặt hắn, và nếu có bị người ta hỏi dồn cũng chỉ thấy trả lời cộc lốc:.
- Tiệm ăn của Grégoire rất đông khách và Ivan được đón tiếp rất nhiệt tình vì người ta biết trong túi hắn lúc nào cũng đầy.
- Grégoire nói - Cứ cho là người ta ban cho cậu những cái đó thì cậu lại không có tiền..
- Hai người nô lệ ở nhà đại tướng nói - Vì người ta coi hắn cứ như ông chúa ấy!.
- Chính là vì người ta trọng tớ.
- Mà người ta trọng tớ là vì người ta sợ tớ, có thế thôi!.
- Người ta sợ ông chúa Ivan, a ha.
- Grégoire phá lên cười - Kết quả là nếu chúa Ivan chán không muốn lệnh nữa và đến lượt mình ra lệnh, thế là người ta lại chấp hành lệnh của chúa Ivan đây!.
- Có thể.
- Người ta lôi ra dưới đống tro bốn xác chết cháy đen thui.
- Vì ở nhà đại tướng có ba nô lệ không thấy về nhà, người ta tin là ba xác chết thui không còn nhận diện được đúng là Ivan, Đanien và Alếchzit, còn xác thứ tư chắc chắn là Grégoire..
- Sự xa lánh đó sẽ làm người ta để ý và qui nguyên nhân do một tội ác nào đó ghê gớm lắm..
- Hiệp sĩ Godin de Sainte-Croix, người ta không biết tông tích như thế nào.
- Tất cả những gì người ta biết được rõ ràng về hắn là hắn sinh trưởng ở Môngtôbăng, hiện là đại uý trong quân đoàn Traxy..
- Người ta đã hiểu rằng với đặc tính của Sainte-Croix, hắn đã phải cố gắng biết bao để khỏi làm liều vì bị bắt ở giữa phố.
- Giọng nói của hắn vẫn thản nhiên, và khi người ta đưa cho quyển sổ ngục, hắn không khỏi không run tay lúc ký vào đấy.
- Mặc dù thế - Sainte-Croix đáp vì vẫn nghĩ rằng mình đang gặp phải một con người phi thường - khi người ta muốn hiệp ước với nhau người ta vẫn muốn biết người ta làm việc với ai..
- Bị trục xuất khỏi La Mã vì bị mang tiếng là đã tham gia nhiều vụ đầu độc mà người ta không thể tìm ra được bằng chứng, Exili đến Pari và chẳng bao lâu đã bị các nhà chức trách để ý đến.
- Thời kỳ đó tù nhân rất đông nên người ta phải giam người mới vào với người cũ, thế là người ta đã tập trung Sainte- Croix vào với Exili mà không nghĩ rằng như vậy là liên kết hai con quỷ vào với nhau..
- Người ta không rõ trong thời gian hắn ở ngục Bastille, bà hầu tước Brinvilliers có tới thăm hay không, chỉ biết là ngay sau khi hắn ra khỏi ngục, cặp tình nhân ấy lại tìm gặp nhau và đắm đuối với nhau hơn bao giờ hết.
- Còn Sainte-Croix, hắn sống rất phong lưu sung sướng, mặc dù người ta thấy hắn chẳng có gia tài gì, thế mà hắn thuê một quản gia tên là Mactanh, ba đầy tớ tên Jooc, Lapie và La Chaussée..
- Những giấy tờ của công ty ấy bị mất hết, người ta không hiểu vì sao.
- Lần này không phải là thứ thuốc độc chết nhanh như đã dùng cho ông d’Aubray, vì trong cùng một gia đình mà xảy ra hai vụ chết giống nhau có thể làm người ta nghi ngờ.
- Người ta làm lại thí nghiệm, không phải là trên súc vật vì tầm vóc khác nhau có thể cho những kết quả khác nhau mà là trên con người thực sự..
- Như vậy, người ta không lấy làm lạ về sự có mặt của mụ ở bệnh viện.
- Hôm sau về đến quê nhà, trong bữa ăn, người ta phục vụ món chim câu quay.
- Hai ông hoàn toàn thay đổi, nghĩa là người ta tưởng hai ông vừa mới bị một trận ốm dài và ác liệt.
- Người ta cho là chứng bệnh di truyền nhưng không hiểu là bệnh gì..
- Người ta thấy dạ dày và hoành tá tràng bị đen và rơi ra từng mảng, gan bị hư và cháy..
- Như chúng tôi đã nói, Sainte-Croix chẳng có một nguồn tài chính nào, nhưng người ta lại đồn hắn sẽ mua vị trí ấy..
- La Chaussée là người đầu tiên biết về số phận của chủ hắn và biết rằng người ta đã niêm phong phòng làm việc, hắn liền viết một tờ kháng cáo..
- Người ta niêm phong phòng làm việc của Sainte-Croix ngày 31 tháng 7 năm 1672 và bóc niêm phong ngày 8 tháng 8 năm 1672..
- Sự việc thuộc về lương tâm đó thực hiện xong, người ta bắt đầu kiểm kê.
- Một trong những vật đầu tiên làm các nhà chức trách phải chú ý là chiếc hòm nhỏ mà mụ Brinvilliers yêu cầu rất khẩn khoản, do đó người ta mở nó trước để xem bên trong có những gì.
- Người ta cũng hiểu rằng một sự mở đầu như vậy chỉ làm tăng thêm lòng hiếu kỳ của mọi người.
- Ngoài các vật nói trên, người ta còn thấy có hai tờ phiếu trả tiền cho người mang nó, một phiếu của bà hầu tước Brinvilliers, cái kia của Penautier.
- Kết quả cho thấy Sainte-Croix là một nhà hóa học sâu sắc, đồng thời cũng làm cho người ta nghĩ rằng hắn lao vào những công cuộc nghiên cứu đó không vụ lợi sao? Người ta liền nhớ đến những vụ chết bí hiểm và đột ngột, đến những tờ ngân phiếu của mụ hầu tước Brinvilliers và của Penautier như những món tiền trả cho máu.
- Người ta liền nhớ đến tờ kháng cáo của La Chaussée..
- La Chaussée bị bắt và người ta khám thấy trong người hắn có chứa thuốc độc.
- Người ta tháo kẹp ra, khiêng hắn để lên một cái nệm ở gần phòng.
- Như người ta đã thấy, mọi tội lỗi đều lần lượt rơi xuống đầu mụ, do đó người ta quyết định truy đuổi mụ cho đến tận nơi trú ẩn mà mụ coi là an toàn..
- Như người ta đã thấy, Sainte-Croix đã viết một bản sám hối và đã bị thiêu hủy.
- Chị cảm thấy như bị người ta châm vào tim mình.
- Còn về bản sám hối là bằng chứng mạnh nhất và theo ông độc nhất mà người ta có thể kết tội mụ hầu tước, ông tấn công vào sự hữu hiệu của một bằng chứng như vậy bằng những sự việc thực tế trong những trường hợp tương tự, trong đó bằng chứng tố cáo không được công nhận căn cứ vào pháp chế của câu thành ngữ “Non audutur perire volema”.
- Thế là Nghị viện nổi giận về con đường đã đi để tìm thấy sự thật, tuyên bố tên chủ quán vô tội cho đến khi nào người ta tìm được những bằng chứng khác ngoài sự tố cáo của giáo sĩ nghe xưng tội..
- Bắt đầu người ta đặt những câu hỏi lâu đến năm giờ, mụ hầu tước chối không có ai là đồng bọn và xác nhận mụ không biết gì về pha chế.
- Đến đây người ta hỏi mụ tên những đồng bọn và thuốc độc là những loại gì.
- Trời ơi! Tôi đã nói hết sự thật rồi, vậy mà người ta còn giết tôi!

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt