« Home « Kết quả tìm kiếm

trà hoa nữ: phần 2 - nxb văn học


Tóm tắt Xem thử

- Cứ mở cửa đi – tôi bảo, và tự hỏi không biết ai giờ này còn đến nhà tôi.
- Có thể em sẽ phá rối anh..
- Chị Pruđăng thân mến – tôi đáp - chị không hiểu chị vừa nói gì sao?.
- Căn phòng này trông xinh lắm – Pruđăng nói - Thế người ta có thể xem phòng ngủ được không?.
- Có lúc em tin, em có thể tự cho em cái hạnh phúc đó trong sáu tháng.
- Đó là một sự lớn hơn anh có thể tượng mà em phải chịu đựng để sử dụng những phương tiện này.
- Em có thể nói với anh: “Em cần hai mươi ngàn frăng” không? Anh đã si mê em.
- Lá thư này đã làm hại anh nhiều trong tình yêu của em đối với anh hơn bất cứ điều gì anh có thể làm.
- Em muốn tin rằng mình có thể chấp nhận cuộc đời mà ông ta tạo nên cho em.
- Nhưng tôi cũng nghĩ, tôi đang rất đói bụng.Và cô chấp nhận càng sớm, chúng ta càng có thể ăn sớm hơn..
- Tôi chấp nhận tất cả những gì Macgơrit muốn, và Macgơrit chỉ có thể sống với tôi mà thôi..
- Cha tôi là con người đáng kính nhất mà chúng tôi có thể tìm thấy.
- Còn nàng, vẫn luôn luôn yêu tôi, có thể yêu nhiều hơn nữa..
- Nghĩa là ở Paris, mỗi bước tôi có thể chạm trán một người đàn ông trước kia từng là tình nhân hoặc mai đây sẽ là tình nhân của người đàn bà đó.
- Macgơrit nói với tôi, trong lúc nàng nhìn về hướng tôi nhìn và có thể nàng đã nhìn thấy được những ý nghĩ của tôi..
- Vâng – tôi trả lời, cố đè nén tất cả những thắc mắc mà lối sống của nàng thỉnh thoảng lại đánh thức dậy nơi tôi..
- Thế là bắt đầu một cuộc sống mà tôi phải khó nhọc mới có thể diễn tả cho bạn hiểu được..
- Đó có thể là một việc điên rồ.
- Đã có anh đây rồi, không đời nào anh có thể bỏ em.
- Nàng cố tránh tất cả những gì có thể nhắc đến cuộc sống trước đây.
- Không một người đàn bà nào, một người con gái nào có thể đem lại cho chồng mình.
- Tôi sợ nhất là nàng nghĩ tôi có thể từ chối trách nhiệm đối với nàng, với những hậu qủa mà tình yêu của nàng đối với tôi đã lôi cuốn nàng đi đến..
- Tất cả những điều đó.
- Em, Macgơrit thân mến – tôi nói – anh xin em cho phép anh đi Paris.
- Và giờ đây, nàng không có thể làm gì hơn, trừ phi có ba mươi ngàn frăng, tôi lặp lại cho anh biết..
- Không gì có thể ngăn cấm anh vẫn là tình nhân của Macgơrit.
- Như thế đó – Pruđăng nói tiếp và cất giấy tờ vào trong ngăn kéo - Những người kỹ nữ luôn luôn thấy trước rằng người ta sẽ yêu họ nhưng không bao giờ biết rằng họ có thể yêu..
- Đùa thế vừa rồi – tôi nói với Pruđăng - Dứt khoát Macgơrit cần bao nhiêu?.
- Em lo sợ anh sẽ gặp một tai hoạ nào đó, hay cũng có thể anh đi thăm một người đàn bà nào khác..
- Trong sự dan díu của chúng mình, nếu người đàn bà còn một chút tư cách, thì nên nhận tất cả những hy sinh có thể chịu được, hơn là đòi hỏi tiền bạc nơi tình nhân của mình, làm cho tình yêu của mình có tình chất buôn bán.
- Nhưng em Macgơrit yêu dấu – tôi vừa nói vừa nắm chặt tay nàng một cách âu yếm – Em biết rõ một ngày nào đó, anh sẽ biết được sự hy sinh đó và anh sẽ không thể nào chấp nhận được?.
- Tại sao, Macgơrit? Ai có thể chia rẽ chúng ta.
- Điều này có thể làm cho con yên tâm ít nhiều về nỗi lo sợ mà con đã có..
- Nàng Manông nào cũng có thể tạo ra một ông Đêgriơ.
- Cha nghĩ sao? Có thể con có lỗi.
- Nhưng con chỉ có thể sung sướng với điều kiện được làm tình nhân của người đàn bà đó..
- Bởi vì em yêu anh và không đòi hỏi gì cao xa hơn hoàn cảnh anh có thể cho phép.
- Em biết thế nào được! Ông sẽ làm tất cả những gì có thể làm để buộc anh phải vâng lời..
- Tôi trở về nhà tôi, hy vọng có thể gặp cha tôi ở đó.
- Anh không gặp cha anh ở khách sạn, cũng như ở bất cứ nơi nào mà anh tin ông ta có thể đến..
- và sự tha lỗi, do đó, có thể nhanh chóng hơn..
- Nàng không cho tôi biết một lý do rõ ràng nào cả, chỉ viện đến tất cả những lý do mà một người đàn bà có thể đưa ra khi không muốn trả lời đúng sự thật..
- Tôi đưa nàng xem lá thư của cha tôi, lưu ý nàng rằng chúng tôi có thể hy vọng ở nó là một điềm lành..
- Không – Tôi đáp và nắm chặt hai bàn tay nàng – Nhưng anh muốn để em ngủ.
- Em hãy nghe anh nói – tôi nói – em bị ốm.
- Chị hãy trò chuyện cho vui và có thể ở lại đêm ở đó.
- Có thể Pruđăng đã tin cho nàng biết về một chuyện quan trọng nào đó.
- Chị ta không hề nói gì để tôi có thể nghĩ rằng chị đã viết thư cho Macgơrit..
- tôi đến cổng – tôi ra đi..
- Lúc chiếc xe đi qua, hy vọng Macgơrit có trong xe – tôi dừng lại và gọi to : «Macgơrit!».
- Tôi có thể hỏi ngay anh ta Macgơrit có nhà không.
- Nhưng anh ta có thể trả lời « không.
- Tôi không đủ sức mạnh để một mình có thể chịu đựng được quả đấm quá nặng mà Macgơrit đã giáng cho tôi..
- Trong mười phút nữa, tôi có thể đến bên cạnh ông .
- Nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể chịu đựng nổi..
- Hôm nay, tôi vừa được gặp cô ta – tôi nói tiếp một cách lơ đãng..
- Người đàn bà đó như thế nào?.
- Bạn có thể đoán được tôi đã nói ra những lời đó bằng cái giọng như thế nào.
- Tôi tha thứ cho cô ta, chị có thể nói lại điều đó.
- Vả chăng – Pruđăng lại nói – tôi chưa bao giờ thấy cô ta như hiện nay.
- A! Trời! Tôi đã làm tất cả những gì tôi có thể làm được để cô ta rời bỏ anh.
- Tôi mang ơn chị những hai lần – Tôi vừa nói vừa đứng dậy, bởi vì tôi ghê chán người đàn bà ấy.
- Tôi có thể nhờ một người nào đó, đem ba trăm đồng vàng này đến, với những điều kiện của tôi, hẳn cô đã chấp nhận.
- Và tất cả những gì chua cay, sỉ nhục, tàn nhẫn tôi có thể viết được, tôi đã cho tất cả vào trong lá thư để gửi đến Macgơrit, ngay ngày hôm ấy..
- Cô Giôchiê – Tôi nói với Pruđăng.
- Và có thể tôi còn yêu hơn ngày xưa rất nhiều..
- Làm thế nào em có thể lừa dối anh, Macgơrit? Anh, người đã yêu em nhiều đến thế?.
- Và có thể tách anh xa lìa những người mà anh không được phép xa lìa..
- Không, Macgơrit – tôi nói to, cảm thấy tất cả tình yêu và sự khát khao của mình nổi dậy trước người đàn bà ấy.
- Có lúc tôi tưởng có thể quên đi những gì đã xảy ra từ khi tôi rời khỏi Bugival, và tôi nói với Macgơrit:.
- Bởi vì, cũng có thể có người đàn ông nào đó đã xây dựng với nàng một giấc mộng, giống như tôi đã từng xây dựng với Macgơrit..
- Em có thể chết do căn bệnh này.
- Và cái lối mà em đã sống cho đến ngày nay, chỉ có thể làm bệnh tình của em – tài sản duy nhất mẹ em để lại – ngày thêm nặng hơn.
- Cha anh đã viết cho em một lá thứ đứng đắn, để em có thể đồng ý tiếp ông.
- Những người đàn bà khác có thể khinh bỉ con, nhưng họ không thể bằng con.
- Acmân có thể sẽ ghen với người đàn ông nào đó yêu con.
- Nó có thể khiêu khích đánh nhau với người kia.
- Cuối cùng, nó có thể bị giết.
- Anh đã từng nói cho em biết, cha anh là người đàn ông trung thực nhất mà người ta có thể gặp..
- Có một điều có thể anh không tin được, anh Acmân: em đã cầu xin Chúa ban cho em có đủ sức lực.
- Ai có thể ngờ rằng em Macgơrit Gôchiê, đã đau khổ đến như thế chỉ riêng với ý nghĩ sẽ có một tình nhân mới..
- Nhưng em không tin rằng anh có thể sống lâu ngày xa em.
- Không còn gì có thể nâng đỡ em nữa.
- Em đã yêu anh bằng tất cả tình yêu mà trái tim người đàn bà có thể chứa đựng và ban phát.
- Hôm nay, như vậy em có thể viết cho anh.
- Em không nghĩ thể xác lại có thể hành hạ con người đến mức đó.
- Em không bao giờ có thể ngờ, tất cả những gì vui tươi, dịu dàng, an ủi đều hiện ra trong một tia sáng của mặt trời như em được nhìn thất ngày hôm qua.
- Em tin bất cứ lúc nào em cũng có thể chết được.
- Khi ra về, ông ta nói với em, rằng em có thể khiếu nại trong vòng chín ngày.
- Nếu không, em có thể giống như một cái xác chết.
- Em chờ đợi, nhưng em không thể nghĩ, em có thể đau đớn hơn là hiện nay em đang đau đớn và nếu…».
- Ông đã làm những gì ông có thể làm được.
- Ông không thể nhận ra được nữa khuôn mặt người đàn bà ông đã yêu quý ngần ấy, nếu ông có thể trở về.
- Tôi có thể nói, nhưng tôi mệt quá khi nói.
- Xin cha cứ vào một cách mạnh dạn – tôi nói với ông..
- Macgơrit đáng thương! Tôi muốn tôi là một người đàn bà thánh thiện để cái hôn đó có thể đưa nàng về với Chúa..
- Ông có thể hiểu tại sao..
- Chúng tôi đến C… Tôi gặp ông Đuyvan.
- Câu chuyện này chỉ có được một giá trị (dù có thể bị phủ nhận.
- Tôi không rút ra từ câu chuyện này, để kết luận tất cả những người con gái như Macgơrit đều có thể làm điều Macgơrit đã làm

Xem thử không khả dụng, vui lòng xem tại trang nguồn
hoặc xem Tóm tắt